Trong phòng, Lan Tranh ngồi trên sofa hút thuốc, Phương Sùng Viễn đứng ở đằng kia, ánh mắt phức tạp nhìn y.
"Em đừng nhìn anh như vậy, " Lan Tranh bỗng nhiên nở nụ cười, hít một hơi thuốc thật sâu rồi ném tàn vào trong gạt, ngẩng đầu nói với hắn, "Em nhìn anh như vậy anh sắp không thở nổi rồi."
Đôi mắt Phương Sùng Viễn lại không hề có một chút ý cười, hỏi y, "Tại sao?"
Từng cảnh tượng vừa nãy, cho tới bây giờ vẫn còn lặp đi lặp lại trong đầu hắn.
Hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại tinh thần, làm sao cũng không nghĩ ra được, Lan Tranh cư nhiên vì bảo vệ hắn mà lựa chọn rút lui khỏi giới giải trí.
Lan Tranh nhìn hắn, ánh mắt chăm chú, "Anh nói rồi, anh sẽ không để em phải một mình chịu đựng nữa."
"Lan Tranh!"
"Phương Sùng Viễn!" Lan Tranh bỗng nhiên đứng lên ngắt lời hắn, bình tĩnh lên tiếng, "Anh bằng lòng vì em làm bất cứ chuyện gì, anh bằng lòng! Chỉ cần em bình an, bất luận bảo anh làm cái gì anh cũng đều đồng ý, em biết không?"
"Chuyện này có thể giống nhau sao? Anh biết lúc nãy mình vừa nói cái gì trước mặt truyền thông không? Lan Tranh, vì giúp tôi mà anh mất đi tất cả đấy anh hiểu chưa?"
"Anh không có mất đi tất cả, Sùng Viễn, " Lan Tranh yên lặng nhìn hắn, hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói, "Anh chưa từng làm gì cho em cả, anh đau lòng em đấy em biết không, anh muốn san sẻ với em, muốn để em mỗi ngày được sống thoải mái tự tại, lần này, anh có thể chứ? Anh không muốn để em phải chịu chê trách từ bất kì người nào, cũng không phải là do anh kích động, đây là lựa chọn của anh, anh không hối hận."
Phương Sùng Viễn cười khổ, dời đi ánh mắt, "Vậy anh bảo tôi phải trả lại làm sao đây, Lan Tranh..."
"Anh nói rồi, đây là lựa chọn của anh, " Lan Tranh biết quyết định này của mình đối với Phương Sùng Viễn mà nói chính là một loại gánh nặng, nhưng y cũng biết lời mình nói có thể xua đi lo lắng của hắn, "Sùng Viễn, hôm nay anh đưa ra quyết định này, không phải vì muốn theo tuần tự uy hiếp em, anh không có, anh chỉ muốn làm một chuyện cho em, có lẽ em cảm thấy hành động của anh là cảm tính, nhưng thật sự không phải, cho nên em không cần gánh vác gì cả, anh biết những chuyện lúc trước mình làm ra với em, cả đời này em cũng sẽ không tha thứ, trong lòng anh biết rõ, anh cũng không đòi hỏi em, chỉ cần em vượt qua được là tốt rồi."
Nói xong lời này, hai người đều trầm mặc trong phút chốc, Lan Tranh đứng ở đó nhìn hắn, có một nháy mắt, y rất muốn chạm vào hắn, nhưng được một nửa lại thu tay về, nhẹ giọng nói, "Anh về, em nghỉ ngơi đi."
Lan Tranh rời đi, Phương Sùng Viễn nhìn màn đêm đen kịt bên ngoài cửa sổ, chậm rãi nhắm mắt lại.
