*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. di.
Dưới cái nhìn của Triệu Xuân Dương, bà ta là một người vợ, một người mẹ nên chẳng có gì sai khi bảo vệ gia đình mình
Có lẽ bà ta chỉ nhìn thấy những gì mình được hay mất mà không thực sự tìm hiểu thật ra Liễu Mai cũng có nỗi khổ tâm riêng, nhưng điều này có thể trách Triệu Xuân Dương được à? Muốn trách thì nên trách người đã chết là Giả Vạn Xuân kia!
Trong lúc Triệu Xuân Dương đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên điện thoại trên bàn trà rung lên, bà ta cầm lên xem và thấy hóa ra là con gái lớn đang đi học ở nước Mỹ gọi về
Trong lòng Triệu Xuân Dương tự nhiên hoảng hốt, theo lý thuyết thì vào lúc này, chắc chắn con gái lớn của bà ta sẽ không gọi về, chẳng lẽ con bé3đã xảy ra chuyện gì?
Nghĩ tới đây Triệu Xuân Dương lập tức nghe điện thoại, nhưng trong điện thoại lại truyền tới một giọng phụ nữ khóc lóc thảm thiết, bà ta sợ quá ném ngay điện thoại đi thật xa..
Cũng may trước đó thầy phong thủy đã từng dặn dò là lệ quỷ sẽ dùng thủ đoạn hù dọa trước tiên, đến lúc đó bà ta nhất định phải thật bình tĩnh mới được!
Bởi vì có rất ít quỷ có thể trực tiếp tấn công con người, trừ khi là quỷ vương cực kỳ lợi hại
Bình thường “Lệ quỷ khóa mạng” thật ra đều là điều khiển người khác tự tử..
Mà những lệ quỷ này nếu như muốn thành công điều khiển một người sống thì trừ khi đối phương tự nguyện, còn nếu không chỉ có thể dọa cho người đó tâm thần không ổn định trước1rồi thừa dịp bám vào thân thể.
Mặc dù trong lòng Triệu Xuân Dương lúc đó sợ hãi lắm, nhưng bà ta vẫn cố gắng giữ bình tĩnh và không ngừng tự nhủ: “Không sao hết..
Dù sợ đến mức nào cũng không được hoảng loạn.”
Nhưng chuyện này không hề đơn giản như bà ta nghĩ, ngay lúc Triệu Xuân Dương hơi thả lỏng thì cửa sổ phòng khách bỗng nhiên bị một cơn gió thổi bung ra, rèm cửa cũng tung bay theo gió, cùng lúc đó có bóng dáng một người phụ nữ xuất hiện đằng sau song cửa
Triệu Xuân Dương hoảng sợ hỏi: “Ai? Ai ở chỗ đó?”
Bóng dáng phía sau chấn song bỗng nhiên khẽ nhúc nhích rồi sau đó mới từ từ đẩy cửa đi vào..
Lúc nhìn thấy khuôn mặt của người kia, Triệu Xuân Dương sợ quá cứng đơ người không thể động đậy
Bà ta6thấy Liễu Mai mặc một bộ áo cưới màu trắng đứng trước mặt bà ta và nói: “Chị, hôm qua không đến tham dự hôn lễ của em à? Em đã mặc bộ váy này kết hôn với chồng chị đó! Có phải em trẻ và đẹp hơn chị không hả?”
Triệu Xuân Dương không chịu được câu nói này nên lập tức thẹn quá hóa giận mà nói: “Đẹp hơn nữa thì cô cũng đã chết rồi!” Nhưng nói câu đấy xong bà ta hối hận ngay, vì trước đó thầy phong thủy đã nói rằng tuyệt đối không được để tâm tình của mình cuốn theo đối phương, nếu không rất dễ bị lệ quỷ điều khiển.
Nhưng Triệu Xuân Dương cảm giác mình không làm được, vì chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng Giả Vạn Xuân ở bên cạnh Liễu Mai là cơn giận của bà ta lại4lên tới đỉnh điểm.
Thầy phong thủy kia cũng suy nghĩ một biện pháp cho Triệu Xuân Dương, đó là bất kể đối phương chọc tức thể nào bà ta cũng đều không được rời khỏi phạm vi của ghế sô pha và bàn trà, bởi vì ông ta đã bày một trận pháp vây khốn chỗ này, chỉ cần Triệu Xuân Dương ở bên trong thì ác quỷ hung hãn đến mấy cũng không thể nhập vào thân bà ta được.
