Jenny mỉm cười ngồi ở vị trí tuyệt đẹp có thể ngắm nhìn toàn cảnh dưới biển và rừng cây phía trước, nhẹ vươn ra bàn tay thon ngọc có đeo bao tay trắng ra, nâng lên một ly trà táo tổ yến, uống một ngụm nhỏ...
Tổng quản lý và quản lý của phòng ăn tự mình đứng một bên hầu hạ, thật cẩn thận nhìn về phía dáng vẻ tao nhã lịch sự của vị tiểu thư Jenny kia, hơi khom lưng tôn kính mỉm cười nói: "Jenny tiểu thư, cô chờ một chút, tổng giám đốc rất nhanh sẽ tới..."
Jenny lại mỉm cười, nói: "Tôi có thể thông cảm, một tổng giám đốc của tập đoàn khổng lồ như vậy, đương nhiên bề bộn nhiều việc."
Tổng quản lý cùng quản lí lập tức buông lỏng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại vẫn đưa mắt, liếc về phía cửa thang máy bên kia của phòng ăn, suy nghĩ tổng giám đốc sao còn chưa tới?
Bên trong thang máy.
Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục đen, bên trong mặc áo sơ mi đen, để hở cổ áo, trước vạt áo cài một bông hoa màu trắng bằng tơ tằm, mặc dù theo thói quen điềm tĩnh, nhưng vẫn có vài phần nghi hoặc.
Bởi vì Đông Anh quá quen thuộc Tưởng Thiên Lỗi, nên nhịn không được liền cúi đầu cười.
Tưởng Thiên Lỗi xoay người lại, nhìn thấy đã đến tầng 80 của phòng ăn rồi, đinh một tiếng, cửa thang máy từ từ mở ra, anh nặng nề thở hổn hển một hơi, mới cất bước đi ra thang máy...
Đông Anh nhanh chóng theo ra ngoài.
Tổng quản lý Hoắc Minh cùng quản lí nhà ăn nghe thấy tiếng mở cửa của thang máy, lập tức quay đầu, nhìn Tưởng Thiên Lỗi dẫn theo Đông Anh, nhanh chóng đi về phía bên này, hai mắt anh ta lập tức sáng lên, nhanh nhẹn khom người về phía Jenny, nói: "Jenny tiểu thư, tổng giám đốc của chúng tôi đã tới."
Jenny vừa nghe lời này, khuôn măt lập tức bộc lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, đặt chén trà xuống, tươi cười quyến rũ động lòng người, ngẩng đầu... Nhìn người đàn ông ở phía trước, thân hình cao một mét chín, mặc bộ âu phục đen, bên trong mặc áo sơ mi đen, khí thế tràn đầy tác phong nghiêm nghị ngạo mạn), lúc cất bước đi tới hướng bên này, đôi mắt thâm thúy liếc nhìn, càng thể hiện thái độ cứng rắn, không thể khinh thường, nhưng anh ta không phải là người mà mình muốn tìm! ! ! Ngay lập tức sắc mặt cô hơi thu lại, hai mắt nhanh chóng chớp nháy, không thể tin nổi nóng mắt nhìn hướng người đàn ông đang chậm rãi đi đến, trong nháy mắt đứng lên, phẫn nộ gằn từng tiếng kêu: "Tổng giám đốc Tưởng? ?"
Tưởng Thiên Lỗi dừng bước lại, cách bàn ăn còn có hai bước, tỏ ra nghi hoặc nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp động lòng người trước mặt, khó hiểu sự phẫn nộ và không thể tin nổi của cô, vì nghe được tiếng cô gọi, liền chậm rãi lên tiếng nói: "Đúng, tôi là tổng giám đốc Tưởng Thiên Lỗi của khách sạn Á Châu ... Jenny... Xin hỏi cô..."
Anh nhìn thấy cô có chút nghi hoặc.
Mọi người cũng khó hiểu nhìn cô.
"Ha ha!"Sắc mặt Jenny cực kì khó coi quay đầu, nhìn sóng biển mãnh liệt ngoài cửa sổ, một cỗ tức giận trong lồng ngực mình như muốn nổ tung, loại cảm giác bị đùa cợt, bị sỉ nhục này, làm cho hai mắt của cô nhanh chóng nhớ lại lúc Đường Khả Hinh nhìn về phía mình, bộ dáng mỉm cười nói ra tên Tưởng Thiên Lỗi, năm ngón tay cô nhẹ nắm chặt khăn trải bàn, giận dữ quay đầu lại, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, vô cùng không khách khí cùng sắc bén nói: "Tổng giám đốc Tưởng! ! Lần này tôi mang theo chỉ thị của Tổng Thống Daniel nước Pháp tới tập đoàn, có ý định tiến hành hợp tác cùng khách sạn tên tuổi hàng đầu trong nước, chuẩn bị thời gian anh ấy ở trong nước, nghỉ ngơi tại khách sạn, một là bày tỏ thái độ ủng hộ của anh ấy đới với sự nghiệp khách sạn Trung Quốc, thứ hai là nghe nói tiêu chuẩn phục vụ khách sạn của tập đoàn, có thể nói đứng hạng nhất trên toàn thế giới! ! Nhưng hôm nay được chứng kiến, thật là không thể tin vào truyền thông được?"
