Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 774: Của cậu cũng là của tôi



Trang Tĩnh Vũ lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía con trai đang nhanh chóng đi tới vị trí Tổng giám đốc, vẻ mặt không chút lưu tình , nói: "Tới chậm, thì đừng tới..."

Trang Hạo Nhiên vừa muốn ngồi xuống vị trí của mình, nhìn về cha mình ngồi bên dưới, đột nhiên sửng sốt.

Toàn bộ mọi người trong phòng hội nghị, nhao nhao cúi đầu nhịn cười, có người còn giả bộ ho khan vài cái.

Tưởng Thiên Lỗi cũng nhịn không được nữa cúi đầu mỉm cười.

Trang Hạo Nhiên đầu tiên là nhìn mọi người liếc mắt một cái, ánh mắt dừng lại ở vị trí của Đường Khả Hinh đang lãnh đạm ngồi ở đầu bên kia, rồi mới thẳng thắn nở nụ cười ngồi xuống, cởi bỏ nút thắt âu phục, sau đó tiêu sái tiếp nhận văn kiện Tiêu Đồng đưa tới , thản nhiên nói: "Tại sao lại có thể không đến chứ? Đây chính là hội nghị trọng đại của tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta, tôi nghĩ mọi người đã chờ tôi rất lâu, hẳn là bàn luận về scandal tối qua đi?"

Mọi người cùng nhau ngẩng đầu mỉm cười nhìn về phía anh.

Lâm Sở Nhai mấy người cũng đồng thời kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh.

Đường Khả Hinh thở không ra hơi, đem đoạn bút máy đang cầm, vung tay ném vào thùng rác, mở máy vi tính, tức giận đến không thở được.

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người tươi cười nói: "Là một tổng giám đốc, không phải chỉ cần có phong phạm của một vị lãnh đạo, ngẫu nhiên cũng phải có chút tin tức làm trò tiêu khiển cho mọi người, điều này cũng không có lỗi. Chỉ là mọi người cũng không nên tưởng thật . Có đôi khi, những cái mọi người được xem cũng không chắc là sự thật, chưa chắc có thể tin được. Một đôi tai thỏ, cũng có thể xoay vặn thành một đoàn, cũng có thể chỉ là một đám hoa dại bên đường a**!"

(** ý chỉ tin đồn nhảm, không đúng sự thật)

Mọi người nhìn nhau cười rộ lên, bầu không khí trong nháy mắt trở lên hòa hợp hơn.

Tưởng Thiên Lỗi quay mặt sang, khinh bỉ nhìn người này.

Trang Hạo Nhiên cũng quay mặt sang, tràn đầy thâm tình nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, còn kém không bắt tay anh, thổ lộ ; "Sao thế? Tình yêu , cậu ghen nha?"

"Đừng buồn nôn như vậy ! Hi vọng hôm nay cậu có thể nhảy vào sông Hoàng Hà, để rửa sạch hiểu lầm kia!" Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi mở văn kiện, không thèm để ý đến anh.

Trang Hạo Nhiên nghe xong, nhịn không được quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bên dưới.

Đường Khả Hinh vẻ mặt lạnh nhạt, mở văn kiện, quay sang Tiêu Đồng ngồi bên cạnh mượn bút máy, cầm về, chuẩn bị ghi chép nội dung trong văn kiện...

"Thư ký Đường! ! !" Trang Hạo Nhiên mở văn kiện, cười như không cười gọi cô! !

"Vâng!" Đường Khả Hinh nghe thấy Trang Hạo Nhiên gọi cô, không còn cách nào khác, đành phải tôn kính đứng lên.

"Để cho cô chuẩn bị tốt tư liệu về rượu đỏ, đã mang tới chưa?" Trang Hạo Nhiên cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

"Đã mang đến!" Đường Khả Hinh tức giận trả lời.

"Mang lên cho tôi nhìn!" Trang Hạo Nhiên không tiếng động phân phó.

"... ..." Đường Khả Hinh nghiến chặt răng vang lên những tiếng ken két, nhưng vẫn là vẻ mặt không cam lòng không tình nguyện chỉnh lý lại tư liệu về rượu đỏ, thành một tập, ở trước mặt bao người, rời khỏi chỗ ngồi, bước lên ba bậc cầu thang, đưa đến bên cạnh Trang Hạo Nhiên, nói: "Tổng giám đốc, văn kiện mà ngài muốn!"

