Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1363: Đai kết cục (103)



Editor: Thùy Trang Nguyễn

Tưởng gia!

Diệp Mạn Nghi lẳng lặng ngồi trên sô pha trong phòng khách, nhìn về phía mệnh lý sư chậm rãi nói: “Ông lần trước nói đếnđỉnh lư hương của Đường gia chợt nổi lửa, là bởi vì Đường gia không chịu nổi hai mệnh rồng, kia.. Cặp rồng có khả năng biểu thị hai bảo bảo trong bụng Khả Hinh không... Là hai con trai? Phải biết... Con bé sắp sinh rồi, Trang gia muốn chuẩn bị đến khấu tạ tổ tông, còn muốn làm lễ rửa tội, tất cả điều này chúng ta đều phải chuẩn bị thỏa đáng.”

Mệnh lý sư nghe lời này, lập tức mỉm cười nhìn Diệp Mạn Nghi nói: “Tưởng phu nhân, tôi lần trước cũng đã nói... Đỉnh lư hương của Đường gia nổi lửa, không chịu nổi hai mệnh rồng, đó là bởi vì tổng giám đốc Trang vốn chính là mệnh cửu ngũ chí tôn, ngài ấy chính là một con rồng trong đó...

Diệp Mạn Nghi hơi lưu chuyển hai tròng mắt nghĩ ngợi, lại ngạc nhiên nhìn về phía mệnh lý sư nói: “Vậy ý của ông là...”

Mệnh lý sư lộ ra thâm ý nhìn Diệp Mạn Nghi nói: “Lúc đó lúc đó khi tổng giám đốc Trang vượt qua ải, lư hương chợt nổi lửa, ba người chúng ta đều tận mắt nhìn thấy, kim long trên nóc nhà Đường gia xoay quanh, kim phượng thẳng tới tầng mây màu tím tận chân trời!”

Diệp Mạn Nghi nghe lời này, trong nháy mắt bộc lộ vẻ kinh hỉ cùng kích động tươi cười, hơi gật đầu.

Điện thoại lúc này, chợt vang lên, quản gia tiếp điện thoại, ngay lập tức đi tới nhìn về phía Diệp Mạn Nghi vừa khẩn trương vừa vui mừng nói: “Phu nhân, tôi vừa nhận được điện thoại, nói Trang thiếu phu nhân sắp sinh rồi!”

“Cái gì?” Diệp Mạn Nghi nhất thời khiếp sợ xoay người, nhìn về phía quản gia!!!

Bên trong thang máy tòa nhà Hoàn Á!!!

Trang Hạo Nhiên nghe nói Đường Khả Hinh sắp sinh, anh tức khắc vừa kích động lại vừa khẩn trương hô bên ngoài, sai người nhanh chóng mở cửa ra, chính mình lại nhanh chóng cởi âu phục, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi vươn tay cũng dùng lực mạnh nhất cùng người bên ngoài người nội ứng ngoại hợp cùng nhau kéo hai cánh cửa ra, ai biết cửa này vô cùng chắc chắn khiến cho gân tay nổi lên nhưng cánh cửa vẫn bất động. Anh thực sự không còn biện pháp nào, lại khẩn trương kêu lên: “Tổng giám đốc Tưởng đâu ——————?”

Tô Lạc Hoành cùng Lãnh Mặc Hàn trái phải xuất hiện bên thang máy, cả người đầy mồ hôi vừa nói; “Tổng giám đốc Tưởng cũng bị vây, điện thoại cũng không liên lạc được. Tất cả mọi thứ trong khách sạn Á Châu của chúng ta so với bên ngoài vô cùng kiên cố!!”

“A ——————” Trang Hạo Nhiên sốt ruột nâng tay đập vào cửa kính trong suốt, lại nhanh chóng cùng mọi người liên thủ cố gắng dùng sức lực lớn nhất mở cửa ra, biết Khả Hinh lúc này khát vọng mình ở bên cạnh, anh lại đau lòng nói: “Thực sự không có cách nào, các ngươi trong đó phái một người mau chóng quay lại, nói với Khả Hinh để cho cô tới bệnh viện trước, tôi sau đó sẽ tới, hiện tại bảo bảo quan trọng hơn!”

“Được!” Tô Lạc Hoành nghe xong, liền mau chóng xoay người hướng đến đại sảnh khách sạn Á Châu chạy đi, Lãnh Mặc Hàn cùng mọi người tiếp tục cố gắng mở cửa thang máy!!

