Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 538: Tin tức



Trang Hạo Nhiên vừa nghe nói vậy, liền ngay lập tức nhìn cha, bất đắc dĩ nói: "Cha, ông cụ người lại bị chuyện gì kích thích? Có phải mẹ lại thích thần tượng Hàn Quốc nào hay không?"

Trang Tĩnh Vũ chớp mắt, hai mắt lập tức nhíu lại.

"Con không muốn ăn loại ớt này, con tận mắt nhìn thấy bài báo kia viết, nó có thể làm người ta cay đến chết !" Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt để đũa xuống, liền nổi nóng!

Trang Tĩnh Vũ lấy mắt kính xuống, cầm di động sớm đã được chuẩn bị, nhấn số điện thoại thư ký trưởng tập đoàn Hoàn Cầu.

Trang Hạo Nhiên cũng bắt chước cha mình, nheo mắt nhìn ông.

"Tôi là Trang Tĩnh Vũ, vào 4 giờ chiều nay tại nước Anh, mời triệu tập phóng viên đến dự họp, mời cổ đông Hoàn Cầu toàn thế giới tham gia, tôi muốn tuyên bố, thông báo đem thu lại tất cả cổ phần của tổng giám đốc Trang, còn kêu gọi dừng những hạng mục cậu ta đang sở hữu, bao gồm cả công trình khách sạn dưới nước..."

"Cha! ! !" Trang Hạo Nhiên sợ đến hồn bay phách lạc, vội cầm đũa lên, vẻ mặt cầu xin nhìn cha nói: "Con ăn! Con ăn! ! Ông cụ người đừng xúc động, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe."

Trang Tĩnh Vũ vẫn đôi mắt sâu kín cầm di động, nhìn con trai.

Trang Hạo Nhiên hiểu rất rõ cha mình, lập tức cầm đũa lên, nhìn lát cá trắng phía dưới là một mảnh màu đỏ nóng bừng như lửa kia, anh khổ sở thở dài một hơi, mới run run vui vẻ vươn đũa, gắp một lát ớt đỏ nhỏ, nghe lời bỏ vào trong miệng, lập tức cảm giác cay, như ngàn cây kim, đang hung ác đâm trên đầu lưỡi, vị cay nhanh chóng lan tỏa toàn bộ khoang miệng, lấy tốc độ dũng mãnh nhất xông thẳng lên não, bên trong cơ thể một ánh lửa nhanh chóng lan ra khắp đồng cỏ, cả người như muốn bị thiêu cháy!

"A!" Trang Hạo Nhiên cay đến mức cổ đỏ bừng, đầu óc mơ hồ, trên trán mồ hôi lạnh tràn ra, anh vừa cầm cổ họng, vừa khó chịu kêu to: "Cha ———— người nói đi! Nói đi! Con rốt cuộc làm sai chuyện gì! ! Con nhận hết! ! Toàn bộ đều nhận! Con xin người !"

Trang Tĩnh Vũ trong nháy mắt ngẩng đầu, lạnh lùng đem văn kiện ném cho con trai, nói: "Anh xem một chút chuyện tốt anh đã làm!"

Trang Hạo Nhiên vừa thở dốc, vừa run rẩy vươn tay, cay đến mức thần trí mơ hồ, cả người như bị kim đâm, như bị lửa đốt, hết sức nghi hoặc không hiểu, muốn xem văn kiện kia...

"Tôi có bảo anh ngừng sao?" Trang Tĩnh Vũ sắc mặt lãnh đạm, lại nói.

"Con thực sự..." Trang Hạo Nhiên cay đến mức đầu đập trên bàn, muốn cầu xin tha thứ.

Trang Tĩnh Vũ lập tức lại muốn bấm số điện thoại thư ký...

"Con ăn..." Trang Hạo Nhiên toàn thân đều cay giống như bị nấu qua nước sôi, cay nóng đến mức nói không nên lời, nhưng vẫn nhanh chóng cầm đũa lên, mồ hôi trên mặt rào rào chảy xuống dưới, lại cầm đũa, liền gắp vài miếng ớt, bỏ vào miệng, không dám nhai, liền nuốt vào trong bụng, bà nội của tôi ơi, miếng ớt kia trong nháy mắt biến thành hỏa cầu, trong thân thể của mình thiêu cháy, vị cay theo cuống họng giống kim đâm, đâm vào trong cơ thể... Đại não nhanh chóng mất cảm giác .

"Con sai rồi! ! Con sai rồi! ! Cha, người tha thứ cho con! Con sai rồi! !" Trang Hạo Nhiên chỉ còn kém không quỳ xuống, nằm bò trước bàn, toàn thân nóng đến khó chịu, đau đớn cầu xin tha thứ.

