Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1339: Đại kết cục (79)



Editor: Ngày Đẹp Tươi

Khách sạn Á Châu.

Chúng khách quý càng lúc càng kéo đến khách sạn Á Châu đông hơn, mỗi người đều mặc hoa phục, mặt tươi cười, hướng ống kính của ký giả, nhao nhao mỉm cười phất tay một cái, mà Jenny người Pháp mặc váy dài hở lưng đỏ thẫm, cùng đi với vị hôn phu của mình cũng đứng trước ống kính, mặt chúc phúc mỉm cười, lúc này mới theo thảm đỏ nối thẳng hướng sân bãi tiệc cưới đi đến, những nhân vật quý tộc nổi tiếng đến từ khắp nơi trên thế giới, vài chiếc xe con màu đen cắm cờ Pháp, cũng chậm rãi đến quảng trường khách sạn Á Châu dừng trước thảm đỏ, trưởng hiệp hội rượu đỏ thế giới Davis, Fenain cùng phu nhân George nhao nhao tham dự, mà người lúc thi đấu kết tình hữu nghị - Kerry cũng mang theo vị hôn thê tham dự, Alex cũng hơi ngượng ngùng tươi cười, hướng mọi người phất tay một cái...

Tứ đại phó tổng Trần Tuấn Nam, nhanh chóng dẫn Hoắc Minh, đi qua giữa chúng khách mời, phân phó nhân viên công tác khách sạn mời khách quý xem lễ, hướng thảm đỏ thật dài đi đến, chỉ thấy hai bên thảm đỏ thật dài trong hiện trường tiệc cưới, cứ ba bước đặt một trụ thủy tinh mạ vàng kiểu Âu, quả nhiên vô cùng khí phách, phía trên là chín mươi chín đóa hoa hồng sâm panh, còn có ảnh cưới Tổng giám đốc Trang Hoàn Cầu cùng vị hôn thê ở Cambridge, đặt trước hoa cầu, khách quý nhao nhao hướng thảm đỏ cất bước, đều thập phần hứng thú nhìn về phía bên trong khung hình mạ vàng kiểu Âu Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu trắng, tay dắt Đường khả Hinh mặc áo cưới mộng ảo xinh đẹp, mặt bộc lộ nụ cười ngọt ngào mà hạnh phúc, tay trong tay đứng tại học viện hoàng hậu ở Cambridge, phía sau là dòng sông Cam êm đềm, dường như những thứ ràng buộc ngọt ngào đó, thật sâu sắc với đối phương...

Một ảnh cưới khác, là Đường Khả Hinh mặc chiếc áo cưới cúp ngực ưu nhã, mái tóc dài qua vai, mặt tươi cười ngượng ngùng, cùng Trang Hạo Nhiên ôm nhau, đứng trước phòng ăn Bách Hợp, cùng hướng ống kính hạnh phúc ngọt ngào mỉm cười... Hạ Tuyết thì đứng trước một ảnh chụp ở Provence Pháp, nhìn thấy một người đàn ông thâm tình mị lực, mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây màu đen, một mình cất bước hướng trấn nhỏ tịch mịch đi về phía trước, phía sau một cô gái mặc váy dài màu tím, tóc búi hai bên, tay ôm một bó hoa hồng, cảm động đứng phía sau đường phố, mặt ngọt ngào tươi cười, trong mắt lại hàm chứa giọt nước mắt của hạnh phúc...

“Bọn họ thực sự rất hạnh phúc...” Hạ Tuyết thật sâu nhìn tấm hình này, thực sự cảm than chỉ có tình yêu chân chính, mới có thể diễn giải cố sự tình yêu đẹp nhất thế gian như vậy.