Đại sảnh khách sạn Á Châu, mọi người cũng không dám tới gần nhiều, nhao nhao khẩn trương nhìn, bác sĩ cùng y tá của khách sạn nhanh chóng đi tới, đầu tiên là kiểm tra xem nước ối của Đường Khả Hinh đã vỡ chưa, cũng đã bắt đầu có dấu hiệu, liền đề đề nghị phải nhanh chóng đưa tới bệnh viện. Đường Khả Hinh lại vào giờ khắc này, cả người cô đau đến nỗi cả thân đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, hai tròng mắt rưng rưng hỗn loạn nhìn về phía trước, chưa từng có như vậy khát vọng người đàn ông kia ở bên người. Cô tiếp tục túm chặt ống tay áo của Dĩnh Hồng, thở dốc, hít thở không thông gọi...”Hạo Nhiên... Hạo Nhiên...”

Thi Ngữ nước mắt đã chảy xuống, hiểu được tâm tư của Đường Khả Hinh, nhưng vẫn là nhìn về phía cô nghẹn ngào khẩn trương nói: “Thiếu phu nhân, tổng giám đốc Trang có khả năng thật sự có việc chưa thể đến được, chúng ta tới bệnh viện trước đi!! Ngài sắp phải sinh rồi. Bảo bảo quan trọng a!”

Đường Khả Hinh nặng nề thở dốc, nước mắt chảy xuống, nhìn con đường mơ hồ phía trước, cả người đã đau đến hoa mắt, bàn tay rốt cuộc chậm rãi buông ống tay áo của Dĩnh Hồng ra.

“Bang bang bang bang phanh ——————” Cầu thang xoắn ốc tòa nhà Hoàn Á, bang bang truyền đến một trận âm thanh lo lắng chạy xuống tầng!

Trang Hạo Nhiên rất nhanh mà mãnh liệt hướng cầu thang phi xuống, vừa chạy vừa nghĩ đến bà xã sắp sinh, trước hết không rõ ở đại sảnh khách sạn Á Châu là tình huống gì chỉ đành nhanh chóng lao xuống, chạy đến cả thân đều là mồ hôi, hai tròng mắt lóe ra kịch liệt, trong miệng luôn mồm gọi: “Khả Hinh... Khả Hinh...”

Chiếc xe Rolls-Royce nhanh chóng lái tới trước cửa khách sạn Á Châu, tài xế nhanh chóng mở cửa xe, bác sĩ cùng y tá tự mình đỡ Đường Khả Hinh chậm rãi đứng dậy. Lâm Sở Nhai vừa muốn ôm lấy cô chuẩn bị lên xe, lại vào giờ khắc này nghe thấy bên trong đại sảnh truyền đến tiếng kêu kịch liệt: “Khả Hinh —————— “

Đường Khả Hinh vừa đau đến hít thở không thông muốn ngất đi, mới chịu theo Lâm Sở Nhai chuẩn bị đến bệnh viện, lại nghe được âm thanh quen thuộc kia, trong nháy mắt cô quay đầu lại, hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía trước.

Trang Hạo Nhiên vừa nóng vừa mệt đầu đầy mồ hôi, thở dốc chạy vào đại sảnh khách sạn, nhìn về phía dáng vẻ vô cùng đau đớn của bà xã mình, sắc mặt tái nhợt, anh tức khắc đau lòng chạy tới, vừa chạy vừa khẩn trương gọi: “Cảm tạ trời đất, rốt cuộc tôi cũng chạy tới!”

Đường Khả Hinh hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía ông xã mình xuất hiện, cả người tức khắc được ấm áp vây quanh, nghẹn ngào gọi: “Hạo Nhiên...”

“Khả Hinh!” Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xuất hiện trước mặt bà xã, trong nháy mắt nhanh chóng đem cả người cô ôm lấy, thật nhanh hướng tới Rolls-Royce đi đến, vừa ngồi lên vừa phân phó tài xế: “Mau!! Đến bệnh viện!! Sở Nhai cậu lập tức thông báo với người trong nhà và Thụy Kỳ!”

“Được!” Mấy người Lâm Sở Nhai ngồi trên một chiếc xe khác, bèn nhanh chóng vừa ngồi lên xe, vừa thở dốc lấy điện thoại di động ra, khẩn trương gọi điện thoại!!!

Trang gia!!