Trang Hạo Nhiên chuyển hướng ghế da, xoay người , hai tròng mắt nóng bỏng nhìn về phía vẻ mặt tức giận của thiếu nữ, trên mặt tràn đầy ý cười, ôn nhu hỏi; "Đều đã chuẩn bị xong rồi?"

"Chuẩn bị xong." Đường Khả Hinh dừng lại gần bên anh, lại ngửi thấy được mùi hương nước hoa tản mát ra từ cơ thể người đàn ông nhà mình, người này thế nhưng còn có thời gian để về nhà?

"... ..." Trang Hạo Nhiên đầy thâm ý liếc nhìn cô một cái, mới vươn tay tiếp nhận văn kiện trong tay cô, ngón tay đặt phía dưới văn kiện, nhẹ sượt qua ngón tay nhỏ bé của cô, nói : "Cảm ơn, tối hôm qua nhất định đã rất mệt rồi, lại còn bắt cô phải chỉnh sửa văn kiện này."

"... ..." Đường Khả Hinh hai mắt lóe ra những tia sáng, cô thật sẽ đem hàm răng của mình cắn nát mất! ! !

"Cực khổ rồi, về vị trí đi..." Trang Hạo Nhiên cầm văn kiện, xoay người, chuyên tâm nhìn nội dung.

Đường Khả Hinh trừng anh một cái, rồi mới xoay người, mặt lạnh đi trở về vị trí của mình.

Trang Hạo Nhiên lúc này, mới nhấc mí mắt, nhìn bóng lưng của cô.

Tưởng Thiên Lỗi cũng ngồi ở một bên, hai mắt lưu chuyển, nhìn về phía hai người bọn họ.

"Hội nghị bắt đầu đi, đã dừng lại không ít thời gian rồi..." Trang Tĩnh Vũ làm chủ tịch Hoàn Á, chủ trì hội nghị, phân phó thư ký nói.

Thư ký trưởng nghe xong, liền lập tức đứng lên, nhìn về phía mọi người mỉm cười nói: "Hội nghị bắt đầu! !"

Mọi người nhao nhao mở văn kiện, phòng họp trong khoảnh khắc an tĩnh trở lại.

Trưởng phòng rượu vụ Hoàn Cầu lập tức đứng lên, nhìn về phía mọi người, giơ văn kiện trong tay lên, hướng mọi người tuyên bố: "Đối với vòng đấu thầu đất thứ nhất để xây dựng trang trại rượu mới Á Châu, đã bắt đầu! Hoàn Cầu chúng ta kỳ vọng vào tập đoàn Hoàn Á, có thể cạnh tranh được mảnh đất phía Nam tổ quốc một vạn mẫu! Chỉ là hiện nay, chúng ta mới chỉ lấy được 20% khế ước đất từ tập đoàn tài chính do người bán cho phép! ! Còn có 80% đất, đều rơi vào trong tay nhà họ Chu , thế nhưng tôi xem cậu ta, dường như không có ý định, muốn bán miếng đất này , cùng chúng ta hợp tác."

Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía trưởng phòng rượu vụ nói: "Nghe nói Hàn thị cũng có ý muốn đầu tư vào thị trường rượu đỏ, người nọ có thể hay không cũng sẽ trở thành đối thủ của tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta?"

"Hoàn toàn có thể." Trưởng phòng rượu vụ tức khắc nói: "Hơn nữa tôi đã nhận được tin tức xác thực rằng, cậu ta đang chuẩn bị bắt tay vào làm, điều tra tư liệu những nhà muốn bán đất ở khắp nơi."

Đường Khả Hinh nhìn tư liệu này, cũng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía trưởng phòng rượu vụ, nghĩ lại chuyện này.

Trang Hạo Nhiên ngồi ở vị trí chủ vị, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía cô.

Trang Tĩnh Vũ nhàn nhạt ngẩng đầu, nhìn về phía bộ trưởng rượu vụ nói: " Nhiều thế hệ Hoàn Cầu chúng ta lấy nghiệp kinh doanh khách sạn là việc chính, nếu như về phương án cạnh tranh thì thật không sợ, nhưng vấn đề chính là phương diện tiền vốn, có thể sẽ có chút khó giải quyết. Tổng giám đốc Trang thấy thế nào?"

Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ nhìn cô.

Toàn bộ phòng hội nghị, là một mảnh yên tĩnh.

Trang Tĩnh Vũ nhíu mày nhìn về bộ dáng Trang Hạo Nhiên đang thất hồn lạc phách kia , quát nhẹ một tiếng: " Tổng giám đốc Trang! ! !".

"A?" Trang Hạo Nhiên lập tức lấy lại tinh thần, có chút không hiểu nhìn về phía cha mình.

Tất cả mọi người đều mỉm cười nhìn về phía anh.

Tưởng Thiên Lỗi cũng quay mặt sang, nhìn cái nhân vật này.

"Hỏi anh trả lời! !" Trang Tĩnh Vũ tức giận nhìn về phía con trai, lại quát nhẹ: "Vấn đề tiền vốn gặp khó khăn, anh nghĩ như thế nào?"

Đường Khả Hinh cũng tức giận nhìn người này.

"Ách..." Trang Hạo Nhiên điều chỉnh lại sắc mặt, ngồi thẳng người, mở văn kiện Đường Khả Hinh đã chỉnh sửa ra, xem lướt qua một cái, mới tươi cười nói: "Tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta cùng tập đoàn tài chính Hàn thị, đều là tập đoàn có tiền vốn hùng hậu, nhưng chúng ta là kinh doanh khách sạn! Đầu tiên tiền vốn liền sẽ không phải là vấn đề! ! Phương án mới là vấn đề chủ yếu! Thư ký Đường đã đưa cho tôi tư liệu đã chỉnh sửa, có thể thấy được, tập đoàn chúng ta, đang cùng các trang trại rượu tập đoàn Á Châu, có qua lại cùng hợp tác. Về điểm này, có thể cho chúng ta biết được phương án đầu tư chính xác một chút! ! Tổng giám đốc Hàn đã đi trước chúng ta một bước, trước khi có phương án đấu thầu, đã chủ động xuất kích! ! Chúng ta thì không cần làm như vậy! !"

"Vì sao?" Tưởng Vĩ Quốc ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên hỏi.

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc cười rộ lên nói: "Vì sao ta lại không liên hệ với người bán? Bởi vì người bán vốn không muốn! Ai ra tay trước, người đó sẽ thành người thứ nhất người bán không kiên nhẫn!"

Mọi người đều đang suy nghĩ về vấn đề này.

Đường Khả Hinh cũng đã đến nghĩ vấn đề này.

Tưởng Thiên Lỗi ngược lại đưa ra ý kiến, nói: " Nếu như người nọ muốn một kích phải trúng thì sao?"

"Không có khả năng !" Trang Hạo Nhiên cười nói: "Khu đất kia ở nơi đó mấy chục năm , cũng không có người động đến! Chẳng lẽ khu đất này ở đấy, thiếu người mua?"

Mọi người đều không lên tiếng .

"Cho nên, lần này nhất định phải chắc chắn! ! Đợi khi người nọ không nhịn được nữa, chúng ta mới ra tay! !" Trang Hạo Nhiên tươi cười nói xong, mới đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: "Đúng rồi, Tổng giám đốc Tưởng! ? Nghe nói, cậu cũng có ý định cùng tôi tranh một vạn mẫu đất này?"

Mọi người cùng ngẩng đầu, nhìn về phía bọn họ.

Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười quay đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói; "Của cậu thì không phải của tôi sao?"

"Ai nói vậy , hồi bé cậu diễn tân lang, tôi diễn tân nương! Bình thường phụ nữ không phải hay có câu: Của anh chính là của em ! Còn của em là của em! sao" Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói.

Toàn bộ phòng hội nghị là một mảnh tiếng cười vang lên.

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ cũng nhịn không được cười rộ lên.

"Cậu tối hôm qua nháo thành scandal như vậy, cũng khó trách biết được mấy thể loại tục ngữ thế gian này, thì ra là mốt thời thượng ..." Tưởng Thiên Lỗi cười nhạt nói.

