*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lý Diệu Tường nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày nói bậy! Tao làm sao lại đi dạy nó giết mình chứ? Thằng nhóc con, mày nhất định chưa từng làm cha phải không? Nuôi một đứa trẻ không đơn giản như mày nghĩ đâu, không phải mày cứ dạy nó câu “Tương lai con phải làm người tốt” thì nó nhất định sẽ trở thành người tốt!”
Tôi sững người trước câu nói này của Lý Diệu Tường, đúng vậy, đứng từ góc độ của người làm cha thì đúng là tôi chẳng có kinh nghiệm gì..
Nhưng chưa từng ăn thịt lợn đâu phải chưa nhìn thấy lợn chạy? Thật ra ở trong ký ức của Lý Tiểu Vĩ, Lý Diệu Tường chưa từng xứng với danh xưng người cha,3ông ta thậm chí còn không có kiên nhẫn với người bạn đời đã qua đời mấy năm trước của mình.
Cũng chính vì chuyện mẹ nuôi qua đời, quan hệ của cha con bọn họ mới dần đi đến bước này
Thật ra, Lưu Đan chỉ là một mồi dẫn lửa, cho dù không có Lưu Đan, sau này vẫn sẽ có Vương Đan, Tôn Đan..
chỉ cần giữa cha con họ xuất hiện bất cứ ý kiến bất đồng nào, chuyện tương tự cũng sẽ xảy ra
Nhắc đến Lưu Đan cũng quá thê thảm, không biết người đẹp này đã chung giường chung gối với xác Lý Tiểu Vĩ bao lâu? E là sau khi tỉnh lại, cô ta sẽ sợ đến phát điên lên mất! Tôi thấy tính cách1của Lý Diệu Tường quá cố chấp, có lẽ tôi nói gì ông ta cũng không nghe lọt tai, tôi bèn tò mò hỏi ông ta: “Ông nói ông có hiệp ước với Âm Ti? Chẳng lẽ Âm Ti còn cho phép linh hồn tự lên trần gian báo thù à? Chuyện này có phải do ông bịa ra không đấy?” Lý Diệu Tường hừ lạnh: “Vậy thì phải xem mày có thể trả giá lớn đến đâu.” Tôi không hiểu: “Thế là có ý gì? Một con quỷ như ông có thể trả giá cái gì?” Lý Diệu Tường giương mắt nhìn về phía tôi: “Muốn biết à?” Tôi gật đầu: “Nói một chút đi, dù sao bây giờ cũng rảnh rỗi mà...” Lý Diệu Tường lộ ra3vẻ mặt âm độc, nói: “Chờ sau khi mày chết thì tự biết!” Thiếu chút tôi nữa bị nghẹn chết, tôi tức giận nói: “Cá tính quyết định vận mệnh, đáng đời ông biến thành như hiện giờ!”
Lúc này Đinh Nhất đã quay lại, còn đưa theo cả Chú Lê mập mạp chui từ cửa sổ lật ở tầng hai vào nhà
Tôi nói với giọng khoa trương: “Thần thủ của Chú Lê bây giờ tốt nhỉ! Thế mà còn vượt nóc bằng tường được cơ!”
Chú Lê đang không ngừng vuốt ngực cho nhuận khí, nghe tôi nói vậy thì tức giận gắt: “Hai con dê con khốn khiếp tự ý xông vào nhà người khác không nói, lại còn nhất định phải kéo cả chú theo..
Không đúng, sao trong3phòng này có mùi thối như vậy!”
Tôi nói: “Có người chết đương nhiên là mùi không tốt rồi, chú chịu khó một chút đi, còn chẳng phải tại chúng cháu cũng không còn cách nào nữa sao? Chúng cháu đuổi lão quỷ chết tiệt này mà lão không chịu đi, cho nên đành phải nhờ chú ra tay!”
Lúc này Chú Lê mới quay sang nhìn người đẹp bị trói trong phòng, sau đó nhướng mày bảo: “Ám lên người cô gái này à!”
Tôi gật đầu: “Đúng thế, người chết trong phòng là chồng cô ta, người ám cô ta là ông bố chồng...” Chú Lê nghe tôi nói mà chóng cả mặt, lắc đầu bảo: “Thế nào là thế nào? Sao lúc là chồng lúc là bố chồng?” Tôi9nhún nhún vai, nói: “Chuyện này chính là như vậy, chú mau đuổi con hàng này đi đi! Cháu thực sự không chịu nổi chỗ này nữa rồi, quả con mẹ nó thối!” Chú Lê đi đến trước mặt người đẹp ngực to Lưu Đan, ngồi xuống nhìn một chút rồi nói: “Âm hồn làm hại người sống thì không thể đầu thai chuyển thể làm người nữa..
