Người Tìm Xác

Chương 1795: Tình cảm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sở dĩ Chú Lê muốn làm như vậy, thứ nhất là để tránh tổn thương người vô tội, thứ hai là không muốn để thứ kia có cơ hội bám lên thân người khác.

Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Chú Lê và Đàm Lỗi dùng dây đỏ và cờ giấy bố trí trận pháp xung quanh Đinh Nhất và Bạch Kiện, định dùng cách này để vây khốn tà thần trong trận trước

Sau này Chú Lê mới nói cho tôi biết, sở dĩ chú ấy muốn tôi ngăn không cho Bạch Kiện đi đến ngôi chùa to đó, là bởi vì chú ấy biết nơi đó có thờ phụng xá lợi của mấy vị cao tăng, nếu để thứ kia đạt được những viên xá lợi đó, chỉ sợi hắn sẽ càng khó đối phó hơn.

Tôi nghe xong mà không hiểu: “Vì sao trước đó hắn không đi lấy xá3lợi luôn?”

Chú Lê suy nghĩ: “Nếu chú đoán không lầm thì hai thân thể trước đây của hắn quá yếu ớt, không thể giúp hắn hoàn thành việc đó được

Nhưng thân thể của Bạch Kiện thì lại khác, bởi vậy sau khi có được thân thể của Bạch Kiện, hắn lập tức muốn đến chùa cướp xá lợi.” Tôi tò mò: “Hắn sẽ dùng thứ đó thế nào ạ? Ăn à?”

Chú Lê thở dài: “Ăn thì không có tác dụng gì, chú đoán là hắn muốn dùng mấy xá lợi đó để tái tạo chân thân..

Tôi chợt hiểu ra: “Chẳng trách hắn chướng mắt với thân thể con người, hóa ra hắn vẫn luôn tâm tâm niệm niệm muốn tạo một tượng đồng khác cho mình!”

Đúng lúc này, Đinh Nhất bị Bạch Kiện vỗ một chương vào ngực, nếu như đổi thành người khác có lẽ một chiêu này đã bị1móc tim ra rồi..

May mà thân thể Đinh Nhất nhanh nhẹn, né kịp, chỉ bị Bạch Kiện xé rách quần áo

Không ngờ, Bạch Kiện một kích không thành lập tức thu chưởng, sau đó năm ngón tay nắm chặt thành quyền đánh thẳng vào ngực Đinh Nhất

Lần này Đinh Nhất không né kịp, trúng một đòn phụt ra ngụm máu đen rồi quỳ rạp xuống đất

Tôi thấy thế lập tức rút Kim Cương Xử xông đến, dùng nó chặn một đòn trí mạng thay Đinh Nhất

Tay Bạch Kiện vừa mới chạm vào Kim Cương Xử thì lập tức rụt tay về như bị bỏng, sau đó cảnh giác nhìn chằm chằm chiếc chùy trong tay tôi: “Đây là thứ gì?”

Tôi cười khẽ: “Không có gì, chỉ là một pháp khí trừ tà thôi...”

Lúc này tôi vẫy vẫy tay với Đàm Lỗi, để cậu ta đỡ Đinh Nhất sang một bên nghỉ6ngơi, nhưng Đinh Nhất lại cổ ở lại không chịu rời đi

Tôi biết lần này Đinh Nhất bị thương không nhẹ, cho nên nhất định phải để anh ta nghỉ ngơi một lát.

Tôi vỗ vai anh ta và nói: “Yên tâm đi, chắc chắn tôi không chết được đầu, hắn cũng không cướp được thân thể tôi đâu.” Sau khi nói xong tôi vội vàng bảo với Đàm Lỗi: “Nhanh đỡ sư huynh của cậu ra ngoài.”

Kết quả, Đàm Lỗi vừa đỡ lấy Đinh Nhất định ép anh ta ra ngoài thì Đinh Nhất ngã quỵ xuống ngất đi

Tôi vội vàng đỡ Đinh Nhất lên lưng Đàm Lỗi, sau đó nói với Chú Lê ở cách đó không xa: “Mọi người đưa Đinh Nhất lên xe chờ một lúc...”