Nói cho hết lời, chân trời lại “Ầm” một tiếng, vang lên tiếng vang nứt vỡ trời đất, vô số khách quý đã tiến vào hội trường hôn lễ, hoặc khách quý đang từ từ xuống xe, nhao nhao kích động quái dị ngẩng đầu, nhìn về phía chiếc tàu thủy màu trắng cực lớn của tập đoàn Hoàn Cầu chậm rãi từ mặt biển mênh mông lái tới, ba pháo mừng cao chót vót, dưới chỉ thị của thuyền trưởng, la to hơn: “Phóng ———————— “

“Ầm —————— ầm —————— ầm ————————” Ba pháo mừng màu trắng, lại kinh thiên động địa, kinh ngạc vang lên, chỉ thấy vô số giấy lễ đủ màu sắc, nhao nhao bay về phía bầu trời xanh thẳm, vô số chim biển khoái trá hoa động trời cao, xuyên qua giữa giấy lễ đủ sắc màu, bay tới bay đi, mọi người dưới tiếng kêu này, hiện trường sân khâu hôn lễ thần bí bên này, theo tiếng pháo mừng dần dần ngưng lại, lập tức xuất hiện một phụ nữ người Anh tao nhã xinh đẹp, cô mặc váy dài màu bạc, với mái tóc xoăn dài ưu nhã vàng kim, chậm rãi đi ra sân khấu, hiệu ứng 3D trong khoảnh khắc đem thân ảnh truyền kỳ của cô, truyền đến bầu trời xanh thẳm, nhất là phông nền trời chiếu ra một dáng người tuyệt mỹ, vô số khách quý từ từ tiến vào hội trường, cùng ký giả trong ngoài nước nhìn về phía hình ảnh duy mỹ nơi chân trời này, nhao nhao thán phục vỗ tay, mà nữ ca sĩ xinh đẹp này, theo tiết tấu ca khúc “You-raise-me-up” xoay tròn vang lên, cô bắt đầu hướng microphone, chậm rãi hát: “When-i-am-down. and,oh-my-soul,so-wearl. When-troubles-come,and-my-heart-burdened-be,then,i-am-still. and-wait-here-in-the-silence,until-you-come,and-sit-awhille-with-me... (Khi anh ngã xuống, tinh thần của anh, đều đã mệt mỏi rã rời không chịu nổi, lúc phiền não khó khăn kéo tới, nội tâm anh đều phải gánh vác, nhưng mà, anh đứng lặng, yên tĩnh chờ đợi, cho đến ngày em đến, chỉ chốc lát cùng anh bên nhau. Em khích lệ anh, anh ngày xưa có thể đặt chân lên biết bao đỉnh núi, em cổ vũ anh, anh ngày xưa có thể tiến lên đối mặt với dông tố, trong vòng tay kiên cố của em, em cổ vũ, giúp anh vượt qua chính mình!!”

Màn che hôn lễ này rốt cuộc chân chính theo thời khắc ca khúc bất hủ cất lên chậm rãi mở ra, vài chiếc máy bay trực thăng long trọng bay qua nho viên mộng ảo, hai chiếc nhẫn ngân hà bạch kim khổng lồ, chia ra hai bên cửa ra vào nho viên, giữa chiếc nhẫn ngân hà kia ánh lên chiếu sáng đối phương, ở giữa rốt cuộc chậm rãi dâng lên cổng vòm cung điện hôn lễ kiểu Âu, một vòng hoa gồm 99.999 đóa hoa hồng sâm panh trải thành hoa cầu trăm mét nối thẳng hướng đài tuyên thệ phía xa, ba nghìn khách quý thân phận hiển hách, toàn bộ mặc hoa phục ngồi trên ghế ngồi màu bạc, bên trái dẫn đầu chính là hoàng tử Anh quốc cùng đông đảo quan chức trọng yếu Anh quốc, phía bên phải là vị trí đầu não sẽ an vị chính là Ủy viên Trương cùng Tô Triệu Thần, đồng an vị còn có phu nhân tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hàn thị Hạ Tuyết cùng nhị công tử, và thiên kim Hi Văn đáng yêu, chỗ ngồi họ hàng Tưởng gia Trang gia Đường gia, vẫn trống rỗng, vô số nhân vật nổi tiếng hai giới chính thương trong ngoài nước nhao nhao đàm luận về hôn lễ xa hoa này, còn kinh ngạc kêu lên khi ca sĩ xuất hiện giữa bầu trời xanh thẳm, nhiệt liệt vỗ tay...

