Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1242: Còn có



Editor: Thùy trang Nguyễn

Lúc rạng sáng!!

Trương Thục Dao từ từ đem phần tư liệu vụ án mà Tô Lạc Hoành trộm được từ sở cảnh sát lần lượt bày ra, toàn bộ đặt trên bàn trà, tất cả đều là tư liệu về vụ án phóng hỏa năm đó mà Chu Lệ Bình điều tra, bao gồm cả video trong phòng bếp ghi lại những sự việc phát sinh trước khi xảy ra hỏa hoạn! Đường Chí Long kích động xuất hiện trước ống kính trong phòng bếp rộng lớn, sau đó là lời khai của người duy nhất còn sống trong vụ hỏa hoạn năm đó.

Uyển Thanh yên lặng nhìn từng hình ảnh cùng văn bản lời khai làm chứng.

Trương Thục Dao lại từ từ đem báo cáo của cục điều tra phòng cháy chữa cháy, báo cáo điều tra của cảnh sát, tổng bộ khách sạn đưa ra điều lệ cùng quy định trong phòng bếp. Còn có trước sau ngày xảy ra vụ hỏa hoạn, những bóng lưng người ra vào khách sạn, trong đó có vô số người có than phận hiển hách, tất cả đều điều tra rõ, đóng lại thành một tập văn kiện, còn có lời khai của nhân chứng bên ngoài làm ra tập văn kiện lời khai.

Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng tiến đến trước sofa, khom người cầm tư liệu lên, đều nói: “Nhìn những bằng chứng này, trái lại thu thập được đầy đủ hết! Giống như lúc Đường Chí Long tiến đến phòng bếp nấu nướng đã cảm giác được tâm trạng vô cùng bất ổn, thậm chí trong lúc nấu nướng thất bại còn giận dữ, trách cứ trợ lý đầu bếp không chuẩn bị nguyên liệu tốt, kia chính là tư thái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép... Sau đó ông ấy tức giận cầm môi thìa ném về phía trước rồi bực tức xoay người, đem toàn bộ đầu bếp nhốt ở bên trong!! Nhưng điều này cũng không có gì để lo nghĩ? Bởi vì Đường Chí Long xác thực không phải cố ý phóng hỏa!“.

“Thế nhưng hành vi lỗ mãng này lại hại hơn hai mươi mạng người! Nếu như không phải là hành vi sai, ông ấy bây giờ căn bản không có khả năng chỉ là tù chung thân!!” Uyển Thanh giả thiết dưới tình huống Đường Chí Long là hung thủ, đối mặt với tình huống trừng phạt!

Thanh Bình khuynh khắc không lên tiếng!

Uyển Thanh lại tiện tay phóng to lên một tấm hình đen trắng đưa tới trước mặt Thanh Bình, vẻ mặt nặng nề nói: “Cô xem một chút! Đây là ảnh chụp chung tất cả đầu bếp năm đó, bên trong có người mười tám tuổi đến hơn sáu mươi tuổi cả đầu bếp cả trợ lý! Có lẽ... Năm đó lúc bọn họ chụp ảnh chung, còn đang nói chuyện rất hài lòng! Cho nên lúc cười rộ lên vô cùng xán lạn! Kia rõ ràng đều là người a? Bọn họ có lẽ không nghĩ đến chính mình tương lai sẽ xảy ra chuyện như vậy! Đối với tương lai còn là tràn đầy sức tưởng tượng...”

Thanh Bình cùng Mỹ Linh kìm lòng không được ngẩng đầu nhìn về phía tấm hình phóng to trên máy tính chỗ Uyển Thanh, bên trong là hình ảnh các đầu bếp mặc đồng phục màu trắng, mang mũ đầu bếp thoạt nhìn tâm tình vô cùng vui mừng, đứng ở mỗi góc trong phòng bếp, vẻ mặt bộc lộ nụ cười xán lạn, bao gồm cả một cậu bé mười tám tuổi, tướng mạo thanh tú, có lẽ mới vừa đến làm việc, vẻ mặt còn bộc lộ ngượng ngùng, đối với ống kính còn cười khờ dại...

Các cô lẳng lặng nhìn tấm hình này, tâm tình cũng không khỏi cảm thấy trầm trọng cúi xuống, im lặng không lên tiếng.

