Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 4: Tên đạo tặc nham hiểm



Trong rừng, mấy chục cụm lửa từ ngọn lửa dưới chân Vua sói Gió Mạnh lây xuống chỉ tụ lại trên lớp lá héo úa kia, không hề có chút dấu hiệu nào là sẽ lan ra chung quanh cả.

Trùng hợp là những ánh lửa này lại giúp cho Tần Nhược ở cách đấy mấy chục mét quan sát được rõ ràng tình hình chiến đấu ở giữa sân. Có điều một phần nguyên nhân cũng là do những đám lửa này đã càng ngày càng nhiều hơn, và lại đang dần dần có xu hướng co lại thành một cụm nữa.

Nhìn thấy thế, Tần Nhược lặng lẽ siết chặt cây gậy phép trong tay: trận chiến sắp phải kết thúc rồi.

Mạo hiểm trong rừng Cain suốt một tháng, hắn hiểu rất rõ ràng và tỉ mỉ về khả năng của con BOSS bậc ba dạng tinh anh này. Tên chiến sĩ cuồng bạo kia vẫn luôn gắng ngăn cho Vua sói Gió Mạnh không đến gần được mục sư và kẻ điều khiển nguyên tố sét, nhìn có vẻ như chính xác đấy, nhưng thực ra đó lại là hành động đẩy hắn và đồng bọn vào trong vực thẳm...

Ba người này hẳn mới chỉ là lần đầu tiên đụng độ với Vua sói Gió Mạnh, cho nên không hiểu chút gì về năng lực của nó. Mặc dù Vua sói Gió Mạnh từ đầu đến giờ vẫn luôn dùng các phép thuật hệ gió bậc ba, bậc bốn một cách rất hung hãn, nhưng ba người này dường như đã quên mất rằng, Vua sói Gió Mạnh là một con BOSS hai hệ, trừ năng lực dùng phép thuật hệ gió, nó còn tinh thông cả phép thuật hệ lửa từ bậc một đến bậc bốn nữa! Mà những cụm lửa trải đầy đất kia chính là bằng chứng tốt nhất.

“Sét Cắt!”

Ngay chính lúc này, kẻ điều khiển nguyên tố sét vẫn luôn sử dụng phép thuật bậc ba tấn công con Vua sói Bão Táp kia chợt trầm ngâm mấy giây, rồi chuyển đổi phép thuật, sử dụng ra một phép thuật bậc bốn.

Lòng Tần Nhược hơi khựng lại, chỉ thấy một tia sét màu trắng chói lóa rộng chừng mấy mét xẹt qua vùng trời của rừng Cain như một mũi tên, mang theo những tia điện mãnh liệt và tiếng sấm rúng động đánh trúng ngay người Vua sói Bão Táp!

“Áo!!”

Vua sói Bão Táp rên lên một tiếng, toàn thân đầy những tia điện nhảy lung tung không dứt. Đây là lần đầu tiên phép thuật của kẻ điều khiển nguyên tố sét kia phát huy ra được thuộc tính gây ra trạng thái tiêu cực của nó: tê dại.

Đồng thời, giữa ánh sét trắng lóa ấy, chừng trăm cụm lửa trên mặt đất đã có hơn một nửa lặng yên tiêu tan, Vua sói Bão Táp đã không còn khả năng khống chế được nhiều lửa như thế nữa.

Thấy được kẻ điều khiển nguyên tố sét kia tung tuyệt chiêu phá vỡ công sức tụ lực thật lâu của Vua sói Bão Táp, đồng thời cũng hiện ra thực lực càng mạnh mẽ hơn, Tần Nhược nhất thời cả kinh, suýt chút nữa đã quên mất việc khống chế những nguyên tố nước mà mình phải rất khó khăn mới ngưng tụ được. Lúc này, kẻ điều khiển nguyên tố sét kia đột nhiên quát to một tiếng: “Ra tay!”

Tiếng nói vừa dứt, tên chiến sĩ cuồng bạo vừa nãy còn có vẻ vô cùng vụng về kia chợt thu lại tấm chắn khổng lồ trong tay, thân thể chấn động một cái, một làn hào quang màu đỏ sậm từ trong làn da hắn thẩm thấu ra!

Cuồng hóa!

Chiến sĩ cuồng bạo bậc bốn!?