"Ha ha ha..." Trang Hạo Nhiên nhịn không được vừa khép lại văn kiện, vừa cười nhìn anh nói: " Tổng giám đốc Tưởng của chúng ta càng lúc càng khôi hài rồi, thật không giám a! Để duy trì mối quan hệ tốt đẹp này, Hoàn Cầu chúng ta có quy định, chỉ có việc kinh doanh rượu đỏ, hai tập đoàn chúng ta mới có thể đứng trên cùng một mặt trận! Khu đất này, hoặc sẽ là của cậu! Hoặc chính là của tôi !"

Tưởng Thiên Lỗi quay mặt sang, đôi con ngươi chậm rãi xẹt qua một tia sáng, nhìn anh nói: "Cậu đã lấy được mảnh đất kia, còn muốn nữa sao?"

"Nào có người ngại nhiều đất a? Trang viên Bác Dịch bên kia, cũng là của cậu rồi... Tôi nhìn mà không hâm mộ cũng không được! Hoàn Á chúng ta liền thua ở trang trại rượu đỏ của mấy người!" Trang Hạo Nhiên cười nói.

"Vậy cậu liền cố gắng lên đi..." Tưởng Thiên Lỗi nhàn nhạt khép lại văn kiện, cả người là tư thái của người thắng cuộc.

"... ..." Tổng giám đốc Trang sâu sắc nhìn anh một cái, cũng liền cười theo.

Đường Khả Hinh nghe xong, kìm lòng không được ngẩng đầu, nhìn về phía hai người bọn họ.

Hội nghị tiến hành kéo dài ước lượng khoảng sau hai tiếng đồng hồ, mới thực sự kết thúc.

Mọi người đều một trận thở phào nhẹ nhõm, thi nhau vươn vai, rồi mới cùng đồng nghiệp vừa nói vừa cười đứng lên.

Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cũng cùng mọi người đi xuống, đi ra bên ngoài.

Trang Hạo Nhiên một bên lưu lại trò chuyện một vòng về vấn đề khách sạn dưới nước, một bên ánh mắt lại ngắm tới thư ký bên dưới cùng mọi người...

Đường Khả Hinh đã rất nhanh, mặt lạnh thu thập xong văn kiện và máy tích xách tay, ngẩng đầu trừng Trang Hạo Nhiên một cái, rồi ngay lập tức đi ra ngoài! ! ! !

"Chuyện này, chúng ta sau này bàn lại!" Trang Hạo Nhiên lập tức đứng lên, hơi giơ tay, lập tức vừa cài lại nút thắt âu phục, vừa vội vã đi xuống cầu thang, chạy đến! ! !

Tiêu Đồng thoáng cái tay cầm đơn từ chức, che ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt ủy khuất không vui nói: "Lão đại! ! Tôi muốn từ chức! ! !"

Trang Hạo Nhiên vội vàng dừng lại, vừa nhìn bóng dáng Đường Khả Hinh ở bên ngoài cửa, vừa kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Đồng hỏi: "Cô nói cái gì?"

"Tôi muốn từ chức! !" Tiêu Đồng ngẩng đầu, nhìn về phía anh, tức giận nói! !

"Đùa cái gì vậy? Từ chức cái gì? Ngại đồ cưới còn ít sao?" Trang Hạo Nhiên kỳ quái nhìn vẻ mặt ủy khuất của cô, tìm đúng trọng tâm, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ai bắt nạt cô ?"

"Tô Lạc Hoành đẩy tôi! !" Tiêu Đồng ngẩng đầu, nhìn về phía anh, ủy khuất kêu to.

"Cậu ta đẩy cô! ! ?" Trang Hạo Nhiên quay mặt sang, nhìn Tô Lạc Hoành đã từ chỗ ngồi bên kia nhanh chóng đi qua đây, anh lập tức tức giận kêu lên: " Kia thật là một tên súc sinh vô dụng! ! ! Đẩy cô sao! ! Tôi giết chết cậu ta! ! Cô không cần từ chức! ! Để cậu ta cút đi cho tôi! ! !"

Tiêu Đồng lập tức ủy khuất cúi đầu! !

"Cô bị đối xử như nô lệ, nhiều năm như vậy hầu hạ những thứ đàn ông như thế này, dễ dàng sao? Đến, ôm ôm..." Trang Hạo Nhiên nhất thời đem Tiêu Đồng ôm vào trong lòng, vỗ nhẹ phía sau lưng cô nói: "Đừng khóc, tổng giám đốc tôi làm chủ cho cô..."

