“Chị thế nào rồi?” Tề Tư Mục vọt vào trong phòng lo lắng hỏi.
“Không sao cả, chẳng qua là sáng sớm ngày mai tất cả các trang báo sẽ đồng loạt đưa tin số nhà 406 lầu số 8 tiểu khu Bạch Vân bởi vì không cẩn thận nên đã xảy ra hỏa hoạn mà những người trong nhà bởi vì ngủ say mà dẫn đến ngủ say cả đời luôn.” Lời của cô ta vô cùng hời hợt giống như đang nói đến một chuyện không hề liên quan đến mình vậy.
“Có thật như vậy không?” Tề Tư Mục vẫn còn hoài nghi xác nhận lại lần nữa.
“Yên tâm đi, người chị tìm chính là A Lực đây là phần tử xã hội đen đã giúp chị ra tay thành công không ít việc, nếu như hắn dám làm loạn chị đảm bảo sẽ cho hắn sống không bằng chết.” Tay cô ta nắm chặt lại nghiến răng nghiến lợi nói.
“Vậy sao? Chị, chị thật tuyệt vời, em yêu chị!” Tề Tư Mục ở trên mặt chị mình liên tiếp hôn như mưa vô cùng phấn khích, mà hoàn toàn không có nghĩ rằng đó là hai mạng người bọn chúng đã phạm pháp mà chỉ cảm thấy sự trừng phạt này còn chưa có đủ với Hứa Ân Tịch.
“Tin tức ngày mai tung ra, em tin rằng nó cũng không thể an tâm mà tiếp tục ở bên cạnh Tử Duệ nữa. Hừ”
“Khi bọn họ đi nghỉ dưỡng cũng không nhất thiết sẽ xem tin tức mà chuyện này xảy ra em cho rằng Thân Tử Duệ sẽ quan tâm sao? Coi như là có quan tâm thì hắn cũng biết được người chết có liên quan đến Hứa Ân Tịch sao?”
“Vậy làm sao bây giờ? Không được, em nhất định muốn cho con ranh Hứa Ân Tịch kia biết được và không thể nào tiếp tục ở bên cạnh anh ấy nữa.” Tề Tư Mục hậm hực nói.
“Điều chị muốn chính là không cho cô ta biết, để đến khi cô ta trở về phát hiện ra người thân của mình toàn bộ đã chết mà khi đó cô ta còn ham vui hưởng lạc ở bên cạnh một người đàn ông, em thử nghĩ coi cô ta sẽ thống khổ đến cỡ nào? Ha ha ha ha.” Tề Tư Di điên cuồng mà nở nụ cười.
“Đây đúng là làm cho cô ta thống khổ đến chết nhưng mà làm sao bây giờ nhỡ Tử Duệ trở lại thấy cô ta đáng thương mà có cảm giác thì em biết làm sao bây giờ?” Tề Tư Mục bất an hỏi: “Không được em phải đi tìm Tử Duệ, em muốn nói cho anh ấy biết Hứa Ân Tịch . . . .”
“Không được đi!” Tề tư Di cắt đứt lời nói của em gái.
Tề Tư Mục khó hiểu nhìn về phía chị mình, cô không hiểu tại sao chị mình lại ngăn cản cô đi phá Ân Tịch và Thân Tử Duệ.
“Chị sao lại không được?” Tề Tư Mục quay lại hậm hực hỏi.
“Chẳng lẽ ngay cả đạo lý bọ ngựa bắt ve mà em chũng không hiểu sao? Bây giờ nếu như em chạy đến tìm hắn, sẽ khiến cho Thân Tử Duệ sinh chán ghét, bởi vì hiện tại người mà hắn cưng chiều nhất là Hứa Ân Tịch, huống chi đàn bà
em cần phải đối phó quá nhiều mà người em cần tốn nhiều tâm tư nhất để đi đối phó chính là Trữ Hạ – đại tiểu thư của Trữ Thị, bởi vì cô ta mới là con dâu mà người nhà Thân Tử Duệ nhìn trúng, những con đàn bà khác bất quá cũng chỉ là tranh thủ tình cảm mà thôi.” Tề Tư Di không nhanh không chậm phân tích, đối với đứa em gái này cô cũng phải kiên nhẫn, nó quả là đứa nông nổi không phiết nhìn trước ngó sau.
