Bộ lạc Đá Lớn lúc này không còn cái cảnh khắp nơi xanh tươi, tay là những cánh đồng trồng thực vật bát ngát, lúc này chỉ còn những đống tro tàn, có đôi khi lại bốc khói thoang thoảng.
Thế nhưng bộ lạc lại không một ai nản chí, dịch bệnh đã được kiểm soát, nhưng tộc nhân mắc bệnh đang trong quá trình phục hồi, còn những người khác bắt đầu tạo dựng lại bộ lạc.
Luc cùng một nhóm thợ săn mang theo nhiều vật phẩm có giá trị như nồi, chảo, dầu oliu, muối tinh, bột khoai. Mang đến bộ lạc Đá để trao đổi da thú. Cho dù giá có thấp thì nhất quyết phải đổi thật nhiều da thú mang về.
Bộ lạc lúc này số da thú đã tiêu hao rất nhiều, đa phần đều bị đốt đi để tiêu diệt mầm bệnh. Vì không đủ da thú mà vải thì rất ít nên mọi người tạm thời mặc váy cỏ. tuy rất ngứa và dễ cháy, nhưng là có còn hơn không.
Những căn nhà gạch mái đã bị tháo dở thiêu hủy cùng nhưng vật dụng khác, thế nên những căn nhà trống trơn, thậm chí còn có thể nhìn thấy những vết đen do khói còn đóng lại trên tường.
Tộc nhân bắt đầu đốn cây, chẻ củi lợp lại mái nhà, để thuận tiện hơn cho việc xây dựng lại nhà cửa, Minh Vũ cho người làm thang gỗ.
Lúc trước vì thiếu vật dụng nên Minh Vũ không có làm, nhưng hiện tại lại khác, bộ lạc đã có rìu và dao, nên công việc này trở nên khá là dể.
Cây thang gỗ làm có chiều dài khoảng 4m để phù hợp cho việc lợp lại mái nhà. Các mắt thanh được gọt đẽo cẩn thận bằng dao, đồi dùng dây từng buộc chặc tránh bị xẹ dịch khi sử dụng.
Phần mái nhà được lợp bằng lá cây. Loại lá là có phiến lá rất lớn, nó chỉ mọc vào mùa hè và thu mà thôi. Chúng cũng có trái màu xanh, ăn vị rất chác, nhưng thuộc về chủng loại ăn được.
Mái nhà được xếp theo từng lớp và chồng lên nhau một cách xem kẽ để tranh bị dột khi trời mưa mới.
Ngói tuy được sản xuất ra, thế nhưng lại cung không đủ cầu, với lại Minh Vũ đã có dự định khác cho số ngói kia.
Nhóm thủ công cũng ngưng việc chế tạo cung tên lại mà bắt đầu chế tạo nhưng vật mà Minh Vũ cần. đó là những thứ cực kỳ cổ quái.
Có cái thì nhìn giống chiếc ly. Nhưng lại có hai đầu to bằng một cái tô, mà chính giữa lại có một chiếc đĩa lớn. Có cái thì giống như một cái nồi, có hai quai, nhưng khá là nhỏ, không biết dùng để làm cái gì.
Đám người Alan, Akam không biết, nếu như Kai nhìn vào thì hắn sẽ biết đó là một bộ lư hương dùng trong việc thờ cúng tổ tiên của người Việt.
Tại chính giữa sân phơi cũng được dựng một cây cột lớn, mọi người không biết dùng để làm gì, đồng thời tại chỗ đó còn xây dựng một cái giường gạch lớn.
Tộc nhân thầm nghĩ đó là Minh Vũ sẽ xây nhà của mình tại đó, nên cũng không có ý kiến gì, vì lúc này Minh Vũ là người có quyền cao nhất. không ai dám cãi cả.
Bên ngoài mọi người đang làm việc hăng say, nhóm người đi theo Melly cũng phụ giúp Exp nấu thức ăn, quả thật, bộ lạc Syk có những người phụ nữ có thiên phú rất tốt, trong vòng một hai ngày, bọn họ đã có thể nấu thức ăn mà dùng muối rất tốt.
