Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 746: Làm bạn gái của anh



"Tứ quý xì!"

"Cậu có bệnh à?"Tô Lạc Hoành nổi giận cầm bài, ngẩng đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn, nói: "Cậu đã xuất liên tục tứ quý rồi ! ! Mẹ nó, cậu muốn thắng lão tử, thẳng thắn chút đi! Làm gì có người ra bài giống như cậu chứ!"

Lãnh Mặc Hàn ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lạc Hoành, nhàn nhạt nói: "Sao tôi lại không thể xuất liên tục bốn lá xì hả?"

"Lão tử cũng không phải kẻ thù của cậu! Cậu nếu lúc có chuyện, một mình ở lại mà làm đi! Một vạn đồng một ván đấy! !"Tô Lạc Hoành tức giận phất tay.

"Tôi càng muốn chơi! Thì sao? Tôi muốn ra bài gì mắc mớ gì tới cậu?" Lãnh Mặc Hàn lại ra lá K chuồn!

Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Tô Lạc Hoành nín thở im lặng nhìn anh.

Lãnh Mặc Hàn bộc lộ vẻ hờ hững, lại lại ra tiếp lá K cơ!

Mọi người cùng nhau không nói gì nhìn anh.

Anh chậm rãi bỏ xuống một lá K bích, rồi lại thả xuống một lá K rô... Thắng lợi! !

"Mẹ kiếp! ! Cưỡng bức chết cậu ta đi! !"Tô Lạc Hoành không nhịn được ném bài xuống, hướng cả người Lãnh Mặc Hàn đánh tới, muốn cởi bỏ cà vạt... của anh. Lâm Sở Nhai cũng nhanh chóng sôi nổi ném bài xuống, đứng lên, tháo bỏ nút áo âu phục của mình, cởi ra, lại muốn kéo cà- vạt... Bộ dáng muốn cưỡng bức giết người... Tào Anh Kiệt lập tức nhào lên, muốn cởi bỏ đai dây lưng của Lãnh Mặc Hàn, cởi quần của anh...

"Buông ra!"Lãnh Mặc Hàn lập tức bị ba người đàn ông mấy trăm kg đè ở trên người, anh nhanh chóng giãy giụa thoát ra.

"Hôm nay nếu không tiêu diệt cậu, lão tử liền không mang họ Tô! !"Tô Lạc Hoành lại cúi xuống, làm động tác muốn hôn anh...

"Không biết xấu hổ!"Lãnh Mặc Hàn không chịu nổi quay đầu đi, đang muốn âm thầm đá nơi quan trọng của anh! !

"Nhanh! ! Cởi quần cậu ta!"Lâm Sở Nhai nhanh chóng đè lên người Lãnh Mặc Hàn, để cho Tào Anh kiệt cấp tốc cởi quần của anh.

****

Cánh cửa phịch một tiếng bị đẩy ra! !

Đường Khả Hinh tức giận đến mức vẻ mặt đỏ bừng lao ra, lửa giận ngút trời khí thể muốn giết người, nghiến răng nghiến lợi đi xuống thang lầu.

"Này! Đừng nóng giận mà!"Trang Hạo Nhiên một tay vừa đóng cúc áo sơ mi của mình, một tay nắm chặt cổ tay Đường Khả Hinh, nhanh chóng cười nói: "Chỉ đùa một chút thôi mà!"

"Không đùa..."Đường Khả Hinh lập tức xoay người, vừa định gầm thét lên, liền có chút kiêng dè liếc mắt nhìn cửa phòng của thầy, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Trang Hạo Nhiên, tức giận không ít nói: "Nói đùa cái đầu anh à? Anh luôn luôn nói đùa như thế với nữ thư ký của mình sao? Anh cũng nói đùa như thế với Tiêu Đồng sao!"

"Này, em đừng nói bậy! Tiêu Đồng người ta vẫn là cô gái chưa lấy chồng đấy!"Trang Hạo Nhiên lại lôi kéo tay cô, nhịn không được lại cười vui vẻ.

