Ngưu Nam

Chương 264



Cuối cùng Mã Từ Quân và Đoạn Gia Thụ đều đầu tư không ít tiền cho xưởng sữa bột của nhà lão Chu, số tiền này hẳn là cũng đủ xây nhà xưởng mua thiết bị, lão Chu cho bọn họ cổ phần công ty là mỗi người 15%, cũng giữ chức phó giám đốc Đại Thủy Ngưu nhũ nghiệp.

Từ xưa danh lợi không tách rời, tuy rằng xưởng sữa bột trong thời gian ngắn không thể mang tới hàng loạt tài phú cho hai người họ, danh dự nhưng lại là có thể mang tới một ít cho bọn họ, lấy trình độ vơ vét tiền của hai người gian thương này, tới khi đó nhất định sẽ không để tài nguyên tốt như vậy lãng phí vô ích.

Hôm nay ông chủ Đoạn chủ động bại lộ đúng là bất đắc dĩ, họ Mã này hai ba ngày lại muốn lão Chu cắt hàng của gã, trước đó gã không có mặt tại đó, nhịn cũng liền nhịn rồi, lần này người này thế nhưng giở trò trước mặt gã, là có thể nhịn nhưng không thể nhục.

Mã Từ Quân cũng khá không thiện cảm gì đối Đoạn Gia Thụ, hàng này tay dài như vậy, Hồng Công cách Đồng thành bọn họ xa như vậy, hắn ta đều có thể với tới, hàng này đưa ra giá tiền còn rất cao, khẩu vị còn đặc biệt lớn, cứu tiếp tục như vậy, đối phát triển của Cực Vị lâu bọn gã khá bất lợi. Tục ngữ nói cường long áp bất quá địa đầu xà*, gã đại đầu xà này làm tới không khỏi cũng quá nghẹn khuất rồi.

*cường long áp bất quá địa đầu: xà rồng mạnh cũng khó thắng được rắn địa phương –> phép vua thua lệ làng là đây

Tuy rằng trong lòng đều nhìn đối phương cực độ khó chịu, nhưng mà trên mặt đều vẫn là cười tủm tỉm, bất kể là Đoạn Gia Thụ hay là Mã Từ Quân, cũng không muốn tụt lại đằng sau vào lúc này, đều là bày ra một bộ tư thái lão tử căn bản là không coi mày là cái đinh gỉ gì.

Nghe hai người bọn họ anh một câu tôi một câu tôi tới anh đi, Úy Trác Dương buồn bực gặm dưa hấu, trước đó gã cảm thấy điều kiện kinh tế nhà mình coi như không tồi, nhưng mà so sánh cùng hai tên nhà giàu mới nổi trước mắt này, này thật là có có chút không đủ nhìn.

Gã biết Đoạn Gia Thụ, tại bên bọn gã có chút danh tiếng, nhưng mà không tính là nhân vật lớn oai phong một cỏi gì, gã cũng biết Mã Từ Quân, tới Ngưu Vương trang nghe La Mông nói qua mấy lần. Lúc này số tiền hai người bọn họ bọn họ vung ra thật đúng là không phải lớn bình thường, chẳng lẽ nói hai tên này kiếm tiền rồi đều không muốn làm tái đầu tư nữa, mà là đặt ở trong nhà nổi mốc sao? Lập tức tới nhiều vốn lưu động như vậy từ đâu hả? Hay là nói, tiền tiết kiệm gởi ngân hàng?

“Sao nào, lão Úy, cậu cũng muốn vào góp vui cùng à?”. Lúc này lão Chu liền hỏi Úy Trác Dương.

“Tôi cũng không nhiều tiền như vậy”. Hiện tại Úy Trác Dương đã chấp nhận số phận rồi, gã chính là người nghèo nha, lần này bọn lão Chu chơi quá lớn, gã không đu theo được.

“Không nhất định phải ra tiền mà, không có tiền ra lực cũng được mà”. Lão Chu một bộ bộ dáng rất dễ nói chuyện: “Nhà máy bên đó không phải cũng không cần bận tâm sao, vậy sau này ông liền không định tìm chút chuyện cho chính mình làm, chẳng lẽ liền suốt ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn hả?”.

“Ông giúp tôi quản lý năm năm, bản thân tôi cho ông 5% cổ phần công ty”. Cái gọi là vạn sự khởi đầu nan, mấy năm đầu này là khó khăn nhất, chờ qua năm năm sau, xưởng sữa bột của bọn anh chắc chắn cũng đã đi vào quỹ đạo rồi, nhân tài cấp dưới không sai biệt lắm cũng có thể bồi dưỡng lên rồi, tới khi đó bọn họ hoàn toàn có thể thuê một người quản lý khác.

