Nguyên Phối Nghịch Tập

Chương 17: Chương 3-3



Từ sau khi Tiêm Vũ đáp ứng cho anh một cơ hội, Âu Dương Khải liền cả ngày vây quanh cô, cố gắng biểu hiện. Ngay từ đầu Tiêm Vũ cũng rất hưởng thụ, nhưng anh quản càng ngày càng nhiều, cô cảm giác liền không tốt. Càng làm người ta phát điên là, mỗi khi cô biểu hiện ra bất mãn, Âu Dương Khải liền vạn phần ủy khuất cầm ra một quyển các hạng mục chú ý dành cho thai phụ, chỉ vào trong đó một cái, thanh minh toàn bộ đều là vì đứa nhỏ, cô chỉ phải thỏa hiệp.

Di động lại một lần nữa bị lấy đi, Tiêm Vũ bất đắc dĩ nói: "Âu Dương Khải, anh rất rảnh rỗi sao?"

"Không có, anh còn có rất nhiều sách phải xem." Vừa nói vừa chỉ chỉ mấy quyển sách thật dày bên cạnh, Tiêm Vũ rõ ràng thấy được hai chữ thai phụ trong đó. Cô bỗng nhiên hoài nghi mình có phải đã quá kích thích anh hay không.

"Đây không phải là gậy ông đập lưng ông các cô thường nói sao?" Hệ thống ngữ khí bình bình, Tiêm Vũ lại khẳng định mình từ trong đó nghe ra được mùi vị xem kịch vui.

"Hệ thống, cậu biến thành xấu."

"......" Hệ thống.

Vừa lòng khiến hệ thống câm miệng, tâm tình Tiêm Vũ tốt một chút, thế nhưng khi cô nhìn đến người bên cạnh, tốt tâm tình lập tức tiêu tán, chẳng lẽ cô phải sinh hoạt như thế này hết chín tháng sao? Cô không muốn!

"Này, Âu Dương Khải, anh chẳng lẽ muốn cứ như thế này sao?"

Âu Dương Khải nghi hoặc nhìn cô: "Thế nào?"

"Nếu em lựa chọn lưu lại liền đại biểu em đã cùng người trong nhà quyết liệt, về sau chỉ có thể dựa vào anh, cho nên anh từ giờ trở đi phải chuẩn bị tiền sữa bột." Tiêm Vũ nhìn anh nói: "Anh sẽ không phải là chưa nghĩ qua vấn đề này chứ?" Cho nên anh nhanh chút ra ngoài kiếm tiền đi, không cần lại quản đông quản tây, cô nhớ rõ trong nguyên văn, lúc này Âu Dương Khải đã bắt đầu trù hoạch thành lập công ty.

"Em yên tâm, anh gần đây chơi cổ phiếu có lời ít tiền, đầy đủ chi trả tiền sữa bột cho bảo bảo, bây giờ em mang thai bảo bảo, anh như thế nào có thể yên tâm để em lại một mình, chờ em sinh bảo bảo xong anh lại cố gắng kiếm tiền." Âu Dương Khải đem cô kéo vào lòng, trong lòng tràn ngập hạnh phúc, Tiêm Vũ cư nhiên vì anh mà rời khỏi gia tộc, anh bảo đảm nói: "Em yên tâm, anh sẽ không để em và bảo bảo phải chịu khổ."

"Anh buôn bán lời bao nhiêu?" Tiêm Vũ hồ nghi hỏi.

"Không nhiều, mới một nghìn vạn." Âu Dương Khải ngượng ngùng nói: "Sau này anh sẽ kiếm càng nhiều tiền hơn nữa."

"......"

Có đầu não kinh tế như vậy, khó trách sẽ đem công ty phát triển lớn mạnh đứng thứ mười toàn quốc. Làm một người nội trợ hiền, cô nên cho chút cổ vũ, vì vậy cô chủ động dựa vào trong lòng anh: "Em tin anh."

"Cho nên em an tâm dưỡng thai đi, những cái khác giao cho anh là được." Âu Dương Khải đưa tay mềm nhẹ sờ sờ cái bụng còn chưa lộ rõ của cô.