"Cô ấy là gái chưa chồng, chẳng lẽ em không phải sao?"Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nóng mắt nhìn về phía anh, tức giận kêu.

"... ... ..."Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên bộc lộ vẻ khó hiểu, cười như không cười nhìn cô.

"Anh... Ánh mắt đó có ý gì? Chính anh tùy ý đùa bỡn nữ cấp dưới, lại còn dám dùng loại ánh mắt này nhìn em?"Đường Khả Hinh không nói hai lời, nháy mắt liền đưa tay, muốn đánh cái tên đáng chết này.

"Em đừng kích động! Lại ầm ĩ đến thầy!"Trang Hạo Nhiên lập tức nắm chặt cổ tay Đường Khả Hinh, lôi cô vào trong phòng, phịch một tiếng đóng cửa phòng lại.

"Buông ra! !"

Đường Khả Hinh bị Trang Hạo Nhiên ấn trên giường, cô tức giận đưa hai tay ra, liều mạng đấm anh! !

"Xuỵt! !"Trang Hạo Nhiên lập tức sức lực mạnh mẽ của đàn ông đè lên người Đường Khả Hinh, mới ra vẻ than thở, nhỏ giọng nói: "Em có muốn làm cho thầy vui vẻ không? Anh có cách!"

"Anh có cách! ? Anh và em người tám lạng kẻ nửa cân, đều làm cho thầy tức giận không ít, anh lại còn nói có cách! ! Ghê tởm!"Đường Khả Hinh khinh bỉ muốn đẩy anh ra, không tin! !

Trang Hạo Nhiên lại lập tức nắm chặt hai tay của cô, khuôn mặt bộc lộ vài phần thần bí cùng chắc chắn, mỉm cười nhìn cô nói: "Anh thật sự có cách! !"

"... ..."Lúc này nét mặt Đường Khả Hinh mới có chút dịu lại, dừng lại nhìn về phía anh, nhưng vẫn nghi hoặc nói: "Anh có cách gì? Đừng nói với em, anh định nhảy xuống sườn núi đem mấy cây tùng 12 tháng kia quay lại nhé ! Đi nhanh đi, em không ngăn cản anh đâu!"

"Anh khờ sao? Anh mà ngốc như thế, sao có thể làm cấp trên em được?"Trang Hạo Nhiên cười rộ lên.

Đường Khả Hinh nheo mắt nhìn về phía anh.

Trang Hạo Nhiên thâm tình nhìn cô một cái, mới tiếp tục nói: "Anh đi theo thầy từ lâu rồi, thực sự anh có phần hiểu thầy. Cây tùng 12 tháng thực ra chỉ là thứ yếu, còn hai chai rượu Khang Đế kia, chứa đựng tình cảm chân thành của ông ấy. Tuy thầy cùng Laurence là bạn tốt, đều là người yêu rượu, nhưng vì là tổng quản lý của bộ phận rượu, cho nên có chút bí mật tranh cao thấp. Lần này thầy vì hai tên súc sinh chúng ta, cho nên mất hết mặt mũi! Chúng ta chỉ cần nghĩ biện pháp, đem rượu kia lấy lại..."

"Lấy lại?"Đường Khả Hinh nghe lời này, thật là cảm thấy có phần buồn cười nhìn về phía anh, nói: "Anh đừng nói giỡn! ! Ngày hôm qua lúc em cầm chai rượu đó bán cho Laurence, ông ấy mừng rỡ như được lên trời vậy! ! Coi chai rượu đó, giống như con trai của mình! Anh có thể lấy nó lại từ trong tay ông ấy, em tình nguyện gả cho anh!"

Phốc! !

Trang Hạo Nhiên nhịn không được nhìn về phía Đường Khả Hinh, chỉ vào cô cười nói: "Là em nói đó! Nếu anh lấy lại được, em gả cho anh!"

"Thôi đi!"Đường Khả Hinh lập tức đẩy tay anh ra! !