"Còn không phải là bởi vì lo lắng cho anh, nên tối hôm qua tôi mới như vậy với cô ấy?" Tô Lạc Hoành vội vã đi tới muốn giải thích!

"Cậu cút xa một chút cho tôi! ! !" Trang Hạo Nhiên tức giận giơ chân lên đạp anh, nói: "Cậu dám đẩy Tiêu Đồng của tôi! ! Trừ của cậu một năm tiền lương! ! Nào, tôi gần đây ở trên mạng nhìn trúng một căn nhà trọ, ở ngay trung tâm thành phố tầng 10! ! Tôi liền mua cho cô! Hôm khác đến phòng làm việc của tôi lấy chìa khóa!"

"Thật vậy chăng?" Tiêu Đồng trong lòng có chút thoải mái , ngẩng đầu nhìn về phía anh, nghẹn ngào hỏi.

"Thực sự! ! Cô phải ngoan nha! Không được lấy lý do thoái thác từ chức! ! Mấy người khốn nạn các cậu tới hầu hạ cô ấy cho tôi! !" Trang Hạo Nhiên chợt quát mấy tên cầm thú, trong lòng thì lại nghĩ về Khả Hinh, rồi lập tức buông Tiêu Đồng ra, bước nhanh ra khỏi phòng hội nghị, nhìn mọi người đi cũng vừa đúng lúc, anh cắn răng kêu một tiếng, tức khắc nhằm phía đầu kia thang máy đuổi theo mọi người! ! !

Bên ngoài khách sạn là những hạt mưa nhỏ bay phấp phới! !

Đường Khả Hinh đi thật nhanh! !

Trang Hạo Nhiên chạy như bay đến xe của mình, nhanh chóng điều khiển xe, Pikes Peak hướng trụ sở chính Hoàn Cầu mà đi! ! !

Tòa cao ốc Hoàn Cầu! !

P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]

Pikes Peak thắng gấp ở trước cửa tòa nhà, Trang Hạo Nhiên xe cũng quên khóa, liền nhanh chóng nhảy xuống xe, chạy lên mấy bậc cầu thang, lấy di động ra, nghe thư ký nói mới biết được Đường Khả Hinh hiện tại đang ở phòng làm việc của mình, anh lập tức thở dốc chạy về phía trước! !

"A, Tổng giám đốc Trang, ngài tới rồi! Tối hôm qua ngài khiêu vũ xong ngủ ngon chứ?" Mấy thư ký trưởng quen thuộc với Trang Hạo Nhiên , cùng anh nói đùa.

"Còn biết nói đùa a! ! Lời này nói ra, mọi người sẽ nghĩ đến mấy cô muốn gả cho tôi, hiện đang ghen đấy!" Trang Hạo Nhiên đều đùa giỡn mọi người như vây, nhanh chóng nhảy vào thang máy, đè nút đóng cửa lại! !

"Ghét! !" Mấy người thư ký nhìn bóng dáng người đàn ông tri thức đã đi rồi! !

Thang máy nhanh chóng đi lên! ! Rốt cuộc dừng lại ở tầng trệt rượu vụ! !

Trang Hạo Nhiên lại thở dốc đi ra, mồ hôi đầm đìa chạy về phía trước, rốt cuộc đi tới trước cửa phòng làm việc của Đường Khả Hinh, anh cũng không kịp gõ cửa, liền mở khóa cửa, vọt vào, kích động gọi: "Khả Hinh! ! !"

Một nữ trợ lý kinh ngạc khiếp sợ ném đi một quả bóng chày màu trắng...

Đường Khả Hinh đứng ở trung tâm, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên xông tới, hai mắt cô tức giận trừng trừng, cầm gậy bóng chày , quát to một tiếng, vung thẳng về phía trước! ! !

"Phanh! ! ! !" Bóng chày vù một tiếng lấy tư thế quán quân bay thẳng về phía trước đánh vỡ cửa sổ thủy tinh bên cạnh Trang Hạo Nhiên, ầm một tiếng nổ mạnh, cửa sổ thủy tinh hoàn toàn vỡ nát, toàn bộ diễn ra ngay trước mặt Trang Hạo Nhiên ! !

Anh bị dọa cho nhảy dựng lên, đứng im tại chỗ động cũng không dám động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.