Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!

Chương 243: Chuyện này thuộc về duyên phận rồi!



Editor: Wave Literature

Thang Gia Đống vội vàng trả lời: "Tất nhiên được rồi, tất nhiên rồi! Mục đại thiếu, mời ngài đi theo tôi."

Hắn dẫn đường cho Mục Diệc Thần đi vào, bước vào trong phòng chụp ảnh vườn hoa dựng tạm.

Lạc Thần Hi với Đoạn Vũ Ngưng đã chụp xong một phần của các bức ảnh đầu tiên, từng người đến từng phòng nghỉ ngơi thay đổi trang phục, lại một lần nữa sửa chữa lại quần áo.

Lạc Thần Hi cởi âu phục ra, đổi thành quần dài bằng lông màu trắng, đeo thêm một chiếc kính gọng vàng, chuyện này khiến cho cô có thêm vài phần phong độ của người trí thức.

Chuyên gia trang điểm Tiểu Mạnh khoanh hai tay trước ngực, "Anh Hi Lạc à, anh quá thích hợp với kiểu tạo hình này, nhất định lúc anh đi học là học bá đúng không vậy?"

"Khụ khụ, chuyện này... Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi."

Thành tích của cô vẫn rất tốt, nhưng mà nếu so với học bá chân chính là Phương Tử Thiến, vẫn còn cách xa lắm.

Khi trở về phòng chụp ảnh, thì vừa nhanh chân bước vào đã thấy người đàn ông kia, khiến cho Lạc Thần Hi rùng hết cả mình.

Mục... Mục Diệc Thần sao?!

Cô nhất định hôm qua ngủ không ngon giấc, nên mới xuất hiện ảo giác như thế này!

Làm sao mà Mục đại thiếu lại có thể xuất hiện ở đây được cơ chứ!

Thang Gia Đống bước nhanh đến phía trước, nhìn thấy Lạc Thần Hi, thì lập tức bảo cô lại gần.

"Hi Lạc à, nhanh chóng đến gặp mặt tổng giám đốc của tập đoàn Mục thị Mục đại thiếu đi. Mục đại thiếu, đây là Trần Hi Lạc người mẫu cho trang bìa của ngày hôm nay, cậu ấy vô cùng có khí chất lại trách nhiệm với công việc nữa, tôi rất coi trọng cậu ấy, các cô gái ngày hôm nay xuất hiện nhiều như vậy, đều đến đây chỉ đến chỉ cậu ấy thôi đấy!"

Lạc Thần Hi lúc này mới chắc chắn, chuyện này không phải là ảo giác.

Không biết phải làm sao đành đi đến.

Cô dám sử dụng một trăm bàn cá sốt chua ngọt đánh cược, thì người đàn ông này nhất định không phải tự nhiên đến giám sát một cách tạm thời như thế này.

Nhất định có vấn đề trong chuyện này!

Sáng sớm lúc ra cửa, thì hắn không hề nhắc đến chuyện mình sẽ đến trụ sở của tạp chí TREND.

"Mục đại thiếu, tôi rất vinh hạnh khi được gặp ngài."

Lạc Thần Hi biểu hiện vô cùng tự nhi6en, nhưng vẫn không thể nào khống chế bản thân mình, vẫn trừng mắt tức giận nhìn người đàn ông này.

Mặt của Mục Diệc Thần không hề biến sắc, mà chỉ nhíu mày một chút mà thôi, "Trần Hi Lạc đúng không?"

Hắn đưa tay phải ra.

Lạc Thần Hi sửng sốt một chút.

Thang Gia Đống cố gắng ho khan đến mấy lần, ông thầm gấp muốn chết.

Bình thường nhìn thấy Trần Hi Lạc luôn rất linh hoạt, sao bây giờ vừa nhìn thấy một nhân vật lớn như vậy, mà đã ngây ngốc như thế rồi.

Không thấy Mục đại thiếu nhà người ta đã chủ động muốn bắt tay cậu ấy hay sao hả?

Đây là vinh hạnh lớn lao không phải sao? Sao còn cứ đứng đờ người ra như vậy cơ chứ?

Nghe được tiếng ho khan của Thang Gia Đống, thì Lạc Thần Hi mới vươn tay ra, bắt tay với Mục Diệc Thần một cái.

Vốn chỉ định chạm vào nhẹ nhàng thì sẽ buông ra ngay, nhưng ai mà biết được, đột nhiên Mục Diệc Thần dùng thêm sức, nắm tay của cô càng chặt hơn nữa.

Sau vài giây mới buông ra.

Đầu ngón tay còn lén lút sờ lòng bàn tay của cô một cái nữa.

Thang Gia Đống cười ha ha nói: "Tôi nghĩ tới, trận chung kết của giải thi đấu Hoa Phong ngày hôm đó, Hi Lạc lên bục nhận giải thưởng, không phải là Mục đại thiếu trao giải hay sao? Chuyện này thuộc về duyên phận rồi! Mục đại thiếu, mời ngài ngồi, các bộ quần áo dùng để chụp trang bìa ngày hôm nay, là tác phẩm của Thần Tinh, tôi nghe nói ngài rất thích các bộ đồ mà cô ấy thiết kế, hôm nay đến thực sự đúng lúc mà!"

Ông ấy rất cố gắng mà lấy lòng Mục đại thiếu, vừa chỉ huy trợ lý và nhân viên, rồi vừa cầm ghế sang, pha trà cho hắn.

Lạc Thần Hi nhìn bị hắn bị "trăng sao vây quanh" ngồi chính giữa, ngồi ngay ngắn dưới cây dù ra vẻ đại gia.

Trong lòng cô có một nghìn con ngựa hoang chạy ào qua!

Không phải Mục Diệc Thần sẽ ở lại đây coi cô chụp hình đấy chứ hả?!

Sợ cái gì chứ, đến thì đến đi.

Sắp xếp tốt cho Mục đại thiếu, thì Thang Gia Đống cũng cố ý gọi cô và Đoạn Vũ Ngưng sang một bên.

Trịnh trọng dặn dò: "Mục đại thiếu hiếm khi đi thị sát một lần, cho nên hai người phải cố gắng biểu hiện thật tốt cho tôi. Nếu có thể lọt vào mắt xanh của Mục đại thiếu gia, thì tiền đồ của hai người sẽ rất có lợi đấy, hãy suy ngẫm kỹ về tài lực và tài nguyên của Mục thị mà xem! Nhìn các cô cậu kìa!"

Thang Gia Đống âm thầm vui mừng.

Hôm nay hai người mẫu đến chụp ảnh trang bìa, họ phối hợp rất ăn ý, nên toàn bộ quá trình chụp hình đều cực kỳ thuận lợi.

Vừa khéo khiến cho Mục đại thiếu nhìn thấy trình độ chuyên nghiệp của tạp chí TREND!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.