Nguyên Phối Nghịch Tập

Chương 1: Thế giới thứ nhất - Tổng tài văn, trúc mã tổng tài là vị hôn phu



"Đáng chết!" Mộ Tiêm Vũ chịu đựng đau đớn ở cánh tay, xử lý tên sát thủ cuối cùng, sau đó nhanh chóng đi xem xét tình huống của bạn tốt, "Linh, cậu thế nào rồi?"

"Còn không chết được." Tư Đồ Linh ngữ khí suy yếu lại không bỏ được bản tính độc miệng.

"Là do chúng ta quá sơ suất." Mộ Tiêm Vũ trầm giọng nói.

Sau khi Thiên Vũ đi, sự nhiệt tình làm việc của các cô cũng dần dần biến mất, vốn liều mạng làm việc vì bảo hộ tiểu muội muội đơn thuần kia, hiện tại động lực đã không còn, những nhiệm vụ tràn ngập dụ hoặc cùng kích thích trong mắt các cô lúc trước thì nay cũng trở nên không thú vị. Vì vậy các cô quyết định rời khỏi tổ chức. Kỳ thật rời khỏi tổ chức rất đơn giản, chỉ cần hoàn thành lượng nhiệm vụ quy định, sau đó lại vì tổ chức hoàn thành một kiện nhiệm vụ cấp A là có thể rời khỏi.

Cô cùng Linh và Thiên Vũ trong những năm này làm nhiệm vụ đã sớm đạt tới số lượng quy định, thế nhưng tổ chức sẽ không dễ dàng phóng các cô rời khỏi, cho nên nhiệm vụ cuối cùng này độ khó khăn khá cao, thế nhưng cô và Linh đã quyết định rời khỏi, cho nên gần như vứt bỏ nửa cái mạng, rốt cuộc đem kiện nhiệm vụ cuối cùng hoàn thành. Không nghĩ tới lại trên đường trở về nhận đến tập kích của tổ chức. Đúng vậy, trước đó mặc dù có người thoát ly tổ chức, thế nhưng những người kia căn bản không có tiếp xúc qua nhiệm vụ chủ chốt, liền tính rời khỏi cũng sẽ không đối với tổ chức tạo thành uy hiếp, mà cô và Linh, bởi vì thân thủ xuất chúng, đầu não linh hoạt, đã trở thành thành viên trung tâm của tổ chức, tổ chức như thế nào sẽ yên tâm khiến các cô thoát ly đây?

Đưa tay nâng hảo hữu dậy, "Nơi này không an toàn, chúng ta còn là nhanh chút ly khai đi."

"Sợ là chúng ta đi không được." Tư Đồ Linh cố sức đứng lên, lạnh lùng nói.

Lúc này Mộ Tiêm Vũ cũng đã nhận ra có điều không đúng, ngẩng đầu, nhìn những sát thủ đang chậm rãi vây tới, nếu là các cô ở trạng thái tốt nhất, còn có năng lực cược một phen, chỉ là hiện tại các cô đi đường đều trở thành vấn đề, càng đừng nói chi đối phó những sát thủ cao cấp này. Biết kiếp nạn hôm nay không tránh được, ném xuống cây súng đã hết đạn, cô nhìn về hướng bạn tốt: "Cậu sợ hãi sao?"

"Ngu ngốc!" Tư Đồ Linh khinh bỉ nhìn cô một cái.

Hai người nhìn nhau cười, đều minh bạch ý định của đối phương, các cô có thể chết, thế nhưng chết như thế nào là do các cô tự bản thân quyết định, nhìn sát thủ càng ngày càng gần, Mộ Tiêm Vũ cười nói: "Không nghĩ tới chúng ta cư nhiên đến kiểu chết đều cùng Thiên Vũ giống nhau, nên nói là chúng ta hữu duyên sao?"

"Không cần lấy tên ngu ngốc kia cùng tôi so!" Hiển nhiên Tư Đồ Linh cũng nghĩ đến kiểu chết buồn cười kia của Thiên Vũ, bất mãn nói.

