Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không?

Chương 56: No comment (1)



“Các hạ xin cho hỏi! Từ đây lên đến Hoa Sơn luận võ còn cách bao xa?”

“Hoá ra các hạ cũng giống tại hạ đây lên Hoa Sơn để tranh chức minh chủ võ lâm hay sao?”

“Các hạ nói đùa! Tại hạ chỉ vì hiếu kỳ mà đến thôi! Còn về tranh giành chức vị minh chủ thì không dám!”

“Đường lên Hoa Sơn còn...”

Sau khi hỏi xong đường đi thì Nam Phong cũng chào tạm biệt vị khách qua đường này để một mình đi đến đấy. Trên đường đi hắn đã gặp anh hùng hào kiệt khắp nơi đổ dồn về đông như trẩy hội. Cũng một vài người có mời hắn gia nhập để tiện đường chiếu cố, nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng từ chối.

“Mẹ nó! Sao cái chức minh chủ này thằng méo nào cũng muốn làm vậy? Nhìn sơ qua trên đường đến đây thì mình đã gặp hơn ngàn người rồi! Trong đó chủ yếu là Luyện khí kỳ và kết dịch kỳ, tự nhiên không có luyện thể kỳ nào “mặt dày mày dạn” tham gia để tự làm xấu mặt cả.”

Đi thêm được một đoạn thì Nam Phong lúc này cũng đã thấm mệt, hắn tìm một nơi sạch sẽ để ngồi xuống và nhắm mắt dưỡng thần.

“Ngươi có biết gì không?” Một người A lên tiếng nói.

“Cái gì vậy?” Một người B tò mò hỏi lại.

“Có một võ giả gần đây tìm ra được một động phủ bí ẩn, trong đó mọc đầy “thanh khí thảo ba cánh” đấy!”

“Thật chứ! Vậy thì chúng ta phải nhanh chân đến đấy tìm vận may mới được!” Người B háo hức trả lời, sau đó hắn cùng người bạn kia nhanh chóng rảo bước đi đến.

Nam Phong ngồi gần nơi mà hai người này trao đổi. Sau khi nghe xong thì hắn chỉ khịt mũi khinh thường.

Cái loại “thanh khí thảo ba cánh” này thực chất có tên gọi là “thanh khí thảo năm cánh”. Sở dĩ nó có tên là như vậy vì loại cỏ này lúc còn là nụ thì không có tác dụng gì đặc biệt, nhưng khi nở hoa thì sẽ sinh ra ba cánh, khi luyện thành đan dược lại có tác dụng rất lớn đối với võ giả đang trong quá trình tụ khí.

Khi mà loại cỏ này mọc ra cánh thứ bốn thì nó có tác dụng rất lớn đối với võ giả đang trong quá trình kết dịch, phải nói là làm chơi ăn thật.

Còn khi loại cỏ này mọc ra cánh thứ năm, cánh cuối cùng thì cũng là lúc có tác dụng rất lớn đối với võ giả đang trong quá trình kết đan. Khi luyện loại cỏ năm lá này thành đan dược, nó sẽ giúp cho võ giả đó không bị toái đan trong quá trình kết.

Mặc dù, “thanh khí thảo năm cánh” không được liệt vào bảng thiên tài địa bảo, nhưng tác dụng của nó đối với võ giả từ kết đan kỳ trở xuống là không thể bàn cãi. Nhưng để loại lá này kết thành năm cánh thì phải trải qua một quá trình dài đằng đẵng.

Mà những võ giả này khi thấy “thanh khí thảo” kể cả là ba cánh thì cũng tranh nhau hái xuống, lấy gốc bỏ ngọn, vậy làm sao mà loại cỏ này có thể trưởng thành một cách hoàn chỉnh được cơ chứ.

Thế nên, thế nhân chỉ biết đến cánh thứ tư của loại cỏ này mà không biết được tác dụng kinh thiên động địa của cánh thứ năm. Cũng may là lão sư phụ của hắn ở dược viên có trồng nhiều thảo dược thất truyền. Thế nên hắn cũng hiểu rất rõ về tác dụng của cánh thứ năm loại cỏ này.

“Mặc dù mình cũng chẳng cần thiết gì phải tranh đoạt loại cỏ này với bọn họ. Thế nhưng, đi xem náo nhiệt cũng khá là thú vị đấy!” Nói xong Nam Phong quyết định luôn và nhanh chóng lên đường tiến về hướng mà hai người lúc nãy đã đi qua.

***

“Động phủ thiên nhiên này trông cũng khá là rộng và sâu đấy!” Nam Phong lúc này đang đứng trước cửa động mà hai người lúc nãy nói đến.