Bởi vì Lan Tranh đột nhiên comeout, còn tuyên bố rút lui khỏi giới, thế cuộc vốn đang nghiêng về một phía bắt đầu phát sinh chuyển biến, hot search từ #Trần Tiêu nói dối# biến thành #Phương Sùng Viễn Lan Tranh# #Lan Tranh nâng đỡ Phương Sùng Viễn# #Lan Tranh comeout# #Lan Tranh rút lui khỏi giới#, chỉ trong vài tiếng, toàn bộ hotsearch đều biến thành Lan Tranh, phòng làm việc của y đã trực tiếp từ bỏ quan hệ xã hội, chỉ giám sát dư luận trên mạng, hi vọng đừng có phát sinh thêm rắc rối.
Ở trên mạng cũng bởi vì chuyện Lan Tranh tuyên bố rút lui mà triệt để bùng nổ*, "giang cư mận" còn chưa kịp tỉnh táo lại sau khi y chính thức công khai comeout thì càng kinh ngạc hơn vì y tuyên tuyên bố từ nay sẽ rút lui khỏi giới, mọi người đều không thể tin được, cũng không thể tiếp thu được, Lan Tranh là truyền kì của giới điện ảnh truyền hình, là ảnh đế trẻ tuổi nhất từ trước đến nay, bây giờ y chỉ mới ba mươi, lại vì bảo vệ cho Phương Sùng Viễn mà tuyên tuyên bố rút lui khỏi giới, khán giả vô cùng tiếc nuối, đồng thời cũng không nhịn được mà đem lửa giận tung hết lên người Trần Tiêu.
*Gốc là 炸锅: cảnh dầu đang sôi mà bỏ nước vô cho nó nổ tanh bành luôn ấy.
Chỉ trong một khoảng thời gian, Trần Tiêu bị những lời mắng chửi ùn ùn vây lấy, tràn lan khắp các trang mạng xã hội, nếu không phải là cậu ta tự biên tự diễn, Lan Tranh cũng không cần phải đứng ra chứng minh trong sạch giúp Phương Sùng Viễn, cũng sẽ không diễn biến đến chuyện y tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí, hết thảy tất cả đều là vì Trần Tiêu, khán giả dần chuyển từ bi thương thành phẫn nộ, trên mạng bắt đầu không kiêng dè mà công kích Trần Tiêu, muốn cậu ta cút khỏi giới giải trí ngay lập tức, đồng thời phải ngay tức khắc xin lỗi Phương Sùng Viễn và Lan Tranh.
Trần Tiêu bắt đầu đưa ra phản hồi, nói trên Weibo là mình bị hãm hại, nhưng vì bằng chứng Lan Tranh đưa ra quá chắc chắn, không có mảy may thời gian và chỗ trống để làm giả, lần đáp trả này của cậu ta càng dấy lên sự phẫn nộ và oán giận của khán giả, lúc trước bọn họ vì Trần Tiêu mà đứng lên chỉ trích Phương Sùng Viễn, bây giờ vừa nhìn tình thế đã thấy không đúng, lập tức thay đổi thái độ, tuyên bố bọn họ là vì bị Trần Tiêu đầu độc, Phương Sùng Viễn chưa từng xảy ra chuyện gì với họ, bọn họ bị ma quỷ theo ám. Trong lúc nhất thời, Trần Tiêu trở thành mục tiêu công kích của khán giả, không còn bất kỳ một cơ hội nào để trở mình.
Tiểu Ngải nói với Phương Sùng Viễn, "Trần Tiêu nhất định sẽ bị bức ép rút khỏi vòng giải trí, cậu ta đã không còn cơ hội nhảy nhót nữa, bây giờ ở trên mạng chia làm hai phe, một phe thì khóc ròng vì Lan Tranh rút lui khỏi giới, một phe khác thì vì tuyệt mỹ ái tình của hai anh mà ngày nào cũng thút thít thút thít."
Phương Sùng Viễn im lặng quay qua nhìn cô, Tiểu Ngải vội vã cúi đầu le lưỡi một cái.
