Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải

Chương 54: Bạn gái - Hành động của Tiểu Khải



Mời bạn, bạn muốn đặt câu hỏi cho ai?? -- MC hỏi

Tiểu Khải ạ -- Chị Diệp nói

--Xin mời bạn -- MC

-Tiểu Khải bài hát vừa nãy là em tặng cho ai và nói về ai??

Khải bất ngờ trước câu hỏi đó, nhưng cố lấy lại bình tĩnh để trả lời

-Là em tặng người em yêu -- Khải nở một nụ cười nhưng nhìn là biết anh không hề vui mà là chút buồn

Tất cả mọi người ở trường quay bất ngờ trước câu trả lời đó, trả ai trách móc anh hết cả mà thay vào đó là một sự cảm thông, cũng như hạnh phúc vì thần tượng của họ đã tìm ra một nửa của mình

-Tiểu Khải có lẽ là do em và người đó có chút chuyện buồn nên mới tặng bài hát này để dành rặng cho em ấy mong em ấy có thể tha lỗi cho em, bài hát rất là hay khiến biết bao người ở đây phải rơi lệ và cảm động trước một câu chuyện này, dù rằng em đã nói 25 tuổi mới yêu nhưng em đã trưởng thành không còn cậu bé hồi đó các TBG che trở cho em và em giờ đây đã đủ tuổi để bảo vệ cho các TDT và TBG tụi chị tôn trọng quyết định của em chỉ cần em hạnh phúc bên em ấy là được -- chị Diệp nói một tràng mỉm cười với Khảy cũng như một sự an ủi đối với anh

Tiếng vỗ tay đồng tình với chị Diệp được tất cả đồng tình

-Xie xie ni ( cảm ơn chị)

-Một câu nói rất hay của TDT dành tặng cho Tiểu Khải đúng không ạ? Giờ sẽ mới một bạn nữa nào? Mời bạn -- MC

-Bạn sẽ hỏi ai? -- MC

-Nguyên Nhi ạ-- một chị Đại nói

-Mời bạn đặt câu hỏi -- MC

-Cũng giống như câu hỏi của chị Diệp, bài hát em sáng tác là em nói về ai??

-Là người bạn của em ạ, cô ấy rất tinh nghịch, bướng bỉnh, đầu gấu, nhưng trả bao giờ hại ai cả, cô ấy cũng hòa đồng, em và bạn ấy quen được gần 8 tháng khi mới quen bạn ấy rồi tiếp xúc với bạn ấy thì bạn ấy để lại ấn tượng đối với em, và từ đó em và bạn ấy là bạn thân của nhau -- Nguyên trả lời

-Chị đoán thì có lẽ người em nói là bạn gái tiểu Khải dúng không?,

-Dạ phải

-Vậy còn Thiên Thiên thì sao bài hát vừa nãy cũng là em hát về em ấy

-Dạ phải

-Chị ngưỡng mộ em ấy, có lẽ em ấy là người hoàn hảo là người mà được Tiểu Khải chọn đi đến suốt cuộc đời, là người bạn con gái duy nhất của Thiên và Nguyên, tụi chị muốn gặp em ấy và muốn biết em áy là người như thế nào?? Tiểu Khải em ấy hiện giờ có ở đây không??

-” không ạ” đôi mắt của anh cụp xuống, khuôn mặt buồn hẳm đi, “ là do em, nhưng em cảm nhận được hơi ấm từ cô ấy đang quanh quẩn đâu đây

Chị chia buồn cho em, đừng buông nha 3 chàng trai,

-Xie xie ni -- 3BB đồng thanh

Lại một tiếng chàng pháo tay vang lên tận sân khấu, lại những giọt nước mắt của các TDT

Cảm ơn các TDT còn ai muốn hỏi gì nữa không ạ??

Từ phía xa cô gái đội mũ đen đó mỉm cười và quay đi, đi được vài bước thì...

Mời cháu gái nào, cháu muốn hỏi ai?? ( bé gái khoảng 10 tuổi)

-Dạ anh Khải ạ

-Mời bé gái

-Bạn gái anh có phải chị kia không ạ? Chị ấy kể cho em là chị ấy là bạn gái của anh -- bé gái trả lời

Tất cả ánh mắt đồ dồn về Diễm Kiều, nó đúng lại quay lưng lại nhìn về phía sân khấu nơi mà mọi người đang nhìn, nó bất ngờ người mà nói là bạn gái của anh là Diễm Kiều

Diễm Kiều nhếch mép bước lên sân khấu, cô ta mặc bộ đồ màu trắng ăn mặc hở hang, đi đôi cao gót màu vàng, dù kể cả lạnh thì cô ta vẫn cứ ăn mặc như vậy,. ( hết mùa lạnh nhưng mình miêu tả vậy)

Tất cả hướng mắt về sân khấu

-Xin chào tôi là Diễm Kiều, 19 tuổi du học mĩ, tôi là bạn gái của Vương Tuấn Khải đây -- cô ta nói

-Cô là bạn gái của Tiểu Khải chúng tôi ư?? -- chị Diệp lên tiếng trả lời

Phải!!

