Người Tình Giấu Mặt

Chương 15: Làm cho cô ta phải đến cầu xin tôi (18+)



“Tử Kiều . . . Xin anh . . . em chịu không được nữa . . . . Đừng tra tấn em nữa, được không?” Khuôn mặt Tề tư Di ướt đẫm mồ hôi, ham muốn dục vọng bùng nổ, tay cô ta ở trong đêm đen sờ soạng, Thân Tử Kiều trong nháy mắt có chút hoảng hốt vì xuất hiện ảo giác, vội vàng nhảy khỏi giường.

“Tử Kiều, . . . anh ở đâu? Đừng đùa nữa, cho em . . .” Cô càng thêm bức thiết , đột nhiên không cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của gắn trên người, dục vọng của cô ta không được thảo mãn càng thêm bành trướng.

“Em tới bắt anh . . . . Bắt được anh anh liền cho em . . .” Hắn nhẹ nhàng thổi khí bên tai cô, cô nghe được hơi thở của hắn vội vàng vươn tay sờ soạng tìm kiếm thân thể hắn. . . .

Tay hắn thừa dịp cô không chú ý, lén lút quờ đến nơi đẫy đà của cô, nhẹ nhàng mà bóp vài cái rồi vội vàng chạy đi, làm cho cô ta càng thêm ham muốn không thể ngừng nghỉ.

“A. . .” Tề Tư Di lại hét lớn lên, tay cô ta không an phận mà vuót ve thân thể chính mình, một tấc lại một tấc đi xuống, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liến môi chính mình, tay bắt đầu hướng tới nơi mẫn cảm . . . .

Một trận lại một trận run rẩy, thanh âm rên rỉ một lần lại một lần vọng vào lỗ tai Thân Tử Kiều, tất cả mọi động tác của cô đều bị hắn thu vào trong tầm mắt.

Dục vọng của người đàn bà này hắn đã biết rõ, hắn không thể không thừa nhận, bọn họ quả là cặp đôi trời sinh trên giường, hắn dừng ở động tác và thanh âm của cô, rốt cục không thể kìm nén nữa, hướng về phía thân thể của cô ta đi đến.

Tay hắn mới vừa động đến thân thể của cô, rốt cục cô ta không thể khống chế được nữa, hung hăng ôm lấy hắn, dùng sức cắn lên vai hắn, hai tay không an phận lần mò tới nơi nóng cháy của hắn . . . .

“A. . .” Hắn trầm giọng hét lên một thanh âm hưởng thụ.

Cơn khát của đàn ông hung hăng đánh gục hắn, một cái xoay người liền ngồi lên trên, yết hầu rốt cục cũng phát ra tràn thanh âm khiến cô ta vừa lòng . . . .

---------------------

“Người mà tôi bảo cậu điều tra đã tìm được chưa?”

“Cậu xem có phải là người này không?” A Khôn đem ảnh chụp đưa ra trước mặt Thân Tử Kiều.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm ảnh chụp, trên bức ảnh hé ra khuôn mặt cô đang hơi hơi mỉm cười, ánh mắt có chút xuất thần tĩnh lặng mà lại có chút mất mát khiến cho tim hắn không khỏi dâng lên một cỗ nhu tình.

“Nói qua tình huống của cô ta xem nào.” Mắt hắn vẫn như trước nhìn chằm chằm bức ảnh, không có ý định dời đi.

A Khôn đứng ở bên trái hắn, nhẹ giọng nói: “Cô ta tên là Hứa Ân Tịch, là người do Tống Hồng phụ trách, cô ta thích diễn xuất, nhưng cuối cùng cũng chỉ diễn những vai quần chúng, về nguyên nhân của việc này thì không khó hiểu lắm, có lẽ là cô ta không muốn chấp nhận quy tắc.”

A Khôn nói tới đây, nhẹ nhàng dùng ánh mắt liếc một cái Thân Tử Kiều.

“Nói tiếp đi?” Tuy ngữ khí của hắn rất nhẹ nhưng lại không thể áp chế được tia hỗn loạn.

