Mùa xuân sắp kết thúc, ánh mắt mặt trời thiêu đốt mọi nơi, ngọn núi tuyết phía bắc cao sừng sững kia cũng bắt đầu chuyển màu từ trắng xam sang màu xanh của thực vật.
Mà phía dưới hạ du khu vực đồng cỏ, một màu xanh động kéo dài miên man vô tận, từng cánh đồng hoa đang thỏa sức kheo sắc hương, ong mật, bướm, chim kéo về vùng đất này.
Mà lúc này bộ lạc đá lớn đang tất bậc trong một mùa bội thu lớn nhất từ trước tới nay. 45 thửa khoai đều trong mùa vụ thu hoạch.
Ước tính mỗi thửa đất thu hoạch được khoảng 600- 750kg khoai, đây là một lượng lương thực cực lớn trong thời đại bây giờ. Trung bình mổi gốc khoai cho khoảng 0,5kg khoai. Sản lượng rất thấp so với các giống khoai thời hiện đại.
Nhưng như thế là quá tốt rồi, với sản lượng hơn 20 tấn khoai thế này thì toàn bộ lạc Đá Lớn ăn khoai trong vòng một năm cũng không có hết.
Khoai có sản lượng lớn đến như thế, nhưng lại khó bảo quản. thông thường khoai sau khi thu hoạch không được rửa bằng nước rôi cho nào nơi tối và thoáng mát, làm như thế có thể bảo quản khoai được 2 3 tháng mà thôi.
Thế nhưng trong thời gian sắp tới là mùa hè, mua hè rất là nóng, khó lòng mà bảo quản tốt được khoai. Không thể bảo quản khoai tươi thì không có nghĩa Minh Vũ không thể chế biến khoai thành thứ khác để dễ bảo quản hơn. Bột khoai chính mà thứ tiếp theo được sản xuất.Thế nhưng trước mắt phải thu hoạch cho xong tất cả khoai đã.
Toàn thể bộ lạc có tất cả 285 người, chỉ trừ 15 đứa trẻ sơ sinh và 15 người mẹ của chúng ra, thì toàn bộ bộ lạc đều phải làm việc cả, ngay cả lão già Vu thường này ngồi chơi xơi nước cũng phải đi ra nhặt khoai cùng lũ trẻ. Má 15 người phụ nửa kia cũng không có ngời chơi mà là nấu thức ăn cho toàn bộ đám người đang làm việc ngoài kia.
Những tên đàn ông đứng đầu hàng, dùng sức lực bản thân mà nhổ tung gốc khoai lên, để lộ ra không ít củ bám trên rễ đồng thời dưới đất cũng có không ít. Phía sau những tên đàn ông lực lưỡng này là mấy đứa nhỏ và phụ nữ, bọn họ nhặt những củ khoai kia gom thành đống.
Những đống khoai kia lại có người bắt đầu làm sạch đất đá rồi cho lên xe rùa trực tiếp cho vào kho để bảo quản. một người một việc theo trình dự đó mà hành động, công việc được tăng nhanh rất nhiều.
Minh Vũ mang tiếng là thủ lĩnh bộ lạc, nhưng hắn cũng không có ngồi chỉ tay năm ngón, mà trực tiếp tham gia công việc.
Nhìn từng đống, từng đống khoai trước mắt, toàn thể bộ lạc cực kỳ vui sướng, đã rất lâu bọn họ chưa có nếm qua hương vị của khoai rồi, cháo khoai, khaoi nướng, thậm chí mà món ăn xa sỉ nhất bánh khoai nướng. nghĩ đến ai cũng phát thèm.
Một ngày toàn thể bộ lạc thu hoạch được 5 thửa, bọn họ phải long động vất vả trong 9 ngày liền, thế nhưng không một ai oán trách, chỉ là trên mặt hiện ra niềm vui bất tận.
Với sản lượng khoai khổng lồ, cái kho nhỏ vừa mới xây kia cũng không có đủ chứa, khoai để tràn ra ngoài sân phơi, được che đậy bời vài tấm da thú.
Số khoai này nếu không xử lý cho tốt thì trong vài ngày nữa số khoai này sẽ mọc mầm, lúc đó sẽ ăn không được nữa.