Lão Chu vẫn là khá tinh tường đối năng lực của Úy Trác Dương, năm đó bản thân anh lấy kỹ thuật vào cổ phần, chủ yếu phụ trách chuyện bên trong phân xưởng, Úy Trác Dương thì chủ yếu chính là đối ngoại, thời gian mấy năm, bọn họ chính là làm ra sự nghiệp thuộc về chính mình, hiện giờ xưởng sữa bột này, nếu Úy Trác Dương chịu hỗ trợ, lão Chu tự nhiên có thể bớt nhọc lòng không ít.

“Liền cái này thôi? Còn có đãi ngộ khác hay không?”. Úy Trác Dương lau lau miệng liền ném vỏ dưa hấu đi.

“Lại bố trí một căn hộ cho ông, làm đủ năm năm rồi, tới khi đó sổ đỏ tặng cho ông”. Lão Chu khẽ cắn môi. Anh đã quen làm ông chủ rồi, quen cuộc sống nhàn nhã bớt nhọc lòng rồi, hiện tại lại bảo anh đi tham kinh doanh một công ty, trong lòng thật sự là có chút bài xích.

“Chỗ Ngưu Vương cư hả?”. Úy Trác Dương có chút động tâm, gã từng tham quan các căn hộ tại Ngưu Vương cư rồi, quả thực là không tồi, bên trong trang hoàng tốt, phong cảnh bên ngoài cũng tốt.

“Sao nào, đồng ý rồi?”. Lão Chu hỏi gã ta.

“Còn phải hỏi cha mẹ tôi trước đã”. Úy Trác Dương còn nhớ thương cha mẹ già nhà mình.

“Nếu bọn họ đồng ý đi theo tới, hoặc là sống cùng ông, hoặc là liền sống bên Lò Rèn, trong năm năm miễn tiền thuê nhà. Hoặc là tự ông tìm chỗ khác cho bọn họ cũng được”. Cho thêm một căn hộ nữa lão Chu là không nỡ bỏ ra được.

“Vậy tiền lương?”.

“Lương căn bản thêm chia hoa hồng”.

“Vậy ăn uống?”.

“Ngay tại tứ hợp viện này, nếu ông muốn tự nấu nướng cũng được”.

“Còn có cái khác hay không, như trái cây bốn mùa các loại”.

“Không thiếu phần ông đâu”.

“Còn có gà trống nhỏ, dê núi, heo mập……”.

“Ăn tết khẳng định có, mỗi tháng lại cho ông một cái định mức”.

“Ếch đá trên núi thì sao?”.

“Hôm nào bắt hai con cho ông ăn thử”.

“Cá bỗng khe suối……”.

“Lão Chu, không thì chức quản lý này vẫn là để tôi làm đi, dù sao Cực Vị lâu tôi cũng không bao nhiêu cồng việc, không cần cả ngày nhìn chằm chằm”. Lúc này Mã Từ Quân liền Mao Toại tự đề cử mình.

*Mao Toại tự đề cử mình:Tự tin vào khả năng đảm đương trách nhiệm quan trọng mà mạnh dạn tự tiến cử. Dựa theo tích: Khi quân đội nước Tần bao vây nước Triệu, Bình Nguyên Quân nước Triệu phải đi cầu cứu nước Sở. Môn đệ Mao Toại của ông tự đề xuất được đi cùng. Ở đó, may nhờ tài năng của Mao Toại mà Bình Nguyên Quân mới thu được thành công như ý muốn. (nguồn: Qick Tranlator)



“Tôi cũng có thời gian, bên hội sở tôi mấy tháng không để ý đều không sao”. Ông chủ Đoạn nghe đãi ngộ của quán lý xưởng sữa bột, nhưng mạnh hơn nhiều sơ với làm công dài hạn trên Ngưu Vương trang.

“Hai người vẫn là thôi đi, này cũng không phải tiểu đánh tiểu nháo*, còn có thể làm kiêm chức, từ trước tới nay cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy”. Úy Trác Dương vỗ vỗ bả vai của lão Chu: “Bạn thân à, việc này liền định như vậy a, xưởng sữa bột giao vào trong tay tôi ông yên một trăm tâm đi, người anh em tôi nhất định quản lý tới thỏa đáng”.

* tiểu đánh tiểu nháo= những việc vụn vặt

“Vậy ông mau chóng xử lý tốt chuyện bên kia đi, tới khi đó nhà xưởng này xem xem là phải xây thế nào, thiết bị mua từ đâu, nhanh chóng dựng lên cái xưởng này, mấy tháng này tôi lại bắt tay mở rộng số lượng trâu mẹ một chút, tận khả năng bảo đảm nguồn sữa đồi dào”. Hiện tại là tài chính cũng có rồi nhân tài cũng có rồi, lão Chu cũng không mong muốn sản lượng sữa kéo chân sau.

