Nguyện Yêu Em Lần Nữa

Chương 43



An An vác đôi mắt như hai trái đào mật đi ra ngoài. Tiểu Lí cau mày nhìn tôi, đang tính chạy lại hỏi xem chuyện gì thì đã bị hắc diện Ứng Nhan xách đi mất: "Đi, đem bản báo cáo này gia cho Thọ Phương Phương."

Ngày nay tâm tình lão đại cực kì không tốt nha, tôi nhanh chóng cúi đầu, bắt đầu xét duyệt các hóa đơn ngành phải thanh toán, gần cuối năm, các công ty đều bắt đầu thanh toán hết phí tổn của năm, số lượng cứ lên cao vùn vụt, ngày hôm qua tôi vất vả lắm mới xét duyệt xong hóa đơn đầu vào, hôm nay Ứng Nhan lại mang thêm tới một đại đội đơn nữa.

Trong phòng làm việc, tôi với Ứng Nhan mỗi người chiếm cứ một cái bàn làm việc, tôi xem hóa đơn, hắn viết báo cáo, không khí rất chi là trầm thấp áp lực. Trình Gia Gia còn cố tình không biết điều gửi tin nhắn tới quấy rối tôi, chốc thì bà xã ơi, chốc thì tiểu nha đầu ơi, aiii, làm lãnh đạo thật là tốt, muốn nghỉ muốn làm đều không ai quản, hôm qua chiến cả một trận, nói thế nào đi chăng nữa, thì người nên nghỉ ngơi là tôi chứ không phải anh nha, tôi ngoan ngoãn đi làm, vậy mà anh lại tự mình nghỉ nửa ngày ở nhà.

Tôi cảm thán cách biệt giữa người với người, một bên điều chỉnh điện thoại về chế độ im lặng, một bên trộm nhìn thần sắc Ứng Nhan. Tôi táng đởm kinh hồn nhận thấy, hễ điện thoại tôi reo một lần, thì sắc mặt Ứng Nhan đen thêm một phần, hắn dường như có năng lực siêu nhiên, sau khi tôi chuyển về chế độ im lặng rồi, mỗi lần xem xong tin nhắn, ngẩng đầu lên, lúc nào cũng thấy hắn nổi giận đùng đùng.

Tôi không dám vuốt râu hổ nữa, ra nghiêm lệnh cho Trình Gia Gia đương trong cơn yêu thương cuồng nhiệt: "Lãnh đạo giận rồi, đừng phá em nữa, tan tầm tới đón em."

Trình Gia Gia vô cùng oan ức kháng nghị một chút, nhưng sau đó cũng thật vâng lời không diễn trò buồn nôn với tôi nữa.

Sau đó tôi dưới áp lực cường đại của Ứng Nhan mà càng phát huy công suất hiệu quả cường đại hơn nữa, giải quyết hết mọi việc trước tan tầm, thật vất vả mới sắp đến giờ tan tầm, tôi đang muốn chuồn đi thì tên Ứng Nhan từ lúc vào phòng vẫn không hề nói câu nào đột nhiên mở miệng: "Ngày mai tới đúng giờ, mang theo hành lí, đi họp ở thành phố A."

Tôi lần thứ hai trong ngày bị sét đánh, công ty chúng tôi thành lập ở thành phố D, mở một cái hội nghị sao lại chạy tới thành phố A làm gì vậy, tôi cẩn thận mở miệng: "Ngày mai mấy giờ xuất phát ạ?"

"Bảy giờ hai mươi tập hợp ở tổng bộ." Tôi có nhìn lầm hay không, Ứng Nhan nhìn mặt tôi xám ra tro, lại có thể mỉm cười trong mắt, tôi hận Ứng Nhan, lột da người à!

Xách túi lên, căm hờn bước ra cửa, phía sau lại truyền tới giọng Ứng Nhan: "Ngày mai cô không cần tới đơn vị, sáu giờ năm mươi, tôi tới đón cô."

Ứng Nhan thành công làm tôi SHOCK lần nữa, tôi quay đầu, liên tục xua tay: "Không cần, không cần đâu, làm phiền anh nhiều rồi, tôi tự đi được."

"Tiện đường thôi, cứ vậy đi, sáu giờ năm mươi, cô đúng giờ thì xuống lầu." Ứng Nhan nhẹ nhàng bâng quơ giải quyết dứt khoát.

Tôi nên cảm tạ hắn quan tâm cấp dưới, hay nên nói hắn bá đạo đây? Tôi do dự hết hai mươi giây, quyết định đi xe của hắn, mặt tôi còn chưa dày tới mức tuyên bố với lãnh đạo là có đàn ông ở nhà tôi nha.

Trình Gia Gia dưới lầu mất kiên nhẫn, lòng như lửa đốt gọi điện thoại lên: "Còn chưa làm xong à? Sao chậm thế?"