Đài tuyên thệ thần bí lúc này vẫn như cũ chỉ là một màn che dài màu trắng, mà gần một ngàn thiếu nữ mặc lễ phục, rốt cuộc vào lúc càng đến gần thời khắc trang nghiêm, nhao nhao đi vào sân bãi hôn lễ, phân thành hai hàng đứng hai bên cầu thang màu bạc nho viên, trong tay cầm một quyển sổ màu lam đậm, đón gió nhẹ nhàng, trang nghiêm mà đồ sộ, theo cử động của người nữ ca sĩ kia mà biểu diễn bài hát, Ủy viên Trương cùng Tô Triệu Thần, còn có cháu trai Tô Thụy Kỳ, cháu gái Tô Linh cùng nhau long trọng đi vào sân tiệc cưới, sau đó liền Tưởng Vĩ Quốc cùng phu nhân, Trang Tĩnh Vũ cùng phu nhân, Lý Tú Dung cùng phu quân ba gia đình chủ lễ, dưới trận trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt này, cùng mỉm cười đi vào chỗ ngồi, phân biệt an vị hai bên vị trí hoa cầu, Trang gia cùng an vị với hoàng tử Anh quốc, mà Tưởng gia cùng Lý Tú Dung thì cùng an vị với Ủy viên Trương, mọi người cùng nhau vui sướng mà kích động nhìn về phía màn che sân khấu thật lớn trong nháy mắt xuất hiện xe cô dâu, còn có đoàn xe phù rể phù dâu long trọng, đã chậm rãi lái vào khách sạn Á Châu, tất cả mọi người lại nhao nhao nhiệt liệt vỗ tay, đều đang đợi thời khắc đẹp nhất, cô dâu chú rể mới vào...

Biệt thự phòng tổng thống!!

Toàn bộ phòng tổng thống được bố trí mộng ảo mà mỹ lệ, khắp nơi đặt vô số hoa hồng màu trắng, màu đỏ thẫm, màu hồng phấn thể hiện tình ý, mà chúng phù dâu thì bắt đầu nhao nhao nhanh chóng thay đổi quần áo, phòng ngủ chính thất dành cho nhà thiết kế, nhà tạo mẫu tóc, thợ trang điểm, bao gồm KARL cũng đích thân đến đây, chỉ huy áo cưới long trọng, còn có trang sức, nên mặc như thế nào, mà Tịnh Kỳ cùng Thi Ngữ mở tủ sắt, chuẩn bị lấy váy cưới dài gần chín thước ra, còn Giai Kỳ thì khẩn trương đứng trước mặt 12 nữ hoa đồng, nhất là thiên kim Tông gia mặc váy nhung ngắn ôm sát người phối họa tiết thêu hình thiên nga, đeo vương miện nhỏ cùng thiên kim Đỗ gia mặc tây trang màu đen, nhanh chóng theo lúc thải bài, khom người một lần nữa lại cùng bọn họ lặp lại lời nói trong khi thải bài, hai tiểu bảo bối cư nhiên đều rất khôn ngoan hiểu chuyện, đều thật nghiêm túc gật đầu.

Trong phòng ngủ chính!

Bên trong cũng vô cùng bận rộn.

Đường Khả Hinh cởi trang sức màu đỏ, đầu tiên là đổi lại bộ váy ngắn xương cá màu trắng bó sát người, tóc thắt bím ưu nhã kiểu Âu, nhà tạo mẫu tóc lấy thêm dây kim cương chín nhánh lấp lánh, theo bím tóc kia làm vật trang sức định hình trên mái tóc, cô vừa khẩn trương nhìn mình trong gương, trang điểm tinh xảo, cũng đã xinh đẹp mộng ảo, cô lại xoay người, nhẹ nắm tay Nhã Tuệ, nuốt nơi cổ họng khô cạn, tim bang bang đập, nói: “Nhã Tuệ... Làm sao bây giờ? Em thực khẩn trương a... Đây có phải là thật không? Em sẽ kết hôn sao? Em cảm thấy cả người bắt đầu nhẹ như bay, một chút cũng không chân thực...”