Ngay cả các món khó như chiên và canh bọn họ cũng đã làm được. còn về phần bột khoai, bọn họ vẫn làm chưa được, nhưng trong vòng 1 2 tháng tới, khi trở về bộ lạc Syk, bọn họ sẽ trở thành nhưng đầu bếp cực tốt.
Minh Vũ là Melly ở bên trong lều trại ngoài việc đi ra ngoài chỉ đạo làm việc ra, cả hai người cùng nhau làm cái gì có trên một tấm vải.
Tấm vải này rất khác biệt với nhửng tấm vải khác của bộ lạc Syk, nó màu nâu đỏ. Đây là một phát kiến mới cho toàn bộ bộ lạc Syk. Minh Vũ đã chỉ cho các nàng cách nhuộm vải.
Thuốc nhiệm không ai khác đó chính là lá cây và củ của củ gây tê. Chúng đã có màu nâu đỏ sẳn rồi, khi pha với nước ấm rồi cho tấm vải vào. Nấu trong lửa nhỏ nhừng một giờ rồi ngâm trong đó chừng 2 ngày. Rồi lại đem ra phơi khô. Cuối cùng Minh Vũ đã có một tấm vải màu nâu đỏ như thế này.
Cái mà hắn cùng Melly đang làm đó chính là một lá cờ, tuy không phải là cờ đỏ sao vàng vì không có thuốc nhuộm màu vàng, thế nhưng ngôi sao chính giữa lá cờ cũng được thêu lên. Làm nổi bật ngay tại trung tâm lá cờ.
Bàn thờ, lư hương, cột cợt, và cờ, tất cả đã chuẩn bị đầy đủ chỉ cần nhóm Luc trở về Minh Vũ sẽ tế tựng cúng tê tổ tiên. Khai sinh ra một bộ lạc mang tầm cao mới.
Trong những ngày qua, việc sản xuất nông nghiệp đã bị trì trệ rất nhiều, hầu hết các loại thực vật trồng trên thềm nước đều bị họn sạch, ngay cả thực vật dưới bờ suối phụ cận nơi con trâu bị dìm chết cũng bị lôi lên bờ phơi khô rồi làm mồi lửa.
Lúc này trên cánh đồng nước, các tộc nhân đang gieo cấy lại rau diếp, đồng thời những người khác tiếp tục công việc tưới tiêu cho vườn ớt và cây hạt đá.
Minh Vũ cũng mang về mộ giống cây mới, cây cà chua. Nhưng quả cà chua được mang thề từ lễ hội mùa xuân đã được Minh Vũ lấy hạt phơi khôi rồi mang về bộ lạc.
Cà chua là một loài thực vật ăn quả, vị rất tốt cung cấp nhiều chất xơ và Vitamin, tốt cho hệ tiêu hóa và tim mạch.
Mà trái cà chua cũng rất dể sử dụng có thể ăn sống, ăn kèm với các món nướng hoặc chiên, hay có thể làm các món xào, hấp, nấu canh thậm chí là nướng đều có thể.
Minh Vũ mang về tổng cộng là một túi hạt giống. Minh Vũ cũng không có trực tiếp trồng xuống đất mà ươm giống trước tiên đã.
Đầu tiên hắn dùng khăn ẩm ủ hạt trong một đêm, sau đó ngày hôm sau Minh Vũ cho tộc nhân gói những chiếc lá lớn thành từng những chiếc cốc nhỏ, rồi cho đất vào, làm một cái bầu đất bằng lá cây. Sau đó mới cho hạt giống vào, rồi để trong mát cho tới khi cây ngon cao chừng 10 cm rồi mới đem ra ngoài.
Đây chính là cách gieo giống và trồng trọt các loại rau củ ( hàng la ghim) thời hiện đại, một khi làm như thế cây sẽ phát triển mạnh mẽ hơn, ít bị sâu bệnh phá hoại ( sâu rất thích ăn mần non của hạt giống).