Tôi một bên cảm ơn Ứng Nhan, một bên xoa dịu Trình Gia Gia, Ứng Nhan bắt đầu mặt không đổi, giọng băng băng nói: "Ngày mai cô còn tiếp tục muộn, tôi ghi phạt cô vô cớ nghỉ làm một lần."

Tôi liền cam đoan, rồi mang theo một thân mồ hôi vì bị Ứng Nhan dọa đi xuống lầu, mới vừa ngồi lên xe Trình Gia Gia, đã được nhiệt tình như lửa của anh lấp đầy cõi lòng: "Bà xã, em từ chức qua bên anh làm việc đi, em mỗi ngày đều bị Ứng Nhan o ép, anh đau lòng."

Xét biểu hiện trước sau như một của cái tên gia hỏa này, thì đau lòng là giả, ghen mới là thật, anh kể từ lần nghe thấy Ứng Nhan gọi điện, liền có chấp niệm với Ứng Nhan, chỉ cần thấy tôi với Ứng Nhan đi cùng nhau, liền tìm lý do để phản đối. Tôi bắt đầu ưu sầu không biết nói với anh thế nào về việc ngày mai đi họp với Ứng Nhan, còn có chuyện Ứng Nhan chủ động yêu cầu tới rước tôi nữa.

Muốn đạt được, thì trước hết phải cho đi, dẹp ưu sầu sang bên, tôi rốt cục nghĩ ra được một phương pháp. Tôi chủ động dâng lên Trình Gia Gia một cái hôn môi, ngày hôm qua anh dụ dỗ tôi thế nào, hôm nay tôi cũng muốn làm y như thế với anh, chẳng phải là ôm, hôn, sờ sao, tôi sẽ làm, trước hết để Trình Gia Gia vui vẻ đã, tâm trạng tốt thì cái gì cũng dễ nói chuyện.

Trình Gia Gia bất ngờ vì động tác lớn mật của tôi, bị tôi đánh úp, phải kinh ngạc mở to đôi mắt đẹp, tôi đắc ý chìa cãi lưỡi đinh hương của mình đảo quanh đôi môi hồng của anh, nhìn anh hít sâu vào một hơi, sau đó không để anh phản kháng lại chuyển sang hôn nhẹ lên môi, môi Trình Gia Gia thật là mềm nha, cái lưỡi đinh hương của tôi lại tiếp tục đánh vào nội bộ địch, vồng ngực Trình Gia Gia cũng thật là rắn chắc nhá, tôi bắt đầu giở trò với anh.

Trình Gia Gia đầu thở dồn dập, anh vồ đến chỗ tôi ngồi, hung hăng đè tôi xuống: "Tiểu nha đầu em học ở đâu thế hả? Bắt đầu quyến rũ anh nữa à?"

Xong rồi, động phải lửa rồi, Trình Gia Gia rất nguy hiểm, anh sẽ không khống chế không nổi mà ở tại trong xe này 'làm' đi? Nơi này gần cổng công ty tôi, bên kia thấy Thọ Phương Phương trang điểm xinh đẹp cũng ra rồi, còn bên này, An An với bạn trai đang tranh cãi, chỗ Trình Gia Gia đậu xe vẫn tương đối kín đáo.

Tôi cố gắng tránh ra lại bị anh bắt được cánh tay, để lên bờ vai của anh: "Đại ca, chúng ta về nhà làm tiếp, được không?"

"Giờ biết sợ rồi sao? Sao này còn dám ghẹo anh nữa không?" Trình Gia Gia giả bộ bày ra bộ dạng hung ác, cắn lên miệng tôi một cái, cái tên này sao lại khoái cắn người uy hiếp thế nhỉ.

Tôi liên tục gật đầu: "Sợ, sợ, sau này không dám...nữa."

"Biết sợ là tốt rồi." Trình Gia Gia cười đắc ý, nhân cơ hội sờ soạng lên bộ ngực tiểu trứng chần nước sôi của tôi, hắng giọng một cái: "Anh là người dễ mềm lòng, cho nên, vẫn sẽ cho phép em một lần hưởng thụ, để em đùa giỡn chút đi."

Còn có ai mặt dày mày dạn vô lại như anh sao, tôi bĩu môi, đang định mở miệng phản bác, thì bị An An với bạn trai cô ấy ở bên kia hấp dẫn, An An với bạn trai giờ đang diễn vở ngôn tình kinh điển, An An oán hận nói câu gì đó, rồi bỏ đi ngang qua mặt bạn trai cô ấy, bước thật nhanh về phía trước rời đi, bạn trai cô ấy phi lên trước, gắt gao ôm cô ấy lại.

Trình Gia Gia thấy tôi khác hẳn, nửa ngày chẳng nói gì, nhịn không được cũng nhìn theo hướng tôi đang nhìn, vừa nhìn vừa không hài lòng: "Lúc này mà em còn phân tâm xem kẻ khác thân mật được, xem ra anh không đủ cố gắng rồi."

