Trên thực tế, thì không phải Lạc Thần Hi cố ý không nghe điện thoại.
Mà là sau khi cô cùng Phương Tử Thiến trở lại hậu trường, còn chưa kịp cầm lấy túi xách của mình, đã nghe thấy âm thanh chói tai vang lên phía bên cạnh.
"Ngô Linh San! Cô có ý gì hả? Đã nói trước là sau khi giải thi đấu Hoa Phong kết thúc, thì cô còn phải chuyển cho tôi một triệu chi phí bồi thường di chuyển mà, bây giờ muốn quỵt nợ sao hả?"
Sắc mặt của Bạch Tâm Hinh tái xanh, hung dữ nhìn chằm chằm Ngô Linh San, không thể nào tiếp tục diễn vai bạch liên hoa cao ngạo được nữa rồi.
Vốn dĩ, chỉ có một triệu thì cô ta cũng không thèm nhìn trong mắt, nhưng mà, hôm nay cô ta hoàn toàn bị Mục Diệc Thần ngó lơ không nhìn, tâm trạng cực kỳ tồi tệ, thấy Ngô Linh San muốn quỵt nợ, thì lửa giận trong lòng của cô ta trong nháy mắt tăng vọt lên.
Ngô Linh San còn tức giận hơn cô ta, vì cuộc so tài này, mà bỏ ra đến mấy triệu, kết quả là, không chỉ mất đi giải thưởng, mà ngay cả số phiếu bỏ ra cũng bị giảm thành số âm luôn.
Đúng lúc bực mình, mà người đại diện của Bạch Tâm Hinh còn đi đến đòi tiền, ngay lập tức giận không chỗ nào xả hết.
"Bạch Tâm Hinh, cô còn nói không thấy ngượng miệng hay sao hả! Cô đứng đờ ra trên sân khấu chữ T gần một phút đấy! Nếu không nhờ Thịnh tổng nhanh trí phản ứng kịp, thì cả chương trình biểu diễn thời trang này đều bị cô phá hủy rồi! Tôi bị cô liên lụy, ngay cả giải thưởng cũng mất luôn, cô còn nói bồi thường sao?"
Lần này, coi như đã chọc đúng nỗi đau của Bạch Tâm Hinh rồi.
Ngày hôm nay là lần đầu tiên từ lúc cô ta trở thành người mẫu đến bây giờ, mất mặt như thế, còn xuất hiện một sai lầm lớn đến vậy!
Video sân khấu lúc đó bị phát tán, thì sau này còn ai dám đến tìm cô ta biểu diễn thời trang nữa chứ?
Ngày hôm nay cô nghĩ hết cách, cũng không thể nào hấp dẫn ánh mắt của Mục Diệc Thần, mà ngược lại còn phá hủy nghề nghiệp của chính bản thân mình nữa chứ!
"Cô câm miệng đi! Thật sự chưa từng thấy người vô liêm sỉ như cô đấy, không đoạt được giải thưởng là lỗi của tôi sao hả? Rõ ràng do thực lực của cô không bằng Thần Tinh, còn đi bỏ thuốc Thiệu Minh Dật nữa chứ, tự vác đá mà đập chân mình, liên quan gì đến tôi cơ chứ?"
"Phi! Liên quan đến cô rất lớn đấy! Trước đó chính miệng cô nói, ngày hôm nay Mục đại thiếu xuất hiện ở đây, là đến xem cô biểu diễn. Tôi còn tưởng cô có sức mạnh quyến rũ như thế, ngay cả Mục đại thiếu cũng câu dẫn được, kết quả thì sao hả? Hóa ra chỉ có cô nằm mơ giữa ban ngày mà thôi!"
Lời nói kia của Ngô Linh San vừa thốt ra, khiến cho cả hậu trường ngay lập tức xôn xao.
Bên trong làng giải trí, các minh tinh muốn quyến rũ ông xã quốc dân Mục Diệc Thần, nhiều không đếm nổi.
Nhưng, Bạch Tâm Hinh từ trước đến giờ đều có tiếng là người thanh cao.
Chưa từng có bất kỳ scandal nào.
Bây giờ, cô ta lại khom lưng cúi gối trước quần của Mục đại thiếu, còn lôi kéo sự chú ý của Mục đại thiếu, chuyện lớn như vậy!
Đây thực sự là một tin tức lớn nha!
Mặt của Bạch Tâm Hinh tức đến mức đỏ bừng.
Lúc trước cô ta vì nhìn thấy Mục Diệc Thần, nên nhất thời đắc ý, mà nói khoác với Ngô Linh San, còn muốn cô ta giữ bí mật.
Kết quả là, khi Ngô Linh San trở mặt với cô ta, thì đem hết tất cả mọi chuyện nôn hết ra.
Nghe những tiếng xì xào xung quanh, thì cô ta cũng không nhịn được nữa, tức giận đến mất đi lý trí, đến trước mặt Ngô Linh San, tát vào mặt cô ta!
Ngô Linh San che mặt, không dám tin, "Cô…Cô dám đánh tôi sao?! Tôi xé xác cô ra!"
Cô ta cũng xông lên.
Hai người trong một lát đã đánh nhau.
Lạc Thần Hi cùng Phương Tử Thiến ở bên cạnh nhìn đến mức ngây người.
Quay đầu nhìn lại, thì phát hiện có ánh sáng flash bên cạnh hiện lên, tất nhiên là có quần chúng muốn quay video, còn tính đăng lên Weibo nữa.
"Ha ha, cười chết tôi rồi, Bạch Liên hoa lần này gặp xui xẻo rồi, mặt nạ của hai người này đã bị xé rách rồi!" Phương Tư Thiến cười nắc nẻ, "Cái này phải gọi là chó cắn chó, thì miệng ngậm đầy lông!"
Lạc Thần Hi nhìn một lúc, nghĩ đến chuyện mình đang còn mặc quần áo nam giới, thì kéo Phương Tử Thiến một cái, ra hiệu lén lút rời đi.
Định bụng lúc không ai chú ý, thì đổi về trang phục nữ giới.
Nhưng mà, khi hai người vừa mới xoay người đi ra ngoài vài bước, đã có đám người lao tới.