Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 713: Trả giá



Sáng sớm ngày hôm sau, chẳng biết từ đâu bay đến một trận mùi hoa quýt!

Trang Hạo Nhiên trần truồng để lộ nửa người trên, nằm sấp ở trên giường đệm trắng như tuyết, nhíu chặt lông mày, mới phát hiện xương cốt toàn thân đều đau không ít, khuôn mặt anh tiều tụy và nặng trĩu, nặng nề thở gấp một hơi, mới khôi phục vài phần ý thức, từ từ mở mắt, tiếp xúc một luồng ánh sáng phía trước, anh lại muốn nhắm mắt ngủ tiếp...

Một cơn gió mang theo hương thơm nhẹ nhàng lướt qua, mang theo một vài tiếng động nào đó.

Trang Hạo Nhiên rốt cuộc mới mở đôi mắt mệt mỏi, lại nặng nề thở dài một hơi, muốn di chuyển thân thể, lại phát hiện xương cốt khắp người đều rã rời, cả người chua xót đau đớn muốn cử động cũng không được, anh cố hết sức trở mình, nằm ngửa trên giường, cơ ngực gợi cảm kia , còn có những đường vân da rõ nét, cho thấy người đàn ông này thường xuyên vận động, anh nuốt cổ họng khô khốc, hơi quay đầu, nhìn sang trên gối bên cạnh, cư nhiên thấy một đoạn dây lưng màu tím...

Anh hơi nhíu mày, nghĩ trong nhà mình, cũng không không có quần áo nào giống như vậy? Không hiểu chuyện gì, vươn tay, chậm rãi lấy cái dây lưng kia, sau đó mắt anh chăm chú nhìn vào vật này, là một cái bra rất gợi cảm những cũng có chút đáng yêu , cái bra ấy chỉ có thể là của cô gái trẻ, tinh thần của anh bỗng nhiên chấn động, trong nháy mắt ngồi dậy, hồi ức nhanh chóng hiện ra , đêm qua lúc ôm Tiêu Hào Oánh tiến vào phòng, cô cởi hết quần áo của mình nói, ở trong rượu bỏ thuốc , tự mình nhanh chóng nỗ lực dựa vào ý thức để đi ra, sau đó lại gặp Đường Khả Hinh...

Đại não bỗng nhiên chấn động! ! !

Trang Hạo Nhiên mở to hai mắt, ngừng thở nhớ lại đêm qua là Đường Khả Hinh đưa mình về phòng, sau đó là những hình ảnh lộn xộn hôn môi, xé rách áo quần từng chút một tràn về, anh thất thần khiếp sợ kêu một tiếng: "Trời ạ...Lại nữa sao?"

Trong nháy mắt anh vội lấy quần áo mặc vào, nhảy lên giường, tìm khắp nơi đều không có bóng dáng Đường Khả Hinh đâu, quần áo của cô cũng không thấy, anh một trận hoảng loạn phịch một tiếng đẩy cửa phòng vệ sinh , trống rỗng, lại nhìn thấy một khăn mặt mới bung ra, có chút ướt át để ở đó, chính mình không có nằm mơ, tối hôm qua cô ở chỗ này? ? ? Anh một trận áy náy đứng trước cửa nhà vệ sinh ,lại giáng xuống một đòn nặng nề sau ót của mình , suy nghĩ mình tại sao lại muốn chọn thời điểm này, làm loại chuyện cầm thú như vậy chứ?

Anh nói xong, lại nện một nắm đấm trước cửa, hai mắt nhanh chón lưu chuyển, cố hết sức nhớ lại ký ức đêm qua, lại bởi vì quá sốt ruột,lập tức không nhớ được dù chỉ là một chút, đành phải nhanh chóng cầm quần áo lên, đi vào phòng tắm tùy tiện tắm rửa một chút, mặc âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, không nói hai lời sốt ruột chạy ra , vừa lúc muốn đi xuống lầu, lại để ý đến lá thư dưới bàn, có một cái quần jean phụ nữ đậm màu, bị bắn lên một chút rượu màu đen, anh lại nặng nề thở dốc, nhanh chóng xuống lầu, cầm di động lên, liền bấm số Đường Khả Hinh! !

"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, quý khách vui lòng gọi lại sau!" Di động bên kia vang lên những lời này.