Nhã Tuệ mặt bộc lộ tiếu ý ngọt ngào, nhẹ nắm đôi tay thon ngọc của người bạn tốt, mới mềm giọng nói: “Đây đương nhiên là thật. Mơ cũng không thể nào đẹp được như thế. Chúng ta đều từng nói, em đáng giá được mọi người chúc phúc cùng chờ mong... Hôn lễ chỉ là một quá trình, nhưng người phụ nữ khi còn sống, chỉ có ngày hôn lễ, mới có đầy đủ hạnh phúc, biểu diễn một mặt đẹp nhất của mình. Người khi còn sống chỉ được một lần cơ hội như vậy a... Cho nên em phải quý trọng thời khắc này... Hiểu chưa?”

Đường Khả Hinh hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía Nhã Tuệ.

Nhã Tuệ cũng hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía bạn tốt, thậm chí chậm rãi vươn tay, nhẹ nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô, cuối cùng cười rộ lên nói: “Em gái nhỏ của chịn rốt cuộc cũng lấy chồng, chị rất vui vì vẫn có thể ở bên cạnh em, cho đến khi đem em đưa đến trong tay người yêu em nhất... Chị rất chờ mong giờ khắc này! Cho nên... Vì chúng ta, vì bản thân em, phải cố lên! Mọi người chúng ta, đều đang chờ đợi giờ khắc này...”

Đường Khả Hinh lập tức trong lòng ngập tràn ấm áp, cảm kích nhìn về phía bạn tốt, cuối cùng hít thở sâu một cái, mỉm cười gật gật đầu.

“Hôn lễ sắp bắt đầu!” Nhã Tuệ lại nhanh chóng thúc giục bạn tốt, nhưng vẫn trêu chọc mỉm cười nói: “Chị nghĩ... Khẩn trương, đại khái không chỉ có mình em!”

Đường Khả Hinh không khỏi nhớ tới Trang Hạo Nhiên, mặt cuối cùng bộc lộ ý cười ngượng ngùng mà ngọt ngào.

***

Một phòng tổng thống bạch kim gần nho viên khác, giữa màn ảnh truyền hình tiếp tục phát sóng hình ảnh gần ba nghìn khách quý, nhất là hình ảnh thiên danh thiếu nữ mặc trang phục trắng, đứng trước cầu thang, tay cầm quyển sách nhung lam đậm trang nghiêm, mà phía sau thiếu nữ tháp hoa hồng sâm panh màu trắng xoay tròn như chậm rãi bay lên, gần trăm người châu Âu biểu diễn trứ danh thế giới, mỗi người mặc lễ phục màu đen, phân ra đứng trên sân khấu, an vị tại vị trí, bắt đầu lâm trận đợi lệnh...

Trang Hạo Nhiên lại khuynh khắc xoay người, nhìn về phía mấy người Lâm Sở Nhai, thực sự khẩn trương nói: “Các anh em, quả thật có chút khẩn trương! Tôi cảm thấy tư tưởng trống rỗng!”

“Không cần khẩn trương!!” Mấy người Lâm Sở Nhai mặc lễ phục màu đen, mặc dù chỉ có Tô Lạc Hoành làm phù rể, bọn họ lại cùng đi, rốt cuộc đều kích động nói: “Anh đẹp trai như vậy! Anh là nam chính đẹp trai nhất thiên hạ! Thỏa thích bộc lộ một mặt mê người nhất, mị lực nhất của anh đi! Cố lên!!”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, lập tức mặt bộc lộ vẻ kích động, đôi mắt đầy mị lực lóe ra tia nhìn cường liệt, xuyên qua cửa sổ sát đất, nhìn về phía hiện trường tiệc cưới long trọng kia, nặng nề thở dài một cái, cuối cùng liền quyết định cất bước ra, nói: “Đi thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.