Và để hoàn toàn xử lý số khoai này Minh Vũ dự định chế biến thành bột khoai. Cách làm bột cũng khác là đơn giản, sau khi gọt vỏ khoai ra rồi nghiền nhỏ và phơi cho thật khô, sau khi phơi khô, nghiền thêm một lần nữa cho khoai thành bột, lúc này bảo quản sẽ được lâu hơn.
Nhưng công việc này rất nhiều và quan trọng phải có sân phơi và cối xay. Sân phơi mọi người đã xây từ trước rồi.
Sân phơi có diện tích 1,5 thửa đất, đượt lót bằng gạch, nên rất thuận tiện cho việc phơi khô lương thực. thế nhưng cối đá thì chưa có làm được. thế nên công việc nghiền nát khoai cực kỳ lâu và thủ công.
Tương tự như cách nghiền nát hạt oliu, toàn bộ là dùng đá mà nghiền nát khoai. Công việc tiêu hao cực nhiều nhân lực. nhưng bù vào đó bộ lạc có đông nhân khẩu nên công việc cũng không tính là khó khăn cho lắm.
Ruộng khoai sau khi thu hoạch được thu dọn sạch sẽ, số cây khoai trực tiếp được phơi khô dưới nắng rồi chấc thành đống. ban đầu Minh Vũ có ý nghĩ sẽ lưu trử những cây khoai này lại để cho bầy trâu sử dụng trong mùa động.
Thế nhưng hắn chợt nghĩ lãi, mầm khoai có độc, thế nên lá của nó cũng có khả năng cao chứa động tố. trâu ăn vào sẽ chết.
Quả thật Minh Vũ cũng đoán được mấy phần chính xác, tuy lá cây khoai không có độc, nhưng quả của nó có độc, được tính rất cao, còn nguy hiểm hơn cả khi ăn phải khoai mọc mầm nữa.
Số gốc cây khoai này được thu gọm và đốt đi để lấy chất dinh dưỡng cho đất phục vụ cho mùa vụ sau.
Tro có thuộc tính kiềm giúp tẩy rửa đất khỏi các mầm bệnh không mong muốn. Minh Vũ dự định la sau khi giải quyết được đống khoai kia, lúc đó mới có thời gian rảnh để xuống giống khoai lần 2.
Thế nhưng sau khi Vu biết Minh Vũ có ý này thì lão liền ngăn hắn lại. đơn giản vì thơi gian sắp tới là mùa khô, mùa khô không có nước cây trồng sẽ chết.
Minh Vũ ban đầu cũng không nghĩ đến chuyện này, nhưng hắn suy nghĩ một hồi lâu mới nghe lời Vu.
Chuyện thần linh, đồ đằng thì không có thể tin Vu, chứ mấy chuyện liên quan tới thời tiết, tập tính theo mùa thì Minh Vũ hoàn toàn tin tưởng theo Vu.
Cái này chính là kinh nghiệm sống, lão đã sống quá lâu, trải qua không biết bao nhiêu mùa khô, nên kiến thức của lão rất là lớn.
Vu nói kể từ khi cánh đồng hoa bên kia tàn, đó cũng chính là mùa khô bắt đầu, lúc đó trời rất nóng, dòng suối kia sẽ cạn trong vòng một tháng, lúc đó nước rất khan hiếm, phải đi thật xa mới có thể lấy được nước.
Nghe Vu nói thế Minh Vũ càng suy nghĩ sâu xa hơn về vùng đất này, thật khó mà hình dung, hầu như tại nơi nay mọi kiến thức địa lý tự nhiên của hắn không thể lý giải hoàn toàn.
Đối với một khu rừng rậm ôn đới thì một chuyện thiếu nước vào mùa hè sẽ không thể nào xảy ra hơn nữa, trên kia còn một ngọn núi tuyết lớn nửa. nguồn dự trử nước ngọt rất là lớn.Mà phía bên kia cánh đồng hoa đang có dấu hiệu nở rộ, đó cũng là lúc mà lễ hội mùa xuân được tổ chức tại bộ lạc Đồ Sơn các đây khoảng chừng 10 -15 đi đường.
