Người Tìm Xác

Chương 663



Thông thường các cô gái tự sát hay chọn nhiều nhất là cắt cổ tay gì đó, trừ trường hợp máu me một chút, nhưng cuối cùng luôn có thể cứu sống được… Nhưng cắt động mạch cổ giống như hai cái cô này lại rất hiếm gặp!

Lưu Lỗi cũng nói: “Không phải à, mới đầu đồng nghiệp nhận tin 110 còn tưởng là có người đùa dai kìa? Kết quả khi các cậu ấy thông qua dịch vụ khách hàng của internet tìm thấy nhà2của hai người chết thì choáng váng mặt mày, máu chảy đầy đất! Miễn bàn là khiếp đảm cỡ nào.”

“Chẳng lẽ cái chết của các cô ấy không có một điểm nào đáng ngờ ư?” Tôi nghi hoặc hỏi Lưu Lỗi.

Anh ta nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu buộc phải nói vụ án này có điểm gì đáng ngờ, chính là động cơ tự sát của hai người này trước sau không rõ ràng chăng? Tuy rằng chúng tôi đã tìm hiểu một ít chuyện của các5cô ấy thông qua người nhà và bạn bè đến thăm viếng, nhưng vẫn không tìm được động cơ hai người tự sát.”

“Vậy còn báo cáo khám nghiệm tử thi thì sao? Có phát hiện trên thi thể có chỗ nào khả nghi hay không?” Tôi tiếp tục hỏi.

Lưu Lỗi lắc đầu nói: “Không có, nguyên nhân cái chết rất rõ ràng, chính là đứt động mạch cổ dẫn đến mất máu mà chết, hơn nữa xem video cũng có thể xác định chính là tự6sát…”

“Vậy thi thể của các cô ấy đâu?”

“Hoả táng rồi!”

“Hả! Nhanh vậy à!”

“Sau khi xác định vụ án xong, người nhà của các cô ấy đã nhận thi thể về hoả táng rồi…” Lưu Lỗi vô tội.

Tôi thở dài nói: “Nếu đã xác định là tự sát thì không thể không có động cơ, có thể cho tôi xem video phát sóng trực tiếp của các cô ấy trước khi chết không?”

Lưu Lỗi cười và nói với tôi: “Khỏi phải nói, bây giờ đúng là chỉ5chỗ chúng tôi mới có thể xem được video này, lúc trước trên mạng đều lan truyền khủng khiếp, nhưng giờ toàn bộ đều bị bộ phận giám sát mạng chặn hết rồi! Cậu đợi chút, tôi lục ra cho cậu…”

Khi tôi vừa bắt đầu xem video livestream của Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan, cũng không cảm thấy có chuyện gì khác thường, đặc biệt là nửa đoạn đầu, vẻ mặt của các cô ấy đều rất bình thường, còn liên tục tương tác3với fan. Nhưng đến nửa đoạn sau của video, biểu cảm của hai người rõ ràng cứng đơ hơn rất nhiều, trong ánh mắt cũng đã không có ý cười như trước, thay vào đó là một tia tàn nhẫn và quyết liệt.

Trong video của Vương Tiểu Mỹ là dùng một con dao rọc giấy trên bàn để cắt động mạch cổ, còn của Tô Lan Lan lại là một cái kéo. Từ công cụ tự sát mà xem, lựa chọn rất tuỳ ý, xem ra cũng không phải chuẩn bị sẵn từ trước, mà là cầm được cái gì dùng cái đó…

Lúc này Đinh Nhất vẫn luôn đứng bên cạnh tôi đột nhiên nhăn mày lại nói: “Hai cô này có vấn đề…”

“Vấn đề gì?” Tôi và Lưu Lỗi đồng thời hỏi anh ta.

Ai ngờ Đinh Nhất lại nhún vai nói: “Tôi không nhận ra, cái này phải để sư phụ của tôi xem thử mới được…”

Lần này Lưu Lỗi khó xử, thứ này ở trong cục cảnh sát muốn xem thế nào cũng được, nhưng nếu sao chép đem ra ngoài, chuyện này nói lớn cũng không lớn mà nhỏ cũng không nhỏ. Tôi cũng nhìn ra Lưu Lỗi rất khó xử, vì thế hỏi nhỏ anh ta: “Hai đoạn video này tuy rằng trên mạng bị chặn rồi, nhưng mà trong máy tính của nhiều cư dân mạng chắc vẫn còn nhỉ?”

Lưu Lỗi suy nghĩ rồi nói: “Chắc là… chắc là có đó! Nghe đồng nghiệp ở bộ phận giám sát mạng nói, lúc ấy số người xem phát sóng trực tiếp đã vượt qua con số năm vạn, trong đó ít ra cũng phải xấp xỉ một nghìn người có sở thích vừa xem vừa ghi hình lại.”

Tôi nghe thế thì gật đầu nói: “Vậy đúng rồi, tôi cũng có sở thích này, tôi cũng ghi lại không phải được rồi à!”