Trang Hạo Nhiên vừa xuống lầu đi về phía cửa chính, vừa bấm số điện thoại của Tiêu Đồng, sốt ruột hỏi: "Tiêu Đồng, cô biết Đường Khả Hinh đi đâu không?"

"Lúc này, nhất định là ở tiệc thử rượu?" Tiêu Đồng nói!

"Lập tức xác định cho tôi vị trí của cô ấy! ! Tôi muốn gặp cô ấy!" Trang Hạo Nhiên phát hiện ở đây ít nhất so với ở Cambridge vẫn tốt hơn, vẫn có thể nhanh chóng tìm được cô, tay anh nắm chặt khóa cửa, vừa muốn xoay, nhưng trong nháy mắt dừng lại, trên mặt hiện lên một suy nghĩ kỳ lạ, bởi vì anh ngửi thấy những mùi vị hết sức nồng đậm trong phòng bếp... Hai mắt của anh lóe lên, nhanh chóng xoay người, bước nhanh đến phòng ăn, cư nhiên nhìn thấy trên bàn cơm thật dài, để canh nhân sâm với bồ câu chưng cách thủy, lát cá mỏng hấp, phía trên được rải một ít vừng rang , còn dùng ngó sen thái sợi, trộn gừng sợi chua ngọt , bay ra mùi vị chua chua ngọt ngọt , còn có mực tươi, được nhồi lòng trắng trứng bên trong... Sau đó còn có món lươn hấp, thịt hầm bỏ da trộn mầm đậu tương... Cuối cùng đó là bông cải xào với hai ba thứ rau dưa khác...

Anh lặng yên đứng trước bàn ăn, nhìn những món ăn đầy chân thành , cô ấy dậy sớm bao nhiêu mới có thể làm được nhiều món ăn ngon như vậy ?

"Cậu đã tỉnh?" Phía sau truyền tới một giọng nói lạnh lùng.

Trang Hạo Nhiên thoáng cái xoay người, kinh ngạc nhìn Bác Dịch đứng phía sau, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn mình, hai mắt của anh mở to, lập tức chú ý nói: " Anh ở trong nhà của tôi? Tối hôm qua..."

" Tối hôm qua tôi và Vitas tiên sinh bàn bạc xong công việc, sau khi trở về, liền nhìn thấy người nào đó ôm ai đó đi ngủ, bên cạnh rơi rất nhiều quần áo , đoán chừng là... Tối hôm qua có một trận vận động vô cùng kịch liệt." Bác Dịch nhàn nhạt nhìn người này nói.

Trang Hạo Nhiên ánh mắt sáng ngời, nói: "Tôi... Tôi tối hôm qua... Ôm cô ấy ngủ?"

"Hình như là như vậy..." Bác Dịch không để ý anh , chỉ đi tới trước bàn ăn, nhìn nhiều món ăn ngon như vậy, a một tiếng, cười rộ lên nói: "Thật đúng là biết cách săn sóc, tối hôm qua biết cậu mệt mỏi."

Trang Hạo Nhiên thoáng cái nhìn lại món ăn này, nhớ tới mấy ngày nay nói với cô những lời lạnh nhạt, anh lại một trận hoảng sợ, nặng nề thở hổn hển một hơi, lập tức xoay người chạy nhanh ra ngoài!

"Tôi phát hiện cha cậuđang bí mật điều tra một số chuyện, tôi có cảm giác chuyện này không bình thường..." Bác Dịch nhắc nhở anh.

Trang Hạo Nhiên đã phịch một tiếng đóng cửa lại, chạy như bay đến trước thang máy, đè nút mở cửa, thở gấp một hơi, lúc này mới nhớ lại từng hình ảnh, chính mình điên cuồng đè trên người Đường Khả Hinh, càng không ngừng tiến vào, vẻ mặt của cô gái kia tràn đầy đau khổ, anh lại nghiến răng đấm một quyền trên tường, nhanh chóng đi vào thang máy! !

Đại sảnh khách sạn Á Châu! !

Mười hai cô gái lễ tân, hôm nay mặc sườn xám hình hoa thược dược màu trắng, búi tóc cao thanh nhã, phân ra đứng hai bên đại sảnh khách sạn, không ngừng hướng về phía những vị khách mời qua lại, cùng nhau khom lưng gật đầu, tươi cười dùng tiếng Anh nói: "welcome-to-asian-hotel!!” (Hoan nghênh đến với khách sạn Á Châu.)