"Quyết định vậy đi!"Trang Hạo Nhiên nói xong, liền nghiêm túc đứng lên, nhìn mình trong gương, tiếp tục cài cúc áo sơ-mi, vừa cài vừa cười...

Đường Khả Hinh nằm nghiêng ở trên giường, quay mặt nhìn anh, thấy nụ cười của anh như đã tính trước mọi việc rồi, chính mình cảm thấy nghi ngờ nói: "Anh thực sự... Có chắc chắn đem được rượu về không? Hai chai đấy...?"

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, đột nhiên nhíu mày nhìn về phía Đường Khả Hinh, có phần không liên quan tới mình, cười nói: "Sao lại hai chai? Anh chỉ trộm một chai!"

Đường Khả Hinh tức khắc soạt một cái, ngồi bật dậy, cứng đờ nhìn chằm chằm Trang Hạo Nhiên, bộ dáng như muốn cắn chết anh!

"Em muốn anh giúp em lấy một chai rượu nữa về, cũng được!" Trang Hạo Nhiên vừa mặc áo sơ mi, vừa đi đến trước mặt Đường Khả Hinh, cầm nhẹ cằm của cô, cười nói: "Em cảm ơn anh như thế nào?"

"Đừng ghê tởm, cảm ơn anh! Anh vừa rồi còn khi dễ em như vậy, em còn chưa có tính toán với anh đâu!"Đường Khả Hinh cả người đứng bật dậy, liền muốn đi chân trần ra ngoài.

"Ra ngoài đừng có hối hận nha... Đoán chừng cả hai chai rượu kia với cây tùng 12 tháng kia thầy sẽ giận em đến khi em kết hôn!"Trang Hạo Nhiên nhịn cười mặc lên áo khoác ngoài.

Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, đôi mắt chớp nháy liên tục! !

Trang Hạo Nhiên tiếp tục cười đắc ý.

Đường Khả Hinh quay đầu lại, trợn mắt lườm Trang Hạo Nhiên, tức giận hỏi: "Đến cùng thì anh muốn như thế nào?"

Trang Hạo Nhiên quay mặt chăm chú nhìn cô, hai mắt nóng bỏng lóe sáng, gọi: "Tới đây!"

Đường Khả Hinh nghe lời này, do dự một lúc, tức giận cất bước đi tới trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên trầm mặc mỉm cười nhìn cô thật lâu, cuối cùng chậm rãi nói: "Gần đây anh bị một nữ phóng viên cứ bám lấy!"

Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn hắn, nói: "Sau đó thì sao?"

Đôi mắt Trang Hạo Nhiên lóe ra, giống như có phần tính toán, có phần sâu xa nói: "Lãnh Mặc Hàn nói anh dùng miệng mình ngăn chặn miệng cô ấy, nhưng anh lại thích sạch sẽ!"

Đường Khả Hinh ngửa mặt nheo mắt nhìn cái người không biết xấu hổ này!

Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng này của cô, ngẩng mặt cười rộ lên, nói: "Thực sự là như vậy! Anh không dễ dàng hôn người phụ nữ khác! ! Cho nên... Anh nghĩ muốn nhờ em giúp một chuyện "

"Chuyện gì cơ?"Đường Khả Hinh không rõ ràng lắm.

"Làm bạn gái của anh một tháng, cho đến khi chuyện hoàn thành thì thôi!"Trang Hạo Nhiên nhịn cười nói ra những lời này.

Đường Khả Hinh sửng sốt, cho rằng mình nghe nhầm, thất thần hỏi: "Cái gì? Làm bạn gái của anh một tháng?"

"Ừm!" Trang Hạo Nhiên đáp lại bằng một từ này, vẻ mặt bất đắc dĩ cười, nói: "Không còn cách nào khác! ! Để cho cô ấy biết khó mà lui, chỉ có cách này thôi. Thật sự cô ấy cứ bám lấy anh, anh không chịu nổi."

"Anh một người đàn ông muốn từ chối một người phụ nữ, không phải đơn giản lắm sao! Trực tiếp nói tôi không thích cô! ! Không phải thế là xong sao?"Đường Khả Hinh đứng thẳng lên nói.