Ân Nguyệt Dung đang đứng bên trong hầm rượu nhìn dì Lý cùng người hầu chính đem rượu gạo bỏ vào bên trong một chiếc bình thủy tinh. Bác Phúc nói thân thể Khả Hinh có tính hàn, đến lúc đó ở cữ nên ăn nhiều cái rượu gạo ủ tám tháng, có lợi cho thân thể. Bà nhìn mấy người hầu động tác chậm chạp, nhịn không được nhấc váy lên, chính mình cúi người xuống cầm lên cái thìa, múc lên từng thìa cái rượu gạo...

Một trận tiếng bước chân vội vàng truyền đến!! Có một người hầu nhanh chóng đi tới, khẩn trương nói: “Phu nhân!! Vừa rồi người bên tổng giám đốc Trang gọi điện thoại qua đây, nói thiếu phu nhân sắp sinh rồi!”

“Cái gì?” Ân Nguyệt Dung lại một trận hoa mắt, cả người thiếu chút nữa ngã trên mấy bình cái rượu gạo, hạnh phúc được dì Lý đỡ dậy, bà lại một trận kích động, vừa hưng phấn vừa khẩn trương kêu lên: “Sắp sinh rồi!! Mau!! Mau thông báo cho lão gia và tiểu thư!! Chúng ta cũng nhanh chóng đến bệnh viện!! Mau —————— “

Vừa nói xong, bà liền ném cái thìa đi, nhanh chóng đi ra ngoài.

Vợ chồng Đường Chí Long cùng mấy người Nhã Tuệ nghe nói Đường Khả Hinh sắp sinh, đều nhanh chóng mà khẩn trương vội vội vàng vàng hướng bệnh viện đi tới. Mấy gia đình đều nhanh chóng hướng đến bệnh viện chạy tới!!

Bệnh viện!!!

Viện trưởng tức khắc dẫn vô số bác sĩ khoa phụ sản, hạ lệnh tức khắc phong tỏa toàn bộ khu vực VIP, triệu tập bác sĩ phụ sản cùng những hộ lý giỏi nhất ưu tú nhất, nhanh chóng hướng đến đường cấp cứu. Tô Thụy Kỳ mặc màu áo bác sĩ cũng theo mọi người đi về phía trước, vừa mới bước ra cầu thang cũng đã nhìn thấy Trang Hạo Nhiên khẩn trương ôm Đường Khả Hinh nhanh chóng đi xuống khỏi xe Rolls-Royce, đem cô thuận lợi đặt lên bàn cấp cứu đã chuẩn bị sẵn.

Viện trưởng cùng mọi người nhanh chóng cùng mấy người nhanh chóng tiến lên. Bác sĩ trước hết nhanh chóng vươn tay kiểm tra bụng Đường Khả Hinh, liền nhanh chóng nói: “Hiện tại nước ối vỡ càng ngày càng nhiều, không có thời gian đến phòng chờ sinh làm kiểm tra rồi!! Mau!! Trực tiếp đưa đến phòng sinh!”

Tô Thụy Kỳ trong nháy mắt bước tới trước mặt Đường Khả Hinh, nhìn sắc mặt cô tái nhợt, đau đớn đến hít thở không thông, anh nhanh chóng nắm chặt tay cô, nói: “Khả Hinh!! Em phải nhớ, đi vào phong sinh, không cần khẩn trương, không cần phải sợ, tất cả liền theo bác sĩ nói mà làm, hiểu chưa?”

Đường Khả Hinh nặng nề nuốt khan nơi cổ họng, tùy ý để mồ hôi lạnh trận trận chảy xuống, thân thể đau đến thở không được, nhưng vẫn là chậm rãi mà thống khổ gật đầu.

“Mau!! Đưa sản phụ đi!” Viện trưởng lo lắng thời gian không còn kịp, tự mình chỉ huy!!

Mọi người nghe lời này, tức khắc đồng thời đẩy giường bệnh nhanh chóng hướng phòng VIP đi đến. Vô số y tá đã đổi áo phẫu thuật, mang găng tay xong, mà hộ lý của sản phụ sau khi sinh, hộ lý của em bé sau khi sinh cũng đã tụ tập cùng một chỗ, cũng nhao nhao mặc vào áo phẫu thuật, mang khẩu trang, phòng trẻ con độc lập đã chuẩn bị xong.

