Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài

Chương 391



Chương 391

“Bác sĩ Hoàng Bách tài ba này, anh thật sự muốn bảo vệ cô ta?” Đỗ Thanh Hoa không muốn ngừng công kích: “Nhưng bây giờ tôi lại muốn thay anh dạy dỗ cô ta đấy!”

Trịnh Hoàng Bách nhướng mày, như thể đang khuyến khích cô ấy tiếp tục nói. “Cô ta vừa nấy có nói rồi, công ty của cô nhà cô ta chính là của cô ta, theo như tôi thấy bệnh viện này của anh cũng sắp đổi sang họ Đặng rồi đó.”

“Cô nói bậy! Tôi nói như thế khi nào chứ?”

Đỗ Thanh Hoa xòe tay ra nói: “Cô Vân Nhã, chúng ta đã từng hợp tác với nhau rồi, cô không biết rằng năng lực đưa ra kết luận của tôi rất cao sao?”

“Cô…” Đặng Vân Nhã run rẩy nhìn về phía Trịnh Hoàng Bách nói: “Anh Hoàng Bạch, em chưa từng nói những lời như thế, em chỉ đến để hỏi Trần Nam Phương tại sao cô ta lại làm công việc kế toán ở công ty giải trí Thiên Vân, anh và anh Minh Viễn đều không quan tâm đến sao?

Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của Trịnh Hoàng Bách nhìn về phía mình, Trân Nam Phương vô cùng vui vẻ vì cô và Hà Minh Viễn căn bản không hề ký tên vào bất cứ thỏa thuận thuê mướn nào: “Bác sĩ Hoàng Bách, tôi là một người tự do, không có bất kỳ mối quan hệ lao động nào với tập đoàn Kim Địa cả.

“Nhất định là cô ta có âm mưu gì đói” “Vân Nhã!” Trịnh Hoàng Bách không hài lòng nhìn chăm chằm Đặng Vân Nhã: “Sau này không được phép tùy tiện đến bệnh viện của anh nữa, càng không được phép quấy rầy bệnh nhân của anh.”

“Anh Hoàng Bách…” Cô ta uất ức gọi, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trần Nam Phương lại tràn đầy thù hận: “Tôi nhất định phải điều tra cô cho thật kỹ càng.”

“Đủ rồi đấy!” Thái độ kiên quyết của Trịnh Hoàng Bách khiến cho Đặng Vân Nhã phải nhanh chóng rời đi.

Cơn giận của Đỗ Thanh Hoa cũng vơi đi không ít: “Tôi nói này Hoàng Bách tài ba, những gì anh làm hôm nay cũng được xem là có chút thông minh đó.”

“Vốn dĩ tôi định ngày mai làm thủ tục xuất viện cho cô.” Anh ta kéo dài giọng, hăn học nói: “Nhưng cô cứ ở đây thêm hai ngày nữa đi!”

“Sao cơ?” Sắc mặt của Đỗ Thanh Hoa lập tức thay đổi, nhưng cũng chỉ có thể đành chịu nói: “Anh được lắm, đời này của tôi sẽ không bao giờ đến cái — bệnh viện rách nát này của anh thêm lần nào nữa.” ị Trịnh Hoàng Bách không thèm để ý đế cô ấy, mà nhìn về phía Trần Nam Phương: “Chị dâu không muốn giải thích gì sao?”

Trần Nam Phương suy nghĩ một lúc, sau đó lấy túi chuyển phát nhanh từ trong ngăn kéo đầu giường ra, đưa về phía Trịnh Hoàng Bạch.

“Bác sĩ Hoàng Bách làm chủ được việc này thì tôi có thể giải thích.”

Đôi mắt đào hoa của anh ta khẽ động, lộ ra ánh nhìn sáng rực: “Thực ra tôi cũng cảm thấy Thanh Hoa sẽ không làm giả sổ sách.”

“Khốn kiếp!” Đỗ Thanh Hoa lại mắng mỏ: “Đương nhiên là tôi sẽ không làm giả sổ sách, nhưng mà anh đừng có gọi tên tôi một cách thân mật như thế, hai chúng ta không thân thiết gì đâu.”

Trịnh Hoàng Bách liếc nhìn cô ấy một cái, bước lên phía trước nhận lấy túi chuyển phát nhanh: “Tôi sẽ xử lý thật tốt, chị dâu cứ tiếp tục.”

“Công ty giải trí Thiên Vân và công ty văn hóa Vân Nhã cấu kết với nhau, làm ra một cuốn sổ sách giả, sau đó vu cho Thanh Hoa làm.”

“Là sao?” Đỗ Thanh Hoa nhanh chóng di chuyển ánh mắt: Không phải là hợp đồng ma quái chứ?”

Trân Nam Phương gật đầu nói: “Không chỉ là một hợp đồng ma quái, mà còn là một hóa đơn ma quái nữa đấy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.