Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 9: Ước mơ nhà cung ứng nguyên liệu nho nhỏ



Nhìn thuộc tính của đôi ủng Vua sói Bão Táp, rồi nhìn lại thuộc tính của đôi giày lam trên người mình (lực phòng vật lý + 3, lực phòng phép thuật + 2, tốc độ di động tăng lên 8%), trong lòng Tần Nhược âm thầm đau khổ.

Mợ, thật là chênh lệch mà!

Chẳng trách gì mấy tên thủ lĩnh chiến minh ai nấy đều trâu bò thế đấy! Ngày nào ngày nấy không phải tụ tập một đống lớn đàn em chạy đi tiêu diệt BOSS thì cũng là xung phong đấu giá vật phẩm, bảo sao không mạnh cho được?

Nếu mình có thể gom góp được một bộ đồ vàng mạnh mẽ như vậy, thèm vào mà đi khi dễ đám sói Bão Táp trong rừng Cain nữa à?

Một bộ đồ vàng loại cực phẩm (gồm năm món) chuyên tăng độ hòa hợp nguyên tố, chỉ với tốc độ ngưng tụ nguyên tố thôi lực tấn công đã cao hơn các cao thủ dạng phổ thông tới 25% rồi, nói chi đến tăng thêm 25% hiệu quả phép thuật nữa thì thật là khủng khiếp vô nhân tính lắm lắm... Đồng thời thuộc tính cơ bản cũng được thêm vào một đống lớn nữa... Ngang như con BOSS loại yếu rồi.

Tần Nhược đã từng không chỉ một lần nhìn thấy trên diễn đàn những video đặc sắc về cảnh một người chọi với mấy người, thậm chí là hơn mười người; nào là của GOD, kẻ đứng đầu trong bảng top level, của các minh chủ chiến minh uy danh hiển hách, của các ‘cỗ máy giết người’ do chiến minh cung phụng - các đội trưởng chiến đấu, của một ít tộc trưởng tiếng tăm lừng lẫy trong một số gia tộc lớn, v.v... Hầu như ai cũng đều mặc nguyên bộ đồ vàng, hoặc cam cả, thậm chí còn có người đồn rằng mấy người đứng đầu bảng level, như GOD, thậm chí đã có một hoặc mấy món đồ cấp truyền thuyết rồi.

Nói thật, phàm là người chơi trò chơi, ai không hy vọng mình có thể ‘trường kiếm giang hồ’ giống như những kẻ mạnh ấy chứ?

Tần Nhược cũng đã từng tưởng tượng ra cảnh mình đối mặt với vô số những địch nhân mà vẫn ung dung, kiếm xuất hồn lìa, phất tay có ngay vô số tiểu đệ liều chết liều sống, mỹ nữ vây quanh mình thì đếm không hết rồi... Đáng tiếc rằng đó cũng chỉ vỏn vẹn là ảo tưởng mà thôi... Không có năng lực nổi bật, ai tin phục cậu? Không có tài lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn, dựa vào cái gì người ta bán mạng cho cậu? Không có một cái đầu thông minh, làm sao có thể giống được những minh chủ của bảy chiến minh lớn kia, đối mặt với hàng tỉ người chơi vẫn sừng sững không ngã?

Cho nên từ rất sớm trước kia, Tần Nhược đã bỏ đi cái hy vọng xa vời không thực tế này rồi, chỉ thầm lặng mà dùng chính sức lao động của mình làm mấy việc lặt vặt, kiếm nguyên vật liệu đổi lấy tiền thôi.

Mặc dù tiền kiếm được không nhiều, nhưng cũng có thể coi đó là một nghề tay trái không tệ lắm, có thể giúp cải thiện mức sinh hoạt tốt hơn.

Nhưng khi hắn lấy bốn món trang bị khác trong ba lô ra rồi xem xét cẩn thận thuộc tính của chúng thì...

Lần đầu tiên hắn sinh ra một cảm giác xúc động mãnh liệt vô cùng!

Một sự xúc động muốn triệt để thay hình đổi dạng!

* * * * * *

Bốn món trang bị đang được đặt trên sàn nhà lần lượt là một cây dao găm màu đen, một cuốn sách phép, một tấm chắn và một cây gậy phép.

Trong đó, trừ cuốn sách phép Sét Cắt bậc bốn ước chừng giá từ 600 đến 700 đồng vàng ra, ba món còn lại đều là đồ tím cả, hơn nữa cây Nụ hôn của góa phụ đen do kẻ thù của mình là Carmen rớt xuống còn có kèm theo thuộc tính gây trúng độc bậc cao nữa, cũng coi như là một món đồ tím bậc bốn loại cực phẩm rồi.