Trong khoảng thời gian chờ đợi cây non mọc mầm và phát triển, thì bên ngoài Minh Vũ cùng với tộc nhân bắt đầu khai hoang chuẩn bị đất gieo trồng.
Cà chua thuộc loại thực vật thân mềm, chúng thường bò dưới dất hoặc leo lên thân những cây khác. Như vậy khi trồng cà chua phải chuẩn bị cây cho chúng bám vào.
Để làm đất nền trồng trọt, Minh Vũ cho tộc nhân làm ra những mô đất dài có chiều ngang chừng 2 gang tay, độ cao của mô đất khoảng chừng 5cm. mỗi mô đất cách đều nhau chừng 1m.
Với khoảng cách giữa hai luống như thế, có thể dựng dàn leo cho những cây cà chua. Làm như thế sẽ tăng cao được năng xuất hà dễ dàng cho việc thu hoạch.
Nhưng đê làm được như thế, Minh Vũ đã huy động hơn 30 tộc nhân làm việc trong cả 10 ngày mới hoàn thành. Giống cà chua thì chư xuống, nhưng giàn leo đã chuẫn bị xong tất cả rồi.
………………………………………………
Mà phía bên kia, hồ Móng Gấu lễ hội mùa xuân đã đi vào giai đoạn kết thúc, lúc này tại bờ hồ đó chính là một đai tiệc giao hoan. Những người phụ nữ sẽ chọn những người đan ông mạnh khỏe nhất, giỏi nhất để được giao phối.
Một người đàn ông tài giỏi, khoe mạnh có thể được 5 hay 6 thậm chí nhiều phụ nữ hơn thoe sao, còn những kẽ hen yếu thì không có một ai quan tâm, thậm chí là còn bị đánh đập.
Người mạnh nhất đó chình là Saita dũng sĩ mạnh nhất bộ lạc Aram. Tuy thua xa về số người của bộ lạc Đá nhưng những thợ săn bộ lạc Arm lại cực kỳ dũng mãnh và thiện chiến, trong trận chiến cuốc cùng, bộ lạc Aram đã giết đượcn 3 con quái thú sừng dài, chiếm lấy ngôi vị đệ nhất. Còn Simba thì cay cú lấy hạng thứ hai.
Nhưng người phụ nữ mà Saita oa ước thì ngay từ ngày đi săn đầu tiên nàng ta đã thoe bộ lạc Đa Lớn rời đi. Khi biết được tinh tức đó Saita có một cảm xúc mãnh liệt muống xông thẳng đến bộ lạc đá lớn mà cướp người phụ nữ kia về.
Nếu không phải e ngại cái thứ vũ khí kia thì hắn đã làm điều đó ngay sau khi bộ lạc Đá lớn cùng Nanh Lửa bộ lạc đánh nhau rồi.
Saita hắn đã quyết định không chọn bất kỳ người phụ nữ nào làm bạn tình của hắn, lòng hắn nay đã quyết Melly người phụ nữ phải thuộc về hắn, còn kẻ thù không ai khác đó chính là toàn bộ bộ lạc Đá Lớn, cái bộ lạc đượng mệnh danh là bộ lạc hèn yếu nhất.
Còn đối với bộ lạc Đá khi nghe tin Minh Vũ cùng bộ lạc của hắn đã nhanh chóng rời đi, đám người Simba ảo não vô cùng, bọn hắn tưởng rằng lặng lội trong rừng sâu săn giết được nhiều thú, lúc đó sẽ có nhiều thịt, như thế bọn họ lại có đồ ăn ngon. Thế nhưng mông tưởng cũng không như mơ.
Simba rất là uất ức, Minh Vũ từng hứa, sau khi chuyến đi săn kết thúc, hắn sẽ dùng dầu đổi lấy da thú, nhưng da thú đã có, nhưng người thì không còn.
Simba cũng không có nghĩ ngợi gì nhiều, một mực cũng ngay lập tức trở về bộ lạc. trong mấy ngày qua trong rừng thức ăn đi vào miệng giống như là phân, không có một chút hương vị, nhạt nhẽo như nước.