Ôn Ngôn theo bản năng phủ nhận: “Không phải anh ấy!
Không liên quan gì đến anh ấy! Nếu như dựa vào dư luận có thể kết tội một người thì pháp luật phải làm gì nữa đây?
Tôi cũng biết, với tư cách là một người bạn, đây là nhiệm vụ của anh, chuyện của Quý Á Nam, tôi cũng rất buôn… “
Kha Trăn nhanh chóng đánh giá cô: “Tôi có thể thấy vấn đề này có ảnh hưởng lớn đến cô… nhưng tại sao vậy? Chỉ vì A Nam thích cô sao? Trong lòng cô… rõ ràng cũng sợ: hãi, sợ là Mục tiên sinh làm, như vậy cô cũng bị mắc kẹt trong vòng xoáy đúng không? Cô sẽ tự trách mình, cho rằng cái chét của A Nam cũng liên quan đến cô.”
Kha Trăn đang nói khách sáo sao?
Ý thức được điều này, Ôn Ngôn nhanh chóng bình thường trở lại, mặt không thay đổi nói: “Lời nói và việc làm của bác sĩ Pháp y các anh thật là đặc biệt, phẩm chất tâm lý cũng rất mạnh mẽ.
Tuy nhiên… anh có thể nhầm đấy, tôi và Quý Á Nam dù quen nhau không lâu nhưng cũng coi như là bạn bè, ngoài tình cảm anh ấy dành cho tôi, tôi cũng rất vui khi làm bạn với anh ấy, dù sao thì anh ấy cũng là một người tốt, tôi rất buồn vì đã có chuyện xảy ra với anh ấy, không có gì hơn nữa.”
Kha Trăn thở một hơi nhàn nhạt: “Tôi nhận thấy sự phòng bị và thù địch của cô đối với tôi… dù sao cô là được Mục Đình Sâm nuôi dưỡng, tôi có thể hiểu được.
Đúng vậy, dư luận không thể kết tội một người, tôi chỉ mong nếu chuyện này thực sự liên quan đến Mục tiên sinh, sự áy náy của cô cứ giữ lại đi, để công bằng cho A Nam.”
Ôn Ngôn cau mày, trực giác nói với cô, cô không thẻ tiếp tục nói chuyện với Kha Trăn: “Vậy cứ xác định xem có liên quan gì đến Mục Đình Sâm hay không trước đi! Bây giờ còn quá sớm để đưa ra kết luận! Tôi có việc phải đi trước, cảm ơn vì khăn giấy.”
Nói xong cô vội vàng bắt taxi rời đi.
Trên đường trở về công ty, cô cảm thấy chóng mặt choáng váng, không thể xử lý được cơn buồn ngủ nên dặn tài xế khi đến nơi thì nhớ đánh thức cô dậy.
Không biết qua bao lâu, cô cảm thấy thên thể treo lơ lửng trên không, sau đó nặng nề ngã xuống đất, bên tai còn có tiếng bước chân lộn xôn.
Đau đớn làm cho cô tỉnh táo lại, vừa mở mắt ra, trên đầu là ánh sáng chói mắt, độ trắng khiến cô phải nhắm mắt lại để cân bằng trong giây lát.
Đồng thời cô cũng ngửi thấy một mùi lạ, giống như một loại thuốc nào đó từ miệng và mũi bay ra, khoang mũi càng có mùi nồng nặc, thân thể cũng yếu ớt không thể từ dưới đất bò lên được! Đây là đâu?
Không phải cô đang bắt taxi về công ty sao? Tình hình hiện tại nhắc nhở cô rằng cô cũng đang bị bắt cóc! Nghĩ đến những gì xảy ra với Quý Á Nam, nỗi sợ hãi trong lòng cô dâng lên như thuỷ triều, lúc cô đang ngồi trên xe là giữa thanh thiên bạch nhật, giống như lúc Quý Á Nam bị bắt cóc, bọn bắt cóc bây giờ đều càn rỡ như vậy sao?
Rốt cuộc là ai muón hại cô?
Đột nhiên, cô cảm thây mặt lạnh toát, có người dội gáo nước lạnh vào người cô, việc này cũng khiến cô tỉnh táo lại.
Sau khi thích ứng được với ánh sáng chói mắt, cô mới từ từ nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, đây là một tầng hầm kín không kẽ hở, cũng giống như một phòng tiện ích, xung quanh có vài đồ vật cũ kỹ, vài đồ chơi trẻ em được dọn dẹp sạch sẽ, không hề có bụi, thậm chí sàn nhà cũng sạch SẼ.
Đây là tầng hầm nhà ai?.
truyện xuyên nhanh
Diện tích căn nhà trên mặt đất phải nói là khá lớn, cô linh cảm… là bố mẹ của Quý Á Nam đã bắt cóc mình! Dưới giá sách cũ có đèn nền, một bóng người run rẩy chậm rãi đi về phía cô: “Cô cũng có ngày hôm nay?
Tôi cũng muốn cô ném trải nỗi đau mà A Nam đã nếm trải… “.