"Không sai." Mộ Tiêm Vũ nhìn người chung quanh, lạnh lùng nói: "Ít nhất chúng ta còn có nhiều người chôn cùng như thế!"

Nói xong, cô cùng Tư Đồ Linh đồng thời vươn ra tay trái, trên ngón trỏ của các cô đều mang một chiếc nhẫn Ruby có kiểu dáng giống nhau, hai người liếc nhau, đồng thời ấn xuống viên Ruby.

Khi những sát thủ kia phát hiện tình huống không đúng thì đã chậm, "Oanh" một tiếng, hẻm nhỏ này cùng những người kia đều biến thành tro tàn.

"Xin chào, hoan nghênh đi đến cục Xuyên qua."

Mộ Tiêm Vũ vừa khôi phục thần trí, một từ tính thanh âm liền vang lên.

"Anh là ai? Nơi này là nơi nào?" Mộ Tiêm Vũ nhìn như tùy ý, lại âm thầm cảnh giác, cô rõ ràng mình và Linh đã bị nổ thành tro bụi, vì cái gì còn chưa chết?

"Nơi này là một không gian hư ảo, không cần khẩn trương, tôi không có ác ý." Dường như nhận thấy được cô khẩn trương đề phòng, thanh âm kia nói.

"Bạn tôi thế nào rồi?" Nghĩ đến Tư Đồ Linh cùng mình bị nổ chết, cô nôn nóng hỏi.

"Không cần lo lắng, cô ấy hiện tại rất tốt, chỉ cần đến thời cơ thích hợp, các cô có thể đoàn tụ." Thanh âm kia trấn an.

"Anh là ai, đem tôi đưa đến nơi này là có mục đích gì?" Mộ Tiêm Vũ nghe được hảo hữu không có việc gì, nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới có tâm tư phân tích tình huống trước mắt.

"Trước tiên tôi tự giới thiệu một chút, tại hạ 009, là nhân viên công tác của cục Xuyên qua, bởi vì Mục tiểu thư ở các phương diện đều rất vĩ đại, cho nên tôi muốn mời cô vào cục Xuyên qua, không biết Mục tiểu thư cảm thấy thế nào? Đúng rồi, bạn tốt Bạch Thiên Vũ của cô hiện tại cũng là người của cục Xuyên qua."

Thiên Vũ? Vốn không có gì hứng thú, Mộ Tiêm Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu lên, "Thiên Vũ, cô ấy hiện tại thế nào?"

009 tạm dừng một chút mới nói: "Cô ấy rất tốt, hiện tại cũng rất hạnh phúc. Hiện tại cô ấy đã thông qua khảo nghiệm, trở thành viên công chính thức."

"Tôi có thể nhìn cô ấy một chút không?"

Không biết có phải là ảo giác hay không, cô giống như nghe được thanh âm cắn răng của đối phương: "Có thể."

Bỗng nhiên vách tường trước mặt cô sáng lên, sau đó, thân ảnh của Thiên Vũ liền xuất hiện trong tầm mắt cô, nhìn hình ảnh Thiên Vũ cùng một đám mỹ nam đuổi đuổi trốn trốn, sờ sờ cằm, "Xem ra cô ấy quả thật rất hạnh phúc."

"Chỉ cần cô đáp ứng vào cục Xuyên qua, rất nhanh là có thể cùng cô ấy gặp mặt." 009 nhân cơ hội dụ hoặc nói.

"Tư Đồ Linh cũng bị các ngươi lựa chọn sao?" Nghĩ đến hắn nói rất nhanh là có thể cùng Linh đoàn tụ, Mộ Tiêm Vũ hỏi.

"Đúng vậy, bất quá cô ấy là do một vị nhân viên công tác khác tiếp đãi." 009 trả lời.

"Tôi và Linh cũng phải làm thực tập sinh trước sao?" Cô đột nhiên hỏi.

"Không, bởi vì kinh nghiệm lịch duyệt của hai người đều phù hợp yêu cầu tiêu chuẩn của cục Xuyên qua, cho nên hai người sẽ chính thức vào cương vị." 009 nói.