Những vị khách mời đi vào, liền hướng về các cô mỉm cười gật đầu.

Rất nhiều nhân viên làm việc của khách sạn, nhân viên bộ phận tiệc và nhân viên bộ phận rượu, rốt rít chạy qua chạy lại thu xếp tiếp đãi khách mời!

Các biên tập tạp chí rượu đỏ đến từ khắp nơi trên thế giới, phóng viên báo chí, còn có tổ phỏng vấn của đài truyền hình đã đến , tất cả đều ngồi ở quán cà phê phía bên kia của khách sạn Á Châu , tươi cười nói tiệc rượu đẳng cấp lần này , là do một cô gái 24 tuổi tổ chức, có người chất vấn năng lực của cô, có người chờ xem năng lực của cô… Lúc này Nhã Tuệ, cầm bộ đàm, sốt ruột gọi: "Đường Khả Hinh! ! Đường Khả Hinh! ! Cô đang ở đâu? Mau đến đây ! ! Tiệc thử rượu lập tức sắp bắt đầu! ! Các bộ phận đã chuẩn bị xong! ! Cô mau đến! Mọi người đang đợi cô nói cho tôi biết cô ở đâu! Thư ký hai vị chủ tịch đều hỏi han tình huống hôm nay! ! Cô ở nơi đâu hả? Di động cũng tắt máy! ! Không nên làm tôi sợ! !"

"Lưu quản lý! !" Trợ lý phòng bếp, đột nhiên bước nhanh đến, nhìn về phía Lưu Nhã Tuệ sốt ruột nói: "Lão đầu bếp vẫn luôn hỏi khi nào bắt đầu? Bởi vì có phần điểm tâm, đi lên theo thứ tự, muốn trực tiếp làm ! ! Nếu không, sợ rằng không kịp thời gian! !"

Nhã Tuệ sợ đến sắc mặt trắng bệch, tay cầm bộ đàm, run rẩy, cô nặng nề thở phì phò, người kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đang suy nghĩ, có nên thông báo với Vitas tiên sinh hay không?

"Lưu Nhã Tuệ! !" Tổng quản lý Hoắc Minh nhanh chóng dẫn thư ký đi tới, ngẩng đầu nhìn về phía Nhã Tuệ, nhíu mày hỏi: "Sắp tới mười hai giờ rồi! ! Cửa chính của tiệc rượu sao còn không mở?"

Xác thực, những cô gái lễ tân ở lầu hai của tiệc rượu, mặc sườn xám ren cao cổ thiết kế đặc biệt màu trắng bó sát người, búi tóc cao, hai tay đưa ra về phía phần bụng bên trái, ngay ngắn đứng ở bên cửa đã đúng một giờ, đều không nghe được chỉ thị nào, mở cửa chính của buổi tiệc, mặt của mỗi người đều có vẻ khó chịu, nhưng đè nén nhẫn nại đứng .

"Này..." Nhã Tuệ rất hoảng loạn nhìn Tổng quản lý, nói: "Tôi... Tôi cũng không biết rõ ..."

"Cô không biết rõ ?" Hoắc Minh muốn điên rồi, rất nhanh nhìn về phía cô gầm nhẹ :“Cô không biết hôm nay ngày gì sao? Đến từ các trang trại rượu khắp nơi trên thế giới, hơn tám trăm nhân viên làm việc, tốn nhiều tiền của như vậy cho tiệc thử rượu, bây giờ cô nói không biết? Cô không phải hợp tác với cô ấy rất tốt sao?"

"Đúng vậy... Thế nhưng..." Nhã Tuệ thật vội muốn chết, nhìn Hoắc Minh nói: "Thế nhưng tôi thực sự không biết cô ấy đã đi đâu! ! Tôi đi làm từ chín giờ, vẫn tìm cô ấy... Đến bây giờ... Tôi thực sự không tìm được cô ấy, tối hôm qua cô cũng không có về nhà! ! Tôi thực sự..."

Cô gấp đến độ viền mắt đỏ bừng, đứng ở đó không biết phải làm sao.