Mặt khác, tấm chắn màu lam và cây gậy phép màu tím kia hẳn phải lần lượt là do chiến sĩ cuồng bạo và mục sư ánh sáng lúc ấy rớt ra, thuộc tính đều rất khá, không phải là hàng dạt gì.

Cố nén đi cảm xúc muốn cười điên lên một trận, Tần Nhược bình tâm lại, tính toán giá trị của những trang bị này, thấy trừ đôi ủng Vua sói Bão Táp còn tạm thời chưa thể đánh giá ra, số còn lại hẳn có thể bán được 4000 đồng vàng, thậm chí càng nhiều hơn.

Nếu như là lúc thường, hắn chắc chắn sẽ bán hết mấy thứ này rồi đổi ra tiền hiện thực, dù sao thì nếu cộng thêm tiền trong ba lô, hắn sẽ có thể đổi được hơn mười ngàn Nhân Dân tệ... Đã bằng với ba tháng tiền lương rồi.

Có điều hiện giờ Tần Nhược không có ý định bán hết mấy thứ ấy...

Dù sao hắn cũng là một thanh niên có đầu óc không tệ lắm, hắn đã từng nghiên cứu một chút về kỹ xảo dùng tiền sinh ra tiền rồi, nếu bây giờ đã có kỳ ngộ như thế, hắn đương nhiên sẽ không bằng lòng làm một tên cung ứng nguyên liệu nho nhỏ không ổn định nữa!

* * * * * *

Sau khi rời khỏi khách sạn, Tần Nhược đi dạo vài vòng quanh thị trường thị trấn Savis.

Trước sau hắn bán đi mấy món đồ lam và tím không đáng bao tiền đi, thu hoạch được 1300 đồng vàng; sách phép Sét Cắt thì trao đổi với một kẻ điều khiển nguyên tố sét kia lấy được năm cuốn sách phép nguyên tố nước bậc ba; hạt nhân sói Bão Táp đổi với một kẻ điều khiển nguyên tố gió bậc bốn lấy một ‘miếng băng’ kia chỉ có loại quái ‘Yêu băng’ ở vùng đất tuyết mới rớt ra, nó là một hạt nhân nguyên tố nước bậc ba.

Đương nhiên, Tần Nhược cũng đã mua cho mình một bộ đồ tím của kẻ điều khiển nguyên tố nước cấp 35 chuyên tăng lực phòng phép, nâng lực phòng vật lý của mình lên tới 51-71, lực phòng phép từ ban đầu 42 điểm nâng lên thành 61 điểm... Thể lực vẫn như cũ là 480.

Đồ tím bậc ba dù sao cũng chỉ là để quá độ thôi, cho nên chỉ cần bỏ ra không đến 800 đồng vàng là xong xuôi rồi!

Chỉ là vũ khí có hơi mắc chút, Tần Nhược mua một cây gậy ‘Hồn của băng’ xuất xứ từ vùng đất tuyết mất đến 600 đồng vàng, sức mạnh phép thuật 15-18, nằm trong tay kẻ điều khiển nguyên tố nước có thể thêm vào 2% sát thương, không kém cạnh bao nhiêu so với gậy phép chữ tím bậc bốn. Nếu sử dụng cùng một loại phép thuật, nó sẽ nhiều hơn cây gậy phép cũ 18 điểm sức mạnh phép thuật và 90 điểm thương tổn.

Ngay khi Tần Nhược còn đang định tìm người mua ba món đồ tím còn lại, một kẻ nào đó ẩn núp thật lâu trong bóng tối đã không còn nhịn được nữa, bước tới trước mặt hắn:

“... Tao nghĩ tao với mày cần phải bàn bạc một chút...”

“Tao với mày?”

Nhìn vào kẻ đấy, Tần Nhược không chút cảm xúc gì chỉ vào mình.

Carmen mặt mũi u ám, cứng ngắc gật gật đầu. Nói thật, nếu hỏi ngay lúc này hắn không muốn gặp ai nhất, thì đó chính là kẻ điều khiển nguyên tố nước thâm sâu khó dò ở trước mặt hắn đây.