Vì sao mới đây còn có vẻ gà nhép đến vậy? Trông có vẻ như bất cứ tên người chơi bậc ba nào chỉ cần ra tay một chút cũng đủ để xử lý hắn vậy.

Tần Nhược một lần nữa không biết phải nói gì...

“Ầm!!!”

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên, Vua sói Bão Táp cao đến hai mét thế mà lại bị tên chiến sĩ cuồng bạo này quật cường đánh lui lại đến mấy mét, nhưng tên này cũng còn chưa ngừng tay, cây búa màu tím trên tay hắn không ngừng quật tới, giống như muốn băm Vua sói Bão Táp ra làm muôn mảnh vậy, nhìn thật là dũng mãnh đến vô bờ!

Cùng thời gian đó, tốc độ xuất phép của kẻ điều khiển nguyên tố sét kia cũng như được thăng lên một cấp, hoàn toàn không còn cái vẻ tấn công cho có lệ như lúc trước nữa, các phép thuật bậc ba liên tiếp được bắn ra, khiến Vua sói Bão Táp đang trong trạng thái tê dại kia bị đánh cho lui lại liên tục.

Tình hình trận chiến vẫn liên tục diễn ra theo chiều hướng đảo một mặt này, hơn nữa lại càng ngày càng trội hơn.

Bị lừa rồi!

Đây là cảm giác thứ nhất của Tần Nhược.

Rất nhanh, hắn tựa như bị ai đó chạm phải dây thần kinh, lông mi bèn nhăn lại, rồi tâm thần cấp tốc tập trung, ánh mắt lần từ luồng dao động mỏng manh dưới chân nhìn về phía một bóng mờ ở phía bên trái...

Có người!?

Núp ở trong bụi rậm, Tần Nhược thầm cười lạnh, rồi theo sự dao động của sợi tơ dưới chân, tầm mắt hắn chậm rãi di động: Hừ... Đợi không nổi nữa rồi?

* * * * * *

Lúc này, tình hình chiến đấu giữa sân đã phát sinh một chút biến hóa kỳ dị nho nhỏ.

Vua sói Bão Táp dưới sự tấn công liên hoàn của hai người bọn chiến sĩ cuồng bạo bậc bốn, kẻ điều khiển nguyên tố sét bậc bốn kia rốt cục cũng bùng giận lên, trong thoáng chốc, khắp người nó hừng hực bốc lên một ngọn lửa màu vàng, thừa cơ hội bức lui chiến sĩ cuồng bạo, bắt đầu một cuộc phản kích trước bờ vực của cái chết!

Mặc dù có chút bất ngờ, nhưng chiến sĩ cuồng bạo nọ lại không hề kinh hoảng mà cấp tốc lao trở lại, dưới sự trợ giúp của mục sư ánh sáng lại một lần nữa chống đỡ lại Vua sói Bão Táp. Nhưng hắn vẫn còn quá khinh thường sự điên cuồng của con sói này.

Mấy chục cụm lửa nhỏ ở phía sau người của Vua sói Bão Táp chợt bừng lên, trong những tiếng hô kinh hãi, chúng cấp tốc gom lại với nhau, rồi quay cuồng. Rất nhanh, một con sói khổng lồ thuần túy cấu thành từ nguyên tố lửa đã đạp gió xuất hiện ở trước mặt tiểu đội ba người này. Không chút do dự, nó mang theo một khí thế chết chung mãnh liệt lao tới táp vào chiến sĩ cuồng bạo.

“Gordon, cẩn thận!”

Phía sau chiến sĩ cuồng bạo, kẻ điều khiển nguyên tố sét hiển nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy cơn bùng giận của Vua sói Bão Táp, cho nên trong nhất thời đã quên mất phải làm gì. Cùng một lúc với tiếng hô kinh hãi nọ, chiến sĩ cuồng bạo đã bị con sói lửa kia nuốt chửng.

Đồng thời, lưỡi dao gió màu vàng của Vua sói Bão Táp cũng mãnh liệt bắn trúng chiến sĩ cuồng bạo ấy...

“Ầm!”

Một cơn sóng lửa lan tỏa, lực lao tới mạnh mẽ của con sói lửa lẫn lực đánh vào của lưỡi dao gió màu vàng kia đã khiến chiến sĩ cuồng bạo bị bắn văng ra, mang theo một mùi hương khét lẹt ngã “bịch” ở cách chỗ cũ chừng hơn chục mét, sống hay chết chưa rõ.

