Nguyên Tố Đại Lục

Chương 261: 261: Vô Sắc Không Giới





Ba đánh một không chột cũng què, bốn Thuật Pháp trước mắt khí thế phát ra lại kinh khủng như vậy, nhìn là biết không phải là hạng tầm thường.
Thiên lão lần này nguy thật rồi!
Cho dù là đứng ở bên dưới, khoảng cách đã cực xa so với bầu trời đi nữa nhưng vẫn cảm thấy được sức nóng đến cháy bỏng in lên da thịt do hỏa long phát ra lại thêm sự sắc bén của Quang thân kiếm xuất hiện một đường thẳng tiến tỏa sắc quang huy như hình ảnh lưỡi kiếm xuyên thấu thiên khung làm lay động tâm can mỗi người nhìn thấy được, họ không khỏi lo lắng cho số phận của Thiên lão sau đòn đánh tổng lực của đối phương khi tất cả lại cùng nhau mà đến thế này!
Các người đừng quên trên đầu chúng ta còn treo thứ gì đó! Một ma giả lưng đeo kiếm có chút khinh thường đám người, hắn chỉ tay lên trời nhắc nhở cho đám người hình như đã quên thứ gì đó!
Đám người nhìn theo hướng chỉ tay của đối phương.
Ực..!! Không để ý thì không sao, để ý thì nhiều người phải giật bắn mình, ai nấy cũng vội nuốt một ngụm nước bọt cho bớt đi sợ hãi.
Trong ánh mắt của họ, sắc trời một mảnh đen kịt xuyên thấu cả màn chướng của Thanh Sắc Giới Nghiêm tạo ra, nó chẳng khác gì gương mặt của ma quỷ đang há ra miệng máu rộng lớn như hắc uyên vô tận tham lam muốn nuốt cắn nuốt xác thịt sinh linh trên đời.
Còn ở ngoài thành nhìn lên, một khủng cảnh tà dị được phác họa, một khuôn mặt đen kịt được gọi là hắc diện tỏa ra khí tức diệt thế được treo trên bầu trời Giới thành Thiên Phương, nó giống như đang dõi ánh mắt quan sát sinh linh nhỏ bé được chính hắc diện nó luôn nhốt trong bốn bức tường vây quanh để tìm xem, hôm nay...!lên bắt ai lên đoạn đầu đài để khai đao đây!
Bịch bịch..!! Mặc dù là vào ban đêm nhưng đêm nay, cảnh sắc Giới thành còn rõ hơn mọi khi, nhiều ma giả ở ngoài thành nhìn vào liền không khống chế được thân thể mà run lên bần bật, đến pháp bảo ở ngay trong lòng bàn tay cũng không cầm chắc được, đến đôi chân của bản thân đột nhiên mất lực cũng không biết ra sao để rồi ngã quỵ xuống mặt đất, quỳ bái trước Thiên Diệt Ma Phong!
Vù..!! Gió lớn nổi lên, Giới thành liền biến sắc.
Phập phồng..!! Thiên lão vạt áo bay theo gió thổi tới, đôi mắt hữu thần trực diện nhìn vào tam sắc quang mang đang kéo quân tiến tới, chúng không chút ngừng nghỉ miệng thì rít gào chỉ mong có thể nhất kích đưa đối phương xuống hoàng tuyền thế đạo để chủ nhân của chúng nó được ngủ ngon giấc!
Thiên Tuyệt Luân lần này ngươi chết chắc!

Cảm nhận khí thế bên mình quá mãnh liệt đã hoàn toàn áp đảo đối phương, chỉ trong khoảng khắc thôi ba chữ Thiên Tuyệt Luân sẽ biến mất khỏi trần đời, Diệt Chính kích động đến dục hỏa công tâm để rồi hưng phấn không kìm nén được mà phun ra một ngụm huyết tinh.
Có thể thấy oán khí của hắn đối với Thiên lão lớn đến cỡ nào!
Thoáng nghe được lời nói kích động của đối phương thốt ra, Thiên lão không để tâm vì ở trước mắt lôi cầu hủy diệt mang theo lôi long giơ nanh múa vuốt, hỏa đằng giao gầm thét cùng Quang thân kiếm rít gào đã lần lượt kéo đuôi nhau tiến tới.
Để ta cho các ngươi thấy, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, mọi hoa chiêu chỉ là hoa trong gương, trăng trong hồ, mãi mãi đều là vô ích!
Soạt..!! Thiên lão phất tay áo sang một bên, theo cái gạt áo tùy ý đó, phảng phất không gian bị đánh động như mặt hồ tĩnh nặng dao động bởi ngoại vật chạm vào!
Có chút môn đạo! Cảm giác nóng bức cùng tê dại thay nhau truyền đến, Thiên lão hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay đưa ra đối diện với lôi cầu khổng lổ có thể hủy diệt bất cứ thứ gì nó chạm vào được.
Tĩnh! Thiên lão thầm thốt.
Xoẹt! Một nguồn sức mạnh vô danh như ý trí của thiên địa từ lòng bàn tay Thiên lão tỏa ra tạo lên một áp lực cực lớn đẩy lùi lôi cầu đang tiến tới phải lùi ra sau.
Cái gì? Tam Ma thấy vậy không khỏi thất kinh.
Thuật Pháp của hắn đến Siêu cấp Tứ Nguyên cũng không dám trực diện chống đỡ, vậy mà đối phương chỉ cần cái đưa tay ra phát lực liền đánh lui siêu cấp thuật pháp của hắn, chuyện này rốt cuộc là sao? Ở Giới thành không thể nào có người mạnh hơn Tứ Nguyên được.
Tất cả các ghi chép của Diệt Ma Hội đến nay ghi lại đều không có ma giả nào vượt quá Tứ Nguyên - Thiên Nhân Cảnh, cùng lắm là hai trăm năm trước có một Siêu cấp Ngũ Nguyên xuất hiện rồi cũng nhanh chóng biến mất khỏi Giới thành mà thôi.
Không lẽ Nguyên Lão Hội - Thiên Tuyệt Luân đã mạnh đến mức đó?
Tam Ma không khỏi lắc đầu.
Càng nghĩ sâu xa, hắn càng khó có thể tin, mặc dù hiện thực đã diễn ra ở ngay trước mắt!
Lục Ma dẫn Diệt đại nhân rời khỏi đây.