Bên này quyết định xong rồi, lão Chu thừa dịp lúc buổi tối dẫn Bé Khỉ đi Lò Rèn tìm lão Thường chơi cờ, lại để lộ một chút ý tứ chính mình muốn tặng một ít cổ phần công ty của xưởng sữa bột cho ông ta, chờ sau này bọn anh làm ra động tĩnh lớn, núi dựa nhất định phải phải có.

Có lẽ lão Thường cũng không để ý phần tiền này lắm, nhưng mà thế lực sau lưng ông nhưng chưa hẳn, không có một chút lợi ích, người ta dựa vào cái gì che chở bạn?

“Ta thấy cổ phần công ly liền thôi, chỉ cần ta còn có một hơi thở, người muốn gây chuyện phải cân nhắc một chút”. Lão Thường vừa chơi cờ cùng Bé Khỉ, vừa nói với La Mông.

“Nhưng mà ta tuổi cũng lớn rồi, cậu sớm kéo quan hệ một chút cùng bọn họ, cũng không có hại gì. Nhưng mà đừng cho cổ phần công ty, tại trong mắt những người bọn họ, cậu cái này cũng chính là một chút lợi nhỏ cực nhỏ, cầm cũng không bao nhiêu ý tứ, cậu không phải mở xưởng sữa bột sao, sau này liền tặng chút sữa bột cho bọn họ, này tốt hơn so với tiền”.

“Tặng sữa bột?”. La Mông vừa nghe lời này, nhịn không được liền nhíu mày.

“Yên tâm, sẽ không nuốt trọn của cậu, bằng không cậu dứt khoát liền không cần tiếp xúc cùng bọn họ, đỡ phải giúp đám cháu trai đó tới khi đó trong tối ngoài sáng tạo áp lực cho cậu, con trai ta mỗi tháng đều phải tới đây gặp ta, tới khi đó bảo nó thuận tiện lôi kéo một chút, bọn họ cũng đều biết ta là chỗ dựa của cậu, ít nhiều cũng sẽ có vài phần kiêng kị”.

Lúc trước lúc lão Thường muốn dùng kê linh, bọn La Mông mỗi ngày đều giết gà tìm kê linh bên căn nhỏ của mình, bận việc một đoạn thời gian thật dài, sau khi tìm được kê linh không nói hai lời liền mang qua cho ông, lão Thường làm người ân oán rõ ràng, lúc này ông tự nhiên là không thể để La Mông chịu thiệt.

Được lời này của lão Thường, trong lòng La Mông cực kỳ cao hứng, hiện tại ông lão này nhưng tiếc mạng rồi, nghe lão Bạch nói hiện tại trạng huống thân thể ông ấy rất tốt, ít nhất tại trong một hai chục năm này, La Mông là không cần lo lắng xưởng sữa bột nhà bọn anh sẽ bị người tới gây rối, có thể an tâm làm ăn rồi.

Ngày hôm sau, La Mông mang tặng một bình rượu cẩu kỷ tự mình ủ cho lão Thường, hiện tại rượu này chỉ có hai người ông La và Tiếu lão đại có thể uống được, những người khác cũng liền có thể theo ngửi mùi hương thôi, lúc này La Mông tặng nguyên một bình cho bên Lò Rèn, nhưng khiến mấy ông lão này trông mà thèm cực kỳ.

“Muốn uống rượu này hả? Lấy trứng bồ câu ra đánh cược cùng tôi đi?”. Bây giờ khác với tước kia, bên Lò Rèn đã không mấy ai sẵn lòng đánh cược chơi cờ cùng lão Thường rồi, hiện tại ông lão này muốn lấy hai cái trứng bồ câu ăn liền trở nên càng ngày càng khó khăn rồi.

“Ông chấp tôi mấy con?”.

“Chấp ông một pháo một xe được không?”.

“Không được, hai pháo hai xe”.

“Hai pháo hai xe? Ông, ông già này thật không biết xấu hổ, hiện tại ngay cả Bé Khỉ cũng không bảo tôi chấp hai pháo hai xe”.

“Không thì thằng bé sao vẫn cứ thua chứ? Ông liền nói chơi hay không chơi đi?”.

“Chơi, hai pháo hai xe liền hai pháo hai xe, chẳng qua lần này chúng ta nên cược lớn một chút, ông dám hay không?”.

“Mười cái trứng bồ câu cược một ly rượu của ông”.

“Chiến luôn!”.

