Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải

Chương 5: Ghép đôi khải và tuyết nhi+ ốm



Buổi tối về đêm thật đẹp trời xe lạnh hơn, tiếng xe người qua lại hối hả, ồn ào nhưng cũng tràn ngập tiếng cười,những trẻ em nhõng nhẽo lẽo đẽo sau bà mẹ đòi mua kẹo. Bất giác nó cười nụ cười chứa ẩn nỗi đau nhớ nhung hình ảnh mẹ hiện lên khiến nó nhớ hơn ni chưa một lần nhìn thấy mẹ, chỉ có thể nhìn qua ảnh chụp,nó thèm cảm giác đó còn 5 ngày nữa là đến ngày giô của mẹ nó, nó hụt hẫng và Nam cũng cảm nhận giống nóKhải và Nam thì đang trong quá trình được nghỉ học ở trường vì là nhà trường không muốn tạo áp lực cho học sinh, Khải cũng ít khi có show diễn nên cũng rảnh đi bao, nhiêu hai người cứ hưởng thụ đã

Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên giảm đi bầu không khí căng thẳng

Là điện thoại của Nam, Nam nhấc máy

Alo

Thằng mắt vịt tại sao tao gọi mày không nghe máy hả hừ chán sống hả --- đầu dây bên kia

Nam để điện thoại ra xa tránh cái âm thanh kì dị đó

Hì xin lỗi mày có thể giảm cái loa de của mày lại không thủng màng nhĩ tao rồi -- Nam nói, thật sự anh rất sợ Hoàng vì cáu vẻ lạnh lùng vô cảm đến thấu lương kia lần đầu mới thấy Hoàng Anh tức giận như vậy, lần này thì khỏi sống luôn rồi "chết cha tui rồi tắt nguồn lúc trong quán ăn bật lên để chế độ rung gìơ mới để ý, "

Được rồi, mai về nhật đi đón tao -- Hoàng Anh nói giọng lạnh không cảm xúc

Sao mày không tự về đi có chân mà

Mày ăn gan chắc ngon lắm nhỉ ăn nhiều quá hóa gan to đúng không -- anh nói giọng đầy uy quyền

À không không tao đón làm bạn ai lại làm thế nhỉ,tao bảo luôn thằng Khải nhá rồi có ba nhân vật nữ nữa -- từ chế độ sợ đến chế độ lảng tránh

Gái cái gì tao không hứng thú tao có việc rồi không đến liệu mà chuẩn bị mà cuốn gói gặp Diêm Vương đi -- Hoàng Anh nói xong tắt máy luôn đây là cuộc nói chuyện dài nhất trong ngày thường thì anh nói không quá ba câu,đối với hai thằng bạn với đứa em gái thì phải nói nhẹ hơn thôi

Anh cất điện thoại anh sực nhớ ra là có việc anh ra nói với tụi nó 'anh có việc đi trước các em về trước đi, còn mày Khải trông tụi nó không là tụi nó lộng hành thì khổ lắm đấy nhất là Tuyết Nhi này này " anh nói rồi chạy đi luôn ai ngu thì mới ở lại

Không gian yên tĩnh đến ngột ngạt lại trùng xuống chỉ nghe được tiếng xe cộ qua lại ồn ào ngoài kia thôi, Tuyết Nhi tức giận chẳng lẽ lại đá bay cái tên chết bằm kia cái gì mà lộng hành không phải anh trai thì đã đấm ngay thẳng vào mồm cho bớt nói đi gìơ

Băng lại đây tao bảo-- Hyun kéo cô bạn lại gần nói thì thầm to nhỏ gì đó

Ê tụi bay nói gì vậy sao không cho tao nghe với tao mà biết tụi bay nói xấu tao thì chuẩn bị ăn đòn của tao nhá -- Tuyết Nhi nói như một đại ca (bên cạnh chị mới là đại ca kià /Khải/)

Không không ai lại đi nói xấu mày hì tao với Hyun đi mua ít đồ mày với Anh Khải về trước đi --nói xong hai đứa chạy mất mạng Tuyết Nhi nhìn ánh mắt đầy nghi ngờ

