Sau 4 tiếng ngồi lì trên máy bay Máy bay chuẩn bị hạ cánh xin quý khách chỉnh lại dây an toàn -- tiếng cô điệp viên
10p sau
Dậy đi Tuyết Nhi hạ cánh rồi mọi người xuống hết rồi kià -- Khải lay lay người nó, đến bây gìơ nó mới chịu mở mắt ra
Xuống thôi
Hai người ra ngoài vươn tay ra hít một hơi dài người thì mệt mỏi
Á Vương Tuấn Khải kià tụi bây ơi -- một tứ diệp thảo lên tiếng hét to làm cho cả đám đông đều ngoảnh ra
Nam thần Karry của tớ -- 1 phiá fan
Khải đẹp trai quá --1 phiá fan
Tất cả phiá fan đều chạy ào tới chỗ Khải và nó,Khải vừa tháo khẩu trang ra xong gìơ kết quả bị như vậy đây mà
Tuyết Nhi né sang một bên "không ngờ anh Khải cũng nhiều fan và nổi tiếng quá ha thế mà trước gìơ mình không hay biết gì " nó lẩm bẩm (chị thì suốt ngày ở nhà với đống bài tập thì biết gì cũng trả yêu âm nhạc nữa là)
Khải nhìn nó với ánh mắt tội nghiệp nhìn cậu như khóc vậy nhưng ai đâu biết rằng là anh có đôi mắt buồn
Anh Khải cho em xin chữ kí đi-- nữ 1
Chụp chung với em kiểu ảnh được không vậy -- nữ 2
Bla bla vv..mm
Hem hem -- nó lên tiếng
Tất cả quay ra với ánh mắt khó hiểu
Chị đã bảo em rôi mà về thôi không tập được gìơ-- nó nói nhưng giọng này khác so với thường ngày là một giọng lạnh băng với hàng nghìn tảng băng di động chồng chất lên nhau, vỗn dĩ là nó có sẵn mà, tất cả vừa nghe dứt câu ai cũng lạnh sống lưng nổi gai ốc và anh cũng vậy mặt méo xệch quay phắt sang 180° " cái gì vậy trời"
Nó đến gần chỗ Khải tất cả né sang một bên ai cũng nhìn với một suy nghĩ " con này không chơi được rồi"
Nó kéo Khải ra khỏi đám đông một cách bạo lực, những người lớn cũng thầm ơn nó chính nó đã giải phóng cho sự yên bình cho sân bay, fan cũng không đi theo nữa, nó ra nề đường bắt taxi rồi ném Khải vào trong xe một cách không thương tiếc ( nhẹ tay thôi chị ơi Khải của em đó huhu)
Cho cháu tới công ty TF-- Khải nói với Bác lái xe ( tác giả không biết rõ lắm)
Khải lau mồ hôi còn lấm tấm trên khuân mặt
Chắc là đứng trong đám đông kia lâu quá nên suýt nữa bị hầm nóng rồi chứ gì -- nó chêu
Khải nhínang nó " em là chị của anh bao gìơ thế hả"
Vừa xong và cũng hay chị haha,chứ không phải em vừa giúp anh thoát khỏi đám đông ấy à không cảm ơn thì thôi lại còn --nó bĩu môi
Rồi rồi anh cảm ơn, mà anh thấy em nói giọng lạnh lùng giống thật vậy giống hơn cả cục Thiên nhà anh -- Khải cảm ơn rồi chuyển chủ đề
Chuyện haha -- nó cười phá lên
10h trưa
Hai người bước xuống xe đi vào trong công ty TF trong sự ngạc nhiên của mọi người, anh cúi chào các đàn anh đàn chị trong công ty nó cũng nở nụ cười rồi chào mọi người (nó nói bằng tiếng Trung vì nó hứng thú với nhiều với nhiêu tiếng khác nhau nên nó mới học nhiều như vậy) ai cũng cười vui vẻ khi nhìn thấy Khải, và sự tò mò của mọi người cũng không tránh khỏi " cô ấy là ai"
Nó thì nhiều chỗ cứ tò mò rồi chạy lung tung khiến Khải đau cả đầu đành phải theo sát nó chứ nó mà chạy linh tinh thì chết