Tiêm Vũ lười biếng ngáp một cái, từ sau khi trở thành thai phụ, liền dưỡng thành thói quen ngủ trưa, ngửi mùi của Âu Dương Khải, rất nhanh cô liền tiến vào mộng đẹp.

Đợi cô ngủ say, Âu Dương Khải mềm nhẹ đem cô ôm vào phòng ngủ, đóng cửa lại, sau đó cầm điện thoại đi đến ban công, bấm gọi điện thoại cho bạn tốt: "Đề nghị của cậu tôi đồng ý."

"Quá tốt!" Đối phương sửng sốt một chút, sau đó cao hứng nói: "Tôi biết cậu sẽ đồng ý mà, hai chúng ta song kiếm hợp bích, nhất định sẽ thành công."

"Được, Tiêm Vũ mang thai, tôi muốn chiếu cố cô ấy, cho nên công tác trù hoạch kiến lập công ty liền giao cho cậu."

"Cậu nói cái gì?" Đối phương sửng sốt một chút sau đó kêu to: "Ý của cậu là muốn một mình tôi gánh vác công tác chuẩn bị ban đầu? Âu Dương Khải, cậu thật quá phận!"

"Tôi biết cậu có thể, tiền tôi sẽ chuyển qua cho cậu, cứ như vậy đi." Âu Dương Khải quyết đoán cúp điện thoại. Sau đó hừ ca đi hầm canh, lát nữa Tiêm Vũ tỉnh lại sẽ muốn uống.

Bên trong phòng ngủ, người vốn nên ngủ say lại ỷ trên giường đem đối thoại vừa rồi của anh nghe được rõ ràng, cô thở dài, xem ra ý tưởng xúi Âu Dương Khải rời đi là không có khả năng thực hiện. Tính, không phải là mấy tháng thôi sao, cô nhẫn! Sau đó không lại cố nén cơn buồn ngủ nữa, yên tâm ngủ tiếp.

Người cùng Âu Dương Khải xây dựng công ty gọi là Tề Lỗi, là một công tử thế gia, bất quá trên đầu anh ta có ba người anh trai, kế thừa công ty cái gì căn bản là không tới phiên anh, lại nói, anh cũng không muốn bởi vì vật ngoài thân mà ảnh hưởng tình cảm của mình và các anh trai, hơn nữa cho dù không dựa vào gia tộc, anh cũng có thể xông ra một mảnh thiên địa, cho nên khi anh phát hiện Âu Dương Khải có thiên phú quản lý xí nghiệp liền quyết đoán quấn lên anh, cũng chết triền nát đánh cùng anh trở thành bạn bè, sau đó cổ động anh cùng mình thành lập công ty. Nhưng Âu Dương Khải bởi vì chuyện của Tiêm Vũ căn bản không có tâm tư suy xét cái khác, vào lúc anh chết tâm thì đối phương lại bỗng nhiên nói cho mình rằng anh ta đồng ý hợp tác. Tuy rằng đối với việc anh đem công tác chuẩn bị ban đầu đều giao cho mình có chút bất mãn, thế nhưng niệm tình anh sắp làm cha, Tề Lỗi vẫn là đồng ý. Anh cũng quả thật rất có đầu não, một mình đem công ty tạo lên, bởi vì quan hệ với Âu Dương Khải, mà quan hệ của anh với Tiêm Vũ cũng rất không sai, bởi vì bận chuyện công ty, hơn nữa bạn tốt lần lượt ngăn cản, sau khi Tiêm Vũ mang thai anh và cô còn không có gặp mặt, nghe nói ngày sinh dự tính của cô sắp đến, công ty cũng đã vào quỹ đạo, anh liền muốn đến xem Tiêm Vũ, thuận tiện hướng Âu Dương Khải tranh công. Anh ở dưới lầu nhìn thấy một người ở phụ cận đi qua đi lại, không yên lòng nhìn thoáng qua, phát hiện người này chính là Lục Mỹ, không khỏi nhíu mày.

Lúc này Lục Mỹ cũng đã thấy được anh, đi qua tới.