"Anh sai chỗ nào?" Trang Tĩnh Vũ từng chữ từng chữ, rất bình tĩnh hỏi con trai.

"Mặc kệ phát sinh chuyện gì, tất cả đều là lỗi của con!" Trang Hạo Nhiên đã cay đến mức tai nghe tiếng ù ù, đầu anh lại đập trên bàn cơm, cay đến đau đớn, đau khổ muốn chết đi——————

Trang Tĩnh Vũ hai tròng mắt bừng bừng lửa giận, mặt lạnh nhìn thẳng con trai, rốt cuộc tức giận nói: "Đương nhiên tất cả đều là lỗi của anh! Tôi biết chuyện này, tôi đều không dám tin anh là do mẹ anh mang thai mười tháng sinh ra !"

Trang Hạo Nhiên đang suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, vừa cay đến tinh thần phân tán, tai vang lên tiếng vo ve, vừa mở văn kiện, nhìn vào nội dung văn kiện, cư nhiên nhìn thấy ảnh chụp Cố Di ra vào khoa phụ sản của bệnh viện, thậm chí còn che miệng khóc, anh sửng sốt, đây là có chuyện gì? Tạm thời quên cay, nhanh chóng lật xem một trang tư liệu khác, lại nhìn thấy trên điều tra báo cáo cho thấy, Cố Di mang thai, đã bị truyền thông hai nước Trung Anh theo dõi!

"Mang thai! ?" Trang Hạo Nhiên nhìn văn kiện, không thể tin nổi kêu to: "Cô ấy sao có thể mang thai được?"

"Súc sinh! !" Trang Tĩnh Vũ trong nháy mắt hét lên, tức giận nói: "Anh có can đảm làm, mà không có can đảm thừa nhận hả?"

Trang Hạo Nhiên không nói gì ngẩng đầu, nhìn cha mình đau khổ nói: "Chẳng lẽ người cảm thấy, đứa bé trong bụng cô ấy là của con sao?"

Trang Tĩnh Vũ vừa nghe lời này, càng tức giận đứng lên, nhìn con trai, nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh làm việc vô pháp vô thiên, dám làm không dám nhận, tên súc sinh! Cố Di mỗi ngày cùng anh vui vẻ, nếu như đứa bé kia không phải của anh, thì là của ai ? Trên đời tại sao lại có tên súc sinh như anh chứ!"

Trái một câu súc sinh, phải một câu súc sinh, đem Trang Hạo Nhiên cũng gọi cho bốc hỏa , anh cũng bực tức nhìn cha mình, hai tròng mắt nhìn thẳng, hết sức kiên quyết cùng khẳng định, cũng tức giận kêu to: "Cha! ! Con biết người và mẹ muốn ôm cháu trai! Nhưng cũng không nên lấy con ra mà bôi trét! ! Trang Hạo Nhiên con đầu đội trời chân đạp đất, cái gì của con thì chính là của con , không phải của con, thì cũng không phải là của con ! Bụng cô ấy tại sao lại to lên con không biết, thế nhưng con chắc chắn với người, con không chạm qua cô ấy! ! Tất cả tiếp xúc, chỉ giới hạn ở mức xã giao!"

"Vậy đứa bé trong bụng của cô ấy làm sao mà có?" Trang Tĩnh Vũ tức giận hỏi.

"Con làm sao biết được?" Trang Hạo Nhiên lại nhất thời sốt ruột tức giận nói: "Nếu cha và chị đều có bản lĩnh, con có gan lớn bằng trời, cũng không dám làm chuyện này mà không thừa nhận, bởi vì số liệu không phải đã nói rõ! Thực sự không tin, liền xét nghiệm DNA!"

"Anh còn dám xét nghiệm DNA?" Trang Tĩnh Vũ lại tức giận hỏi con trai.

"Có cái gì không dám xét nghiệm ? Lão tử mặc dù không giống Thiên Lỗi còn là một xử nam, nhưng lão tử ít nhất chỉ là chơi đùa một chút, nếu đã không thích, tuyệt đối sẽ không lên giường, cũng tuyệt đối không đụng vào rượu!" Trang Hạo Nhiên lại căm hờn, sốt ruột nói.

Trang Tĩnh Vũ nghe lời con nói, nhìn bộ dáng uất ức, căm hận của con mình, trong lòng nghĩ nghĩ, do dự một lúc, mới nói: "Thật không là của anh?"