Tốt nhất là đi gặp thủ lĩnh đại nhân! Tam Ma vội phi thân đến chỗ hai người Diệt Chính, hắn có chút gấp vội nói ra.
Nếu như những gì hắn suy nghĩ là thật, vậy thì còn đánh đấm gì nữa.

May mắn Thiên lão còn đang bận bịu giải quyết đám Thuật Pháp mãnh mẽ của bọn họ phóng xuất, lúc này mà không rời đi lại chờ Thiên lão rảnh tay mới đi thì không còn cơ hội nữa mất!
Tam Ma ngươi hốt hoảng cái gì? Chiến thắng đã ở trước mắt, cần gì phải rời đi, ta muốn ở đây chứng kiến bộ dáng thể thảm của Thiên Tuyệt Luân! Diệt Chính có chút khinh thường hành động của đối phương lúc này, hắn hẵng giọng rồi dõng dạc tuyên bố phải ở lại đến cùng!

Lục Ma nhanh lên! Tam Ma không để ý tên điên này, hắn quay sang nhìn kĩ Lục Ma một lúc rồi dùng giọng điệu ra lệnh ít khi dùng ở trước đó nói cho đối phương biết nên làm gì lúc này.
Đối diện, Lục Ma ánh mắt dao dộng.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy đối phương tỏ ra lo lắng như vậy.

Cho dù là chấp hành nhiệm vụ cửu tử nhất sinh ngày trước cũng không thấy đối phương dùng biểu cảm và giọng điệu y ghét nhất để ra lệnh cho Lục Ma hắn đi làm việc!
Chuyện...!!
Lục Ma đang định lên tiếng thì thanh âm của Thiên lão truyền lại: Ở lại đây đi.

Ta còn có cần phải giải quyết với các người!
...! Ba người nghe thanh âm được truyền đến mà sững sờ, họ vội xoay người nhìn lại liền thấy một hình ảnh cả đời ba người hay những người ở bên dưới cũng sẽ không bao giờ quên được!
Xoạt..!! Một luồng sóng truyền đi đánh động cả không gian trong Thanh Sắc Giới Nghiêm, mỗi khoảng không nó đi qua liền bị một nguồn sức mạnh thần bí và lạnh lẽo biến thành hai màu trắng đen xen kẽ.
Cái này là..!! Ở xa, Diệt Vô Ưu nhìn thấy không gian xung quanh dần chuyển biến thành hai màu trắng đen liền kinh hô.
Không ổn!
ẦM!
Diệt Vô Ưu như nghĩ đến điều gì đó liền tỏ ra thất kinh, hắn vội thúc dục ma lực nhanh chóng bay về phía trước.

Bên kia.
Trước mắt đám người, lôi cầu, lôi long, quang thân kiếm, hỏa long đằng giao, tứ đại Thuật Pháp như bị mất đi màu sắc vốn có thay vào đó là hai màu sắc nhạt nhòa mà vô vị khiến cho tứ đại Thuật Pháp như bị đóng đinh trên không, không thể nhúc nhích dù chỉ một li.

Mọi loại khí tức cuồng bạo và sắc bén cũng theo thế giới quanh họ mất đi màu sắc mà biến mất, nhìn chúng bây giờ chẳng khác gì những pho tượng xám trắng chỉ chờ tan biến vào hư không!
Định Thiên Pháp - Vô Sắc Không Giới!" Thanh âm như thiên âm truyền vào tai mỗi người.
Là nó? Thiên lão giả hỏa sử dụng Thuật Pháp căn nguyên của bản thân rồi!
Ta cảm thấy ác mộng của ta quay lại rồi.

Lũ chết tiệt này!
Hai thân ảnh đứng từ xa trông thấy khoảng không trước mắt rung động rồi nháy mắt tất cả mọi vật chuyển thành hai màu trắng đen rõ rệt thì không khỏi liếc mắt nhìn nhau thầm hô.
Trước đôi mắt trừng lớn của mọi người đang nhìn lên, Thiên lão phất nhẹ tay áo, bốn đại Thuật Pháp sáng chói thiên địa một thời dần dần tan thành dải tinh quang trở lại thành nguyên tố ban sơ!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.