"Cô ở trong này làm cái gì?" Tề Lỗi giọng không tốt nói.

Từ sau khi video của ba người ở phòng ăn công khai, anh đối với người phụ nữ này hoàn toàn không có hảo cảm gì. Lúc trước bởi vì cùng Âu Dương Khải quan hệ tốt, anh và Tiêm Vũ cũng rất thân thiết, đối với người bạn như Tiêm Vũ này cũng coi như có hiểu biết, anh lúc ấy đã không quá thích Lục Mỹ, cảm thấy cô ta quá tâm cơ, thế nhưng xem cô ta rất chiếu cố Tiêm Vũ, cũng liền đem điểm không thoải này mái áp chế, tiếp nhận người bạn là cô, không nghĩ tới cô cư nhiên có ý đồ xấu với A Khải, trăm phương nghìn kế phá hư tình cảm của A Khải và Tiêm Vũ.

Nghĩ đến chuyện mà cô làm qua, Tề Lỗi cảnh giác nhìn cô: "Cô lại muốn làm cái gì?" Bây giờ Tiêm Vũ đang ở thời kì mấu chốt, cô ta như thế nào sẽ khéo như vậy xuất hiện ở đây.

Lục Mỹ che dấu bất mãn trong mắt, một mặt ủy khuất nói: "Tôi biết anh bây giờ rất chán ghét tôi, thế nhưng trừ anh ra không ai có thể giúp tôi."

"Cô có ý gì?" Đã biết gương mặt thật của cô, Tề Lỗi mới sẽ không bị cô điềm đạm đáng yêu đả động, không chỉ như thế, anh còn theo bản năng lui một bước.

Nhìn động tác của anh, Lục Mỹ sắc mặt đổi đổi, sau đó tiếp tục nói: "Anh chỉ thấy tôi đáng giận, căn bản không biết thời gian này tôi trải qua như thế nào, từ sau khi Mộ Tiêm Vũ đem video kia đưa lên mạng, mẹ tôi chịu không nổi kích thích phải vào bệnh viện, ba ba tôi đã cùng tôi đoạn tuyệt quan hệ, tôi bây giờ cái gì cũng đều không có."

Ghê tởm hơn là, bởi vì video kia, xí nghiệp chính quy cũng không chịu nhận cô, mà những người nguyện ý muốn cô vào làm kia, nếu không phải là một ít xí nghiệp nhỏ cô không xem trọng thì sẽ là ông chủ có ý đồ với cô, cô kiên trì lâu như thế, đã đến cực hạn, cô không phải không nghĩ đến việc trả thù hai người kia, nhưng bây giờ cô ngay cả vấn đề sinh tồn đều không xong, thì làm sao có tài chính đi đối phó người khác. Còn may nhờ mẹ cô biết tình hình cô không tốt mới không nhẫn tâm, nói chỉ cần Mộ Tiêm Vũ có thể tha thứ cho cô thì cô có thể về nhà.

Muốn cô đi xin lỗi Mộ Tiêm Vũ, chuyện này so với giết cô còn khiến cô khó có thể chấp nhận hơn, nhưng cô không có biện pháp khác. Vì tình hình trước mắt cũng chỉ có thể trước đi xin lỗi để được về nhà, về phần hai người kia, hôm nay nhận đến khuất nhục, ngày nào đó có cơ hội cô nhất định gấp bội hoàn trả.

