Tất cả mọi người đều nhìn Bạch Thế Huân bằng ánh mắt quái dị.
Bạch Thế Huân tự mơ hồ: "Làm cái gì hả? Cái gì nón xanh chứ? Nói rõ ràng một chút."
Nhân viên phục vụ nơm nớp lo sợ nói: "Ngày hôm nay Phương thư ký theo một vị tiểu thư xinh đẹp như minh tinh đến Secret, kêu ba vị thiếu gia đứng đầu bảng ở đây, bây giờ, đang ở bên trong…Ách…"
Hắn ta nghĩ tới lúc gần đi nghe được câu "Cởi sạch" kia, do dự có nên nói hay không.
Hạ Cẩn Tư không nhịn được bật cười, "Vậy thì thú vị nha! Bình thường chỉ thấy Bạch nhị thiếu trêu hoa ghẹo nguyệt mà thôi, lần đầu tiên mới nghe nói có có thể bị kẻ khác cắm sừng! Thật ngạc nhiên nha! Người cậu kết giao gần đây, là nữ minh tinh Giai Ny đang "hot" phải không? Cô ấy không phải vừa lấy được danh xưng nữ minh tinh thanh thuần hay sao?"
Bạch Thế Huân cau mày, "Ngày hôm qua Gia Ny đã đi nước R đóng phim rồi, đi cùng đoàn phim, nên không thể xuất hiện ở đây."
Bạc Đình Uyên nãy giờ im lặng không nói gì cũng kinh ngạc nói: "Nói như vậy, không phải người của cậu sao? Vậy thì có thể là bạn bè của Phương thư ký đấy."
Nhân viên phục vụ cũng ý thức được bản thân mình vừa náo loạn một đám con nhà giàu, vội vàng định rời khỏi.
Bạch Thế Huân gọi hắn lại, "Chờ đã, cậu dẫn tôi đi phòng quản lý nhìn xem đi."
"Ách, Thế Huân, cậu là tên biến thái sao? Lúc thư ký cá nhân của cậu chơi bời, mà cũng muốn nhìn lén hay sao?" Hạ Cẩn Tư cau mày.
Bạch Thế Huân cười hì hì, "Cậu không cảm thấy kỳ quái hay sao? Phương thư ký là một lão xử nữ gàn bướng như thế, sao cô ta có thể đến câu lạc bộ tìm trai bao được chứ! Hơn nữa, cô ta chịu sự sai khiến của lão già nhà ta, mỗi ngày đều quản đông quản tây tôi, chờ tôi nắm được nhược điểm của cô ta, coi coi cô ta còn dám lần sau đi mật báo với lão già nhà tôi nữa hay không."
"Thế nào rồi? Có xem được kịch vui nào hay không?"
Mọi người lắc đầu ngừng, biểu thị bản thân không phải biến thái.
Bạch Thế Huân nói im lặng, đi về một mình.
Mục Diệc Thần ngồi trong phòng khách một lát, thấy hắn ta vẫn không trở lại, quyết đoán đứng dậy.
"Được rồi, không còn sớm nữa, tôi cũng nên về rồi." Hắn dừng một chút, bỏ lại một câu, "Mười ngày chưa thấy cô công chúa nhỏ của nhà tôi rồi, bé con nhất định rất nhớ tôi."
"Chờ lát nữa Thế Huân trở về, các cậu nói giùm tôi nhé..."
Nói còn chưa hết lời, thì cánh cửa phòng bỗng nhiên lập tức bị người mở toang.
Vẻ mặt của Bạch Thế Huân trở nên hốt hoảng, vội vàng chạy vào, mắt nhìn thấy Mục Diệc Thần đã phủ thêm áo khoác muốn về nhà, thì nhanh chóng kéo hắn lại.
"Mịa nó, Diệc... Diệc Thần, cậu không thể đi được! Lớn chuyện rồi!"
Ba người đều không nghĩ đến chuyện, Bạch Thế Huân chỉ đi nhìn trộm thư ký của hắn ta một chút, trở về lại có dáng vẻ nhìn thấy quỷ như thế.
"Làm sao vậy hả? Lẽ nào, đột nhiên cậu phát hiện, Phương thư ký là đàn ông sao?" Hạ Cẩn Tư còn nói móc.
Bạch Thế Huân vốn không rảnh để ý tới hắn ta, nhìn chằm chằm Mục Diệc Thần, "Diệc Thần, không tốt! Lạc Thần Tâm người phụ nữ kia ở Secret đó! Còn ở với ba tên trai bao, tôi nhìn thấy quần áo của bọn họ đều cởi ra hết…"
Mục Diệc Thần khiếp sợ trợn to hai mắt, "Cậu nói cái gì hả? Lạc Thần Tâm sao??"
"Đúng vậy, nhất định là cô ta! Tôi tuyệt đối sẽ không nhận sai đâu! Tôi sớm nói cô ta chó không nhịn được ăn phân mà, khoảng thời gian vừa qua an phận như thế, nhất định là giả bộ lừa gạt cậu mà thôi! Cậu nhìn xem, cậu xuất ngoại chưa đến mấy ngày đâu? Vậy mà cô ta không nhịn được cô đơn, chạy đến câu lạc bộ tìm trai bao!"
Bạch Thế Huân nói chưa hết lời, sắc mặt của Mục Diệc Thần đã âm trầm, theo sát người bên cạnh, nhanh chân bước ra khỏi phòng khách.
Hạ Cẩn Tư cùng Bạc Đình Uyên cũng vậy, sắc mặt thay đổi hoàn toàn.
"Không được đâu, xem sắc mặt của Diệc Thần, đã lâu không thấy cậu ấy tức giận như vậy rồi!"
"Nhanh theo sau cậu ấy đi! Cẩn thận cậu ấy kích động nhất thời mà..."