Trang Hạo Nhiên không nói gì ngẩng đầu, nhìn cha, lại đau khổ giải thích: "Thật sự không phải của con! Tuyệt đối không phải là của con! Nhất định không phải là của con! Loại chuyện này, con thật sự không nói dối được! Nếu con thực sự là cha của đứa bé đó, sẽ bị trời đánh!"

"Anh không nên tàn nhẫn nói trước như vậy, có hay không thời gian cùng cô ấy chung một chỗ, uống rượu quá say?" Trang Tĩnh Vũ lại nghiêm túc hỏi con trai!

"Con không phải đã nói, không có sao! ! Tuyệt đối không có! Nhất định không có! Trăm phần trăm không có! ! Con biết rõ tâm tư của cô ấy, con sao có thể cùng cô ấy uống rượu?" Trang Hạo Nhiên lại tức giận nói.

Trang Tĩnh Vũ im lặng, đang suy nghĩ lời con trai, ngừng lại một lúc, lại hơi tức giận nói: "Được! Được rồi! Đã không phải là của anh! Nhìn anh bình thường cùng cô ấy đi đi về về lúc nào cũng có đôi có cặp, báo chí viết ra như vậy, bây giờ tôi xem anh xử lý chuyện này thế nào?"

"Sự thật sẽ trắng đen phân rõ, cho tới bây giờ con cũng không ở bên ngoài thừa nhận cô ấy là người phụ nữ của con, là do cô ấy nói bậy thôi! Huống chi, ai là cha đứa bé, Cố Di cá tính dám làm dám chịu, khẳng định sẽ làm sáng tỏ , ba, người không cần lo lắng..." Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn khay ớt, lại tự thương cảm mình nói: "Trời ạ! Ông cụ người cũng quá xúc động rồi! ... Mọi việc chỉ cần hỏi qua con một chút thôi..."

" Thời điểm lúc anh chui vào trong bụng mẹ anh, có hỏi qua ý kiến mẹ anh sao?" Trang Tĩnh Vũ nói đến chuyện này, lại ngầm nuôi lửa giận nhìn con trai.

Trang Hạo Nhiên cam chịu , không nói gì ngồi một bên, đầu nghiêng qua một bên, không muốn nói chuyện.

Trang Tĩnh Vũ vẫn khó hiểu nhìn con trai, nghiêm túc hỏi: "Tên súc sinh đáng chết! ! Từ ngày đầu tiên khi mẹ anh sinh ra anh, anh đã không ngừng gây ra phiền phức cho tôi! Anh vì chuyện của Cố Di, lại gây ra tin tức đùa giỡn tình cảm, đến lúc đó, giá cổ phiếu công ty bị anh liên lụy! Anh cư nhiên vào lúc này, còn có tâm tình chạy đến Pháp tìm phụ nữ?"

"Làm sao cha biết con đi Pháp tìm phụ nữ?" Trang Hạo Nhiên kỳ quái nhìn cha mình, hỏi.

"Có muốn hay không xét nghiệm DNA? Anh có phải hay không là con tôi? Tôi vẫn hoài nghi chuyện này! Không biết là có phải lúc sinh ra anh, ở bệnh viện đã bế sai rồi không!" Trang Tĩnh Vũ lại không khách khí nói.

Trang Hạo Nhiên lại bất đắc dĩ thở dài, vẻ mặt đau khổ nói: "Con đi Pháp tìm phụ nữ, không phải như người nghĩ đâu!"

"Vậy chứ là cái gì?" Trang Tĩnh Vũ luôn luôn đối với con trai, quản giáo nghiêm cẩn, tuyệt đối không cho phép con mình làm ra chuyện lừa gạt tổ tiên!

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, liếc mắt nhìn cha mình một cái, có chút ngượng ngùng nói: "Con ở trong nước quen biết một cô em gái nhỏ, đều thực sự nhiệt tình và yêu rượu đỏ giống như con, một cô gái rất kiên định... Nghe nói cô ấy đi Pháp, con liền muốn đi tìm cô ấy..."

"Thích người này sao?" Trang Tĩnh Vũ trực tiếp hỏi con trai.

"Không có." Trang Hạo Nhiên không chút nghĩ ngợi, liền nói thẳng ra.

"Không có?" Trang Tĩnh Vũ không tin, bởi vì ông rất ít khi nhìn thấy con trai sẽ vì phụ nữ, nét mặt biểu lộ sự ẩn nhẫn cùng tình cảm chân thành như thế.

"Thật không có..." Trang Hạo Nhiên nói xong, tim mình đột nhiên đập loạn, thế giới của anh vẫn luôn rõ ràng, chưa bao giờ nghĩ chuyện quá phức tạp, chuyện công ty đã đủ phiền phức với anh, liền ngẩng đầu, nhìn cha mình thẳng thắn mỉm cười nói: "Chỉ là rất kỳ quái, bởi vì cô ấy có cuộc sống rất bi thảm, làm cho con có cảm giác, muốn bảo vệ cô ấy, cô ấy và Tiêu Đồng là cùng một dạng người..."