Cô trong lòng tràn đầy không cam lòng đi tới tiểu khu Tiêm Vũ và Âu Dương Khải sống, bảo vệ canh cửa lại một mặt khinh bỉ ngăn cản cô, nói cái gì người xa lạ miễn đi vào, cô cắn răng, đều là video đáng chết kia tạo thành, hiện tại chỉ một tên bảo vệ nho nhỏ cũng dám xem thường cô. Cô định trở về, nhưng nhớ đến gương mặt băng lãnh của ba mình, nếu cô không được đối phương tha thứ, ông sẽ thật sự không cho cô về nhà. Cho nên chịu đựng cơn tức giận, cô tốn rất nhiều sức lực mới thành công lừa gạt bảo vệ đi tới bên dưới tiểu khu, lại phát hiện căn bản là vào không được, từng hộ gia đình nơi này đều cần vân tay mới có thể đi vào, về phần người ngoài, nếu không có sự đồng ý của hộ gia đình căn bản là vào không được, lúc trước cô theo Tiêm Vũ mới có thể tự do ra vào, bây giờ đặc quyền này đương nhiên không còn, đây cũng là nguyên nhân Âu Dương Khải vì cái gì yên tâm cùng Tiêm Vũ ở lại chỗ này. Cô thử qua ấn số nhà của hộ gia đình khác xin bọn họ mở cửa giúp, nhưng người khác nhìn thấy khuôn mặt của cô xong liền quyết đoán tắt điện thoại, bởi vì Âu Dương Khải và Tiêm Vũ ở nơi này, cho nên các hộ gia đình nơi này đối với chuyện của ba người càng thêm quan tâm, chân tướng đều biết rõ ràng thấu đáo, đối với bên thứ ba như cô thì chán ghét đến cực điểm, lại nói, hiện tại Tiêm Vũ mang thai, cô bỗng nhiên tới nơi này khẳng định không có lòng tốt. Vài hộ gia đình có lòng tốt còn thậm chí cố ý chạy tới nói cho Âu Dương Khải, khiến anh chú ý.

Âu Dương Khải cảm ơn xong liền hủy bỏ chuyện Tiêm Vũ xuống lầu tản bộ, tránh cho nhìn đến người phụ nữ kia mà ảnh hưởng tâm tình, chính anh cũng không ra ngoài. Cho nên Lục Mỹ ở chỗ này chờ hai ngày, liền một bóng người cũng không nhìn thấy. Đợi cô muốn buông tay lại thấy được Tề Lỗi.

"Chuyện này giáo dục chúng ta, làm tiểu tam là không có kết cục tốt." Tề Lỗi sung sướng khi người gặp họa.

Lục Mỹ cố gắng không nhìn vẻ mặt muốn ăn đòn của anh, tiếp tục ăn nói khép nép: "Mẹ tôi đã tha thứ cho tôi, bà nói chỉ cần tôi có thể được Tiêm Vũ tha thứ, sẽ cho tôi về nhà."

"Cho nên, cô là tới nhận lỗi?" Tề Lỗi nhướn mày.

"Không sai, anh dẫn tôi đi gặp Tiêm Vũ đi có được không?" Lục Mỹ áp chế lửa giận trong lòng, khẩn cầu nói.

"Cô chịu đến nhận lỗi cũng nói rõ còn có thể cứu vớt một chút." Tề Lỗi tán dương nói, đợi Lục Mỹ nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy có hi vọng, lại nói tiếp: "Thế nhưng cô không cần gặp mặt để nhận lỗi, nếu không tôi sợ Tiêm Vũ sẽ không thoải mái, cô yên tâm, tôi sẽ đem chuyện cô muốn nhận lỗi chuyển đạt cho bọn họ." Vừa nói vừa ấn xuống số nhà Âu Dương Khải, được cho phép liền kéo cửa phòng trộm ra đi vào, sau đó ở trước mặt Lục Mỹ đóng lại: "Tốt tâm khuyên một câu, cô đi đi, chung quy cô hiện tại đã là người nổi tiếng rồi, cứ đứng ở nơi này sẽ ảnh hưởng không tốt." Nói xong còn nhìn chung quanh một chút.

Lục Mỹ theo ánh mắt anh nhìn lại, mặt đen thui, người đi ngang qua quanh đây hiển nhiên đều xem qua video, bọn họ vừa đi vừa chỉ trỏ cô, trong mắt tràn ngập khinh thường. Đây khẳng định không phải là lần đầu tiên, nhưng cô lại bởi vì tâm sự tầng tầng mà không có chú ý tới. Biết Tề Lỗi không chịu giúp cô, cô hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, sau đó chạy nhanh rời khỏi.

Tề Lỗi vừa lòng huýt sáo, sau đó lên lầu tìm Âu Dương Khải tranh công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.