Trương Thục Dao cũng trầm mặc ngồi trên sô pha, ngẩng đầu nhìn về phía hình ảnh những đầu bếp bên trong tấm ảnh kia, có đầu bếp hơn sáu mươi tuổi thoạt nhìn vô cùng hiền từ, nhiều nhất là đầu bếp hơn hai mươi tuổi đến ba mươi tuổi... Cô cũng nặng nề thở dài một hơi, lại phát giữa tấm ảnh có manh mối nói; “Ân? Kỳ quái! Vì sao này trong ảnh chụp, không có... Không có... tâm phúc của Đường Chí Long, Lưu Chí Đức a! Nghe nói thời gian cha của Đường tiểu thư ở trong ngục giam, cô ấy vẫn luôn được Lưu Chí Đức chăm sóc!”

“Kỳ lạ... Không có Lưu Chí Đức!” Lãnh Mặc Hàn lại nhàn nhạt ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người chậm rãi nói.

“Kia là cái gì?” Trương Thục Dao tức khắc ngẩng đầu, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng hỏi!

Lãnh Mặc Hàn sâu xa nhìn về phía cô, nói: “Lò khí than!”

“Lò khí than?” Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời kêu lên, Uyển Thanh cũng theo sự nhắc nhở của anh trai, hơi ngẩng đầu nhìn về phía màn hình LCD trên tường, giữa màn hình trung đã đem hình ảnh các đầu bếp phóng to!! Trương Thục Dao cũng bộc lộ sự nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía kia ảnh chụp trên màn hình LCD kia, phía sau mỗi đầu bếp quả nhiên là hình ảnh của lò khí than!

“Lúc đó khi tôi đến khách sạn Đinh Tư Duy đã có nghi hoặc!” Lãnh Mặc Hàn chậm rãi đứng lên đi tới trước màn hình lớn kia, cũng nhìn thật sâu vào mỗi lò khí than phía sau mỗi đầu bếp, sâu xa nói: “Nghĩ phòng bếp là nơi chứa nhiều nguy cơ! Bởi vì nó không chỉ có quá nhiều dao sắc bén, còn có khi nấu nướng cũng lúc cần có lò khí than truyền thống! Cho nên khách sạn đối với phòng bếp luôn có rất nhiều quy định!! Trong đó có một chi tiết vô cùng quan trọng!”

“Chi tiết gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía anh khẩn trương hỏi!

Lãnh Mặc Hàn chậm rãi xoay người, lại nhìn kỹ lò khí than mang theo màu đỏ hồng kia, chậm rãi nói: “Các cô có chú ý không? Đầu bếp này đứng bên phải lò khí than đỏ hồng, mà cái van đóng lò khí than lúc đó thẳng đứng! Cũng là chứng minh, nếu như lúc phòng bếp làm việc, van lò khí than tất nhiên là nằm ngang!! Chủ tịch Đường lúc đó là bởi vì nấu nướng thức ăn thất bại mới giận dữ ném môi! Mặc kệ lúc đó ông có ở bên trái lò khí than, hoặc bên phải đều tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt liền có thể đụng tới ống van đóng mở lò khí than như vậy! Điều này không phù hợp với nguyên lý động lực học! Tôi từng đứng tại phòng bếp ắt chước rất nhiều loại tình huống xảy ra khi ném đồ đạc! Dù cho van đóng mở lò khí than có buông lỏng thì khí nóng vô cùng yếu, thậm chí không thể bắt lửa!”

Trương Thục Dao nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Đúng vậy, chính là bởi vì khí than rất thấp, cho nên đầu bếp mới có thể ở rất trong khoảng thời gian ngắn, không có phát hiện van lỏng cho nên mới dẫn đến cháy nổ phòng bếp!!”

Lãnh Mặc Hàn lại cúi đầu nhìn về phía Trương Thục Dao, chậm rãi nói; “Sau khi chủ tịch Đường rời khỏi phòng bếp, ba phút phòng bếp mới nổ mạnh! Điều này là phù hợp với điểm giảm xóc lò khí than lò khí than! Thế nhưng, các đầu bếp có kinh nghiệm phong phú, tại lúc mà khí than nổ mạnh trong phạm vi lớn, cư nhiên không phát hiện? Còn có thể ở bên trong phóng hỏa tự thiêu? Kỳ thực rất nhiều người sau khi án phóng hỏa xảy ra đều đem tiêu điểm đặt trên người Đường Chí Long, nhưng là bọn họ hoàn toàn chưa từng nghĩ, rốt cuộc là ai làm trái với quy định của phòng bếp, điểm mấu chốt dẫn tới vụ hỏa hoạn kia?”

Uyển Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nhanh chóng nói: “Ý của anh là, có người ở phía ngoài phòng bếp phóng hỏa!”

