Người Tình Giấu Mặt

Chương 10: Mưu kế



“Thật vậy sao? Giải thưởng nữ diễn viên mới triển vọng liên hoan phim Kim Kê Bách Hoa lần thứ 38 đã thuộc về em sao?” Tề Tư Mục vẫn có chút không thể tin mà trợn tròn mắt, tin tức này tới quá nhanh.

“Xem em vui chưa kìa, chỉ cần chị gái này của em ra tay, còn có chuyện muốn mà không làm được hay sao? ” Tề Tư Di hỏi lại, nhìn cô em gái xinh đẹp mang theo ánh mắt ngây thơ, như vậy sau này khi mà đã có kẻ chống lưng ở phía sau thì nhất định sẽ có thành tích nổi bật trong giới giải trí.

“Cảm ơn chị, chị gái thân yêu nhất nhất của em.” Tề Tư Mục vui vẻ mà ôm mặt chị gái hôn trái một cái, hôn phải một cái, cho đến khi Tề Tư Di cầu xin tha mạng mới buông tha.

“Làm sao chị có cảm giác gần đây em có việc gạt chị a? Cô gái nhỏ gần đây trở nên rạng rỡ, có phải đã yêu rồi không, mau khai thật đi!” Tề Tư Di nhìn tia sáng kì dị lóe lên trong mắt em gái, có đôi khi lại si ngốc ngây ngô cười, không thể không làm cô sinh nghi.

Tề Tư Mục cười ngây ngốc, “Chị, lần này em thật sự bị người đàn ông kia làm cho mê muội rồi.”

“Người đàn ông nào lại có thể bắt được trái tim Tề gia nhị tiểu thư của chúng ta nhanh như vậy nha? Nói cho chị biết, hắn tên là gì? Làm gì và vân vân?”

“Anh ấy là Thân Tử Duệ, hẳn chị đã từng nghe nói đến người này.” Mắt cô hơi hơi mỉm cười, thời điểm khi mà cô nghe thấy hắn tên là Thân Tử Duệ, tim của cô càng đập nhanh hơn, vì cái tên này cô đã từng nhìn thấy trên báo chí, nghe TV báo đài nói đến, người nối nghiệp tương lai của tập đoàn Thân thị trị gía cả trăm ngàn triệu.

“Em đang nói đến người nối nghiệp tập đoàn Thân thị – Thân Tử Duệ?” Tề Tư Di khó tin mà hỏi, người kia chưa bao giờ lộ diện trước giới truyền thông, lại là gã đàn ông thay đàn bà như thay áo.

Tề Tư Mục ra sức gật đầu, dòng nước hạnh phúc trong lòng biểu hiện trên mặt rất rõ ràng.

“Em biết không? Hắn cùng Thân Tử Kiều là anh em trai cùng cha khác mẹ, nếu chị em chúng ta chinh phục được cả hai anh em nhà họ, chúng ta sẽ trở thành những người phụ nữ đẹp đẽ nhất, cao quý và rực rỡ nhất cả thành phố K này, cũng sẽ là đối tượng hâm mộ của tất cả các cô gái khác.”

“Chị, ý của chị là chị sẽ chinh phục Thân Tử Kiều sao? Ông chủ của công ty giải trí Thịnh Thiên, về sau em có thể trở thành diễn viên của Thịnh Thiên?” Tề Tư Mục hưng phấn đến mức thiếu chút nữa thì hét lên, ông trời thật sự ưu ái cô, không chỉ giúp cô gặp được đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, mà còn có thể trở thành thiên hậu ảnh bạc khiến bao người ngưỡng mộ.

“Chị khuyên em, chinh phục Thân Tử Duệ so với việc trở thành thiên hậu ảnh bạc còn khó hơn rất nhiều.”

“Tử Duệ đã nói sẽ không can thiệp đến chuyện của em, chỉ cần em thích anh ấy nhất định sẽ ủng hộ em.” Nghĩ đến Thân Tử Duệ, ánh mắt của cô, giọng nói của cô đều mềm mại như gió xuân.

“Xem ra hắn đối xử với em không tồi.”

“Anh ấy đối xử với em rất tốt, nhưng em thấy rất lo lắng, rất sợ hãi.”

“Hắn đối tốt với em, em còn lo lắng sợ hãi cái gì?”

“Bởi vì em đã nói dối anh ấy, em sợ có một ngày anh ấy biết được sẽ không bao giờ. . . . . . muốn gặp em nữa, thậm chí là hận em, em nên làm gì bây giờ?” Tề Tư Mục bất an nhìn chị gái, nắm chặt lấy tay cô, vẻ mặt bây giờ cùng dáng vẻ hạnh phúc ban nãy hoàn toàn trái ngược.