"Nếu đơn giản như thế, anh còn cần em làm gì?"Trang Hạo Nhiên nhìn cô, cảm thấy chỉ số thông minh của cô có vấn đề.

"Không liên quan đến em!"Đường Khả Hinh xoay người, không chịu nhận lời.

"Tùy tiện! Cũng không phải là quan hệ người yêu thật! Nhìn dáng vẻ khẩn trương của em kìa! Dù sao người làm đổ cây tùng 12 tháng cũng không phải là anh!" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xoay người, cũng không ép buộc, trực tiếp rời khỏi...

"Đợi một chút!"Đường Khả Hinh nhớ tới câu nói kia của thầy lúc cầm roi, trong lòng cô căng thẳng.

Trang Hạo Nhiên dừng lại tại chỗ, hơi chút xoay người, hai mắt hiện lên nụ cười ái muội, nhìn về phía cô.

"Chỉ cần..."Đường Khả Hinh trong lòng có chút hoảng hốt, nhìn về phía anh, nói: "Chỉ cần... Ở trước mặt cô ấy, làm bạn gái anh! Còn bình thường..."

"Đương nhiên là cấp trên cùng cấp dưới!"Trang Hạo Nhiên nhíu mày nhìn về phía cô, cười nói: "Em có suy nghĩ, muốn làm bạn gái anh, còn kém xa."

"Quá ghê tởm! Tương lai em vẫn có khả năng sẽ là thị trưởng phu nhân nha!"Đường Khả Hinh không chịu thua quay đầu, kiêu ngạo nói.

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, trong nháy mắt hiện hiện lên ánh nhìn tàn bạo, chậm rãi đi về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh chớp mắt, nhìn ánh mắt anh vừa rồi lướt qua thật đáng sợ, trong lòng của cô một trận king hoảng, chậm rãi lui về phía sau...

Trang Hạo Nhiên bước từng bước tới gần...

Đường Khả Hinh từng bước một lui về sau, thở một cái, hai tay chống phía sau bàn, không dám nói gì.

Trang Hạo Nhiên sắc mặt lãnh đạm nghiêm nghị, đột nhiên vươn tay giữ cằm của Đường Khả Hinh, lại nâng khuôn mặt cô lên, đôi mắt bộc lộ ánh nhìn xấu xa, chậm rãi cười, nói: "Trong khoảng thời gian làm bạn gái anh, anh không cho phép em ở trước mặt anh, nhắc tới những người đàn ông khác! ! Bao gồm cái người gọi là thị trưởng kia! ! Anh có khả năng... giống như Tưởng Thiên Lỗi đối với Tần Vĩ Nghiệp vậy, sẽ bóp chết hắn!"

Trái tim Đường Khả Hinh phát lạnh, có chút khẩn trương nhìn anh.

"Có nghe hay không?"Trang Hạo Nhiên hơi dùng lực!

"Nghe... Nghe... Nghe rồi..."Đường Khả Hinh không hiểu trong lòng hoảng sợ, tự trách mình sao lại nghe lời như thế.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô một cái thật sâu, xác định cô ngoan ngoãn, mới vừa lòng cười, nói: "Tốt! Tốt tốt! Cứ làm như vậy đi! ! Rượu... Anh sẽ đem tới tận tay của em! Đêm nay em mặc gợi cảm một chút, cùng anh tham dự một bữa tiệc!"

"Tại sao?"Đường Khả Hinh nghe lời này, kỳ quái hỏi.

"Muốn có rượu, thì phải nghe anh!"Trang Hạo Nhiên trực tiếp xoay người, khuôn mặt lạnh lùng vừa rồi, đột nhiên hiện lên chút ý cười, trầm mặc mà nhanh chóng đi ra ngoài! !

Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn về phía bóng lưng của anh đi khỏi , còn đang suy nghĩ bữa tiệc đêm nay, lấy lại hai chai rượu kia như thế nào đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.