Tưởng Thiên Lỗi bộc lộ vài phần kinh ngạc nhìn về phía cô gái trước mặt, nghe thấy lời nói làm cho người ta trở tay không kịp này, anh như lọt vào trong sương mù, những vẫn bình tĩnh nói: "Jenny tiểu thư, tôi nghe nói Tổng Thống nước Pháp muốn hạ cố đến khách sạn chúng tôi, thực sự là vinh hạnh lớn cho khách sạn chúng tôi, chẳng qua là ông ấy chưa đến, cô chỉ ở phòng ăn của chúng tôi ăn một chút bánh uống một chút nước trà, sao có thể liền dựa vào hỏa nhãn kim tinh, mà chê trách tập đoàn chúng tôi không được gì như vậy chứ?"
Jenny nghe xong, lập tức cười lạnh nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, sắc mặt trắng xanh, tức giận thở hổn hển nói: "Khách sạn Á châu là tập đoàn đẳng cấp thế giới, sáng tạo vô số huy hoàng, lúc trên đường đến, tôi còn đặc biệt nghe kể câu chuyện xưa có liên quan với người sáng lập ra tập đoàn Hoàn Cầu, vô cùng bội phục năng lực như rồng cuốn hổ chồm của bọn họ, thật không hổ danh là một kiểu mẫu điển hình của đất nước thậm chí là của thế giới!"
Tưởng Thiên Lỗi nhíu mày bình tĩnh nghe những lời này của cô.
Jenny cao giọng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Thật là, làm một người lãnh đạo oai phong một cõi như vậy, lại có thể dễ dàng bị cấp dưới tùy ý nói dối tên họ, đùa bỡn trí tuệ con người! ! Quả thực là rất quá đáng và không thể chấp nhận nổi !"
Tưởng Thiên Lỗi nghe ra chút manh mối, lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Jenny, cuối cùng nói: "Ý của Jenny tiểu thư là... Tập đoàn chúng tôi có cấp dưới, đối với người lãnh đạo của khách sạn chúng tôi, có hành động vũ nhục cùng nói dối?"
Jenny ngửa mặt nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, trầm mặc giữa hai mắt chớp lóe càng thêm phẫn nộ.
Đôi mắt thâm thúy của Tưởng Thiên Lỗi thể hiện sự sắc bén của một người lãnh đạo khi ra quyết định, lại vẫn chậm rãi mở miệng, nói: "Đối với người ở tập đoàn chúng tôi có hành động sai lầm với Jenny tiểu thư, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi. Nhưng mà chuyện này, thuộc về bộ phận rượu trong khách sạn Á Châu chúng tôi, tôi nhất định thật chú trọng điều tra chuyện này, cho cô một câu trả lời thỏa đáng! Nhưng xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tôi vô cùng tin tưởng cùng khẳng định, tập thể nhân viên của tôi, có lẽ cũng không biết thân phận tôn quý của Jenny tiểu thư, cho nên mới nói năng thiếu suy nghĩ. Mong cô bỏ qua..."
Jenny lại cười lạnh tỏ thái độ nhất định không buông tha, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi: "Nếu nhân viên này, chỉ là một cấp dưới nho nhỏ, có lẽ tôi còn không đến mức tức giận như vậy!"
"... ... ..."Tưởng Thiên Lỗi não bộ tạm dừng một hồi, mới nhìn về phía Jenny nghi hoặc hỏi: "Tiểu thư Jenny, cô biết thân phận của nhân viên này không? Có thể nói cho tôi biết, tôi nhất định xử lí công bằng chuyện này!"
Jenny tức giận đến sắc mặt trắng bệch, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng nói: "Cô ta là trợ lí của quản lí bộ rượu của tập đoàn, hiện đang là phó quản lí bộ phận rượu, Đường Khả Hinh! ! !"
Tưởng Thiên Lỗi kinh ngạc nhìn về phía Jenny, bất giác thốt lên: "Đường Khả Hinh?"
Jenny cực kỳ tức giận nói: "Nước Pháp của tôi là một quốc gia chuyên về rượu, hàng năm cùng các nước khác buôn bán không ít rượu, tôi tin tưởng quốc gia các người đối với rượu nhất định cũng ôm ấp tình cảm trong lòng, tôi còn biết, những khách hàng danh tiếng, quản lý rượu, và các chức vụ quan trọng có liên quan đến rượu, đều là người Pháp! Dưới quan hệ thương mại lưu thông chặt chẽ như vậy, dưới thời khắc quan trọng tổng thống Pháp của đất nước chúng tôi muốn đến tìm hiểu tập đoàn này như vậy, một phó quản lý bộ rượu của anh, cư nhiên lại dám vô lễ, trêu đùa một người sắp sửa mang đến lợi ích quan trọng cho tập đoàn của anh! Xem ra, các người xem sức ảnh hưởng của tổng thống đất nước chúng tôi có thể làm cho tập đoàn các người trở nên trọng đại. Mặc kệ là tốt, thì cũng vẫn thành xấu! !"