Lưu Lỗi lập tức hiểu ý tôi, sau đó hơi bất đắc dĩ cười: “Được rồi, có điều cậu tuyệt đối đừng nói ra ngoài là sao chép từ chỗ của tôi nhé!”

Tôi nói với anh ta bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Yên tâm đi! Tôi dùng danh dự của Bạch Kiện để cam đoan với anh…” Thật không biết lúc ấy Bạch Kiện có cảm thấy lỗ tai của mình ngứa ngáy hay không đây?

Lấy được hai đoạn video quan trọng này rồi, tôi và Đinh Nhất gấp rút chạy về nhà chú Lê. Sau khi chú ấy xem hai đoạn video, cũng mang sắc mặt nặng nề, còn tua đi tua lại xem mấy lần.

Cuối cùng chú Lê đưa ra kết luận là, hai cô gái này đều bị âm linh phủ phục, tuy bề ngoài là tự sát chết, nhưng trên thực tế lại là bị âm linh thao túng làm vậy.

Nghe chú Lê nói vậy, tôi kinh ngạc cảm thán: “Đó là mưu sát rồi?”

Nhưng chú Lê lại lắc đầu: “Mưu sát là mưu sát, nhưng lại là âm linh mưu sát… Chắc là chuyện này cảnh sát sẽ không quan tâm đâu.”

Tôi gật đầu nói: “Thế cũng đúng… Đồng chí cảnh sát cũng không thể bắt âm linh lại, rồi phán tội tử hình nhỉ!”

“Có điều âm linh cũng không thể tuỳ tiện giết người, dương gian có pháp luật của dương gian, địa phủ cũng có trật tự của địa phủ, âm linh ở dương gian làm điều ác giết người cuối cùng cũng không có cơ hội chuyển thế. Kết cục cuối cùng của những âm linh đó hoặc là bị đánh hồn phi phách tán, hoặc chính là cuối cùng dần dần biến mất cái gì cũng không còn…” Chú Lê nói.

Tôi tò mò hỏi: “Ma quỷ cuối cùng vẫn có thể biến mất sao?”

Chú Lê gật đầu nói: “Đương nhiên có thể, khi một âm hồn trên đời không còn được ai nhớ đến nó nữa, nó sẽ dần dần biến mất, bởi vì nó đã không còn lý do tồn tại trên đời.”

“Không đúng, thế tại sao có âm linh có thể tồn tại trên thế gian mấy trăm năm chứ?” Tôi nghi hoặc.

Chú Lê nói với tôi bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Đó là vì nhất định có người nhớ đến bọn họ, bất kể là con cháu họ, hay là ghi lại trên sách sử, đây đều xem như một kiểu ghi nhớ. Nhưng đa số người, sau khi toàn bộ người thân bạn bè của họ đều chết hết, trên đời sẽ không còn có ai nhớ đến họ nữa. Lúc này mặc kệ là trong lòng âm linh này có bao nhiêu oán hận, cũng phải sẽ biến mất cả thôi… Bằng không thời gian trên dưới năm ngàn năm, âm linh còn tồn tại sẽ nhiều hơn so với người sống ấy chứ!”

Nghe chú ấy nói vậy là tôi đã hiểu, nói thẳng ra thời gian mới là kết cục của vạn vật, mặc kệ trong lòng anh hận bao nhiêu hoặc yêu bao nhiêu, khi người anh thù hận hoặc yêu sâu đậm đã không còn nữa, tất cả chấp niệm của anh sẽ chậm rãi biến mất… Đến khi chính anh cũng biến mất không còn.

“Chẳng lẽ nói Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan quấn lấy Lữ Diệu Bách, là bởi vì cái chết của các cô ấy có liên quan với anh ta?” Tôi tràn đầy ngờ vực.

Chú Lê gật gù nói: “Trên đời không có yêu không lý do, tất nhiên cũng không có hận không lý do, cho dù Lữ Diệu Bách này và cái chết của hai cô gái ấy không có quan hệ trực tiếp, nhưng cũng phải có quan hệ gián tiếp gì đó mà chúng ta không biết.”

Tôi nghĩ ngợi rồi nói với chú Lê: “Chú nói quan hệ gián tiếp này, có thể nào chính Lữ Diệu Bách cũng không biết hay không?”

Chú Lê cười gượng nói: “Thực sự có khả năng này, Lữ Diệu Bách kia nhìn là biết lớn lên có số đào hoa, cả đời không biết phải có bao nhiêu nợ phong lưu, phỏng chừng có những việc chính cậu ta cũng không coi ra gì, nhưng người ta lại để bụng.”

Cuối cùng sau khi ba người chúng tôi thương lượng xong thì quyết định, trước tiên bảo Lữ Diệu Bách đưa tất cả hồ sơ về Vương Tiểu Mỹ và Tô Lan Lan tới đây, xem xem hai cô gái người sau nối tiếp người trước tự sát này, ngoại trừ Lữ Diệu Bách ra, còn có điểm chung nào khác hay không…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.