Qua một lát sau, Tiểu Ngải thực sự không nhịn được nữa mới ngẩng đầu tiếp tục nói với hắn, "Nhưng mà nói thật, Viễn ca, Lan lão sư đẹp trai quá, anh ấy cư nhiên vì anh mà rời khỏi showbiz, anh ấy ấm áp quá đấy, trước đây là em thật sự trách lầm anh ấy rồi..."
Phương Sùng Viễn không nhịn được nữa, "Cái con bé hay cỏ mọc đầu tường* này, ngậm miệng lại đi."
*Cỏ mọc đầu tường: chỉ người lập trường không vững, gió chiều nào nghiêng chiều đó.
Sau này hôm đó, Lan Tranh không còn liên lạc lại với Phương Sùng Viễn, Phương Sùng Viễn cũng không biết phải đối mặt với y như thế nào, rất nhiều đêm mất ngủ, ngón tay trượt lên trên dãy số điện thoại quen thuộc nhưng không lần nào dám gọi đi.
Tivi phát lại nhiều lần khung cảnh hôm Lan Tranh tuyên bố rút khỏi giới, Phương Sùng Viễn nhìn Lan Tranh trên màn hình, thấy lúc y đối mặt với truyền thông, trong mắt đều là ánh sáng, lúc y nói “rút lui” thì lại rất bình tĩnh vững vàng, lúc y chân thành nghiêng mình cúi đầu trước ống kính thì lòng hắn lại khó chịu không giải thích được.
Bởi vì ở trên mạng đang tiếp tục bàn tán sôi nổi, cho nên Lan Tranh vẫn phải đăng lên một bài viết, nói với khán giả đây là quyết định của chính mình, không liên quan tới bất kì ai, cũng hi vọng mọi người đừng có giận chó đánh mèo. Phương Sùng Viễn nhìn thấy top comment, toàn bộ đều là fan hy vọng hai người bọn họ có thể ở bên nhau lần nữa, mọi người không vì Lan Tranh comeout mà bài xích y, trái lại bị hành động của y làm cho cảm động, rất nhiều người sôi nổi kêu gào rằng họ sẽ lại tin tưởng vào ái tình.
"Anh ấy đã mất đi sự nghiệp, hi vọng Phương Sùng Viễn có thể tiếp nhận anh ấy thêm một lần nữa, đối tốt với anh ấy hơn một chút."
"Lúc anh ấy diễn vai Ngưu Lang là tôi đã thấy không đúng rồi, bây giờ rốt cuộc cũng biết, có thể là vì cứu vãn ái tình nên mới diễn vai phụ, không biết Phương Sùng Viễn còn có thể tiếp nhận anh ấy hay không."
"Có phải là vì trước đó anh ấy đã làm ra những chuyện rất quá đáng cho nên con trai mới không cần anh ấy nữa? Hu hu hu, nhưng mà con người thì đều sẽ mắc sai lầm, bây giờ anh ấy vì con mà từ bỏ sự nghiệp, con tha thứ cho anh ấy được không..."
Đọc hết bình luận này đến bình luận khác, Phương Sùng Viễn trầm mặc tắt điện thoại, xoay người đi đến tủ rượu rót một ly.
Tại sao chuyện lại thành thế này, Phương Sùng Viễn nghĩ, hắn đã từng cho là cả đời này cũng sẽ không thể tìm được một người cùng hắn sánh vai mà đi, Lan Tranh đã từng làm ra những chuyện khiến hắn hoàn toàn thất vọng, hắn thậm chí còn hận y, hành hạ y, nhưng sau đó hắn lại chọn buông tay, bởi vì hắn không muốn tiếp tục thống khổ như vậy nữa, hắn cho rằng rời xa Lan Tranh chính là giải thoát, nhưng khi Lan Tranh đứng ở trước mặt truyền thông, trước máy quay, trước mắt mọi người cúi đầu một khắc kia, hắn đứng ở sau lưng y, đột nhiên đỏ cả vành mắt.
Editor có lời:
Tối nay full nha.
114021