Lúc này Tưởng Thiên Lỗi, mới có phần không bình tĩnh, hai mắt anh nhanh chóng lưu chuyển, nhớ tới sau khi Đường Khả Hinh mất trí nhớ, vẫn làm việc tại chức vị cũ, hết sức tận tâm tận lực, xử lý cũng càng ngày càng thận trọng hơn, thậm chí biểu hiện xuất sắc, nên sẽ không như trẻ con đùa bỡn chuyện như thế!
"Tổng giám đốc Tưởng! !"Jenny lại càng sắc bén hơn gọi anh, nói: "Chuyện xảy ra hôm nay, tôi cảm nhận sâu sắc mình bị vũ nhục ! Anh nhất định phải cho tôi một câu trả lời thỏa đáng, nếu không, không chỉ có Tổng Thống nước Pháp hủy bỏ việc này, mà còn bởi chuyện này mang đến nhiều ảnh hưởng khác, anh tự chịu hậu quả!"
Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng nhìn về phía Jenny, đối với chuyện này trong lòng tỏ ra hơi chút dè dặt nói: "Jenny tiểu thư, xin tha thứ tôi vừa rồi nghe nói chuyện nhân viên của tập đoàn chúng tôi báo sai họ tên của người lãnh đạo, thái độ của tôi có chút sơ sót, bởi vì tôi không nghĩ đến, những lời này là do phó quản lí bộ rượu nói. Xin cô yên tâm, chờ một lát, tôi lập tức xử lý chuyện này, nhất định sẽ cho cô một câu trả lời vừa ý."
Jenny nghe lời này, lại như cũ khó hiểu tức giận nói: "Tôi tin tưởng khả năng của anh, nhất định sẽ cho tôi câu trả lời vừa ý! Nhưng hiện tại nhất định anh phải đưa phó quản lí bộ rượu của tập đoàn tới gặp tôi! Tôi muốn đích thân hỏi cô ta, vì sao lại dám vô lễ như thế? Lại dám trêu chọc nhân viên ngoại giao của một quốc gia! ! Nếu cô ta không thể cho tôi một câu trả lời vừa ý, thì hoặc là các người muốn giữ lại một phó quản lí bộ rượu, hoặc là muốn giữ lại danh tiếng cho khách sạn! Hãy tự mình cân nhắc! !"
Nét mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ vài phần kinh ngạc nhìn về phía Jenny, nhìn bộ dáng cô tức giận không ít, không biết Khả Hinh đã làm chuyện gì, sao lại vô lễ đắc tội với nhân vật như vậy, anh lập tức nhìn về phía Jenny gật đầu: "Được, cô yên tâm. Nhất định sẽ cho cô câu trả lời vừa ý."
Anh nói xong, hơi chút gật đầu, xoay người rời khỏi.
"Tổng giám đốc Tưởng có biết nhà họ Hàn không?"Jenny nói đến câu đó, ngẩng mặt, lại nói tiếp.
Tưởng Thiên Lỗi dừng bước lại, xoay người nhìn về phía Jenny.
Jenny cười lạnh nói: "Anh có thể không biết, Tổng Thống Daniel nước Pháp cùng Hàn phu nhân của tập đoàn Hàn thị giao tình rất tốt, thiên kim tiểu thư nhà bọn họ hiện tại vẫn sống cùng Tổng Thống của nước chúng tôi, lần này tôi đến thăm Trung Quốc, bọn họ nhất định sẽ tiếp đãi long trọng. Vào lúc đó, nếu như tôi ở trước mặt của nhà họ Hàn, nói vài câu, tôi tin tưởng chuyện này, sẽ trở nên rất thú vị. Tôi nghe nói, sự nghiệp bất động sản của các anh, vẫn là phải dựa vào nhà họ Hàn?"
"... ... ..."Tưởng Thiên Lỗi trầm mặc nhìn cô một lúc lâu, mới hơi gật đầu, xoay người rời khỏi.
Jenny nháy mắt ngồi lại ghế ngồi, nhớ tới Đường Khả Hinh hôm nay, cô tức giận cắn chặt môi dưới, gằn từng tiếng nói: "Đường - - Khả - - Hinh!"
Cửa thang máy mở ra!
Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đi vào thang máy, lập tức cảm thấy tình thế này có chút nghiêm trọng, liền dặn dò Đông Anh nói: "Lập tức thông báo nhân viên cấp cao hai tập đoàn cùng họp, báo cáo hai vị Chủ tịch, cũng mời bọn họ, đến phòng họp số 11! Hơn nữa triệu tập nhân viên cấp cao của bộ phận rượu vụ cũng tham gia."
"Này..."Đông Anh nghe lời này, trong lòng có phần run sợ nhìn anh hỏi: "Khả Hinh sao? Tại sao lại muốn gọi cô ấy?"
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng lóe ra, do dự một hồi, cuối cùng nói: "Lập tức thông báo cô ấy đến khách sạn Á châu! Khẩn cấp!"