“Sét Cắt!”

“Mau hồi sinh nó!”

Đến giờ khắc này, hai người bọn mục sư ánh sáng và kẻ điều khiển nguyên tố sét ấy mới nhận ra được sự đáng sợ của Vua sói Bão Táp - một con BOSS bậc ba dạng tinh anh, và gần như đồng thời làm ra những phản ứng chính xác nhất một cách nhanh chóng.

Cùng lúc với một màn ánh sáng hồi sinh bao trùm lên trên người chiến sĩ cuồng bạo, một tia sét đồ sộ trông giống như một mũi tên màu trắng lóa có linh tính cũng xé gió đánh trúng Vua sói Bão Táp.

Giữa tiếng sấm rền chấn động bầu trời và một luồng ánh sáng chói lóa, Tần Nhược lại không hề để ý gì tới tình trạng của Vua sói Bão Táp, mà hai mắt cứ chằm chằm nhìn lấy cuốn sách cuộn mà kẻ điều khiển nguyên tố sét kia đang nhanh chóng móc ra, hung tợn nuốt vào một ngụm nước miếng.

Sách phép bậc bốn, chỉ nguyên vật liệu để chế tạo ra nó cũng đã hơn 400 đồng vàng rồi, là gấp ba lần giá trị nguyên liệu của sách bậc ba... Mặt khác, xác suất thành công cũng chỉ có 70% thôi...

Người này thực con mợ nó giàu mà.

Có điều, dưới tình trạng đã mất đi lá chắn thịt và lớp chắn phép, việc sử dụng sách phép bậc bốn để cưỡng chế đẩy Vua sói Bão Táp vào trạng thái tê dại quả thật là một sự lựa chọn bất đắc dĩ nhất, và cũng là hay nhất. Nhưng, có người lại không muốn nhìn thấy tiểu đội này thành công cho lắm.

“A!”

Một tiếng kêu ngắn ngủi vang lên, dị biến phát sinh! Một bóng đen mơ hồ chợt lóe lên bên cạnh người của mục sư ánh sáng, rồi theo đó, mục sư ánh sáng đang dùng phép hồi sinh cho chiến sĩ cuồng bạo này ủ rũ ngã xuống.

Sự việc đột phát này khiến sắc mặt của kẻ điều khiển nguyên tố sét ở cạnh đó đại biến:

“Không!”

Đáng tiếc, dù hắn có kêu lớn hơn, cũng không thể nào cứu lại được cục diện thất bại này.

Đạo tặc!

Loại nghề nghiệp khiến người ta chán ghét nhất đại lục Thần - Ma, đồng thời cũng là loại nghề nghiệp giết người cướp của chịu khó nhất, phổ biến nhất.

Mục sư ánh sáng đã bị lén nện một gậy khiến ngất xỉu ngã trên mặt đất, bởi vì thế, nghi thức hồi sinh chiến sĩ cuồng bạo kia cũng đã bị cưỡng chế đình chỉ! Kẻ điều khiển nguyên tố sét biết chuyện đã hỏng bét đến cực điểm rồi, trong lúc hoảng hốt, cuốn sách phép thứ hai hắn móc từ ba lô ra cũng không dám dùng nữa, thế rồi hắn bị lưỡi dao gió màu vàng của con Vua sói Bão Táp đang ôm lòng báo thù kia xé thành hai nửa, cuốn sách phép đó cũng từ trong tay kẻ điều khiển nguyên tố sét này rơi xuống.

Sau khi đánh lén thành công, tên đạo tặc này không có chút trì trệ nào, hắn cấp tốc ẩn thân biến mất.

Lưu lại thi thể của hai người bọn chiến sĩ cuồng bạo và kẻ điều khiển nguyên tố sét kia, cùng với một tên mục sư ánh sáng vừa té xỉu, sắp phải chịu đựng lửa giận của Vua sói Bão Táp, và vài món trang bị rơi rớt trên mặt đất...

Sau một tiếng tru vì đã phát tiết xong lửa giận của Vua sói Bão Táp, trận chiến kết thúc. Mà lúc này, giữa bụi rậm, Tần Nhược híp hai mắt lại, sâu trong ánh mắt có một nét phẫn nộ điên cuồng thoáng lóe qua rồi biến mất.

Cách ra tay này...

Là thằng đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.