Nguyện Ước Song Song (Phần 1) - Nơi Bắt Đầu Mối Thù Hận

Chương 46: Nếu nữ hoàng là người tạo nên sự mạnh mẽ của ngài. Thần sẽ là người giấu đi giọt nước mắt của ngài.



Kết quả là Mozart nằm ngủ li bì năm đêm, cậu tới hôm nay vẫn thiếp đi. Khi cậu tỉnh lại. Câu đầu tiên cậu nói là:

- Bắt đầu với công việc chính thôi. Sổ sách còn nhiều lắm.

Cậu lao đầu vào làm việc, không ngừng nghĩ. Tuy nhiên, ánh mắt của cậu không có gì là minh chứng cho một sinh vật sống. Nó giống như là thực vật vậy. Một ánh mắt vô hồn.

Kịch! Kịch... ( Tiếng bước chân)

- Thưa đức vua, quân lính đánh thuê Ziell đã đánh vào phía tây của nước ta. Họ đang tiến tới rừng Mort.

- Lệnh cho toàn quân lẩn vào trong khu rừng. Vị trí đã chỉ định.

Cậu nhìn vào quân sư Brendan của mình.

- Bệ hạ. Thần hiểu rồi.

- Vậy nhé, ta đi trước. _ Mozart uể oải bước đi. Có vẻ như cậu rất mệt.

- Bệ hạ...

Người cất lên tiếng nói ấy là Bendan, nhưng tất cả mọi người đều nhìn cậu _ nhà vua của đất nước với vẻ cực kỳ lo lắng.

( Bật mí một chút về kế sách của Mozart)

Ở đây Mozart đã áp dụng hai chiến thuật nổi tiếng: Vườn không nhà trống của Hưng Đạo Vương _ Trần Quốc Tuấn và Ám độ Trần Thương trong tam thập lục kế của Tôn Tử.

( Quân lính Ziell)

- Báo cáo đi, có gì chưa.

Tên thủ lĩnh là một kẻ bặm trợn với những vết sẹo chi chít trên cơ thể, kể cả khuôn mặt.

- Bẩm, chúng tôi thấy chúng đang lên ngựa rút lui.Vào trong khu rừng Mort.

- Hà hà... Chúng ta đi. Khi mà chúng rút lui chắc chắn sẽ bỏ lại lương thực.Hành quân lâu thế này chắc các ngươi đói lắm. Vào đó thôi.

Nhưng khi chúng vào, không có bất kỳ thứ gì còn sót lại. Tất cả chỉ là một đống hoang tàn.

- Sao chúng lại có thể rời đi nhanh thế nhỉ. Vậy thì, chúng ta ở đây và đợi viên quân tới. Số lương khô này chắc vẫn đủ.

( Trước ngày Mozart giao chiến với đôi quân.)

- Chúng ta sẽ làm thế này. _ Vừa nói tôi vừa chỉ vào bản đồ.

Brendan suy tư, cậu nói rằng cậu có thể không hiểu lắm, thế là tôi đành phải giải thích. Không chỉ cho Brendan mà cho những độc giả trước mặt.

- Nếu ta cho quân lui đi. Kẻ thù sẽ tạm dừng cuộc hành quân để nạp năng lượng sau chuyến đi dài ngày. Ta lúc đầu sẽ cho quân dời vào sâu trong rừng, mục đích là để chúng phải tính toán kĩ lưỡng việc lui vào rừng vì nó là địa thế của ta. Thứ hai, là để chúng chủ quan.

- Cái này thì thần biết. Chính vì thấy quân ta rút lui khi chưa đánh sẽ tạo nên sự khinh thường và tạo nên sự tự cao về sức mạnh của bọn chúng. Sau đó, ta tập kích và tiêu diệt chúng.

- Còn cái thứ ba, cậu biết chứ... _ Tôi mỉm cười, nói.

- Cái này thì đau đớn hơn. Ta đánh vào lương thực của bọn chúng. Bắt chúng phải từ từ chịu thua.

Tôi cười sảng khoái vỗ vai Brendan, tôi giao toàn bộ công việc lại cho cậu ấy.

- -----.

Bây giờ là cảnh ảm đạm này đây. Sau cuộc chiến, người hùng của cuộc chiến trở nên thế này đây.

Thảm cảnh mà cậu tạo ra, cậu vẫn luôn ghi nhớ... Đối với một cậu nhóc thì cảnh mình tự tay giết người quá sức chịu đựng của cậu ấy. Cậu đã bị Posttraumatic stress disorder (1). Khiến cậu vừa nhớ lại đã nôn ọe ra. Cậu sợ, sợ chính bản thân mình.

- Này, ngươi yếu đuối quá đấy. ( Rho)

- Tôi xin lỗi, nhưng cuộc chiến vừa rồi thật quá sức chịu đựng của tôi. Họ, cũng có gia đình, cũng có nơi để trở về. Thế mà tôi...