Chú Lê hơi do dự, nhưng bây giờ chú ấy có ở đây cũng không làm được việc gì, nên chú ấy cắn4răng, giúp Đàm Lỗi đưa Đinh Nhất đang hôn mê bất tỉnh lên chiếc xe buýt trước mặt.

Bạch Kiện cười nói với tôi: “Mãi mà tao cũng không hiểu được mấy thứ tình cảm con người của chúng mày, mày đang muốn hy sinh bản thân à? Nhưng sao mày phải làm như thế? Mày làm vậy đâu có đạt được điều gì?”

Tôi than nhẹ: “Trong thế giới tình cảm của bọn tao có một thứ gọi là tình cảm, giữa người với người sẽ có tình cảm, giữa động vật với động vật cũng có tình cảm, loại tình cảm này rất kỳ lạ, mày chưa từng trải qua có nói cũng không hiểu được...”

Bạch Kiện nhún vai nói: “Tao không cần loại tình cảm đó...”

Tôi cười: “Không phải là mày không cần, mà là mày không có năng lực yêu thương

Thử so sánh mà xem, giữa người với người3sẽ có tình cảm, giữa động vật với động vật cũng có tình cảm, cho dù là con người với động vật cũng có thể có tình cảm, nhưng mày nghĩ xem giữa người và một cục đá có thể có tình cảm được không? Không, bởi vì tảng đá sẽ không có tương tác tình cảm qua lại gì với con người cả, mà mày chính là tảng đá kia, đây chính là nguyên nhân vì sao mày mãi mãi không hiểu được vì sao tao làm như vậy.”

Bạch Kiện nghe xong gật đầu, sau đó nói với giọng không quan trọng: “Được, mày muốn nói gì thì nói, dù sao tao có được thân thể tao muốn là được rồi.” Tôi thử bảo: “Được, vậy bây giờ mày ra khỏi thân thể Bạch Kiện đi!” Bạch Kiện cười khẽ: “Làm sao? Muốn lừa tạo ra khỏi thân thể của bạn mày?”

Tôi ngụy biện: “Dĩ nhiên không phải, mày không rời khỏi thân thể anh ấy làm sao vào trong người tạo được?” Bạch Kiện cười thần bí nói: “Tao có cách của tao, mày cứ đi qua đây là được..

Đúng rồi, đừng quên vứt cái pháp khí trừ tà trong tay mày xuống.” Tôi đem Kim Cương Xử thả lại vào bao da bên hông: “Không làm thế được, biết đâu mày lật lọng thì sao? Tao nhìn thấy rõ ràng những thi thể trong xe cảnh sát kia rồi, tao không muốn nối theo gót bọn họ.”

Bạch Kiện gật đầu: “Được, không quan trọng, chỉ cần mày đừng thông minh quá, tạo đương nhiên sẽ không làm gì, dù sao tao cũng không nỡ làm hư thân thể của mày mà phải không?” Bạch Kiện từ từ đi về phía tôi, mặc dù trong lòng tôi hơi căng thẳng, nhưng tôi biết bây giờ không thể lùi được nữa, nếu không đừng nói là Bạch Kiện, chỉ sợ tất cả chúng tôi hôm nay đều sẽ chết ở đây

Tôi thấy hắn dùng tay bóp nhẹ cằm tối, lắc đầu tôi quay trái quay phải quan sát vài lần, sau đó ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào ẩn ký khóa hồn trên cổ tôi: “Đúng là thú vị..

Chỉ tiếc là thứ này đã mất đi hiệu lực, nếu không hôm nay tao cũng không nhập vào thân thế mày được.”

Tôi thấy Bạch Kiện nói ẩn khóa hồn trên người tôi đã mất đi hiệu lực, lúc này mới nhớ ra lần trước khi tôi xuống Âm Ti thì cái này đã không dùng được nữa, chỉ là không biết từ lúc nào và vì cái gì mà mất đi hiệu lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.