"Được, tôi đáp ứng."

"Đây là hợp đồng, ký nó cô sẽ trở thành một thành viên của cục Xuyên qua." Dứt lời, một trương giấy lóe sáng bay đến trước mặt Mộ Tiêm Vũ.

Cô tiếp nhận giấy, nhìn thoáng qua, trừ cả đời vì cục Xuyên qua phục vụ ra, cái khác coi như hợp lý, cô bắt lại cây bút bay bên cạnh, vừa định ký tên, bỗng nhiên dừng lại.

"Thế nào?" Thanh âm khó hiểu của 009 truyền đến.

"Nếu chúng ta đều phải trở thành đồng sự, vì biểu thành ý, anh có phải cũng nên lộ mặt rồi hay không?"

"......"

"Liền hiện thân cũng không chịu, xem ra anh đối với tôi cũng không phải rất vừa lòng." Mộ Tiêm Vũ thở dài, "Nếu như vậy, tôi còn là không nên ký." Nói liền muốn đem hợp đồng xé mất.

"Khoan đã!" 009 vội vàng nói, sau đó một thân ảnh chậm rãi hiện ra.

Nhìn người trước mặt, Mộ Tiêm Vũ đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó, ôm bụng cười cười to, "Ha ha ha, 009 tiên sinh, cái bớt này của anh nhưng thật sự đặc biệt!"

Vỗ về dòng chữ "sắc quỷ" trên trán, 009 nghiến răng nghiến lợi nói, "Này không phải là bớt, là kiệt tác của bằng hữu tốt Bạch Thiên Vũ nhà cô." Không phải là nhét thêm mấy người đàn ông cho cô ta thôi sao, cô ta cư nhiên đối với mình kê đơn, ghê tởm hơn là, vô luận hắn làm như thế nào, hai chữ này đều không cách xóa bỏ!

"Tiểu Thiên Vũ thật sự là càng ngày càng đáng yêu." Mộ Tiêm Vũ thanh âm ôn nhu nói, "Nhất định là anh làm cái gì chọc giận cô ấy, nói đi, anh đối cô ấy làm cái gì?"

Tuy rằng Tiêm Vũ rất ôn nhu, thế nhưng 009 lại cảm giác được gió lạnh từng trận, "Tôi thật không có làm cái gì, chỉ là tống cho cô ấy mấy người đàn ông, cô yên tâm, những người kia đều là vai chính của từng thế giới, nhân trung chi long."

"Nguyên lai như vậy." Tiêm Vũ gật đầu, trách không được Tiểu Thiên Vũ phát điên.

Cảm giác lạnh lẽo biến mất, 009 thúc giục, "Hiện tại cô cũng nên ký rồi chứ?" Thật sự là một cô gái bao che khuyết điểm.

Tiêm Vũ gật đầu, sau đó cầm lấy bút ở trên hợp đồng ký lên đại danh của mình.

Tiếp nhận hợp đồng, 009 nhẹ nhàng thở ra, hắn cầm ra một chiếc nhẫn bảo thạch màu xanh, "Cái này cho cô, chỉ cần mang lên nó, cô sẽ lý giải nội dung công tác của chúng ta."

Mộ Tiêm Vũ đem nhẫn mang vào tay, trên người lập tức liền bị một cỗ kim quang quấn quanh, sau đó trong đầu nhiều thêm vài thứ, có liên quan về nguồn gốc cục Xuyên qua, nội dung công tác, còn có các loại pháp quyết vận dụng pháp thuật, cùng với phương pháp chính xác sử dụng chiếc nhẫn.

"Nhiệm vụ của tôi là gì?" Đem trong đầu loạn thất bát tao gì đó xem nhẹ, cô nhìn về 009.

"Nhiệm vụ của cô chính là nguyên phối nghịch tập." 009 nói.