Đi vào trong phòng tập nơi đây đã bao lâu anh chưa vào gìơ cảm thấy lạ lẫm cùng với sự nhớ nhung,Anh thì rất ghét người lạ vào phòng tập nên đã cấm người lạ vào ngay cả con đô đô của Nguyên Sữa cũng bị anh chửi cho te tua lên bờ xuống ruộng vẫn không chịu thôi ( đô đô chú chó của Vương Nguyên yêu nhất)
Á Đại Ca -- Nguyên đang tập thì quay ra phiad cửa nhìn thấy ngay luôn đại ca của mình, anh hét lên cả âm thanh vang lên khắp phòng tập khiến Thiên Tỉ sắp thủng màng nhĩ
Anh Khải về rồi hả sao không noia cho tụi em biết để tụi em đi đón -- Thiên Tỉ nói nhưng giọng và khuân mặt vẫn ưa là cao lãnh
Bất ngờ chưa -- Khải nói
Nó thì cứ đi khắp phòng tập ngó nghiêng ngó xuống chạy lung tung
Tuyết Nhi em cứ chạy lung tung vậy đứng yên chỗ đi anh xin em giới thiệu với mọi người đi nè -- Khải túm tay nó lại lúc nó đang đi
Anh cứ nghĩ em là con nít vậy đừng tin cái thằng anh trai em anh ấy toàn nói dối đấy
Rồi rồi
Á người yêu của Đại Ca hả-- Nguyên chạy tới chỗ nó và Khải, Thiên cũng đi tới luôn
Không Phải -- cả hai không hẹn nhau mà đồng thanh luôn
Xin chào mình là Vương Nguyên -- Nguyên chùa tay ra tỏ ý bắt tay xã giao
Mình tên Tuyết Nhi -- nó cũng bắt tay lại
Xin chào mình là Dịch Dương Thiên Tỉ --Tỉ cũng bắt tay với nó
Thường thì Thiên Tỉ ít nói cả họ và tên của mình với người mới quen như vậy nên Khải có vẻ làm bất ngờ
Ra ghế ngồi đi -- Khải nói rồi kéo nó ra phiá ghế ngồi
Nguyên hôm qua anh bảo em mua cho anh đồ ăn vặt đâu rồi -- Khải hỏi Nguyên
Đây anh -- Nguyên lấy ra cho Khải
Đây Tuyết Nhi ngồi đây đi đừng chạy lung tung có đồ ăn sướng lắm chứ gì --Khải cười với nó, nó cũng gật đầu ngoan ngoãn nghe theo
Ra tập đi -- Khải nói giọng ra lệnh
Nhưng em muốn nói chuyênh với Tuyết Nhi -- Nguyên phậm phịu
Em cũng vậy --Thiên mồm thì nói nhưng mắt thì cứ dán vào điện thoại tay cứ lướt lướt chơi game
Ra tập nhanh không nói nữa tối là diễn rồi hết hôm nay mai nói chuyện cũng đựơc
Thế là Nguyên đành ra tập, Thiên cũng dừng chơi game ra tập, nó thì cứ ăn bim là ngon nhất
Khải về rồi hả cháu sao không nói chú -- chú Bạng Hổ bước vào
Á Khải em về rồi -- Chị quản lí Kim cũng bước vào
Dạ vâng - Khải cúi gập nguòi chào hai người
Ủa kia là.?? -- Chị quản lí Kim chỉ tay về phiá nó
À đó là em gái của bạn học sống chung với em-- Khải vui vẻ trả lời
Chị kim tiến về phiá nó
Chào em chị là quản lí của ba đứa nó -- chị chia tay ra bắt tay với nó
Chào chị em là Tuyết Nhi ạ -nó ngoan ngoãn trả lời zong rồi nó nói tiếp" chị đừng bắ tay với em tay em dơ lắm "
Hì không sao đâu em xinh quá, đáng yêu lễ phép nữa Khải kiếm được cô bạn gái ngoan vậy mà không nói với mọi người -- chị Kim chêu
Dạ không phải đâu chị em chỉ là bạn của anh Khải thôi ạ -- nó xua xua tay
Thôi chị đùa thôi,chị cũng mong Khải có được người bạn gái như em thì chị mới yên tâm,chị có việc rồi bye mấy đứa nha,ba em tập luyện kĩ vào đó --chị nói xong rồi ra khỏi phòng
Chào chị -- tất cả đồng thanh riêng chú Bạng Hổ thì đang nói chuyện điện thoại với ai đó, nó thì ngượng đỏ cả mặt, Khải thì mải tập nên không nghe cuộc trò chuyện ấy