Triệu Xuân Dương cũng ghi nhớ điều này nên bất kể sợ hãi hay tức giận đến mức nào, bà ta vẫn ngồi yên không nhúc nhích trên ghế sô pha..
Đáng tiếc Liễu Mai và Liễu Lan một lòng muốn trả thù nên không chú ý đến trận pháp vây quỷ trong phòng khách, hai cô thấy đe dọa bằng mọi cách mà Triệu Xuân Dương vẫn không nhúc3nhích, cả hai không nhịn nổi nữa mà từ từ tiến về phía Triệu Xuân Dương.
Lúc đó Liễu Mai ở trong thân thể của Liễu Lan, nhưng không ngờ khi các cô vừa đi tới bên cạnh Triệu Xuân Dương thì Liễu Mai bỗng cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, mà chỗ chết người nhất chính là cô ta phát hiện mình không thể di động được.
Lúc này Triệu Xuân Dương thấy ngay có hai Liễu Mai xuất hiện trước mặt mình, một người mặt mũi sưng vù, một người mặc áo cưới..
Triệu Xuân Dương đã từng xem qua hồ sơ nên biết người mặt mũi sưng vù hẳn là Liễu Mai đã chết, còn người mặc áo cưới chắc chắn là Liễu Lan vẫn đang còn sống.
Lúc đó Liễu Mai với khuôn mặt sưng vù đang đau khổ giãy giụa, cứ như có một sợi xích vô hình trái trên người làm Liễu Mai tìm đủ mọi cách vẫn không thể thoát ra được
Liễu Lan mặc áo cưới muốn đi qua cứu em gái nhưng dù cô ta có làm thế nào cũng không thể chạm đến Liễu Mai
Liễu Mai lúc này đang vô cùng đau đớn, cô ta chỉ tay lên trên đầu và nói: “Chị, phía trên có gì đó...” Liễu Lan nghe xong vội ngẩng đầu lên nhìn thì thấy trên trần nhà có một đồ án quái lạ được vẽ bằng máu
Liễu Lan hiểu ngay đã có chuyện gì xảy ra, cô ta muốn tìm đồ vật để cạo đồ án phía trên, nhưng Triệu Xuân Dương cũng đang ở trong trận dĩ nhiên sẽ không cho Liễu Lan cơ hội này.
Khi hiểu rõ ai là người ai là ma, Triệu Xuân Dương không còn sợ hãi như lúc trước nữa, bà ta túm tóc Liễu Lan kéo cô ta ngã xuống đất, cả hai nhanh chóng ôm nhau đánh lộn.
Tiếc là Triệu Xuân Dương đã sắp năm mươi tuổi nên sức khỏe không thể bằng Liễu Lan mới hai mươi, chỉ một lúc sau bà ta đã bị Liễu Lan đè xuống phía dưới..
Nhưng đương lúc Triệu Xuân Dương hoảng loạn, bà ta đột nhiên với được một con dao gọt trái cây trên bàn, thế là bà ta không kịp suy nghĩ mà đâm về phía cổ Liễu Lan!
Máu nhanh chóng chảy lênh láng đầy đất..
Triệu Xuân Dương cũng bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ ngây người, cả cuộc đời này của bà ta chưa từng giết đến một con gà, vậy mà hôm nay lại tự tay giết người! Liễu Mai đang bị vây trong trận thấy chị mình bị Triệu Xuân Dương cắt cổ thì đau đớn gào lên, nhưng tiếc là với bản lĩnh của cô ta thì không thể trốn khỏi trận pháp này.
Không ngờ đúng lúc này Liễu Lan đột nhiên ngẩng đầu rồi phun một ngụm máu tươi vào phù chú phía trên trần nhà, trận pháp lập tức bị phá giải! Liễu Mai được tự do vội xông đến đỡ chị mình, nhưng cũng giống như Liễu Lan muốn đỡ em gái mình trước đó, hai chị em vốn không thể đụng chạm được vào đối phương..
Lúc này Liễu Lan chỉ còn lại một hơi tàn, nhưng cô ta sợ Triệu Xuân Dương vẫn còn trò gì khác nên vừa ho ra máu vừa nói với em gái: “Đi mau..
Mau rời khỏi chỗ này.”