Thú thật thì hắn khá là lười trong môn luyện đan của lão cái bang, thế nên hắn cũng chẳng biết được mùi vị của cái loại cỏ này là như thế nào. Thế nhưng, với bộ máy siêu cấp của hệ thống, thì hắn cũng đã nhanh chóng nhớ được hình dạng và đặc điểm của loại cỏ này.

Nam Phong bắt đầu công việc tìm kiếm xung quanh của mình. Dựa vào mớ kiến thức mà hắn đã học được thì không mất quá lâu để hắn đã tìm thấy một cây “thanh khí thảo ba cánh”. Xem xét xung quanh, hắn vẫn không phát hiện ra được loại cỏ này có gì đặc biệt và bắt đầu trở nên chán nản.

Đúng là khi bạn có quá nhiều tiền thì lúc mà nhìn thấy tiền ở trước mặt, bạn cũng không có cảm giác gì đặc biệt mà chỉ thấy hơn tờ giấy bình thường một chút mà thôi. Nam Phong lúc này cũng đang trong trạng thái như vậy. Do trong dược viện của lão cái bang trồng rất nhiều thiên tài địa bảo, có loại còn thất truyền trên thế gian. Thế nên, dăm ba cái loại cỏ này cũng không đáng nhập pháp nhãn của hắn.

“Đợi một chút! Cái loại cỏ này có mùi vị gì đó khá là đặc biệt! Hình như mình đã từng ngửi thấy ở đâu đó rồi?” Nam Phong cảm giác mùi hương mà “thanh khí thảo” phát ra vô cùng đặc biệt, vì nó rất giống với loại hương nào đó mà hắn đã từng ngửi thấy trong quá khứ.

Nam Phong có cảm giác một cái thì bắt tay vào làm luôn. Hắn bỏ “thanh khí thảo ba lá” vào trong một cái cối nhỏ để trong nhẫn không gian và ra sức dằm nát nó.

“Nhìn kìa mọi người! Cái người kia đang làm cái gì vậy? Thanh khí thảo mà hắn dám huỷ hoại một cách không thương tiếc thế sao? Đúng là không có thiên lý mà!” Người A qua đường này nhìn thấy hành động của Nam Phong thì vô cùng tức giận. Hắn đấm ngực dậm chân để biểu đạt sự bất mãn của mình đối với Nam Phong.

Người B đứng kế bên nghe thấy vậy thì chỉ khịt mũi khinh thường, sau đó hắn nói: “Ngươi không tự xem mình là ai đi mà lại đi phê phán người khác! Nhìn người đó xem, còn trẻ như vậy mà khí tức không hề tầm thường chút nào rồi!”

Người A nghe thấy vậy thì giật mình để ý, sau đó cũng không nói gì nữa mà lẳng lặng bỏ đi. Kết dịch cảnh thực chất cũng không hề hiếm gặp gì, vì chính hắn cũng đã đạt đến cảnh giới này. Nhưng để so với một người thanh niên trẻ tuổi tiền đồ vô lượng và một lão trung niên hơn tứ tuần, thì nhìn sơ qua thôi cũng đã có thể đoán được rồi.

Nam Phong giã vụn “thanh khí cỏ” ra, sau đó hắn vân vê nó lại thành một viên nhỏ và nhét vào trong cái tẩu thuốc làm bằng gỗ mà một lần khi nhàm chán hắn đã chế tạo ra.

Nam Phong châm một ngọn lửa lên đầu tẩu thuốc rồi cho lên miệng và rít một hơi thật sâu vào họng, sau đó hắn thả một ngụm khói trắng ra ngoài với vẻ mặt vô cùng phè phỡn.

Đúng rồi! Đúng cmnr! Cuối cùng thì hắn cũng đã nhớ ra được cái mùi vị quen thuộc này là gì! Mùi vị của nó không khác gì với loại cỏ Mỹ mà hắn đã từng ngửi thấy trong một vài quán cafe.

Nam Phong cũng vô cùng bất ngờ về tác dụng của loại cỏ này mang lại. Hắn đã đạt đến kết dịch kỳ đỉnh phong rồi, mà vẫn bị ảnh hưởng của loại cỏ này khiến cho có cảm giác nâng nâng, phê phê. Điều này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ.

“Không được! Quá là ít! Mình phải kiếm thật nhiều hơn nữa mới được.” Trong đầu hắn lúc này chợt nẩy ra một ý tưởng vô cùng bá đạo. Hắn nhanh chóng tìm kiếm xung quanh động phủ để tìm ra càng nhiều “thanh khí thảo” càng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.