Trang Hạo Nhiên khẩn trương rụng rời cả cổ họng, vừa hướng phòng sinhh đi đến vừa nắm chặt tay bà xã, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, đau đớn đến hoa cả mắt, anh cũng đau lòng lo lắng khẩn trương nói không nên lời, vừa đi vừa khẩn trương nói: “Khả Hinh!! Vô luận như thế nào anh vẫn ở bên cạnh em, em không cần khẩn trương... Nghe lời bác sĩ nói... Anh biết... Anh khiến em chịu khổ rồi.”

Đường Khả Hinh nghe lời này, cảm giác một vòng đau đớn thật lớn mà dũng mãnh tập kích đến, cô lại vẫn như cũ chăm chú nắm chặt tay Trang Hạo Nhiên... Nặng nề cơ hồ không thể chịu đựng được thống khổ nói... Hạo Nhiên... Cả đời này... Em có thể vì anh mà đau đớn... Em hạnh phúc... Em vui vẻ... Không cần lo lắng cho em.. Dù có chút khổ, có chút đau, tự em có thể chịu được. Em đã làm xong tất cả chuẩn bị... Anh không cần lo lắng......

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, khẩn trương cảm động, hai tròng mắt rưng rưng.

Mọi người cùng đẩy Đường Khả Hinh đi về phía trước, lại đi ngang qua hành lang thật dài, hai ánh đèn màu trắng bỗng nhiên lóe ra, dường như điện áp không ổn định. Mọi người kỳ quái ngẩng đầu, kỳ quái không biết chuyện gì xảy ra, ngay cả Trang Hạo Nhiên cũng kỳ quái nghĩ, đáng chết, rốt cuộc có chuyện gì thế?

Lời vừa mới dứt, ngoài cửa sổ tức khắc gió thổi cuồn cuộn, vô số cây đại thụ cành lá đung đưa, không bao lâu sâu, mưa rền gió dữ nhânh chóng kéo tới. Vào lúc này mấy chiếc xe Rolls-Royce nhanh chóng chạy tới trước cổng bệnh viện, Ân Nguyệt Dung trước hết bung dù theo Tưởng Vĩ Quốc, Trang Tĩnh Vũ, Diệp Mạn Nghi, vợ chồng Đường Chí Long cùng mọi người cũng nhanh chóng xuống xe, hướng bên trong bệnh viện đi đến!!

“Bảo bối của tôi! Nhất định rất đau a!” Ân Nguyệt Dung nói xong, người đã nhanh chóng đi vào hành lang dài của bệnh viện, lại nhìn thấy Đường Khả Hinh đã được đẩy vào phòng, mà con trai thì vô cùng khẩn trương đứng trước cửa phòng sinh, bà tức khắc thật nhanh đi qua, hỏi: “ Con trai, Khả Hinh thế nào rồi?”

Trang Hạo Nhiên khẩn trương nuốt khan nơi cổ họng, nắm cánh tay mẹ mình, gật đầu nói; “Đúng vậy! Mẹ không cần khẩn trương...”

“Mẹ tại sao có thể không khẩn trương được” Ân Nguyệt Dung hai mắt tức khắc rưng rưng, nhớ tới chính mình lúc sinh đứa nhỏ thứ hai chính là lúc sắp sinh lưu sản mà chết, hồi tưởng lại đoạn chuyện cũ kia, bà lại vô cùng đau đớn, so với bất luận người nào đều rõ ràng, loại cảm giác chia lìa cốt nhục của mình là loại đau đớn vô pháp bù đắp trên thế giới này! Bà như vậy khẩn trương ngẩng đầu, nhìn về phía đèn trước phòng sinh chợt sáng lên, đã lo lắng cho con dâu, lại lo lắng cho cháu nội!

Lúc này, Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, Đường Chí Long cũng nhao nhao chạy tới. Lý Tú Dung nhanh chóng hỏi tình huống con gái, biết sắp sửa sinh, bà cũng khẩn trương xoay người thở dốc, dù sao đây cũng là thai đôi!!

Diệp Mạn Nghi cũng khẩn trương đứng bên cạnh, sốt ruột ẩn nhẫn im lặng, lại vô cớ cảm giác được ánh đèn trên hành lang bệnh viện lóe ra, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Phòng sinh,bâc sĩ phụ sản giỏi nhất đã đổi áo phẫu thuật, mang khẩu trang, nhìn y tá vì Đường Khả Hinh làm tốt tất cảviệc chuẩn bị trước khi sinh, mà sinh mệnh kia nghi đã bắt đầu muốn ra ngoài..