“Nói cho chị biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”

Tề Tư Mục bắt đầu đem quá trình cô cùng Thân Tử Duệ quen biết nhau kể tất cả cho chị nghe, chuyện này nghe như tình tiết của một chuyện tình lãng mạn trên TV làm Tề Tư Di cũng cảm thấy cả kinh.

“Chị, em phải làm thế nào mới có thể khiến Thân Tử Duệ không phát hiện em là giả?” Tề Tư Mục nhíu chặt mày.

“Tìm ra cô gái kia, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Nếu cô ta đã chịu đem bán chiếc vòng cổ này, chứng tỏ cô ta rất cần tiền, cũng chứng minh cô ta là một phụ nữ hám tiền, loại phụ nữ này rất dễ đối phó.”

“Vậy chị phải giúp em, em thật sự không muốn mất Thân Tử Duệ, em không chỉ thương anh ấy, huống chi anh ấy vẫn là chủ tịch của Thân thị, về sau việc làm ăn của nhà chúng ta cũng có thể được mở rộng và thuận lợi hơn nữa.” Cô cười ngọt ngào, trong lòng lại như đóa hoa đang nở xòe dưới nắng mai.

“Được rồi, yên tâm đi! Muốn tìm cô gái kia, sẽ không khó khăn lắm. Có lẽ là hắn cố tình mượn cớ chiếc vòng này để tiếp cận em, chỉ là cách thức không giống người thường mà thôi, nhìn dáng vẻ cắn câu của em là đủ biết xác xuất thành công cao bao nhiêu rồi.” Tề Tư Di trêu ghẹo em gái.

“Tốt nhất là như vậy, em đây cùng anh ấy chính là vương tử cùng công chúa, oa, ngẫm lại cũng thật hạnh phúc nha.” Tề Tư Mục cười khờ dại.

“Em đi trang điểm đi! Em đi nằm mơ ngay đi!” Tề Tư Di bắt đầu chọc lét em mình, làm cô phải liên tục xin tha, trong phòng tràn ngập tiếng cười nói của hai chị em.

-------

Tề Tư Mục len lén từ phía sau ôm lấy Thân Tử Duệ, dịu dàng nói: “Chờ đợi mệt quá phải không?”

“Trời sinh phụ nữ có quyền đến muộn.” Hắn quay người lại, nhẹ nhàng ôm lấy cô, ngửi mùi hương của cô, nhíu mày

“Gần đây em thích dùng nước hoa có mùi nồng nặc?”

“Vâng, anh không vui sao?”

“Anh nhớ mùi hương trên người em rất nhạt nhưng cũng rất thơm ngát, hãy cứ dùng mùi ban đầu đi!” Hắn nhẹ giọng nói, cánh tay cũng buông thân thể cô ra.

Cô chu đôi môi đỏ mọng nũng nịu đáp lời: “Được rồi, em đây về sau sẽ lựa theo gu của anh.” Đáy lòng lại nổi lên một trận gợn sóng, hắn vẫn coi cô là cô gái đêm đó, chẳng lẽ chỉ một đêm mà đã khắc sâu như vậy? Những gì cô gái đó có thể cho anh, Tề Tư Mục này cũng có thể cho anh.

Thân Tử Duệ mở cửa xe cho cô, chờ cô lên xe rồi nhẹ nhàng đóng cửa xe lại.

“Chúng ta sẽ đi đâu?” Cô mở to mắt ngây thơ hỏi.

“Đưa em đi ăn ở một nhà hàng Pháp, rượu vang ở chỗ đó rất ngon.” Hắn lãnh đạm nói.

“Tử Duệ, anh thật tốt.”

Nói xong, cô hôn nhẹ lên môi hắn, lộ ra nụ cười ngọt ngào, “Ba ngày nữa chính là lễ trao giải thưởng Kim Kê Bách Hoa, anh có đi không?”

“Ba ngày sau có thể không được, anh phải đi sang Anh, bên đó có một hội nghị quan trọng, khi trở về anh sẽ. . . . . đền cho em, được không?”

“Cuộc hội nghị này quan trọng hơn em sao? Đây là lần đầu tiên em được nhận giải thưởng, em thật sự hy vọng anh có thể đến.” Tề Tư Mục có chút không vui mà nói, lại phải cố nén bùng phát tính tình đại tiểu thư, vì cô biết Thân Tử Duệ không thích những cô gái tính tình nhỏ nhen, chỉ có thể từ từ đổi giọng mà nói: “Thôi được rồi, công việc quan trọng hơn. Nếu xử lý công việc xong mà còn thời gian, nhất định phải trở về gấp, được không?”

“Được.” Hắn gật gật đầu, hai người nhìn nhau mỉm cười.

Suốt trên quãng đường xe chạy, Thân Tử Duệ đã có một cảm giác không yên lòng khó hiểu, mà hắn lại không thể tìm ra nguyên nhân của những suy nghĩ vẩn vơ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.