Trang Tĩnh Vũ vẫn có chút không tin nhìn con trai.

"Thực sự." Trang Hạo Nhiên cười nói: "Con hiếm khi thấy được cô gái vừa đáng thương lại đáng yêu như thế, nhưng cũng là một cô gái rất biết thưởng thức."

"Cô ấy đang ở Pháp?" Trang Tĩnh Vũ nhìn con trai, hỏi.

"Hẳn là như vậy?" Trang Hạo Nhiên có chút phiền não nói.

"Gặp được cô ấy, đem cô ấy về nhà cho tôi gặp mặt!" Trang Tĩnh Vũ tự có tính toán dặn dò, đột nhiên không muốn nói nữa, chuẩn bị đứng dậy.

"Cha!" Trang Hạo Nhiên biết cha mình có tư liệu về chuyên gia phục vụ rượu mới, hai tròng mắt anh lập tức sáng ngời, nhìn cha, suy nghĩ lời nói khách sáo, cười nói: "Chuyên gia phục vụ rượu mới bí ẩn kia, có nằm ngoài dự liệu của người hay không? Con cảm thấy đối với tư liệu quán quân đoạt giải bí ẩn này, có chút không thực tế! Con cảm thấy địa điểm phục vụ rượu của cô ấy..."

"Đừng nghĩ đến chuyện muốn lôi kéo tôi! Anh là do tôi sinh ! Anh lo cẩn thận với cái scandal của anh bị tung ra đi, nên xử lý thế nào thì xử lý đi?" Trang Tĩnh Vũ phịch một tiếng đóng cửa lại.

"Ai!" Trang Hạo Nhiên thoáng cái đứng lên, nhìn cánh cửa đóng chặt, thở dài, quay mặt sang, lại nhìn thấy khay ớt kia, anh vội vội vàng vàng đem món đồ chơi kia nhanh chóng đẩy ra xa thật xa! !

Lời còn chưa dứt, trong ngày truyền thông liền tung ra tin tức Cố Di mang thai, gây chấn động toàn bộ xã hội thượng lưu Anh quốc, bởi vì ai cũng biết, Cố Di là hồng nhan tri kỷ của tổng giám đốc Trang tập đoàn Hoàn Cầu, tin tức vừa mới tung ra, toàn thành phố đều sôi trào.

Tại phòng ăn Bách Hợp.

Hôm nay ánh mặt trời rực rỡ, Đường Khả Hinh mỉm cười mang điểm tâm cho khách, có nước ép tuyết lê, bưng ra phòng ăn, đi tới bàn ăn ngoài trời, đem điểm tâm cùng đồ uống đặt xuống, vừa muốn mời khách thong thả dùng, lại liếc nhìn hai sinh viên trẻ tuổi, đang vừa nói vừa cười nhìn vào tin tức nào đó, lại khiếp sợ, rồi lại mỉm cười... Cô liền có chút tò mò nghiêng mặt, liếc mắt nhìn phía trên mặt báo, cư nhiên xuất hiện người mặc âu phục trắng, ảnh chụp Trang Hạo Nhiên vô cùng đẹp trai, tay nắm chặt bàn tay Cố Di xuất hiện trước mặt báo chí, lòng cô không hiểu sao khẽ động, muốn biết tin tức viết cái gì?

Không tự chủ được , cô cẩn thận nhớ lại vài từ đơn giản, phiên dịch thành câu, nhìn thấy giữa màn hình hiện ra, tổng giám đốc Hoàn Cầu Trang Hạo Nhiên, tình tứ dắt tay thiên kim tiểu thư nhà họ Cố, đã bước chân vào sân khấu kịch trước đó, hiện Cố Di tiểu thư đã mang thai hai tháng, mặc dù hiện tại hai người tạm thời không lên tiếng, cũng đã khiến cho người dân trong toàn thành phố, cảm xúc sôi trào...

Đường Khả Hinh im lặng nhìn màn hình điện tử trong tay, cảm giác được một cơn gió lành lạnh, thoáng qua, giống như mái tóc đen của cô thiếu nữ đầu mùa đông, mang theo vài phần cô đơn lạnh lẽo.

Cô mỉm cười, yên tĩnh thu lại từ điển điện tử, bỏ vào trong túi, sắc mặt bình tĩnh, đôi mắt thoáng qua một chút ôn nhu, hướng phòng ăn đi đến...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.