"Khỏi nói ! ! Dù sao tất cả đều chuẩn bị xong! !" Hoắc Minh đã từng gặp qua tình huống này, vội vàng căn dặn Nhã Tuệ, nói: "Lập tức báo với bô phận rượu bên kia, để cho bọn họ cử người qua đây, chủ trì tiệc rượu lần này! Tôi nói người trẻ tuổi thật không đáng tin cậy! !Lúc ấy có lẽ là bị cô ấy đùa giỡn rồi! ! Ngay lập tức!"

"Bây giờ mới đổi người sao?" Nhã Tuệ đau lòng nhìn quản lý, nghẹn ngào nói: "Khả Hinh vì tiệc rượu lần này, thực sự nỗ lực rất nhiều rất nhiều..."

"Bây giờ không phải là thời gian nghĩ đến chuyện cá nhân! !" Hoắc Minh lại nhanh chóng chỉ vào phòng nghỉ ngơi của nhân viên phía sau tiệc rượu, nói: "Một trăm mét vuông phòng nghỉ của nhân viên, đứng đầy mấy trăm nhân viên , đã đứng ở đó hơn hai tiếng đồng hồ! ! Mỗi người đều mệt mỏi thế nào mà vẫn còn chưa thấy người phụ trách đâu! ! Tôi lấy tư cách của một tổng quản lý chờ cô ấy ra lệnh một tiếng, còn có nhân viên làm việc phía sau tiệc rượu! Cô biết có bao nhiêu người đang chờ cô ấy sao?"

Nhã Tuệ lập tức chôn chân tại chỗ, không dám lên tiếng.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Vitas lúc này, mới cùng Laurence vốn muốn cùng khách mời, qua khách sạn Á Châu, lại nhìn thấy cửa chính phòng tiệc rượu vẫn như cũ đóng chặt, chỉ có rất nhiều khách quý đi lại, nhộn nhịp ngồi ở phòng khách dưới lầu , mà những nhân viên của các trang trại rượu ở các quốc gia tham gia tiệc thử rượu, vẫn chưa vào bàn, ông đang nghi ngờ chạy tới xem, cũng đã nhìn thấy Hoắc Minh cùng Nhã Tuệ lo lắng đứng đó.

"Khả Hinh không biết đi đâu." Nhã Tuệ nhìn thấy Vitas, đành phải bất đắc dĩ nghẹn ngào nói.

Vitas vừa nghe lời này, sắc mặt căng thẳng! !

"Cô chính là một người không có trách nhiệm! ! Lần này nếu như gặp chuyện không may, ai gánh vác?" Hoắc Minh thở một hơi gấp đến độ sắc mặt cũng trắng bệch, mặc dù anh rất khôn khéo, nhưng làm việc vẫn rất nặng về nguyên tắc.

"Chờ cô ấy!" Vitas nhàn nhạt nói đến đây: "Học trò của tôi không phải là người như thế, cô ấy sẽ đến !"

Nhã Tuệ nghe lời này, hai mắt lập tức đỏ bừng nhìn Vitas.

"Khả Hinh không phải là người như thế, cô ấy sẽ đến ..." Vitas cắn chặt răng quay mặt chỗ khác, nhìn về phía trước, nặng nề thở dốc nói.

***

Mùa hè, tiếng ve sầu kêu râm ran, rộn ràng trước khách sạn, sau hoa viên đều yên tĩnh, hương hoa quýt từ nơi nào đó bay đến làm mê hoặc lòng người, vây quanh những cây nhỏ, che khuất phần lớn bãi cỏ.

Có một bóng dáng nho nhỏ, mặc bộ đồ thể thao màu trắng, thân thể cuộn rút, nằm trên mặt đất, cô giống như chỉ là trầm lắng ngủ, dường như rúc vào bên cạnh người đàn ông đêm qua, hàng lông mi nhẹ nhàng rũ xuống, rất nhu thuận...Khuôn mặt cô vô cùng thuần khiết, tựa như những giọt sương ban mai, nhưng không biết rằng, độc tố trong cơ thể cô, theo sự hòa hợp cùng với người đàn ông kia , mà nhanh chóng lan khắp cơ thể... Đêm qua cô vì yêu, lần đầu tiên muốn hiến dâng bản thân một cách chân thành nhất, cũng chính là muốn trả giá lớn cho cuộc sống...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.