Nhà Có Chính Thê

Chương 25: Nhìn vừa ý



Quách Tĩnh Tĩnh hắc bạch phân minh mắt to nhìn Triệu A Mỹ, nhất thời không thể khôi phục lại tinh thần. Triệu A Mỹ nhiều năm không gặp như vậy, dáng dấp so với khi còn bé còn đẹp mắt hơn, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, mặc dù dáng người hơi gầy nhưng vẫn là chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm. Quách Tĩnh Tĩnh lớn như vậy, gặp qua cũng không nhiều phụ nữ, Triệu A Mỹ xinh đẹp như thế, trước kia là cô, bây giờ vẫn là cô.

Triệu A Mỹ làm công hai năm, bản lĩnh thăm dò ý tứ qua sắc mặt và lời nói cũng từ đó mà học được. Cô rất hài lòng bộ dáng này của Quách Tĩnh Tĩnh, loại tươi đẹp này, các phương diện khác cũng khiến cô tràn đầy tự tin, cho nên cho dù Quách Tĩnh Tĩnh bây giờ vẫn là một tên đầu gỗ, nhưng cái này không ảnh hưởng tí ti nào tới hảo cảm cô dành cho cậu.

"Cậu bình thường cũng không thích nói chuyện sao?" Triệu A Mỹ cười ôn hòa, Quách Tĩnh Tĩnh đầu bị một cô gái nhìn thẳng vào mặt như thế, mặt hơi đỏ lên, vội vàng cúi đầu.

"Cái đó... Cậu... Cậu có khát hay không?"

Cậu suy nghĩ hồi lâu mới thốt ra được một câu, vẫn là bộ dáng như cũ, Triệu A Mỹ bị chọc cho nở nụ cười, tiếng cười của cô tựa như tiếng chuông bạc.

"Ha ha, Quách Tĩnh Tĩnh, cậu thật dễ trêu."

Quách Tĩnh Tĩnh biết, thật ra thì đây không phải là đang khen cậu, dẩu miệng có chút không vui, cúi đầu gảy gảy móng tay mình.

"Mình ăn nói vụng về, không biết cách nói chuyện với người khác." Nhưng mình là đàn ông, cậu không thể nói mình dễ bị trêu chọc!

Quách Tĩnh Tĩnh chính là như vậy, chỉ nói nửa câu đầu, nửa vế còn lại giữ ở trong lòng, thật may cậu không có nói hết ra, nếu không Triệu A Mỹ càng được dịp cười nhạo cậu.

Triệu A Mỹ cúi đầu xem sắc mặt Quách Tĩnh Tĩnh, mang theo chút tinh nghịch cười hỏi: "Tức giận sao? Mình không có ý gì khác, cậu đừng vì thế mà không vui nha."

Cậu rõ ràng thì có! Quách Tĩnh Tĩnh không trả lời, vẻ mặt giống như bị ủy khuất vậy.

Triệu A Mỹ quan sát cậu một hồi nói: "Quách Tĩnh Tĩnh, cậu trong lòng đang mắng mình đúng không?"

"Mình không có, " Quách Tĩnh Tĩnh trả lời rất nhanh, "Mình không thích mắng chửi người khác."

Triệu A Mỹ gật đầu một cái: "Rất tốt, đàn ông mắng chửi người khác rất khó coi, mình biết cậu sẽ không làm như vậy, mình trêu cậu đó. Quách Tĩnh Tĩnh, cậu trước kia như vậy, vẫn luôn là một thiếu niên nhưng lại thích làm một ông cụ non, nhưng hết lần này tới lần khác cũng không khiến người ta chán ghét, chính là cảm thấy cậu thật... Đáng yêu."

Phỏng chừng biết Quách Tĩnh Tĩnh không thích người khác nói hắn dễ bị trêu, Triệu A Mỹ lần này đổi một từ khác, nhưng vẫn không vừa ý Quách Tĩnh Tĩnh, cậu vẫn không vui.

Triệu A Mỹ nói tiếp: "Được rồi, mình biết nam sinh bị miêu tả là khả ái cậu khẳng định không mấy vui vẻ, nhưng mình bảo đảm, mình thật sự đang khen cậu, cậu có thể không biết, thật ra thì hồi đi học, trong lớp rất nhiều nữ sinh cảm thấy cậu rất đáng yêu, giống như bánh bao thịt ấy, làm gì cũng đặc biệt nghiêm túc."

Quách Tĩnh Tĩnh hiển nhiên không biết chuyện này, giờ khắc này biểu tình tràn đầy kinh ngạc.

"Cậu không tin sao?" Triệu A Mỹ nhìn thấy biểu tình của cậu liền biết cậu đang nghĩ gì, "Mình nói thật, thật sự có rất nhiều nữ sinh, còn có người viết cho cậu thư tình đấy, bất quá cậu cho tới bây giờ không nhìn ra. Hồi đó mọi người đều nói cậu rất lạnh lùng, nữ sinh lớp khác cũng tới lớp chúng ta tìm cậu, mình giúp đỡ họ truyền đạt lại, nhưng cậu nghe xong lời tớ nói đến một chút phản ứng cũng không có, mặc dù hồi đó thật tổn thương với tự ái, nhưng mà cũng may người bày tỏ không phải mình, mình cũng không thật sự bị mất mặt."

Có chuyện này sao? Triệu A Mỹ tìm cậu chuyển lời? Được rồi, quả thật có qua, bất quá hồi đó có chút vui vẻ quá độ, cậu cả người khẩn trương chỉ có thể làm bộ đang đọc sách, căn bản không nghe được Triệu A Mỹ nói.

"Mình khi đó không có nghe rõ cậu đang nói gì."

"Không có nghe rõ a?" Triệu A Mỹ kéo dài âm "a" cuối cùng, liếc Quách Tĩnh Tĩnh một cái, quay đầu nhìn nước sông qua bờ đê, khóe miệng cười nhạt nói: "Bắt đầu từ hôm nay, cậu nhất định phải cẩn thận nghe rõ lời của mình, không thể qua loa lấy lệ, có được không?"

Quách Tĩnh Tĩnh cho tới bây giờ cũng không ngốc, Triệu A Mỹ nói như vậy, cậu dĩ nhiên nghe hiểu được, cô là đang bày tỏ hai người sau này vẫn có thể tiếp tục phát triển hơn nữa. Quách Tĩnh Tĩnh rất vui vẻ, dù sao cũng là mối tình đầu của mình, tâm tình có chút khẩn trương có thể hiểu được.

Cậu thật thận trọng gật đầu một cái: " Ừ, mình sau này sẽ không."

Triệu A Mỹ nghe thấy lời cậu nói, quay đầu lại mỉm cười với Quách Tĩnh Tĩnh khẽ, gió thổi mái tóc dài bay bay trông thật dịu dàng lại xinh đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.