Lão Thường nói xong liền xắn tay áo, ngày thường mấy ông lão này đều vô cùng keo kiệt, chơi một ván cờ, thắng bọn họ một hai cái trứng bồ câu, đều phải cọ xát tốn nửa ngày, lần này khó khăn bơi tới một con cá lớn, còn có thể dễ dàng để nó chuồn mất?

Bên lão Chu lại liên hệ Bành Lão Cửu, nhờ gã ta giúp chính mình lại tìm kiếm một đám trâu cái, bởi vì ông chủ Mã và ông chủ Đoạn góp tiền đều góp tới rất sảng khoái, lần này lão Chu rốt cục không thiếu tiền rồi.

Hơn nữa chờ nhà xưởng xây xong, đó cũng là chuyện mấy tháng sau rồi, thời gian mấy tháng này anh còn có thể kiếm tiền đó, hoa màu của trên Ngưu Vương trang, con cua cá chạch trong ruộng, ốc núi cá bỗng khe suối, đàn dê trên Ngưu Tích Câu, còn có trái hồng hỏa tinh khắp núi, đám này đều là có thể bán lấy tiền.

Nghe nói lão Chu muốn tiếp tục mua trâu, Bành Lão Cửu thật cao hứng, trước đâu lão Chu thông qua quan hệ của gã mua không ít trâu, sau đó có người nghe nói chuyện này, liền tìm gã hỏi thăm, hỏi bây giờ lão Chu còn mua trâu hay không, đáng tiếc hai năm nay lão Chu tựa hồ cũng không có ý nguyện muốn tiếp tục mua trâu.

Gã gọi đi mấy cú điện thoại, liền vơ vét một đoàn trâu cái, dùng mấy chiếc xe tải chở lên Ngưu Vương trang, đám trâu này mua xong, đàn trâu trên Ngưu Vương trang lại mở rộng không ít.

Từ trước đến nay bọn Nạp Mậu Thành đều là đăng ký vào sổ sách đối đám trâu này, mỗi một con trâu khi nào thì mua về, tuổi, từng sinh mấy con nghé rồi, cùng với có quan hệ huyết thống cùng trâu khác trên núi hay không, những cái đó đều có ghi chép lại, nghécon mới sinh ra không bao lâu, liền đeo một cái thẻ, chờ sau khi đeo khoen mũi rồi, thẻ này là có thể gở xuống, bởi vì bên trên khoen mũi còn có số thứ tự thuộc về con trâu này.

Bọn La Mông và Nạp Mậu Thành thương lượng, đám trâu mới mua về này, liền làm ký hiệu lên lỗ tai cho bọn nó trước, tạm thời không bố trí ra bên ngoài, trừ phi là số lượng không đủ, bằng không trước hết bố trí trâu cái nhỏ mới vừa trưởng thành.

Trên thực tế đối với trâu cái đã trưởng thành rồi, ảnh hưởng của nước linh tuyền đối chúng nó cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà đám trâu cái ở trên Ngưu Vương trang thai nghén ra đời tiếp theo, thể chất bình thường đều cực kỳ tốt, thời gian cho sữa và chất sữa cũng rất tốt.

Vì tận khả năng đảm bảo chất sữa của sữa trâu nhà bọn anh, lão Chu định tận lực bố trí nghé con chất lượng tốt sinh trưởng ở địa phương trên Ngưu Vương trang cho hộ nuôi trâu. Mà đám trâu cái mới vừa mua về này, vẫn là thả trên Ngưu Vương trang nuôi thôi, ít nhất có sự tẩm bổ của nước linh tuyền, chất sữa của chúng nó sản xuất vẫn là khá không tồi, nếu là cắt đứt nước linh tuyền, đại khái liền sẽ trở nên khá bình thường.

Trên đời không có gió không lọt tường, chưa tới thời gian mấy ngày, tin tức lão Chu định xây xưởng sữa bột liền truyền ra.

“Nghe nói gì chưa? Nhà lão Chu muốn xây xưởng sữa bột!”.

“Xây xong rồi?”.

“Còn chưa, hai ngày nữa sẽ bắt đầu đào nền rồi”.

“Vậy còn rất sớm, kích động vớ vẩn cái gì?’.

“Ông ngốc hả, chờ sữa bột nhà anh ta sản xuất ra, còn tới lượt chúng ta hả? Ông tổng cộng mới cướp được mấy lần cháo bột của nhà bọn họ hả?”.

“Ông là nói?”.

“Cuối tuần này tui tìm lão Chu hỏi một chút, xem bên bọn họ có tuyển người hay không, lần này chính là xưởng sữa bột, không phải công nhân tạm thời của Ngưu Vương trang, tui và vợ tui đều định đổi công tác”.

“Ông có vợ rồi?”.

“Còn chưa có, chẳng qua hiện tại nhưng có thể có rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.