“Tôi đã hỏi thăm tình huống của cô ta ở chỗ Tống Hồng, bà ta nói cô ta chính là cô gái đem đêm đầu tiên bán với giá cao kia, cũng từng đưa đến trước mặt cậu một lần.” Thanh âm của hắn chậm rãi nói, bởi vì hắn thoáng nhìn thấy lông mày Thân Tử Kiều đã nhíu chặt lại.

“Ý của cậu là, Hứa Ân Tịch chính là cô gái đã đưa đến bên cạnh Thân Tử Duệ, phải không?” Một bàn tay hắn ra sức bóp chặt góc ghế, như là muốn bóp nát nó vậy, đem toàn bộ tức giận phóng thích trên cái ghế.

“Đúng.” Thanh âm của A Khôn nhỏ như tiếng muỗi vo ve, hắn biết cậu chủ đang suy nghĩ cái gì, hắn không dại gì mà đang đứng ở cửa Lôi Trì lại tự tung tự tác sảy chân một cái khó mà giữ được cái mạng này.

“Thân Tử Duệ và Hứa Ân Tịch có nhận biết đối phương không?” Hắn vẫn cưỡng chế lửa giận trong lòng như trước, trongg đầu hiện lên hình ảnh một người.

“Hẳn là không đâu. . . .” Câu nói kế tiếp của thuộc hạ không hiểu vì sao dã bị hắn làm cho hoảng sợ, run rẩy nói.

“Tôi muốn cậu làm cho cô ta phải chủ động đến cầu xin tôi, tôi phải có được cô ta, hiểu được ý tứ của tôi chứ? Cụ thể phải làm như thế nào thì đi mà bàn bạc với Tống Hồng, sau đó kêu Tống Hồng đến chỗ tôi một chuyến.” Hắn hơi hơi nheo mắt lại, tầng sương mù trong mắt dần dần tan biến, mà nội tâm lại dâng lên một cỗ nhộn nhạo, “Cô gái này, hắn phải có được.”

Đây là lần đầu tiên hắn bức thiết mãnh liệt muốn có một người phụ nữ đến như vậy, hắn nhất định sẽ không để cô thoát khỏi lòng bàn tay của chính mình.

“Còn gì muốn hỏi sao?”

Thuộc hạ tò mò: “Cậu thật sự tính toán kết hôn cùng Tề tiểu thư sao?” A Khôn nói xong đầu càng thêm cúi xuống.

“Đương nhiên, vì sao tôi lại muốn kết hôn với cô ta, cậu hẳn là biết rõ, tôi cùng cô ta không chỉ là bạn giường thích hợp . . .” Hắn hơi nheo mắt nhìn hắn, ý cười hiểm ác lộ ra khóe miệng.

” . . . Lần trước cậu nói muốn chơi một trò chơi với nhiều người, thời gian cụ thể cậu đã dự định chưa để tôi còn an bài, những người đó đã chọn và đưa đến đây cho cậu, nhưng là có một người chưa đến, có vẻ hơi khó khăn.” A Khôn nâng tầm mắt nhìn sắc mặt đã có chút dịu đi của hắn.

“Người kia có phải là Niếp Dục hay không?”

“Đúng thế, cô ta có chỗ dựa vững chắc là đại thiếu gia, hơn nữa cũng là người ở bên cạnh cậu ấy hai năm, cô ta cũng không dám khinh thường mà phản bội cậu ấy.”

“Nói cho cô ta biết, nếu như không muốn phản bội Thân Tử Duệ, vậy thì làm cho cô ta cút khỏi Thịnh Thiên đi, mà cũng khiến cho cô ta không thể bước chân vào thế giới giải trí nữa! Càng là đàn bà của Thân Tử Duệ, tôi càng phải động vào.” Nhìn hắn như là đang muốn đánh nhau, tùy tay đem một chén trà nhỏ trên bàn hung hăng bóp nát.

“Vâng, tôi đã rõ.” Sau khi A Khôn nói xong, tự động đi ra ngoài cửa, nhẹ nhàng mà đóng lại biến mất khỏi tầm mắt của Thân Tử Kiều.

