Người Tình Của Lý Tổng

Chương 393



Chương 393

Quý Lương Xuyên sau khi nghe xong, cả người ngơ ngác: “Vậy tức là Thư Vãn vẫn chưa chết?”

Tô Thanh không hề trốn tránh, gật đầu với anh ta: “Không chỉ chưa chết, mà còn dùng thân phận của chị gái để về nước.”

Quý Lương Xuyên một tay đỡ trán, anh trai đã sớm biết Thư Vãn vẫn còn sống, cũng không nói với anh ta, hại anh ta tốn công khuyên cả nửa ngày.

Quý Tư Hàn đã đoán ra được kết quả này, chỉ là không ngờ người cứu sống Thư Vãn lại là George.

Tô Thanh thấy hắn thắc mắc, liền vội vàng giải thích lần nữa: “Bác sỹ George là bạn tốt lâu năm của tứ thiếu gia nhà họ Trì.”

Quý Tư Hàn liền hiểu, khẽ gật đầu, lại lạnh nhạt hỏi: “Tại sao họ lại kết hôn?”

Tô Thanh cung kính đáp: “Trì Nghiễn Châu cưới Thư tiểu thư là vì trái tim kia của Sơ Nghi, còn về Thư tiểu thư tại sao lại đồng ý gả, thì là vì…”

Tô Thanh khựng lại một chút, nhưng vẫn cắn răng nói ra: “Thư tiểu thư biết tin Cố Cảnh Thâm tự tử vì tình, không chịu tin, muốn về nước tìm Cố Cảnh Thâm, Trì Nghiễn Châu mới đặt ra điều kiện, bảo Thư tiểu thư gả cho anh ta, nếu không sẽ không cho phép cô về nước, Thư tiểu thư vì vậy nên mới đồng ý.

Ngón tay đang lật tài liệu của Quý Tư Hàn khẽ run lên, gương mặt tuấn tú đã trắng bệch.

Cô ấy vì để trở về gặp Tống Tư Việt vậy mà lại không tiếc thân mình mà gả cho người khác.

Cô ấy quả nhiên rất yêu Tống Tư Việt…

Mà hắn, trong mắt cô ấy, lại chẳng là cái thá gì…

Quý Tư Hàn cười lạnh, trong đôi mắt hoa đào lạnh nhạt kia tràn ngập sự tự giễu.

Hắn cố gắng áp chế cơn đau nghẹt thở, bưng ly rượu lên, lại lần nữa uống cạn.

Hầu kết gợi cảm kia chuyển động, nuốt những ngụm rượu như nuốt cùng những cơn đau kia xuống.

Chắc là vì ngay cả rượu cũng không thể nào làm tê liệt những cơn đau, Quý Tư Hàn dứt khoát buông ly rượu xuống, đứng dậy, lung lay đi về phía tầng hai…

Nhìn bóng lưng cô độc kia, Quý Lương Xuyên chợt cảm thấy ông nội nói đúng, tình yêu là thứ không nên dính vào.

Thế nhưng chính anh trai, người được dạy từ nhỏ rằng đừng động lòng, lại rung động với tình cảm mãnh liệt nhất, ngược lại, hắn lại chính là kẻ không chút dính dáng nào tới chuyện tình cảm.

Quý Lương Xuyên đùa nghịch ly rượu trong tay, nhìn sang Tô Thanh cũng đang ôm vẻ mặt lo lắng: “Anh trai tôi biết Thư tiểu thư còn sống, mà vẫn cứ buồn bực u uất, có phải là đã đi tìm người ta, muốn nối lại tình xưa, nhưng bị người ta cự tuyệt rồi không?”

Tô Thanh thu lại ánh mắt lo lắng, gật đầu với Quý Lương Xuyên: “Thư tiểu thư dường như đã hoàn toàn thất vọng với Quý tổng rồi.”

Anh ta cũng không nói Thư tiểu thư không yêu Quý tổng, mà luôn cảm thấy là đã từng yêu.

Trước kia mỗi lần hắn đón Thư tiểu thư, trên mặt cô ấy luôn mang theo nụ cười.

Biết dạ dày Quý tổng không tốt, còn tự mình hầm canh, dặn hắn lén đưa cho Quý tổng.

Lúc ở bên Quý tổng, trước giờ luôn ngoan ngoãn nghe lời, chu đáo săn sóc.

Có rất nhiều lúc, hai người ở cùng trong căn biệt thự số 8 cũng rất ấm cúng, hòa hợp.

Chỉ là có lúc, Quý tổng sẽ đột nhiên tức giận rời đi, một khoảng thời gian rất lâu sau đó liền đối xử lạnh nhạt với Thư tiểu thư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.