Nhà Họ Cẩm Đột Nhiên Lại Có Cháu

Chương 13: 13: Dù Bên Nhau Tám Năm Nhưng Chị Đây Không Hề Có Tình Cảm Nam Nữ Nào Với Ai Cả Nhé




Ngày chủ nhật quý giá bắt đầu với sự ngỡ ngàng của chúng em họ.

Tụi nó trợn tròn mắt, khinh ngạc như vừa nhìn thấy nhân cách thứ hai mang tên thùy mị của em, nhưng mỏ vẫn hỗn như mọi khi..
Theo như dự kiến cho ngày nay, thì chỉ có em với Phong Đông đi chơi với nhau thôi.

Cơ mà khi thấy em đã cất công mặc đẹp như thế, chúng em họ bắt đầu lên cơn phá đám.

Nghiêm Túc từ khi chuyển đến nhà ông nội, không khi nào là Phong Đông thấy em với Nghiêm Túc ở chung một địa điểm là tách nhau ra cả.
Túc Tả dạo này không có việc ở căn cứ nên ở nhà ngủ nhiều hẳn ra.

Bảy giờ sáng thấy Túc Tả vẫn còn tỉnh táo, là hiểu nó đang chán và còn ở nhà ông nội.

Không rủ em đi chơi thì nó sẽ tự đi theo em cho đỡ chán.
Cẩm Thê là em út, nhỏ từ tuổi tới thân phận trong nhà.
(Phong Đông bằng tuổi Cẩm Thê, nhưng nói tới tháng sinh thì Phong Đông sinh tháng bảy, Cẩm Thê sinh tháng tám.

Chung cung hoàng đạo cơ mà tính cách hai đứa khác nhau một trời một vực)
Cẩm Thê cũng vì Túc Tả mà chuyển đến nhà ông nội.

Biết Túc Tả lớn hơn mình, nhưng Cẩm Thê vẫn tỏ ra như mình là anh trai Túc Tả.

Lúc nào cũng chăm Túc Tả kĩ hơn con.

Em ở lâu dần thành quen, đôi lúc cứ tưởng Cẩm Thê mới là anh trai ruột Túc Tả nữa là..
Nói đi cũng phải nói lại.

Kết quả cuối cùng là cả năm chị em họ đi chung với nhau.
..
Lần đi chơi này là lần đi chơi phiền phức nhất từ trước tới nay em từng đi.

Không em gây chuyện thì chúng em họ cũng tự gây chuyện với nhau.


Em đứng giữa, là nguyên nhân khiến chúng nó nháo nhào lên.

Em cọc liền, bực bội nói thẳng..:
“Vậy rồi bây có cho chị mày tận hưởng cuộc vui hay không thì bảo?! Nhắm không đi chơi được thì báo một câu để tao còn về ngủ, chứ cứ mà cái kiểu hành chị mày thế này thì biến!”
Cả bốn đứa như bất động.

Thấy em đang bực, có nói gì em sẽ càng bực hơn.

Cả bốn đứa im thin thít.

Ngồi ngay ngắn lại.

Đột nhiên Phong Đông đứng dậy bảo: “Để em đi gọi nước với bắp để lát xem phim”
Biết ngay sẽ có đứa không chịu nổi sự im lặng đến khó thở này của em.

Nghiêm Túc cũng chuồn theo, để em, Túc Tả, Cẩm Thê ở lại bàn đợi.
Nghiêm Túc với Phong Đông vừa rời đi, em đã có những hành động lạ.

Em ngó ngó xung quanh dò xét tầng dưới.
Túc Tả chỉ ngồi nằm dài trên bàn nhìn em, chả nghi vấn, chả hỏi hang.

Có mỗi Cẩm Thê là thẳng thắn, tò mò cái gì là nói thẳng vào vấn đề.

Cẩm Thê hỏi: “Chị tìm ai à?”
Em vẫn đang bận loát xem xung quanh thêm vòng nữa.

Phải mất một lúc sau mới trả lời Cẩm Thê.
“Ừm.

Tìm Âm.

Biết là hôm nay là ngày nghỉ nhưng ít nhất anh ta cũng là vệ sĩ của chị mày.

Có nghỉ sẽ báo, mọi hôm ngày nghỉ hắn đều đi làm đều đặn, sao hôm nay không thấy bóng dáng đâu nhỉ?”
Túc Tả như nghe được chuyện thú vị, mắt chớp chớp vài cái.

Nó nhanh miệng hỏi ngay luôn vào vấn đề tình cảm: “Chị thích vệ sĩ sao?”
Em đương nhiên hiểu ý Túc Tả muốn nói là gì.

Túc Tả thuộc kiểu người nghe rất dễ hiểu lầm ý của người nói, lần này em phải lựa cho chuẩn chứ không lại bị hiểu lầm thì toi..
“Có lẽ thế”- Nói tới đây em liền nhỏ giọng lại, thì thào lượng âm vừa đủ truyền tới tai hai đứa em: “Bởi chị làm gì có anh trai, toàn có em trai chứ có anh đâu.

Đôi khi muốn có-”
Nghiêm Túc, Phong Đông đứng cách bàn em tầm ba bước chân.