Phó chủ nhiệm khoa phụ sản nói; “Miệng tử cung đã mở!”

Bác sĩ chính nghe lời này, lập tức đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, nhìn về phía cô nói: “Trang phu nhân, bởi vì người mang song thai mà lại lựa chọn chính là sinh tự nhiên, chúng tôi phi thường bội phục ngài vì đứa nhỏ suy nghĩ, thế nhưng trong quá trình đỡ đẻ, nếu như có tình hình phát sinh ngoài ý muốn, chúng tôi sẽ tức khắc mổ lấy đứa nhỏ ra, điểm này tôi hi vọng người có thể hiểu rõ..”

Đường Khả Hinh nặng nề nuốt khan nơi cổ họng, đau đến hai mắt đã mơ hồ nhìn về phía bác sĩ trước mặt, gật đầu.

“Chúng ta bây giờ tức khắc kiểm tra hai thai nhi ở trong bụng mẹ, xem có phải hay không ôm chặt cùng một chỗ, nếu như hai thai nhi đến cuối cùng vẫn như cũ không chịu buông tay, chúng takhả năng không có thời gian chờ đợi, tức khắc mổ bụng!” Bác sĩ lại nói.

“Vâng!” Mọi người lại trong nháy mắt gật đầu!!Trong phòng sinh bắt đầu bận bận rộn!!

Ngoài phòng sinh!! Mọi người tất cả đều lo lắng chờ đợi, đặc biệt là Trang Hạo Nhiên, anh thật sự lo lắng đến nói không nên lời. Mà Ân Nguyệt Dung thì ngồi ở một bên, sợ đến sắc mặt trắng bệch, Trang Tĩnh Vũ cùng Trang Ngải Lâm cũng liền khẩn trương làm bạn. Đường Chí Long cũng lo lắng ngồi ở một bên không nói lời nào, Lý Tú Dung càng không cần phải nói, có lẽ đến sớm một bước, có thể cùng con gái tiến vào phòng sinh.

Lúc này Tưởng Thiên Lỗi mới từ trong phòng theo dõi tới đây, nhìn mọi người đều đang lo lắng chờ đợi, thậm chí Nhã Tuệ cùng Lâm Sở Nhai toàn bộ đều ở đây, anh liền biết phát sinh chuyện gì, trước hết khẩn trương liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên, lại ép buộc chính mình làm ra vẻ trấn định, anh im lặng không lên tiếng chậm rãi đi qua, vươn tay nhẹ ấn bờ vai của Trang Hạo Nhiên...

Tô Thụy Kỳ cũng ở ngoài phòng sinh, khẩn trương đến không thở nổi!

Trong phòng sinh!

Chủ nhiệm khoa phụ sản mật thiết quan tâm đến tình huống của thai nhi, rốt cuộc mặt bộc lộ nụ cười xoay người, nói: “Hai bảo bảo rất ngoan, rốt cuộc đã buông nhau ra rồi!!”

Bác sĩ phụ trách đỡ đẻ nghe những lời này, tức khắc bước nhanh đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, nhẹ tay phủ lên trên bụng của cô, thong thả nói; “Trang thiếu phu nhân, vô luận như thế nào, nghênh tiếp một sinh mệnh, sẽ vô cùng đau đớn, kỳ thực cũng là đáng giá, làm mẹ thì sẽ có sự dũng cảm, hiện tại bắt đầu chậm rãi hô hấp, để thân thể mình nhẹ nhõm hơn...”

Đường Khả Hinh nghe lời này, cô liền thử nhẹ nhàng hô hấp, để than thể mình nhẹ nhõm, nhưng trong nháy mắt cảm giác được trận thống khổ đau đớn trong cuộc đời không có khả năng chịu đựng, đau đến nỗi cô rốt cuộc kêu lên một tiếng ——————

Tức khắc, mưa rền gió dữ, mây đen rậm rạp trên bầu trời, giống như có vô số ma quỷ điên cuồng dao động trong rừng cây, mưa rơi càng lúc càng lớn, toàn thành trong nháy mắt rơi vào trong bóng tối...

Trang Hạo Nhiên cùng mọi người đều bộc lộ vẻ nghi hoặc nhìn về phía hành lang thật dài, bên ngoài mây đen rậm rạp kỳ quái kéo đến. Mà Diệp Mạn Nghi thì nghi ngờ nghĩ, mệnh lý sư rõ ràng nói tiếp hôm nay là ngày lành long phượng trình tường, thế nào một tia ánh sáng cũng không thấy?

