Sam Sam, Sam Sam…
Hình như cô nghe thấy tiếng khóc của Sam Sam, níu chặt trái tim cô khiến cô không thể nào đi phía trước.
Cô đứng trong sương mù chậm rãi quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Sam Sam đang chạy về phía mình.
“Vãn Vãn, cậu đừng đi, cậu trở về đi, tớ còn có rất nhiều lời chưa nói với cậu…”
Cô mở miệng muốn đáp lại lời của Sam Sam nhưng lại phát hiện ra rằng mình không thể phát ra âm thanh.
Khí ô-xy tươi rót vào đã làm dịu đi trái tim ngột ngạt của cô.
Dần dần, sương mù tan đi, Sam Sam cũng biến mất, cô hoàn toàn chìm vào hôn mê…
“Viện trưởng Chu, tim đập lại rồi!”
“Mau, tiếp tục cho cô ấy thở ô-xy!”
Nhìn thấy số liệu liên tục thay đổi trên máy đo điện tâm đồ, cơ thể Chu Lan đột nhiên mềm nhũn.
Đây là lần đầu tiên A lan lo lắng cho một bệnh nhân đến vậy, sợ cô ấy cứ thế mà chết đi.
Bây giờ đôi tay cô ấy vẫn còn run rẩy, thậm chí không có sức để nhấc lên.
“Bác sĩ Minh, phía sau đầu cô ấy thế nào rồi?”
Bác sĩ Minh vừa cầm máu xong, thấy viện trưởng không có sức để đứng thì biết bệnh nhân này rất quan trọng với cô ấy.
“Đã cầm máu xong, trở về rút đinh ra là được.”
Nói xong, bác sĩ Minh lại nói thêm: “May mà cây đinh này không dài lắm, không tổn thương đến mạch máu và thần kinh, nếu không đã chết não từ lâu rồi.”
A Lan gật đầu tỏ ý đã hiểu, đi lên sờ tay Thư Vãn, vừa rồi còn lạnh đến mức không có nhiệt độ, bây giờ đã ấm lên một chút.
May mà trung tâm thương mại gần bệnh viện, cũng may là cô ấy đến kịp lúc, kịp thời gian cấp cứu quý báu nếu không Thư Vãn chắc chắn sẽ chết.
Chỉ là giày vò như vậy, e rằng trong suốt hai tháng tới cô ấy sẽ không chống đỡ nổi.
Lúc A Lan đang thẩn thờ nhìn Thư Vãn đầy thương xót thì Quý Tư Hàn gọi điện đến.
“Cô ấy thế nào rồi?”
Giọng nói thờ ở của Quý Tư Hàn phát ra từ đầu bên kia, giống hỏi thăm như thường lệ khiến cho A Lan cảm thấy hắn cũng không hề quan tâm đ ến Thư Vãn.
“Cô ấy…”
Nhìn Thư Vãn khó khăn lắm mới cấp cứu được, A Lan nghiến răng nói: “Mất máu quá nhiều, đã hôn mê, nghỉ ngơi một khoảng thời gian thì sẽ không sao.”
Vừa rồi Quý Tư Hàn gửi tin nhắn đến nói với cô ấy, là em gái và vợ chưa cưới của hắn cùng chính hắn đã đánh Thư tiểu thư.
Bọn họ ra tay độc ác như vậy, đánh một người lành lặn thành thế này thì dựa vào đâu phải đi ngược lại tâm nguyện của Thư Vãn, để cho hắn biết tình hình của cô!
A Lan luôn tôn trọng Quý Tư Hàn, nhưng kỳ lạ thay lúc này cô ấy lại có chút oán giận hắn, tại sao muốn đánh Thư Vãn và tại sao muốn đánh phụ nữ?!
Dường như cô ấy đồng cảm sâu sắc, thể hiện sự bất công thay cho Thư Vãn!
Bên kia im lặng một lúc mới hờ hững nói: “Thay tôi, chăm sóc thật tốt cho cô ấy.”
Nghe vậy A Lan khẽ nhíu mày, không hiểu thay thế mà Quý Tư Hàn nói là có ý gì thì hắn đã cúp máy.
Đúng lúc xe cấp cứu đến phòng cấp cứu, cô ấy cũng không có thời gian suy nghĩ, vội cầm điện thoại lên, nhanh chóng xuống xe đẩy Thư Vãn vào phòng cấp cứu.
Cây đinh phía sau đầu phải lập tức phẫu thuật lấy ra, A Lan không dừng bước thay đồ vô trùng, đích thân làm phẫu thuật.
Viện trưởng ra tay, cùng với một số bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện, ca phẫu thuật lấy đinh đã diễn ra suôn sẻ.
Sau khi A Lan sắp xếp cho Thư Vãn vào phòng bệnh VIP thì c ởi đồ phẫu thuật ra, đi đến văn phòng.
“Viện trưởng.”
Vừa ngồi xuống bàn làm việc thì một y tá đi theo đến hiện trường đã đưa cho A Lan điện thoại, túi xách và túi giấy GUCCI cô ấy nhặt được.
“Có lẽ những thứ này là của bệnh nhân kia, tôi nhặt giúp cô ấy.”
Sau khi nhận lấy ba thứ này, A Lan nhìn y tá với ánh mắt khen ngợi: “Tốt lắm, rất chu đáo.”
Y tá đỏ mặt, nói “Vậy viện trưởng, tôi đi làm việc trước” rồi rời khỏi phòng viện trưởng.
A Lan vừa định đặt những thứ này sang một bên trước, thì có một người tên “Sam Sam” gọi đến.
Nhìn thấy cái tên này A Lan mới hiểu ra, người bạn trong miệng Thư Vãn chính là Kiểu tiểu thư lần trước gọi mình là cô gái xinh đẹp..