- Vậy ngươi không có ư. Không có ai để bảo vệ sao? Ngươi đã hứa với ta điều gì? Ngươi cũng có người bảo vệ cơ mà...

" Trước khi tôi qua thế giới này một cô gái đã liều chết để bảo vệ tôi. Thế nên khi qua thế giới này tôi tự nhủ mình phải cố gắng hơn. Không phải là người khác bảo vệ mình mà là mình bảo vệ người khác.Thế nên trừ những cái quan trọng với tôi. Thì, những thứ còn lại, tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả."

Câu nói ấy hiện ra trong đầu của Mozart. Cậu đánh đổi tất cả cơ mà.

- Tôi xin lỗi...

Cậu xin lỗi các tinh linh vì cậu quá yếu đuối, xin lỗi chính cậu vì mới đó mà gần như sụp đổ lời hứa của chính mình. Cậu xin lỗi người đã đặt niềm tin vào chính cậu. Sau tất cả cậu sẽ một lần nữa hồi sinh.

- Tôi mệt quá, ngài nói nhiều quá đấy Rho.

- Đấy mới là câu nói ta muốn nghe từ cậu.

Cậu bước vào phòng ngủ của mình. Thật ngạc nhiên, Price đang ở đó, cô mỉm cười dịu dàng nhìn Mozart. ( Edit: Gạ phạch t hay gì _ Main said)

- Có chuyện gì mà cô lại tới đây.

- Thần nghe nói bệ hạ chuyện triều chính hôm nay. _ Price nói với một vẻ lo âu.

- À... Ta xin lỗi... Mấy hôm nay, ta hơi khó ngủ.

Trong đôi mắt của cô đượm buồn, cô ngồi xuống cạnh tôi và nói những lòi an ủi tôi.

- Thưa ngài, nữ vương đang rất lo...Thần hiểu công việc rất nặng nhưng ngài cần chăm sóc bản thân.

- Lisa bảo em tơi sao.

Thế là cô ấy kể lại toàn bộ sự việc. Quá lo cho cậu, cô ấy đã nhờ tới Price vì cô ấy biết rằng, chỉ có Price mới có thể làm cậu dịu đi bằng những bài hát đó. Nghe thấy vậy, Mozart chỉ biết nằm dài xuống giường mà thở dài.

- Ta không thể giúp gì cho cô ấy, ta chỉ có thể giúp những thứ mình có thể và trong khả năng của ta mà thôi.

Khẽ xoa đầu nhà vua trẻ, Price mỉm cười dịu dàng.

- Ngài luôn là người trao cho cô ấy những gì tốt nhất nhưng mà bây giờ ngài đang làm quá sức.

Cô ấy cất tiếng hát, đó là một bài dịu dàng như ru ngủ, nó khiến cảm xúc Mozart trào ra. Hai hàng lệ chảy dài trên khuôn mặt đức vua, cậu đã cố gắng che dấu nó nhưng nó vẫn rơi.

- Xin lỗi...

- Yếu đuối cũng ổn thôi, chúng thần sẽ luôn là đông minh của ngài. Thần hiểu là người không muốn bộc lộ cho nữ hoàng thấy. Nhưng khi nào ngài cần thì thần vẫn có thể hát ru cho người..

- ...... zzzz( Tiếng ngáy)

- Nếu nữ hoàng là người bộc lộ sức mạnh bên trong của ngài thì thần sẽ là người giấu sự mềm yếu của ngài đi.

Đang thi, không ra đều được đâu nha. ^^

p/s:

Rối loạn stress sau sang chấn/ Hậu chấn tâm lý (Posttraumatic stress disorder) là một chứng rối loạn tâm thần có thể nảy sinh sau khi một người trải qua biến cố gây tổn thương, ví dụ như tấn công tình dục, chiến tranh, tai nạn giao thông, hoặc những đe dọa khác trong cuộc sống của mình. Các triệu chứng có thể bao gồm suy nghĩ, cảm nhận hoặc giấc mơ nhiễu loạn liên quan đến sự kiện đó, mệt mỏi về tinh thần hoặc thể chất và cố gắng lẩn tránh các kích thích liên quan tới biến cố sang chấn, biến đổi về cách suy nghĩ và cảm nhận, và dễ mất ngủ. Những triệu chứng này kéo dài hơn 1 tháng sau biến cố. Trẻ nhỏ thường ít bộc lộ dấu hiệu đau khổ và mệt mỏi nhưng thay vào đó lại biểu hiện ký ức qua việc vui chơi. Những người mắc PTSD có nguy cơ tự tử rất cao. Nếu bạn nghi ngờ bản thân mình hoặc ai đó xung quanh bộc lộ những triệu chứng này, xin hãy dẫn họ tới các chuyên gia tâm thần học.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.