Tôi đưa tay, ra sức đỡ đôi môi hồng đỏ mọng liệt hỏa của anh: "Đừng mà, kia là sư phụ em, em đang có chính sự đó."

Trình Gia Gia bắt được tay tôi, thành công áp lên môi tôi: "Chính sự gì hả, chuyện giờ của chúng ta mới là chính sự."

Cái tên này thật là xoắn vặn lằng nhằng nha, tôi tức giận, hung hăng cắn anh một cái, Trình Gia Gia bị đau, bản năng co rụt lại: "Bà xã, em..."

Tôi lại nhìn ra cửa sổ, chẳng còn thấy An An với bạn trai nữa, ai cũng nói liệt nữ sợ nhất là đeo bám, xem ra An An không thoát khỏi bàn tay tên đàn ông kia rồi, hắn thật sự bám người vô cùng.

Trình Gia Gia nhìn ra vẻ mặt tôi có chút không ổn, vỗ vỗ má tôi, vui đùa với tôi: "Em biết người đàn ông đó à?"

"Con khỉ ấy, ai quen biết loại đàn ông tệ hại đó cơ chứ." Tôi đang bất bình thay cho An An, một cô gái tốt như cô ấy sao lại gặp phải tên đàn ông thế này chứ: "Đó là bạn trai sư phụ em, lừa gạt tấm lòng của sư phụ em."

Trình Gia Gia vừa nghe tôi nói không biết, ngay lập tức chẳng còn hứng thú với người này nữa, nhẹ nhàng như không nói: "Hắn ta đi tìm tiểu tam à? Loại chuyện này nhiều lắm, cũng chẳng có gì, sư phụ em chịu được thì cứ nhịn một lần đi, không thì cứ thế mà chạy lấy người thôi."

Tôi thở dài, bất mãn nói: "Nào có đơn giản như thế, sư phụ em bị người khác mắng là tiểu tam, cô ấy cái gì cũng không biết, hồi đó bạn cô ấy bị anh ta lừa nên bảo An An là anh ta còn chưa tìm được bạn gái."

Trình Gia Gia quay đầu lại liếc tôi một cái: "Hoặc là tên đàn ông kia quá yêu sư phụ em, rất muốn theo đuổi sư phụ em, nên mới gạt cô ấy. Việc này không phải lỗi lầm gì lớn, hơn nữa bọn em chỉ mới nghe nói từ một hướng, không chừng người ta đã sớm chia tay bạn gái, nhưng cô này không cam lòng nên quay sang quấy rối thì sao."

"Sao anh lại gúp lão kia giải vây chứ?" Tôi không hài lòng. "Cái chính là anh ta đã nói với sư phụ em là anh ta không có bạn gái, anh ta lừa sư phụ em để quen là sai rồi."

Trình Gia Gia sắc mặt hòa hoãn lại, xoay người khởi động xe, nửa ngày cũng không nói câu nào, ra tới ngã tư, anh chẳng chú ý chút nào, không hề có ý ngừng lại, tôi kinh hãi: "Đèn đỏ, dừng xe mau."

Xe ngừng ngay lập tức, đầu tôi dộng lên cửa sổ thủy tinh, tôi quay đầu lại, trừng mắt. "Anh làm sao thế hả?"

Trình Gia Gia đau lòng xoa trán tôi, giúp tôi gài lại dây an toàn: "Không cẩn thận, quên chú ý."

Thật là khó chiều, điều khiển xe mà cũng quên chú ý, tôi đẩy tay anh ra, chỉ vào cột đèn đường vừa chuyển màu xanh. "Ca ca, đi thôi, nhớ điều khiển cho an toàn đấy nhé."

"Nha đầu nhà em." Trình Gia Gia nhéo nhéo mặt tôi, chậm rãi lái xe lên trước, đột nhiên hỏi tôi một câu, "Nha Nha, nếu em là sư phụ em, em có tha thứ cho tên bạn trai kia không?"

"Không, em hận nhất là người khác gạt em, chuyện gì cũng không được." Tôi nói chắc như đinh đóng cột, bụng bắt đầu đói, tôi sờ sờ bụng: "Chúng ta đi ăn cơm được không?"

Trình Gia Gia đang trầm mặc, hồ như không nghe thấy lời của tôi, tôi sợ ảnh hưởng đến anh đang lái xe, nên cũng không nói chuyện nữa.

Chúng tôi trực tiếp tở về nhà, tới tiệm hải sản mà lần đầu tôi với anh hẹn hò gọi hai phần ăn, chuẩn bị đem về nhà ăn. Lúc chờ thức ăn, tôi sực nhớ ban sáng anh nói có chuyện cần kể với tôi, liền thuận miệng hỏi một câu: "Hồi sáng anh định nói với em gì thế?"

Hai chén hải sản nóng hầm hập vừa mới bỏ vào túi đựng, ông chủ vừa đưa ra cửa sổ, Trình Gia Gia đang tiếp lấy, trong đó có một chén cầm không chặt, canh nóng bỏng lập tức đổ lên tay anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.