“Bên ngoài phóng hỏa?” Trương Thục Dao cảm thấy không thể tưởng ra kêu lên nói; “Điều này làm sao có thể? Án phóng hỏa trước sau, thực ra chỉ có người phụ tá đầu bếp kia!! Về sau cũng chứng minh anh ta sau khi rời đi, trực tiếp tới phòng thu mua, cũng không để lại bất luận điểm đáng ngờ nào!”

Lãnh Mặc Hàn lại mỉm cười nhìn về phía Trương Thục Dao, nói: “Tại sao không có điểm đáng ngờ? Anh ta xác thực không có để lại thứ gì, thế nhưng anh ta lại lưu lại đầu mối quan trọng nhất!”

“Đầu mối gì?” Thanh Bình cùng Mỹ Linh tức khắc hỏi.

Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt nhìn các cô nói; “Anh ta đã lưu lại một câu nói dối!!!”

“Câu nói dối?” Tất cả mọi người cùng nhau quay đầu nhìn về phía anh.

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng xoay người, khởi động điều khiển từ xa, nhấn vào hình ảnh người trọ lý đầu bếp còn sót lại duy nhất của phòng bếp. Là một thanh niên tướng mạo ưu tú, anh đi thẳng tới trước hình ảnh người trợ lý kia rồi mới nhìn về hướng mọi người nói: “Vụ án phóng hỏa kia sự việc phát sinh từ đầu đến cuối đều là do anh ta cùng với chủ tịch Đường cùng nhau nói rõ! Giống như giận giữ ném đồ đạc, ném về phía lò khí than!! Đến cuối cùng anh ta còn nói... Về sau chủ tịch Đường tức giận... Có thể quan sát được tỉ mỉ như thế, có phải là trong lúc đó anh cùng chủ tịch Đường rời khỏi hay không?”

Ánh mắt mọi người sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn!!

Lãnh Mặc Hàn cũng trực tiếp nhìn mọi người nói; “Nếu là cùng nhau rời khỏi, như vậy vì sao lúc phát nổ, mọi người cùng nhau chạy về phía phòng bếp tìm kiếm đồng nghiệp, có lẽ vẫn có người còn sống, anh ta vẫn còn bĩnh tĩnh đến phòng thu mua làm việc tiếp? Đây là biểu hiện nên có của một người bình thường sao? Nếu như đồng nghiệp sớm chiều đều ở chung xảy ra chuyện, cô còn có thể bình thường như thế tiến đến phòng thu mua kiểm tra nguyên liệu nấu ăn?”

“Ý của anh là...” Trương Thục Dao nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói; “Người phụ tá đầu bếp này có điểm khả nghi?”

“Anh ta không có khả nghi!” Lãnh Mặc Hàn trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao chính xác nói ra: “Đáp án chuẩn xác nhất là, anh ta cùng với chủ tịch Đường cùng nhau che giấu chân tướng! Thế nhưng anh ta được chủ tịch Đường giao phó, cắn răng nuốt chuyện này xuống, đợi thời gian sau khi chủ tịch Đường hỏi rõ rang chân tướng từ đầu đến chân, lại dặn dò anh ta làm nhân chứng giả, chỉ đích danh thủ phạm chính là mình!!”

“Trời ạ...” Trương Thục Dao ngạc nhiên nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nói; “Ý của anh là nói... Bên trong phòng bếp khẳng định còn có người không biết nguyên nhân, chỉ là người làm chứng này này che giấu chân tướng! Mà chủ tịch Đường chưa chắc đã giận giữ đến ném đồ đạc, cũng chưa chắc lúc nấu nướng xảy ra sự cố?!”

“Có lẽ sẽ có mấy câu là sự thật! Nhưng nhất định có lời giả dối!” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói.

“Như vậy...” Uyển Thanh tức khắc ngẩng đầu nhìn về phía anh trai nói; “Chúng ta nếu như tìm được trợ lý đầu bếp kia có lẽ có thể biết một ít chân tướng!”

Lãnh Mặc Hàn lại tiếc nuối ngẩng đầu, nhìn về phía Uyển Thanh nói; “Đúng vậy... Thế nhưng người kia... Năm ngoái đã qua đời rồi...”

“A?” Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn thất vọng nói; “Đây không phải là mất đi đầu mối rồi sao?”

“Sao có thể không có?” Lãnh Mặc Hàn thần bí nhìn về phía Mỹ Linh cùng Thanh Bình, cười hỏi.

“Vậy có còn đầu mối gì?” Hai người cùng nhau kinh ngạc hỏi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.