Mộ Tiêm Vũ tại trong đầu nhiều ra thêm vài thứ, rất nhẹ nhàng tìm đến tin tức tương quan, luôn sẽ có những tình tiết như thế này phát sinh, nam chủ cùng nữ xứng là thanh mai trúc mã, hoặc là buôn bán đám hỏi, hoặc là chỉ phúc vi hôn, nếu như không có gì ngoài ý muốn, cuối cùng bọn họ sẽ ở cùng nhau, có một kết cục tốt đẹp. Thế nhưng, nữ chủ xuất hiện, các cô hoặc thông minh cơ trí, hoặc xinh đẹp như hoa, hoặc dũng cảm kiên cường, hoặc là xuyên qua trọng sinh, sau đó dễ dàng khiêu góc tường của nữ xứng, cướp đi trái tim của nam chủ. Sau đó chính là nữ xứng hắc hóa, các loại hãm hại, nam chủ nữ chủ tuy rằng sẽ mắc mưu sẽ hiểu lầm khắc khẩu, thế nhưng sau khi hiểu lầm được cởi bỏ thì cảm tình cũng sẽ theo đó mà gia tăng, cuối cùng nữ xứng sẽ phải nhận đến trừng phạt thích ứng.

Theo loại tình huống này tăng lên, nữ xứng oán khí cũng càng lúc càng lớn, rõ ràng các cô mới là nguyên phối, vì cái gì sẽ không có kết cục tốt, các cô không phục! Vì vậy địa phủ oán khí tận trời, vì tiêu trừ những oán khí này, khiến cho các cô sớm ngày đầu thai, cục Xyên qua thành lập một ngành mới, chuyên môn giải quyết loại chuyện này. Mà Mộ Tiêm Vũ liền là người đầu tiên bị lựa chọn.

Nhìn từng màn bi hài kịch bên trong thủy tinh cầu, Mộ Tiêm Vũ cười hứng thú, có ý tứ.

"Nhiệm vụ này tôi thích. Bất quá, nếu chúng ta lợi hại như thế, vì cái gì không trực tiếp tiêu diệt nữ chủ, ngược lại phải phiền toái như vậy?"

009 thấy cô vui vẻ nhận, nhẹ nhàng thở ra, giải thích, "Những nữ chủ này là kết cấu cấu thành thế giới, nếu trực tiếp diệt sẽ dẫn đến thế giới đó sập đổ, huống chi, những oan hồn kia chính là muốn nhìn đến những nữ chủ này bị chậm rãi tra tấn, chỉ có như vậy oán khí của họ mới có thể triệt để tiêu tán."

"Minh bạch." Tiêm Vũ sáng tỏ, chính là nữ chủ bị tra tấn càng thảm, các cô gái này càng vui vẻ.

"Cô vừa trở thành viên công chính thức, pháp thuật cái gì còn không thuần thục, trước hết bế quan dung hợp một chút rồi hẵng làm nhiệm vụ." 009 đề nghị.

"Tôi biết. Nếu không có việc gì nữa tôi đi trước." Tiêm Vũ nói xong liền biến mất.

"Không hổ là người tôi lựa chọn, nhanh như thế liền học được nháy mắt di động." 009 tự kỷ vung tóc, lập tức nghĩ đến dòng chữ trên trán mình, mặt hắn lại đen xuống, "Bạch Thiên Vũ, nha đầu chết tiệt, sớm biết cô sẽ như vậy, bổn soái ca nên nhét thêm cho cô vài người đàn ông, khiến cô không có ngày bình yên!"

Vừa nói vừa cầm ra một mặt gương tìm thân ảnh Bạch Thiên Vũ, nhưng là thế giới hư ảo có hàng ngàn hàng vạn, Bạch Thiên Vũ đã trở thành viên công chính thức, cái gì hắn biết đối phương cũng đều biết, bởi vậy hắn nghĩ muốn thoải mái tìm đến cô là không có khả năng, hắn buồn rầu thu hồi gương: "Nhiều thế giới hư ảo như thế, cô ta đến cùng chạy đi nơi nào? Chẳng lẽ thật sự muốn tìm từng thế giới?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.