"Mẹ, bụng của mẹ lại lớn một vòng nga! Hai tay Tiểu Ức đều ôm không được thắt lưng của mẹ đâu!" Tiểu Ức khoa tay múa chân, tò mò quá, bụng mẹ lập tức liền lớn thiệt nhiều, nghe nói nơi đó có tiểu bảo bảo.
"Bởi vì trong bụng mẹ có cái tiểu bảo bảo a, Tiểu Ức cũng từng như vậy ở trong bụng mẹ nga." Một bàn tay cô âu yếm Tiểu Ức, tay kia thì vuốt ve bụng chính mình.
"Tiểu Ức cũng là như vậy ở trong bụng mẹ mà lớn lên sao? Nhưng mà bụng của mẹ sao mà chứa nổi Tiểu Ức a? Tò mò quá nga!" Tiểu Ức trăm tư ngàn nghĩ không có lời giải, nó cư nhiên có thể nằm ở trong bụng mẹ, thực thần kỳ nga.
"Lúc đó Tiểu Ức còn rất nhỏ rất nhỏ nha, đương nhiên có thể rồi."
"Kia vậy mẹ, mẹ có thể làm cho Tiểu Ức đi vào nữa không, con muốn chơi với tiểu bảo bảo, được không?" Nó mở to đôi mắt tròn xoe vô tội, thực chờ mong mà nhìn mẹ, tuy rằng mẹ không nhìn thấy, nhưng mẹ nhất định có thể cảm giác được.
Ân Tịch bị câu hỏi này của tiểu quỷ làm á khẩu không trả lời được, cô phải giải thích như thế nào đây? Cô giải thích như thế nào đây? Từ ngày cả nhà cô trở về thành phố F, Tiểu Ức luôn có rất nhiều ý tưởng kì kì quái quái.
"Mẹ mẹ, được không, được không? Được không?" Nó bắt đầu làm nũng, từ ngày có baba cưng chiều, nó lại không muốn mình lớn lên nữa.
Đang lúc này, Thân Tử Duệ lại tan tầm sớm mà trở về nhà, nhìn thấy vợ cùng đứa con gái bảo bối của mình, còn có tiểu bảo bối chưa chào đời kia, hạnh phúc đến mức nuốt nước miếng ừng ực.
Thấy mẹ không nói lời nào, thân thể nhỏ bé của nó bật người hướng về phía Thân Tử Duệ, "Baba, baba. . . . . . Mau tới, baba mau tới giúp con nha, được không?"
"Làm sao vậy, tiểu bảo bối của ba?" Hắn hạ thắt lưng, đem con gái ôm vào trong ngực, hướng Ân Tịch đi đến.
"Mẹ nói Tiểu Ức là trong bụng mẹ đi ra nha, hiện tại trong bụng mẹ lại có cục cưng giống Tiểu Ức, Tiểu Ức muốn cùng chơi với em, nhưng là mẹ không cho con đi vào, baba giúp con, được không?"
Ông trời ơi! Con gái của hắn rốt cuộc đầu làm bằng cái gì nha? Ý niệm ngây thơ như vậy cũng có thể nghĩ ra được.
Lại nhịn không được xì một tiếng cười thành tiếng.
"Được không baba, ba ba? Baba yêu quí của con!" nó bắt đầu giở chiêu trò ra.
"Tiểu bảo bối, con a, đã từ trong bụng mẹ đi ra, hiện tại con đã trưởng thành, bụng của mẹ con không thể đi vào nữa, nhưng mà về sau con có có thể giống mẹ nha, trong bụng có một baby đó."
"Thật vậy sao? Baba, bụng con cũng có thể có tiểu bảo bảo sao, mau dạy Tiểu Ức, phải làm thế nào thì trong bụng mới có tiểu bảo bảo đâu, Tiểu Ức hiện tại muốn có một bé!"
Thôi được rồi, người giải quyết vấn làm cho vấn dề càng lớn hơn.
Ân Tịch ở một bên cười lên tiếng, nhìn xem quỷ baba này làm sao để trả lời tiểu quỷ linh tinh con gái này a.
"Bảo bối, cái này, chờ khi nào con trưởng thành baba sẽ nói cho con, được không?"
"Nhưng là Tiểu Ức hiện tại rất muốn biết a!"
"Khụ khụ. . . . . ." Hắn gợi cho Ân Tịch ra mặt giúp hắn, Ân Tịch lại chính là cười cười.
Sau lại nhịn không được, nghe Tử Duệ càng đi càng xa, phỏng chừng hắn đã bị con gái làm cho hôn mê . . . .
"Tiểu Ức, đến bên mẹ này, nghe một chút bụng mẹ coi, nói cho mẹ biết, con muốn em trai hay em gái?" Ân Tịch ưỡn cái bụng, hướng hai bố con đi đến.
"Chậm một chút chậm một chút. . . . . . Đừng ngã , đại bảo bối của tôi!" Thân Tử Duệ vội vàng chạy đi đỡ cô, hiện tại Ân Tịch chính là siêu cấp Gấu Trúc cần bảo hộ trong nhà.
"Con muốn em trai, em trai lớn lên về sau có thể giống ba ba, ba ba thật cao nha thật lớn nha!" Nó ngẩng đầu lên, vui vẻ mà nói, nghĩ đến về sau có em trai cùng chơi với mình, nó rất là vui mừng nha.
"A. . . . . . A. . . . . ." Ân Tịch đột nhiên cảm thấy thân thể khác thường.
"Làm sao vậy? Vợ của tôi. . . . . ." Tử Duệ lo lắng hỏi .
"Tử Duệ, em giống như. . . . . . Giống như sắp sinh !" Ân Tịch cảm giác được khác thường trong thân thể, với kinh nghiệm trước đây, hẳn là là muốn sinh .
Thân Tử Duệ quát to một tiếng, ôm lấy Ân Tịch liền hướng xe chạy như bay ra.
Cách ngày sinh dự tính còn có một tuần, thế nào đột nhiên đã sinh a, xem ra vật nhỏ trong bụng kia tuyệt đối không an phận, cũng may trước đó đã chuẩn bị tốt tất cả . . .
Tiểu Ức cũng nhanh chóng chạy tới trong xe, mẹ của nó sắp sinh em trai, lập tức sẽ có người chơi với nó, lòng nó cũng vui sướng vô cùng.
Sau đó. Rất nhanh, Ân Tịch bị đẩy mạnh vào phòng cấp cứu, Thân Tử Duệ cùng Tiểu Ức đứng ở ngoài cửa, hắn thực nóng lòng vội vã. . . . . .
Lập tức, hắn sẽ lại một lần nữa làm ba ba, baba cùng mẹ Tử Duệ vừa nghe nói Ân Tịch sắp sinh, cũng đều cấp tốc từ biệt thự chạy lại đây, hai ông bà già này chỉ hận Ân Tịch không thể một lần sinh vài đứa, càng nhiều càng tốt. . . . . .
Trong phòng sinh, Ân Tịch lớn tiếng thét chói tai, mỗi một tiếng kêu, lòng Tử Duệ như bị xé rách, hắn thề, sau khi vợ yêu đi ra sau, hắn nhất định phải càng thêm yêu thương, những khổ sở mà cô vì hắn chịu đựng, hắn muốn dùng hạnh phúc gấp trăm gấp ngàn lần để đền bù lại . . . . .