Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 73: Hoạt động trong bóng tối



Trong hang động tối đen, mấy chục tên người chơi cùng xếp hàng bước ra từ một lối đi rộng khoảng 5 mét. Mấy con thiết bối ngô công gần họ nhất cùng ngẩng đầu nhìn, sau đó cấp tốc phản ứng - chúng uốn lượn những thân thể khiến người ta kinh hãi, lặng yên bò lên.

“Chiến thú! Lên!”

Trong hang động đá vôi yên tĩnh truyền đến một tiếng quát to.

Bốn gã cuồng chiến máu thú cầm thuẫn cùng một loạt đưa thuẫn ra trước người, chỉnh tề đối chọi với những con thiết bối ngô công đang trườn qua. Cuồng chiến máu thú bậc bốn đối chọi với thiết bối ngô công dưới sự giúp sức của mục sư ánh sáng, ngay cả trạng thái cuồng hóa cũng không cần mở ra.

Sau đó, càng lúc càng có nhiều nguyên tố sư, cung tiễn thủ tràn từ lối đi vào hơn, họ đều đứng phía sau bốn gã cuồng chiến nọ.

“Nguyên tố sư, tấn công quần thể!”

“Cung tiễn thủ, tự do nhắm chắc tấn công!”

Tiếng quát vừa dứt, những dao động phép thuật như pháo bông cùng nổ ào ra từ trong và ngoài lối đi; từng lượt từng lượt phép thuật, mũi tên phép thuật mang theo ánh sáng chói lóa bắn ra, những con rết thiết bối ngô công gần nhất vừa mới trườn chưa được bao xa thì đã bị bắn cho chết tốt, thân thể cuộn lại, ngã khỏi lối đi, khiến những con rết phía dưới phải cả kinh tránh né liên hồi.

Tần Nhược nhìn mà cảm khái không thôi. Thật không hổ là đoàn đội chuyên nghiệp chuyên đánh BOSS đấy, mới chưa đến 15 phút đã xử lý được Vua khô lâu và càn đến nơi đây rồi. Không biết những lối đi bên ngoài kia có đường tắt hay không nữa...

Đoàn đội nọ dường như cũng rất quen thuộc với hoàn cảnh nơi đây; họ không từ lối đi của họ càn xuống, mà chỉ đứng lặng yên, chờ những con rết phía dưới xếp hàng đi lên nhận chết.

Chỉ một thoáng thời gian, mấy chục con rết trong hang động đã bị dẹp hơn phân nửa, toàn bộ chúng đều cuộn mình lại, rớt la liệt xuống đất.

Số lượng rết ít đi, bên trong lối đi phía đối diện chợt bắn ra hai điểm sáng màu lục. Giữa màn đêm, hai điểm sáng này vẽ lên hai đường cong đẹp đẽ, sau đó hạ xuống hang động.

Sau một tiếng vang rất nhỏ, hai luồng ánh sáng chợt khuếch tán. Đây là hai viên tinh thạch chiếu sáng cấp cao. Chỉ thoáng chốc, chúng đã xua đi màn đêm trong hang động rất nhiều, đồng thời cũng lộ ra vị trí cụ thể của Vua hắc ngục ngô công.

Nhưng, điều khiến Tần Nhược phải dở khóc dở cười chính là, con Vua hắc ngục ngô công thân dài tám mét kia lúc này lại không hề chấp nhận lời khiêu khích của đám người đó. Nó cứ nằm tại chỗ không chút động đậy, hai mắt nhắm, chỉ có hai sợi râu có hai quả cầu lửa màu đen là nhẹ nhàng lắc lư; trông nó tựa như đang ngủ đông chưa tỉnh vậy.

Xoay ánh mắt, Tần Nhược chợt nhớ tới một chuyện vô cùng trọng yếu, nên không khỏi chấn động trong lòng:

Số rết dưới đó đã bị thanh trừ gần sạch rồi. Trong một khoảng thời gian ngắn, hẳn là không còn con nào bảo vệ cho đám cỏ hắc diên và thổ linh ma tinh ở bốn xó cả.

Cấp tốc nhìn quanh một vòng tình cảnh bốn góc ấy, sau đó Tần Nhược đột nhiên lần đầu cảm nhận được một cách mãnh liệt về ưu thế khi có cảm giác nguyên tố nước ở nơi đây!

Không những nắm rõ như lòng bàn tay tình trạng hoạt động của lũ rết phía dưới, mà cả vị trí xác thực của cỏ hắc diên và thổ linh ma tinh mình cũng nhìn được nữa; thậm chí ngay cả phạm vi chiếu sáng của hai viên tinh thạch, chỗ tối tăm, cùng với sự hoạt động của bốn tên đạo tặc do trung đội kia phái ra, cũng đều nằm trong sự theo dõi của mình.

Sau khi phân tích lại tình cảnh của bản thân, Tần Nhược cấp tốc làm ra một hành động vô cùng can đảm...

Hắn đi dọc theo con đường ngoằn ngoèo dưới chân, theo sự yểm hộ của bóng tối, không chút thanh âm men xuống dưới hang.

Vì tránh bị Vua hắc ngục ngô công theo dõi, Tần Nhược còn cố ý men theo lối đi đến góc xa nhất với nó.