Vì thế sau khi thu hoạch khoai được 5 ngày thì đám người Minh Vũ lại chuẩn bị cho một chuyến đi xa.
Lần này Minh Vũ ra ngoài cùng với 20 người, trong đó có Exp, Luc, Klu,Orc, Ashi là những thành viên chủ chốt, số còn lại là đám tân binh. Ngoài ra hai con hươu đưc và 5 con trâu cũng được mang theo.
Bầy trâu bây giờ đã được thuần hóa tốt, hơn nữa còn rất nghe lời. mấy ngày nay đám ngày đượ nuối rất mập. bọn chúng toàn ăn khoai mà thôi, đó là những cũ khoai nhỏ không đạt chất lượng nên cho đám thú này thưởng thức món ngon.
Trong chuyến đi lần này trâu mang theo có tác dụng thồ hàng đồng thời cũng là vật cưỡi tốt, còn hai con hươu đực được Klu và Minh Vũ cưởi dưới ánh mắt tràn đầy hâm mộ của mọi người.
Lần này ra ngoài trang bị rất là đầy đủ, mỗi người trên lưng đến có đến 50 mũi tên, ngoài ra trên lưng trâu cũng tồn chứa không ít mũi tên, khiên, giáo, dao cũng là vật không thể thiếu.
Hàng hóa mà đám người Minh Vũ mang đi chủ yếu là nồi, chảo, một ít thịt hươu khô, dầu oliu, muối. Ngoài ra trang phục mỗi người đều là một chiếc áo da sói. Đội hình có trang bị cực kỳ sa sỉ.
Đoạn đường đến bộ lạc Đồ Sơn cũng khá là dể đi chỉ cần đi dọc theo con suối là được, bời vì theo như Klu nói, con suối này chảy tới một cái hồ lớn, cái hồ này gọi là Động Hồ, bộ lạ Đồ Sơn sinh sống gần đó.
Dọc đường bọn họ đi phát hiện cũng không ít động vật hoang dã, nên trong lúc đi đường cũng bắt được một số thỏ rừng, gà rừng,…
Mà Minh Vũ cũng không có ở không, hắn cưỡi lên người con hươu đực đồng thời quan sát xung quanh tìm kiếm những thứ hữu dụng cho bộ lạc. thế nhưng vận may của hắn không có kéo đến, dọc đường quan cảnh cũng không khác gì bộ lạc Đá Lớn cho mấy.
Tại ngày xuất phát thứ 5, lúc này trời đã gần về chiều, mọi người chuẩn bị dừng chân tìm chổ hạ trại. bất chợt bên kia bờ suối có không ít âm thanh soàn soạt vang lên, sau đó là không ngừng có tiếng người hú.
“ có người!” ngay lập tức mọi người liển cảnh giác xung quanh, tên đã được giương ra. Âm thanh một lúc càng gần. đám tân binh có một chút căng thẳng.
“vụt!” một cái bóng màu đen nâu lao ra khỏi rừng cây, thẳng hướng bờ suối mà chạy, tiếp theo đó có 4 5 cái bóng như thế lao ra, bọn chúng không ngần ngại mà lao xuống mặt nước.
“ Heo Rừng!” Minh Vũ lớn tiếng.
Không đợi Minh Vũ ra lệnh tấn công, mấy người Klu đã xả tên vào người những con heo kia rồi, không một con sống sót, bọn chúng cố gắn giãy dụa một chút rồi cũng bắt đầu trôi theo dòng nước.
Lúc này từ trong rừng vọ ra không ít người, nhìn thấy phía bên kia có người hai bên lập tức căng thẳng.
“Tud!” nhìn thấy người quen Klu liền chào hỏi.
Tud nghe có người gọi mình, cũng nhìn vế hướng đó, hắn nhìn thất thân ảnh quen thuộc Klu thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn.
Tud là thủ lĩnh bộ lạc Núi Lớn, bọn họ sống tại vùng núi lân cận, cũng được tính là hàng xóm của một lạc Đá Lớn, tuy vật trong lần trao đổi mùa đông kia, bộ lạc bọn họ không có tham gia.
hôm nay chủ nhất, có 1 chương thôi. vì hôm nay khá là bận việc, không có thời gian.