“Nhưng mà em rất là chán ghét hứa Ân Tịch, hơn nữa em chỉ cần nghĩ tới hiện tại nó đang nằm dưới thân Thân Tử Duệ em đã tức đến mức chỉ muốn cần đao băm nó thành tám mảnh mới hả cơn giận của em.” Cô ta nắm chặt tay lại thống hận không thể liều mạng ngay lập tức với Hứa Ân Tịch.
“Em gái ngốc của chị, muốn giải quyết vấn đề này rất đơn giản, em bây giờ nên chịu khó suy nghĩ một chút bằng không sau này em làm sao mà đấu lại với lũ đàn bà bên cạnh hắn chứ.” Ngữ khí của cô ta cao lên, kéo tay em gái quay trở về.
“Theo ý của chị nói là đem một người khác đi thay em đến gây rối, em ở nhà chỉ cần ngư ông đắc lợi thôi phải không?” Tề Tư Mục khó hiểu nhìn về phía chị mình.
“Đúng vậy lợi dụng bàn tay kẻ khác để đạt được mục đích của em, chị tin tưởng rằng hiện nay có một người mà tâm tình cũng kích động không kém em đó là Niếp Thanh, em lợi dụng cô ta đi phá kỳ nghỉ của bọn họ, để cho bọn họ cá chết lưới rách, sau đó em hãy chạy đi tranh thủ.” Cô ta vươn tay vuốt vuốt tóc em gái mình, “Nhớ kỹ một điều em phải biến mình thành người con gái đêm hôm đó, người mà hắn tìm 4 năm nay, khi đó em có thể leo lên vị trí phu nhân của chủ tịch tập đoàn Thân Thị.”
Nghe Tề Tư Di nói, cô lộ ra một nụ cười đắc ý, đúng vậy đàn ông đều thích phụ nữ ngốc một chút, cùng những người đàn bà khác tranh thủ tình cảm cô cũng chỉ bị biến thành trò cười mà thôi, mà mục đích cuối cùng của cô chính là phu nhân chủ tịch, vị trí đó chỉ có một mình Tề Tư Mục cô mới có thể ngồi vào những người khác chớ có mơ tưởng.
“Hứa Ân Tịch, em chỉ muốn nhìn thấy nó đau đớn, em phải khiến cho nó thật khổ sở mới được.” Tề Tư Mục nhìn chằm chằm vào cái gương phía đối diện, ánh mắt vô cùng hung ác, đúng vậy cô đố kỵ với bộ dáng động lòng người của cô ta, dáng vẻ khi mặc bộ đồ lụa trắng xinh đẹp của cô ta khiến cho cô tựa như muốn phát điên.
“Em gấp cái gì, Hứa Bội Dung mẹ nó không đấu lại được mẹ chúng ta,, thì Hứa Ân Tịch cũng đừng mong thoát khỏi bàn tay của chị em mình, chị nhất định sẽ cho nó biết muốn chọc vào chị em Tề gia chúng ta nó sẽ được lĩnh hậu quả như thế nào.” Tề Tư Di từ từ xiết thật chặt tay Tề Tư Mục lại.
Cô vẫn còn uất giận khi nhớ tới bộ dáng của Thân Tử Kiều đêm hôm đó, cô có thể cho tất cả mọi người đàn bà khác dùng chung Thân Tử Kiều nhưng chỉ riêng Hứa ÂN Tịch là không được.
Ân oán giữa bọn họ tựa như mạng nhện càng kết càng sâu, trái tim người đàn ông của hai chị em bọn họ cư nhiên đều rung động bởi cô ta, muốn chiếm hữu cô ta, hai chị em họ làm sao mà cót hể nuốt trôi cục tức này, trong đầu cô ta dần dần hiện lên một chuỗi những âm mưu.