Trong phòng sinh, các bác sĩ cùng y tá trên trán đầy mồ hôi, nghĩ rằng lúc này đỡ đẻ là người như thế nào, các cô vừa nhẹ vỗ về bụng Đường Khả Hinh, vừa nhìn về người trước mặt...

Đường Khả Hinh cả người đã đau đến gần như ngất đi, đại não thậm chí xuất hiện ảo giác, mồ hôi nóng trận trận chảy xuống, theo tiếng kêu đau đớn vừa rồi, cô lại không kêu la thống khổ nữa mà là nắm chắc ga giường tuyết trắng, tùy ý nước mắt chảy xuống, chỉ cần hai bảo bảo có thể khỏe mạnh sinh ra, vẫn như cũ cắn chặt hàm răng nặng nề hô hấp —————

Mưa rền gió dữ lại từng đợt tập kích mà đến, dường như lay động toàn bộ thế giới, lay động mọi người bên trong bệnh viện nhao nhao quái dị, lay động mọi người bên ngoài phòng sinh khẩn trương lo lắng. Trang Hạo Nhiên thậm chí không thở nổi, hoàn toàn nghe không nổi tiếng kêu thống khổ của bà xã ở bên trong, lúc này càng làm cho mọi người lo lắng, bà xã của người khác sinh con cũng như vậy!!

Gió lớn từng trận tán loạn, thậm chí truyền đến tiếng gió rít, lúc đó khi đôi long phượng chuẩn bị được sinh ra, Đường Khả Hinh cuối cùng một trận đau đớn ngửa mặt kêu to, một tia chớp trong nháy mắt từ chân trời đánh thẳng xuống, cơn mưa to tức khắc rầm rầm rơi xuống, dường như khuynh đảo tất cả thế gian nước mắt. Bầu trời càng lúc càng trong, một khắc kia một ánh sáng chiếu xuống, thậm chí theo những tán mây, tương hỗ xoay chiết xạ đến, nhanh chóng chiếu sáng kháp vạn vật trên mặt đất.

Cửa phòng sinh trong nháy mắt mở ra, bác sĩ phụ khoa quyền uy với vẻ mặt tươi cười, vừa cởi khẩu trang vừa nhìn về phía mọi người nói; “Chúc mừng tổng giám đốc Trang, chúc mừng chủ tịch Trang cùng phu nhân,... Trang thiếu phu nhân thuận lợi sinh hạ một đôi long phượng cùng nặng sáu cân( bốn kg), mẹ con đều bình an.”

Lời này vừa nói ra, mọi người lại lần nữa khiếp sợ nói không nên lời, Trang Hạo Nhiên càng kích động hài lòng thiếu chút nữa điên rồi, hai tròng mắt rưng rưng, cả người gần như choáng váng như đồ ngốc bật cười run rẩy nghẹn ngào nói: “Tôi... Tôi... Tôi... Ta có con gái... Tôi còn có con trai! Trời ạ!!”

Ân Nguyệt Dung lập tức ô ô ô che mặt khóc lên, Tưởng Vĩ Quốc cùng Đường Chí Long và mọi người cũng vui sướng được nói không nên lời. Đôi long phượng thai này đúng là một kinh hỉ quá lớn. Nhã Tuệ cũng nhanh chóng khóc nức lên, không nghĩ đến này nha đầu chết tiệt kia cư nhiên trước mặt mình sinh con. Mà Tưởng Thiên Lỗi cùng Tô Thụy Kỳ nghe lời này, cũng từng đợt kích động rưng rưng cười...

“Tôi... Tôi... Tôi bây giờ có thể nhìn nhìn bà xã và con tôi không?” Trang Hạo Nhiên thực sự đã kích động nói không nên lời, nặng nề thở dốc nhìn về phía bác sĩ hỏi.

“Đợi một lúc nữa đi, em gái dựa vào anh trai ngọt ngào ngủ rồi, người mẹ cũng cần thời gian một chút để nghỉ ngơi...” Bác sĩ cười rộ lên nói.

Trang Hạo Nhiên nghe những lời này, hai mắt anh khuynh khắc hồng hào, thực sự nhịn không được, liền trong nháy mắt gục đầu vào vai Tưởng Thiên Lỗi, kích động rơi lệ!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.