Trên đường không ai nói lời nào

Á -- nó kêu vì là đang đi lên bị chẹo chân,

Em có sao không -- khải cúi xuống

Nó cứng đầu lắc đầu kêu không sao không thầm chửi rủa" tao mà biết được đứa nào làm đường thì băm nó ra nấu với thịt gà hầm đau chết cha tui rồi " nó cố gắng đứng dậy cố gượng gạo bước đi như một đứa trê tập tành nó chưa bước được thì lại bị ngã có vẻ nó bị bong gân ra rồi, chân bị chảy máu.

Chảy máu rồi kià lên đây đi anh cõng --Khải nói rồi mỉm cười

Em không sao em đi được -- nó cố chấp không chịu nghe mặt dấu đi cảm xúc ngượng ngùng, có một thứ gì đó khó tả

Lên đi cứng đầu quá -- Khải lặp lại rồi xoa xoa đầu nó

Anh cúi xuống thấp đi anh cao vậy em không leo lên được với lại em nặng lắm đó -- nó kiếm cớ

Leo lên đi -- Khải nở nụ cười nộ chiếc răng khểnh đáng yêu khải hạ thấp thân mình xuống

Nó đành leo lên nhìn vẻ cố chấp như vậy nó cũng thấy chút ngượng,hai người nước đi nó cảm thấy ấm áp lạ thường, lưng rắn chắc tỏa mùi hương thơm nhẹ tim đập loạn sang một nhịp cảm giác của yêu thương, nó gục đầu vào lưng Khải cảm giác an toàn đôi mắt cho xuống dường như không cảm nhận được gì vết đau kia nữa, nó ngủ một giấc thật sâu trên lưng anh nỏ mặc tiếng xe cộ đông đúc đến ồn ào ngoài kia.

Khải cũng có cảm giác như vậy ấm áp và đây là lần đầu tiên anh có cảm giác như vậy, tim nóng ran của tình yêu,có thể là do anh muốn bảo vệ cô gái này chăng và cũng có lẽ sau này một ngày không xa anh sẽ đem tình yêu này cho nó

Phía xa hai cô gái đang cho trộm hình của hai người khoảng cách không mấy là xa

Dê thành công -- Băng và Hyun đậo tay, là tại vì hai đứa này muốn ghép đôi nó với Khải thật sự nhìn hpi người rất đẹp đôi, nó mà biết được chuyện này chắc nó giết mất

Về đến nhà anh cõng nó bước lên ồhng và vật điện lên với chế độ sáng nhỏ nhất, anh đặt nó xuống giường một cách nhẹ nhàng để nó không bị đánh thức

Sao ra nhiều mồ hôi vậy nè -- anh hốt hoảng khi thấy nó ra nhiều mồ hôi khuân mặt ướt đẫm đôi môi anh đào trắng bệch thiếu sức sống,anh đặt nhẹ tay lên trán nó

Ôi nóng quá -- người nó nóng ran chắc là do hồi tối bị trúng gío nhiệt độ về đêm hạ thấp thời tiết lại lạnh lên càng lạnh hơn, Áo nó thì không đủ ấm, anh chạy vào phòng tắm lấy chiếc khăn rồi chạy xuống nhà lấy nước ấm mang lên anh dúng vào rồi vắt chiếc khăn lau khuân mặt cho nó rồi đặt lên trán nó, nhìn nó lúc này cũng đáng yêu rồi, anh đắo chăn cho nó để nó được đủ ấm

Anh chợt nhận ra cái chân vẫn còn máu của nó anh lấy oxi già rửa vết thương cho nó rồi lấy rẻ buộc nhẹ nhàng để nó không bị đau (tg:có vẻ anh Khải làm cái gì cũng nhẹ nhàng nhỉ. Khải: chuyện anh mà nị)

Anh nắm tay nó mong sao nó khỏe lại, đôi mắt của anh dầm cụp xuống anh đã ngủ lúc nào không hay

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.