Người Vợ Bất Đắc Dĩ Của Tổng Tài

Chương 670



Chương 670

Cô hoảng sợ trợn tròn hai mắt, phát hiện mình còn có thể cử động, cô còn muốn mở miệng tiếp tục nói.

“Cô tốt nhất đừng nói chuyện, nói càng nhiều, trí nhớ biến mất càng nhanh.” người đàn ông đeo mặt nạ thờ ơ nói.

“Cái gì… Trí nhớ biến mất?” Trân Nam Phương không hiểu mấy lời này, trong tiềm thức cô chỉ muốn rút cây kim châm kia đi.

Người đàn ông đeo mặt nạ đưa tay cầm lấy cổ tay cô, rất nhanh buông ra, chậc chậc một tiếng: ‘Lại mang thai.”

Cô sửng sốt một chút!

Cô mang thai?

Cô lại mang thai đứa trẻ của Minh Viễn?

Bản năng của người mẹ bộc phát, Trần Nam Phương không để ý tới đau đớn, dùng sức lôi cây kim châm ra ngoài, nhảy xuống giường chạy về phía cửa!

“Tôi nói con nhóc nhà cô, phí sức làm cái gì!” người đàn ông đeo mặt nạ đứng tại chỗ, không nhanh không chậm nói: “Tôi có nói sau khi ra khỏi cửa là có thể đi ra ngoài sao?”

“Mở cửa cho tôi! Anh mau mở cửa cho tôi!” Trần Nam Phương kéo cửa không nhúc nhích, gấp gáp hét lớn: “Nếu không anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”

“Làm một cuộc giao dịch thì thế nào?”

Người đàn ông đeo mặt nạ lại nhún vai một cái, ngón tay chỉ vào bụng của Trân Nam Phương, chậm rãi mở miệng.

“Tôi muốn đứa trẻ trong bụng của Am co.

“Anh, anh nói gì?” Trần Nam Phương hoảng sợ trợn to hai mắt, càng sợ hơn.

Người đàn ông đeo mặt nạ dứt khoát ngồi xuống ghế: “Nghe không rõ sao? Chính là lấy con của cô đổi lấy tính mạng người thân của cô.”

“Anh đừng hòng!” Cô lớn tiếng cự tuyệt: “Tôi nói lại lần nữa, anh bây giờ chính là phạm pháp! Sẽ bị bắt lại!”

“Cô chắc chắn?”

Trần Nam Phương không để ý tới hắn, dùng lực mạnh lay cánh cửa tâng hầm, có thể căn bản là không ra được!

Ngay lúc cô tuyệt vọng, lại nghe thấy người đàn ông đeo mặt nạ quái gở nói, giống như bố thí: “Như vậy đi, cô đáp ứng tôi, tôi có thể cứu cô mang ra ngoài.”

“..” Cô thật sự nhớ Hà Minh Viễn, anh đang ở nơi nào? Có thể tới cứu mình hay không?

“Chẳng lẽ cô muốn rơi vào tay của tên đàn ông khác?” người đàn ông đeo mặt nạ nói: “Nhìn dáng vẻ của cô chắc chắn không thể đồng ý, phát sinh quan hệ thân mật cùng người đàn ông khác…’ “Anh câm miệng!” Trân Nam Phương không muốn nghe những lời như vậy, cô không chịu nổi.

“Tôi im miệng cô sẽ có thể giải quyết được vấn đề khó khăn trước mắt?” Người đàn ông đeo mặt nạ năm chắc phần thắng: “Cô bây giờ chỉ có thể dựa vào tôi, cô suy nghĩ một chút, nếu cô rơi vào tay tên đàn ông khác, đứa trẻ trong bụng cô còn có thể sống?”

Trần Nam Phương giật mình một cái, hoảng sợ luống cuống nhìn chằm chằm hắn, hắn nói không sai, nhưng là rốt cuộc là ai mua chuộc hắn đối phó mình chứ?

“Anh nói xem ai bảo anh làm như thế với tôi” Cô xông về hắn: “Có phải là Hà Quảng Nghĩa hay không? Hay là Trịnh Hoàng Sơn? Hay là người khác?”

Người đàn ông đeo mặt nạ chống cằm: “Xin lỗi tôi cũng không biết, tôi không bao giờ hỏi tới thông tin của người đưa tiền.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.