Lời bàn tán xôn xao làm cho trường quay vang lên

-Chắc hẳn bị em ấy đá rồi, cũng phải thôi đâu phải cái gì cũng thuộc về nhóc đâu, một ngày nào đó mày sẽ bị mất tất cả -- Tuấn Hạo ở dưới sân khấu nói

Nguyên đang định nói gì đó nhưng lại bị cắt ngang bời hành động của Khải, Nguyên nhìn cô ta vẻ mặt khó chịu vô cùng

Khảo cởi áo mình ra bước tới chỗ cô ta khoảng vài bước khoác lên vai cho cô ta để che đi phần nào cách ăn mặc

Cô ta nhìn anh hài lòng

-Tiểu Khải rm giải thích chuyện này được không? -- chị Diệp nói

-Em... em -- Khải ấp úng không biết trả lời thế nào luôn

-Mày trưởng thành thật rồi, nhưng cũng làm tao thất vọng, em ấy giờ ở đâu chứ?? -- chàng trai đội mũ đen nói

-Em suy nghĩ gì thế? Về thôi, Ranny về anh thấy em đang say mê nhìn anh chàng đí quá đấy, mà cậu nhóc Tiểu Khải đó cũng đẹp trai nhưng không bằng anh, em nhớ là hem là hoa đã có chủ chỉ được ngắm anh thôi biết chưa -- một chàng trai khác nói

-Mày im đi nói nhiều thế, tao đang xem cô gái kia là au nẹ -- Ranny chửi

-Hai cái anh chị này người yêu của nhau mà xưng mày tao --cô gái khác nói

-Mày tao thật mật em chồng ạ -- Ranny cười

Đấy nó xưng mày tao với anh chứ anh có như vậy đâu -- chàng trai cãi

-Khánh Anh chết bầm cấm cãi đi về -- Ranny kéo

Cô gái đội mũ đen khóc, cô gái không thể ngăn cản nước mắt ngưng chảy, tim nhói lên từng cơn, “ Anh không phải Vương Tuấn Khải em biết “

-Em thấy chưa cậu ta không hề yêu em cậu ta chỉ lợi dụng em thôi, em đang bệnh giờ thì về nào đứng đây xem họ cười đùa tán nhau trên sân khấu à, -- một chàng trai bước tới nói

Cô gái quay lưng bước đi bỗng dưng cô nhớ lại cái ngày mình đac từng nói:

Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác mở ra, nhưng thường thì người ta chỉ tập trung vào cánh cửa đã đóng mà không để ý cánh cửa kia mở ra rồi.

Đôi khi cái gì đó vượt khỏi tầm tay rồi chúng ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình

Cô đã từng nói với 2 người bạn của mình rằng

Hãy yêu một người bằng trọn vẹn trái tim mình mà không cần đáp lại. Đừng vội trong mong tình yêu đến mau chóng mà hãy kiên trì chờ cho tới khi tình yêu hiện hữu trong trái tim họ nếu không mày hãy an lòng vì trong tim mày đã có rồi

Nếu có mày chỉ mất một phút để say mê một người, một ngày để yêu một người, nhưng phải mất cả cuộc đời mới có thể quên một người

Đừng vì dáng vẻ bên ngoài vì đó là lừa dối, đừng vì của cải vật chất vì có thể mất đi. Hãy tìm người nào đó có thể làm mày mỉm cười, bởi vì chỉ có nụ cười mới có thể làm một ngày âm u trở nên tươi sáng

Hạnh phúc chỉ đến với những ai biết rơi lệ khi tổn thương, biết đau đớn khi mất mát, biết khát khao và nuôi dưỡng những giấc mơ, biết cố gắng làm lại khi thất bại bởi chỉ có như vậy 2 đứamày mới biết trân trọng những gì đã và đang đến trong cuộc đời mình

Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, đơm hoa kết trái bằng nụ hôn và kết thúc bằng những vượt nước mắt, dù đó là giọt lệ buồn hay vui, thì tình yêu ấy đã cho mày những kỉ niệm ấn tượng và sâu sắc, là dấu ấn của tâm hồn, và đánh dấu bước trưởng thành của tụi bay

Cô sợ cái cảm giác đó dù cả khi đã nói như vậy, cô vẫn không hề yin vào tình yêu, nhưng cô đã từng trao trọn trái tim cho một người giờ đây tình yêu ấy dường như mất hoàn toàn, cô lên bỏ cuộc hay phấn đấu vì tình yêu đó..??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.