Chỉ là một kẻ điều khiển nguyên tố nước cấp 35, nhưng suốt một tháng qua phần lớn thời gian đều sắm vai một kẻ giết sói trong rừng Cain, lấy việc buôn bán nguyên vật liệu trên người sói Bão Táp để làm nghề mưu sinh! Có lẽ có thể nói kẻ này chính là một kẻ giết sói trời sinh, một nhân vật nhỏ bé biến thái ngay cả Vua sói Bão Táp cũng có thể một chọi một hạ gục.

Trước đó không lâu, vì Vua sói Bão Táp, hắn đã hạ thủ với tên độc hành cấp 35 này.

Nhưng không ngờ đến, khi một lần nữa đối mặt với cùng một con BOSS, đối phương vẫn còn là cấp 35, nhưng lại vô cùng hoàn mỹ phản kích cho mình ngã ngựa!

... Thật đáng mỉa mai! Một kẻ điều khiển nguyên tố nước cấp 35 mà lại xử lý được một tên đạo tặc vô ảnh cấp 43... Lại còn dưới tình huống không có cung tiễn thủ giúp sức nữa chứ.

Cho đến bây giờ Carmen cũng còn chưa biết làm sao mà mình bị phát hiện ra.

Hắn không vọng tưởng rằng đối phương sẽ nói cho hắn biết bí mật này, cho nên hắn đến đây chỉ để lấy lại cây Nụ hôn của góa phụ đen có thể sánh ngang với đồ vàng kia thôi, nó là món đồ mà tộc trưởng đã giao cho hắn. Thành ra, hắn bắt buộc phải... làm một lần mua bán với cái tên đã từng bị mình giết, nhưng bây giờ lại quật ngược, quăng cho mình một sự sỉ nhục đến tận xương tủy này.

“Ba ngàn đồng vàng, mua Nụ hôn của góa phụ đen!”

Carmen không nói nhảm, lập tức biểu lộ mục đích ngay.

“Vì sao phải bán cho mày?”

Ngữ khí của Tần Nhược lạnh buốt. Hắn thầm nghĩ, nếu lần trước không phải vì mày, tao đã sớm thoát khỏi tầng lớp bần dân rồi, nói không chừng lần trước đã có một món đồ vàng bị mày ăn hôi rồi đấy... Bây giờ còn đòi mua vũ khí về? Nghĩ hay phỏng?

“Mày định bán bao nhiêu?”

Carmen che ở trước mặt Tần Nhược, không nhường lấy một bước, dường như đã quyết chí muốn mua lại vũ khí rồi vậy.

Thấy thế, Tần Nhược lạnh giọng cười một tiếng:

“Mày muốn mua? Vậy gấp đôi giá...”

“... Chấp nhận!”

Sắc mặt Carmen lúc thì xanh, lúc thì trắng. Hắn nghiến răng gửi đến yêu cầu giao dịch, sau khi Tần Nhược sững sờ nhấn ‘Chấp nhận’, mục ‘Tiền giao dịch’ xuất hiện ngay 6000 đồng vàng...

Đệt...

Tần Nhược không biết phải nói gì cho phải.

Đây chỉ là đồ tím đó, lẽ nào thằng nhãi này đã bị mình đánh cho tụt mất chỉ số thông minh rồi à? Sáu ngàn đồng vàng mua một món đồ tím, cho dù có là hàng cực phẩm đi nữa, cái giá này cũng có phần cao thái quá rồi đó!

So với cái giá mà mình phỏng đoán một cách bảo thủ trước kia, đã cao hơn không chỉ gấp đôi rồi!

Tần Nhược sợ đối phương đổi ý, bèn nhanh chóng chọn ‘Xác định’ ngay! Tuy tên Carmen này làm việc nham hiểm khiến người ta rất là căm ghét, nhưng mình không nhất thiết gì phải mặt nặng mày nhẹ với tiền với bạc làm gì, 6000 đồng vàng này coi như là lấy lại chút lãi từ hắn vậy... Dù sao thì so ra mình cũng không chịu thiệt cho lắm, cấp 42 lên cấp 43, phải đau khổ hơn từ cấp 34 lên 35 nhiều!

Nhìn 8200 đồng vàng bên trong ba lô, Tần Nhược mừng thầm một lúc rồi trong lòng thầm ảo não:

Ây cha, không ngờ tùy tiện thịt một tên ‘Cướp chuyên nghiệp’ cũng có thu hoạch lớn đến thế này... Lúc trước sao mình lại đi chọn cái nghề nghiệp kẻ điều khiển nguyên tố nước này mà không phải là đạo tặc chứ? Cái nghề nghiệp này có tương lai quá đi thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.