Trong góc này, cỏ hắc diên có bốn cây, thổ linh ma tinh cũng có hai khối. Vốn nơi đây có hơn mười con thiết bối ngô công và ngũ sắc ngô công bảo vệ, nhưng hiện giờ chúng đã không còn nữa, đương nhiên những nguyên liệu ấy sẽ thành mục tiêu của Tần Nhược.

Mặc dù không dám chắc chắn bốn tên đạo tặc được phái ra kia là để dẫn dụ Vua hắc ngục ngô công hay để thu thập dược thảo, nhưng Tần Nhược vẫn không chút chậm trễ bắt đầu thu thập cây cỏ hắc diên đầu tiên ngay - thu thập thổ linh ma tinh cần đến bảy, tám giây thời gian, trong khi cỏ hắc diên chỉ cần bốn, năm giây. Để bảo hiểm, thu thập thứ dễ hơn vẫn là nhất.

Khi thu thập dược liệu, đương nhiên không còn khả năng duy trì thuật Hóa Thủy nữa.

Thoát khỏi thuật Hóa Thủy rồi, Tần Nhược biến thành một người mù trong bóng tối. Trừ có thể nhìn thấy phía xa có hai quầng sáng và khí vị đáng sợ của Vua hắc ngục ngô công ra, hắn không nhìn thấy được gì khác, thậm chí tình hình của đám người chơi ở lối đi cách hắn trăm mét hắn cũng không thấy.

Sự chuyển biến mãnh liệt này nhất thời khiến Tần Nhược cảm thấy vô cùng khó chịu, lẫn nguy hiểm.

Có điều Tần Nhược vẫn gắng chịu đựng, không chút cẩu thả phát động thuật Thu Thập, bởi vì hắn đã tính toán rồi, bên đây là nơi cách xa nhất với đám người ấy, sẽ là lượt cuối cùng bị thăm dò, cho nên mình vẫn có sung túc thời gian để thu thập mấy cây dược thảo. Còn phần Vua hắc ngục ngô công thì... Mặc dù Tần Nhược biết mình đúng là ở trong tầm nhìn của nó thật, nhưng với chỉ số thông minh của nó, nó tuyệt đối sẽ không làm ra loại hành động buông bỏ dược thảo cấp cao để bảo vệ cho dược thảo cấp thấp.

Điều cần cân nhắc cuối cùng chính là bốn gã đạo tặc kia. Có điều họ không biết được rõ ràng về tình hình trong hang, sẽ không dám hành động quá bắt mắt, cho nên muốn qua bên này còn cần phải có chút thời gian.

Tổng kết lại, Tần Nhược cảm thấy tạm thời mình vẫn còn rất an toàn, cho nên tay hắn bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu tím nhạt, cẩn thận đào lên gốc rễ của một cây cỏ hắc diên, đồng thời cũng dùng thân thể làm vật cản, không để ánh sáng lọt ra ngoài.

Sau khi liên tục đào được hai cây cỏ hắc diên rồi, Tần Nhược mới thoáng thư giãn. Cuối cùng cũng bù trở về được tổn thất của ngày hôm nay rồi.

Hủy bỏ thuật Thu Thập, thầm niệm trong lòng, sau đó Tần Nhược lặng lẽ tiến vào trạng thái hóa nước. Hắn vận dụng cảm giác nguyên tố nước quan sát tình hình của người chơi chung quanh và tình hình nảy mới của đám rết.

Vẫn may, trong phạm vi trăm mét vẫn chưa có con rết nào xuất hiện.

Lúc này bốn gã đạo tặc kia đang còn bận thu thập dược liệu trong một góc kia ở rất xa. Ha, ha? Cướp tiền cần gì cả bốn người lên cùng một lượt chứ? Tần Nhược đau lòng, đồng thời thầm khinh bỉ bọn họ thật nhiều.

Điều đáng chú ý chính là, trung đội đã tiêu diệt Vua khô lâu kia lúc này đã xuống đến giữa vách hang, cách Vua hắc ngục ngô công không xa rồi. Họ đang phái ra hai tên thầy triệu hồi đến gần Vua hắc ngục ngô công, không ngừng thực hiện các hành vi khiêu khích nó để dụ nó chủ động tới gần đội mình...

So với sự khí khái khi đối phó với Vua khô lâu, trước mặt là Vua hắc ngục ngô công, trung đội này đã phải cẩn thận hơn nhiều, thậm chí còn có cảm giác bó tay bó chân, làm gì cũng khó khăn…

Đối với sự quấy rối của họ, Vua hắc ngục ngô công áp dụng biện pháp không phản ứng - hết cách rồi, màn này cũ quá, lộ quá mà.

Tần Nhược thầm cười trong lòng: các người cứ dây dưa đi. Hắn cấp tốc giải trừ thuật Hóa Thủy, rồi chuyển mục tiêu sang một khối thổ linh ma tinh.

Sau khi trong ba lô đã có thêm hai khối thổ linh ma tinh, Tần Nhược không dám động thủ tiếp nữa. Thời gian bọn rết nảy mới cũng sắp tới rồi, nếu giữa chừng bị chúng phát hiện, chẳng phải là mất cả cái mạng luôn sao?

Tần Nhược vừa mới lui vào trong một góc khởi động thuật Hóa Thủy, chuẩn bị cảm nhận tình hình tiến tới của trung đội kia thì một con rết cả người đầy hơi lạnh đã nảy mới ngay bên cạnh hắn, cái đuôi của nó vung vẩy ngang qua, khiến Tần Nhược hãi muốn hồn phi phách tán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.