------------

“Thân lão đại, cậu tìm tôi?” Tống Hồng đi đến trước mặt hắn, nhẹ giọng hỏi thăm.

“Biết tôi tìm bà có việc gì không?” Mắt hắn nhẹ nhàng đảo qua mặt bà, người phụ nữ này đã hơn bốn mươi tuổi, lại chăm sóc dung nhan trong gióng như chỉ mới 30 vậy, quyến rũ thướt tha.

“Có chút không rõ ràng lắm, còn phải đợi lão đại chỉ giáo, như vậy tôi cũng có thể thay ngài làm tốt sự tình.” Bà ta nhẹ nhàng cười, nội tâm lại nổi lên một tia gợn sóng.

“Gần đây có một bộ phim điện ảnh cổ trang bắt đầu quay, phải không?” Thân Tử Kiều lãnh đạm nhẹ nhàng bâng quơ nói.

“Đúng vậy, ý tứ của cậu là. . .”

“Bảo Đạo Vị sắp xếp cho Hứa Ân Tịch một vai diễn không tồi, nhưng là tôi muốn kết quả sau khi cô ta có được vai diễn này xong thì gây lên một loạt những phản ứng gây ảnh hưởng lớn, càng lớn càng tốt, lớn đến mức cô ta không thể thoát khỏi, làm cô ta phải đến cầu xin tôi, hiểu chưa?” Hắn nhìn khuôn mặt khôn khéo của bà ta, nhẹ nhàng mà nở nụ cười.

“Tôi đã hiểu, tôi sẽ bàn bạc lại với Đạo Vị. . .” Tống Hồng nhẹ nhàng đáp.

“Biết nguyên tắc của tôi chưa?”

Ánh mắt hắn lộ ra tia tức giận thản nhiên, lòng Tống Hồng lại càng thêm căng thẳng.

“Rõ, đã rõ , tôi cam đoan thân thể của cô ta sẽ không bị xâm phạm.”

“Chỉ cần bà làm tốt chuyện này, chuyện phía trước tôi có thể không truy cứu, nhưng là thời điểm làm việc đừng có động chạm đến điểm mấu chốt của tôi, bà cần tiền để đi bao dưỡng thằng đàn ông kia, nhưng khi làm việc dưới tay tôi, phải hiểu được chuyện gì có thể làm chuyện gì không nên làm, nếu không chớ có trách tôi . . . . Hiểu chưa?”

Thời điểm Thân Tử Kiều nói chuyện, ánh mắt không có dời khỏi Tống Hồng, nhìn thấy khuôn mặt bình thản mà như kích động của bà ta, trong lòng dần dần lộ ra một ý cười.

“Tạ ơn lão đại, lần sau khi làm việc tôi nhất định sẽ nghiêm khắc dựa theo quy định cậu đặt ra, đối với việc phá vỡ nguyên tắc của cậu tuyệt đối sẽ không có lần tiếp theo.” Tống Hồng hèn mọn cúi đầu, cố gắng giải thích với hắn.

------------------

Tống Hồng dùng sữa dưỡng thể thoa đều lên người mình, một lần lại một lần, đối với chuyện của bà ta Thân Tử Kiều đều rõ như lòng bàn tay, mà khi làm bà ta cảm thấy đã kín kẽ không chút sơ hở, xem ra bà đã quá xem nhẹ hắn rồi.

Tại đây trong cái vòng luẩn quẩn này, ai có thể mua mặt mũi của Tống Hồng bà có thể có tất thảy những gì mình muốn, không chỉ có bản thân phải cố gắng mà còn phải lợi dụng thủ đoạn và các mối quan hệ, mấy năm nay khi các hạng mục làm ăn của Thịnh Thiên mở rộng đúng là không thể thoát khỏi liên quan, mà bà lại phải ở trong cái vòng luẩn quẩn này tiếp tực giữ được mặt mũi, phải dựa vào Thịnh Thiên, muốn dựa vào Thịnh Thiên thì nhất định phải nghe lời của Thân Tử Kiều.

