Người Tình Giấu Mặt

Chương 51: Thị uy



“Chà chà!” Niếp Thanh rõ ràng là vừa mới ôn nhu mà giờ đây người phụ nữ xinh đẹp như cô ta lại tỏ ra không có chút hảo ý mà còn châm biếm.

“Tiện nhân, cô đừng đắc ý quá sớm!” Tề Tư Mục nhanh chóng bước tới trước mặt cô ta, giơ tay lên, nghĩ rằng muốn tát cô ta lần nữa, nhưng xem ra cô ta đã sớm chuẩn bị, rất dễ dàng cầm được tay cô.

“Chát!” Âm thanh vẫn vang lên, thế nhưng là Niếp Thanh tát vào mặt Tề Tư Mục một cái.

“Một tát này để tôi dạy cho cô biết ở trước mặt đàn ông không được kiêu ngạo, phải ôn nhu ngoan ngoãn, ở sau lưng đàn ông cô có thể thỏa thích mà nhục nhã, thậm chí đánh người phụ nữ cô hận!” Niếp Thanh đắc ý mà cười cô ta.

“Tiện nhân. . . . . cô. . . . .” Tề Tư Mục tức giận đến không nói nên lời, đôi mắt như phun ra lửa, hận không thể đem Niếp Thanh băm thành trăm mảnh.

“Như thế nào, không phục ư?” Niếp Thanh nhìn thấy vẻ mặt tức giận của cô ta, đối với loại thiên kim đại tiểu thư này, cô ta càng thêm thù hận, cũng là phụ nữ với nhau, thế nhưng cô ta phải trả giá bằng ngàn lần cố gắng mới đạt được thì đại tiểu thư này lại dễ dàng có được cơ hội.

“Tiện nhân, cô nhớ kĩ hôm nay cô tát Tề Tư Mục tôi một cái, sau này cô sẽ bị ngàn người giẫm đạp!”

“Ha ha. . . . . . Cô cho là cô có bao nhiêu thanh thuần, cô với tôi cởi quần áo ra thì đều giống nhau thôi. Đều là tiện nhân giống nhau!” Niếp Thanh không nghĩ buông tha cô ta.

Giơ tay lên, một tay hung hăng tát vào trên mặt Tề Tư Mục, cũng cảnh cáo: “Tôi ghét nhất là bị người khác mắng là tiện nhân, một tát này nói cho cô biết, cô đang ở trong thế bị động, không cần chọc đến giới hạn của đối thủ.”

Vì giữ gìn vóc dáng, Niếp Thanh mỗi ngày đều có rèn luyện, so với Tề Tư Mục lười vận động thì bất kể là thể lực có hơn nhưng thân thủ cũng không nhanh nhẹn bằng, bất quá Niếp Thanh cũng chỉ chịu có chút đòn.

Tề Tư Mục lần đầu tiên phải ngậm bồ hòn làm ngọt, lỗi hận này, cô ta tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.

Cô ta bưng mặt mình mang theo một người đầy oán khí đi về Tề gia.

“Em làm sao vậy?” Tề Tư Di phát hiện em gái kông bình thường, liền quan tâm.

“Chị, em bị người ta đánh!” Cục tức trong lòng cuối cùng cũng bùng nổ, Tề Tư Mục ô ô mà khóc “Ai dám đánh em hả?” Tề Tư Di nhìn thấy gương mặt còn sưng đỏ, xem ra người này xuống tay rất nặng.

Rõ ràng là tiện nhân kia cư nhiên dám dánh cô! Cho tới bây giờ cô còn chưa có phục hồi tinh thần lại, cô đường đường là thiên kim tiểu thư của nhà họ Tề cư nhiên lại bị một ngôi sao nữ đánh.

Nhìn thấy em gái bị ức hiếp như vậy, Tề Tư Di đoán ra ngay ngọn ngành: “Em đi tìm Thân Tử Duệ?”

“Đúng vậy em lại gặp phải Niếp Thanh đang ở đó, cô ta thật sự rất quá đáng. .”

“Bị người ta hạ rồi! Tính tình đại tiểu thư của em nếu không thay đổi, về sau em còn không có gì mà ăn!” Tề Tư Di tuy rằng nhìn thấy em gái rất đau lòng nhưng để cho nó chịu khổ chút cũng tốt, bằng không nó sẽ không tự kiềm chế được mình.

“Chị, chị mà cũng nói em như vậy, chẳng lẽ em cứ như vậy mà để cho con tiện nhân kia khi dễ?” Tề Tư Mục như thế nào cũng không can tâm, luôn nghĩ cách để trừng phạt cô ta, “Hay là tìm người giết cô ta? ” Tề Tư Di thuận miệng nói làm cho tề Tư Mục dựng đứng lại.

“Chị, hiện tại TR đến Á Châu dự tuyển người phát ngôn, hơn nữa mình có giới hạn cụ thể, em không cho phép tiện nhân Niếp Thanh kia có cơ hội, em còn muốn làm cho cô ta thân bại danh liệt!” Tề Tư mục nghiến răng nghiến lợi mà gằn từng tiếng.

“Ý của em là kêu chị giúp em? ’

“Chị, chị yêu thương em, chỉ có chị mới có năng lực giúp em, chờ em nắm được quyền phát ngôn, trở nên nổi tiếng thế giới sau đó chị muốn thế nào em cũng đều báo đáp chị. Chị chỉ cần hứa với em, có được không thôi?” Cô ta mang lòng thù hận với Niếp Thanh, bắt đầu quay về phía Tề Tư Di mà làm nũng.

Từ nhỏ, chỉ cần cô ta có ý tưởng gì, bất kể là có độc ác hay không Tề Tư Di đều nghĩ biện pháp trợ giúp cho em gái, lần này cũng như vậy, cô sẽ không ngoại lệ mà giúp Tề Tư Mục giành lại công bằng, bởi vì trước đó vài ngày cô ta nói với Thân Tử kiều muốn chủ động gây chiến với Niếp Thanh, lần này cô ta thuận lợi mà giúp em gái thuận nước đẩy thuyền chứ.

“Hãy nói suy nghĩ của em, em muốn chị giúp em như thế nào?” Tề Tư Di cười, yêu thương mà vỗ về mái tóc của em gái.

Tề Tư Mục đứng lên, tiến đến bên tai chị gái, cúi đầu mà thì thầm, chỉ thấy Tề Tư Di biểu tình biến hóa dị thường, em gái này xấu xa còn hơn cô ta, chỉ có hơn chứ không kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.