Ông làm như vậy có đúng không?” Lý Diệu Tường ngẩng đầu nhìn Chú Lê, nói: “Tao tưởng hai thằng nhóc bọn mày có thể mời được nhân vật nào đó lợi hại chứ, hóa ra cũng chỉ là một kẻ lừa đảo!”
Chú Lê lập tức tức giận: “Lão già ngu xuẩn! Quấn lên người con dâu còn dám lý sự!” Nói xong chú ấy lấy ra một bình sứ nhỏ
Tôi biết trong bình đó đựng chu sa trộn lẫn máu chó đen, thứ này có lực sát thương cực lớn đối với âm hồn lệ quỷ, có lẽ Lý Diệu Tường sắp phải nếm mùi đau khổ rồi
Nhưng không ngờ, khi Chú Lê điểm thứ kia vào mi tâm của Lưu Đan, mặc dù ánh mắt cô ta vô cùng thống khổ, chỗ điểm cũng có khói trắng toát ra, nhưng âm hồn của Lý Diệu Tường lại không ra khỏi cơ thể cô ta
Tôi giật mình: “Chú Lê, thứ này của chú có đúng không vậy? Hay không phải là máu chó đen thuần chủng!” Chú Lê cũng buồn bực nói: “Không thể nào! Lần trước dùng có vấn đề gì đâu?” Chú Lê đưa tay sờ lung tung lên người Lưu Đan, ai không biết còn tưởng chú ấy thừa dịp sàm sỡ người ta chứ.
Những chú ấy tìm nửa ngày mà trên mặt vẫn đầy nét nghi ngờ, chắc cũng không ra được kết quả gì, căn bản không biết vì sao Lý Diệu Tường lại không sợ máu chó đen trộn với chu sa..
Lúc này tôi đột nhiên nhớ ra hiệp ước mà Lý Diệu Tường nhắc đến lúc nãy, thế là tôi bèn thì thầm nói cho Chú Lê biết.
Chú ấy nghe xong cũng giật mình mà bảo: “Còn có chuyện như vậy à?”
Tôi thấy đúng là không phải chỉ mình tôi kiến thức nông cạn, thậm chí ngay cả Chú Lê cũng chưa từng nghe qua âm hồn còn có thể ký cái gì mà hiệp ước báo thù với Âm Ti...
Không còn cách nào khác, tôi đành lấy điện thoại gọi cho chú họ, sau khi chú ấy nghe tôi kể hết đầu đuôi sự việc, thì nói cho tôi biết: “Đúng là có loại hiệp ước như vậy, nghe nói sau khi ký tên vào hiệp ước này, không ai có thể can thiệp vào những chuyện mà âm hồn đó làm ở dương gian, chỉ khi nào người đó làm xong việc mà trong lòng hắn muốn thì sẽ lập tức bị âm sai bắt về, đưa thẳng xuống tầng Địa Ngục thứ mười tám, vĩnh viễn biến thành khổ quỷ
Còn sau khi người đó quay về Âm Ti phải chịu những gì thì không có ai biết, vì phàm là những kẻ đã ký tên vào hiệp ước này sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi Âm Ti được nữa.”
Trong lòng tôi thầm rét run
Khi còn bé tôi từng tham quan mười tám tầng Địa Ngục một lần ở hội chùa, nhớ đến lúc đó là vì cha tôi muốn để tôi gan dạ hơn mới bắt tôi đi qua đó
Kết quả sau khi xem xong, đêm hôm đó tôi sợ đến phát sốt, khiến cha tôi bị mẹ tôi càu nhàu mấy ngày liền, từ đó về sau “Mười tám tầng Địa Ngục” trở thành bóng ma trong tuổi thơ của tôi...
Mặc dù sau này lớn lên tôi đã từng cho rằng mười tám tầng Địa ngục chẳng qua chỉ là lừa đảo, chính vì muốn cảnh báo nhận thể luôn luôn phải làm người tốt, nếu không sau khi chết sẽ bị giam vào mười tám tầng Địa Ngục chịu khô.