“Bội Dung, thực xin lỗi, cảm tình của hai chị em ta một lần lại một lần va chạm vốn đã không còn, ở trong cái vòng luẩn quẩn này, ai cũng có cái bất đắc dĩ của chính mình.” Trong lòng Tống Hồng nhẹ nhàng nhắc lại, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng bà cảm thấy có lỗi với đệ nhất ngôi sao một thời có ơn với bà.

Mà từ giờ trở đi, bà phải biến Hứa Ân Tịch trở thành công cụ ổn định của mình, thậm chí là một cái cây rụng tiền. Nghĩ thông suốt, bà chậm rãi buông lỏng chính mình, để cho thân thể cực kỳ thư giãn.

Suy nghĩ một lần rồi một lần, động tác chà lau thân thể cũng không có dừng lại, chậm . . . . Thật chậm . . . lửa hận trong mắt đã biến thành dục hỏa không thốt lên lời. . .

Loại chơi đùa này đối với bà đã quá quen thuộc, bất quá, mấy năm nay áp lực càng lớn hơn, dục vọng của bà cũng càng lớn, hết trai bao này lại đến trai bao khác.

Vừa xuất hiện bên cạnh bà ta, đàn bà có tiền có quyền thì có quyền sinh sát, nghĩ muốn tiến vào giới giải trí, phải cần bà xem vừa mắt, chỉ cần nghe lời bà ta, không thể nghi ngờ gì sẽ có được một lời cam đoan của bà ta.

Một đôi tay cường tráng có lực nhẹ nhàng mà xoa bóp bả vai của bà ta, “A!” Bà ta nhẹ nhàng mà phát ra một thanh âm sung sướng, “Kỹ thuật mát xa của em có vẻ đã tiến bộ nhiều, chị Hồng thật thích, nhất định sẽ ghi tạc trong lòng.” Tay hắn lại chậm rãi tăng lực, “Thoải mái sao?”

“Thoải mái. . . . Lại tiếp tục ấn xuống đi. . . .” Một lời mà hai ý tứ này, làm cho thân thể bà ta càng thêm thoải mái.

Lý Chương sau khi nghe được, năm ngón tay thon dài nhẹ nhàng từ trên bả vai chậm rãi trượt xuống, thủ pháp quả là nhuần nhuyễn và lão luyện.

Miệng Tống Hồng phát ra từng đợt từng đợt thanh âm thỏa mãn. . . .

“Đè chỗ này lại. . . tăng lực một chút. . . . rồi mạnh một chút. . .” thanh âm của bà ta càng ngày càng trầm mê, càng ngày bà ta càng mê luyến thủ pháp cuồng dã mà có chút thô lỗ này, càng cuồng dã càng khiến bà hưởng thụ, thân thể tuổi trẻ có lực lại càng khiến dục vọng của bà ta cuồn cuộn dâng lên.

“Bóp đi . . . dùng sức bóp đi . . . a. . .”

Tay Lý Chương không có dự liệu sớm như vậy đã khiến bà ta đạt đến khát vọng rồi, hai ngón tay ở bên dưới lại hung hăng dùng sức đi vào, lại ra sức mà xỏ xuyên.

“A . . . . Tên yêu tinh này . . . . Muốn cho chị chết hay sao?” trong giọng nói hờn dỗi của bà ta còn mang theo thỏa mãn cực hạn, “Mau . . . . Dùng sức . . . . Cố gắng cho chị . . . . Lớn nhất đi . . .”

“Sao vậy, mới như vậy đã muốn rồi sao . . . . . ?”

“Chú em. . . .”

“. . . . Tôi . . . . Dùng sức . . . . . A. . . .”

Tống Hồng không chịu nổi nữa, một cái xoay người đã đè hắn xuống dưới thân, hung hăng mà ngồi lên, cuồng loạn mà cưỡi ngựa, lớn tiếng thét chói tai, đúng chỉ có như vậy, mọi phiền não của bà không thể thắng nổi dục vọng chính bản thân . . . Hết thảy mới có thể phóng thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.