Không cần biết đầu đuôi ra sao, nhưng có lẽ hai đứa nó đã hiểu lầm ý em rồi.
“Chị thích Âm á hả?!!!”- Nghiêm Túc nhào tới nắm lấy vai em lắc lắc như đang hối thúc em nôn ra câu trả lời lọt tai hắn.
Phong Đông vẫn đứng đó bất động, bỏng ngô đang nằm trên tay đã rơi tự do xuống đất từ khi Đông nghe em bảo: “Có lẽ thế”.

Cậu đang âm thầm suy tính việc có nên bàn bạc với ông về việc đuổi cổ Âm và thuê một vệ sĩ nữ cho em hay không.
Ban nãy, đúng là em có nói thế thật.

Nhưng mà em chỉ nói rõ ràng ba từ, còn đoạn sau em đột nhiên giảm nhỏ âm điệu.

Thành ra hai đứa Nghiêm Túc với Đông mới hoảng như thế.
Là ý xấu hay tốt, cái này em không rõ cho lắm..


Bị hiểu lầm là thích vệ sĩ bên cạnh mình suốt tám năm trời, ai vừa nghe kiểu gì cũng sẽ bị thuyết phục nhanh chóng.
Người em bị Nghiêm Túc lắc qua lắc lại dữ dội, đầu óc quay cuồng.

Tức thì tức thật, cơ mà em lười giải thích lắm trời ơi..
Ngay lúc em thấy bất lực nhất.

Cẩm Thê đã lên tiếng dừng hành động ngớ ngẩn mà hai anh họ của mình đang làm.
“Anh họ Đông.

Nhà ta đúng là giàu thật, nhưng ít nhất cũng phải biết tôn trọng miếng ăn chứ.

Anh Nghiêm Túc, anh đừng lắc chị Lộc nữa kẻo não chị ý rơi ra thì làm sao”
Nói đoạn Cẩm Thê dừng lại rồi nói thêm, không để em tức giận hay biểu hiện gì thêm.

Quay ra nhìn em: “Chị không biết dùng não sao? Tất cả cháu ông nội đều làm việc tại căn cứ, ngoại trừ anh họ Đông ra..

Anh Túc Tả làm việc nhanh gọn lẹ, không những thế còn cải trang rất giỏi.

Giỏi về mảng công nghệ dù chỉ mới lớp tám.

Xử lý không biết bao nhiêu là người xấu-”
“-Anh Nghiêm Túc lại thiên về phần đánh nhau, xử lý trực tiếp.

Không lằng nhằng như cách anh Túc Tả hay làm.

Cả hai đều biết đánh đấm.

Em phụ trách việc hàng hóa, không giỏi mấy thứ đó..

Chị thì thôi đi, có nhận nhiệm vụ gì thì quản gia đều phải tự tìm hiểu lại xem xem chị có khai đúng không-”
“-Tốt nhất là hôm nay chị hãy quên tên vệ sĩ đó đi.

Dù hắn có ở cạnh chị lâu hơn tụi em đi chăng nữa thì chị cũng phải thử một lần tin vào chúng em họ của mình chứ”
Cẩm Thê nói một tràn.

Nghiêm Túc với Phong Đông nghe đương nhiên chỉ hiểu được đoạn Cẩm Thê nhắc nhở mình.

Còn những gì cậu út nói, các anh đều không hiểu..
Em ngồi nghe, Túc Tả ngồi bốc bỏng ngô bị rơi dưới sàn.


Phần trên bị úp xuống, chỉ bẩn một ít, vẫn có thể ăn ở phần trong hộp.
Tóm lại là cuộc hội thoại này chỉ có mình em với Cẩm Thê là hiểu trọn vẹn đầu đuôi.

Mấy thứ Cẩm Thê vừa nói trông có vẻ đáng sợ.

Vì Cẩm Hương Lộc em đây, và Cẩm Nghiêm Túc, cùng với Cẩm Túc Tả là đều đã từng dính dáng tới người từng chết, bởi mình hoặc vì mình.
Có mỗi Cẩm Thê là không nỡ nhìn người ta đau đớn gào thét tên mình, nên cậu út mới nhận phần giao hàng hóa.

Vừa nhẹ nhàng, vừa an toàn.
Chưa kể cậu út còn rất khéo tay nữa?! Thôi thì lần này coi như tạm xa vệ sĩ Âm một ngày.

Hôm nay em sẽ thử tin tưởng bốn chàng vệ sĩ, à không.

Là hai sát thủ (từng nhập học ở học viện sát thủ lấy kinh nghiệm năm năm và giờ mới gia nhập căn cứ) có kinh nghiệm.

Một cậu út biết một chút về dao kéo.
Và một cậu ấm chính hiệu.

Để xem hôm nay chúng em họ có làm tốt nhiệm vụ hay không..
..
Lúc xem phim Đông ngồi cạnh em, vì quá hiếu kì về cuộc hội thoại có sự xuất hiện của Âm ở trong.

Cậu ấm tò mò có phải em có ý với vệ sĩ thật hay không, cậu ấm đã hỏi nhỏ em trong lúc cả rạp đang chăm chú xem phim.
..
Trong lúc đi cùng em đi mua vé vào công viên giải trí, Nghiêm Túc đã lựa thời cơ này để hỏi xem.

Trong lòng em có ai chưa.

Và em lại một lần nữa giải thích cho hắn nghe, dù lòng không muốn vì nó quá dài dòng.

Cơ mà không đạt được mục đích, hắn càng không để yên cho em...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.