Nha Hoàn Có Điểm!

Chương 12: Hồng gia Đại tiểu thư!



Đợi tới lúc Hạ Tiểu Tiểu lôi lôi kéo kéo Vưu Đức Ân đi tới trước cửa, trong lòng Lam Tĩnh Di lại cười lạnh liên tục: Bảo sao phải dùng nha hoàn quyến rũ người khác, cứ nhìn bản thân Vưu tiểu thư kia, nhan sắc chỉ miễn cưỡng coi là trung bình, đã thế lại còn mặc xiêm y đơn giản, cũng không trang điểm, một nữ nhân dung mạo trời sinh đã không xuất chúng lại còn không biết chú ý đến cách ăn mặc, dựa vào cái gì mà chiếm được tâm tư của nam nhân? Nữ nhân này, không có cửa đấu với nàng a.

” Tốt lắm, nếu các ngươi muốn gặp ta, hiện tại cũng đã gặp rồi, đi cả đi thôi, ta còn muốn ngủ.” Vưu Đức Ân nhíu mày nhìn các tiểu thư đang đứng trước cửa, không khách khí mở miệng đuổi người.

Các tiểu thư chưa từng bị đối xử lạnh nhạt như thế bao giờ, trong lòng lửa giận phừng phừng, có điều, người ta là Đại tiểu thư chân chính của Vưu gia, là vị hôn thê chính thức của biểu thiếu gia nhà họ Vưu, nếu có một ngày chính mình có thể vào cửa Vưu gia, người ta cũng là chính phòng, còn mình lại là thiếp thất. Vì thế các vị tiểu thư cố nén tức giận, miễn cưỡng cười ( ruồi.) trừ.

Trong chốc lát, trước cửa chỉ còn lại Lam Tĩnh Di và nha hoàn của nàng.

” Ngươi là Lam……?” Bộ dạng không tồi, đáng tiếc làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái, Vưu Đức Ân liếc mắt nhìn nàng một cái, cảm thấy trên người Lam Tĩnh Di toát ra một tia địch ý.

” Đây là Tĩnh Di tiểu thư của nhà chúng ta.” Lam Ngọc tiến lên giới thiệu.

” Oa, ngươi chính là đệ nhất mỹ nhân Hàng Châu, Lam gia nhị tiểu thư Lam Tĩnh Di à? Ngươi quả là xinh đẹp.” Không đợi Vưu Đức Ân mở miệng đuổi người, Hạ Tiểu Tiểu vừa nghe thấy Lam Ngọc giới thiệu xong liền kích động nhướng mắt lên nhìn “Lam tiểu thư, xin chào, đây là Ân Ân tiểu thư nhà chúng ta, ta là nha hoàn Hạ Tiểu Tiểu của nàng, ngươi gọi ta Tiểu Tiểu là được rồi. Ngươi thật sự đẹp quá a…… A! Đúng rồi, ngươi đứng ở đây đã lâu rồi phải không? Mau vào ngồi đi, đều tại chúng ta dậy quá muộn, ngươi ngàn vạn lần đừng tức giận a.”

” Hạ Tiểu Tiểu” Vưu Đức Ân bực mình, những lời này rốt cuộc là để ai nói chứ!

” Vâng? Tiểu thư? Ngươi gọi ta có việc gì? Đợi lát nữa nói sau đi.” Hạ Tiểu Tiểu hoàn toàn không chú ý vẻ mặt khó chịu của tiểu thư nhà mình, tiếp tục nhiệt tình mời mọc:” Đến đây, đến đây, vào đi.”

A, đúng là một nha hoàn biết lung lạc lòng người, Lam Tĩnh Di thầm nghĩ trong lòng, trên mặt lại nở ra nụ cười giả dối:” Nghe nói Vưu tiểu thư lớn lên không khỏe mạnh, cần nghỉ ngơi nhiều, ta sẽ không quấy rầy, sau này sẽ đến nói chuyện phiếm, chúng ta đi trước.” Nói xong, không đợi Vưu Đức Ân trả lời, xoay người rời đi.

” Oa…… Quả nhiên là đệ nhất mỹ nhân a, thanh âm cũng ôn nhu như vậy, ngay cả bóng lưng cũng xinh đẹp động lòng người……” Hạ Tiểu Tiểu nhìn theo bóng dáng xinh đẹp của Lam Tĩnh Di, chép chép miệng tán thưởng.

” Tiểu Tiểu. Nhìn người không phải chỉ nhìn vào dung mạo.” Vưu Đức Ân có ý tốt nhắc nhở.

Nhìn trộm tiểu thư từ trên xuống dưới, Hạ Tiểu Tiểu cẩn thận thu hồi ánh mắt. Khẳng định là tiểu thư nhà nàng lại tự ti. Nhưng mà, có nữ nhân nào nhìn thấy Lam Tĩnh Di mà không tự ti đâu? Nhìn người ta mà xem. Mặt ra mặt, mũi ra mũi, ngực ra ngực, mông ra mông. Lại liếc mắt một cái nhìn tiểu thư của nàng phẳng lì lì như tấm ván thế kia…… Ai. Biết bao cố gắng gần đây của nàng, một chút hiệu quả cũng không có thấy. Cần phải cố gắng nhiều hơn nữa a.

” Xú nha đầu. Cấm bày trò trên người ta !” Nhìn ánh mắt nàng lấp lánh thế kia, đã biết trong đầu nàng đang nghĩ tới cái gì rồi, Vưu Đức Ân nhanh chóng chuyển sự chú ý sang chỗ khác.”Ngươi nói xem vị tiểu thư mang theo nam nhân kia tại sao sáng nay lại không đến đây? Chúng ta đi đến chỗ nàng ở xem thử đi.”

Tiểu thư chủ động đi làm quen bằng hữu? Mặt trời mọc từ đằng tây rồi sao? Hạ Tiểu Tiểu nghi hoặc nhìn nhìn trời.

” Trời không mưa đâu. Đi thôi !” Vưu Đức Ân tỏ vẻ xem thường, kéo Hạ Tiểu Tiểu đi đến Cúc Hương Uyển.

Vừa đến b ngoài tường Cúc Hương Uyển, bỗng nghe thấy bên trong truyền ra âm thanh đánh nhau, lại còn nghe thấy tiếng của một nữ nhân không ngừng kêu:” Tụ Hiền. Ngươi đánh thật hả ? A a. Ngươi mưu sát ta! Tụ Hiền ngươi không phải là vì ta cố ý mang ngươi theo mà làm vậy đấy chứ ? A– Tụ Hiền cẩn thận–”

Có vẻ rất thú vị đây, Vưu Đức Ân bắt đầu cảm thấy cao hứng.

” Tiểu thư…… Bên trong có mưu, mưu sát……” Hạ Tiểu Tiểu nghe được liền biến sắc.

” Ngươi sợ à ?” Tiểu nha hoàn của hắn lá gan cũng nhỏ thật.

” Ta, ta không sợ, ta phải đi vào cứu người!” Hạ Tiểu Tiểu bỏ tiểu thư lại, chạy thẳng vào trong viện.

” Hả ?” Vưu Đức Ân sửng sốt một chút, lập tức phục hồi tinh thần lại ngay, nha đầu ngốc này,” Tiểu Tiểu, quay lại đây! Nguy hiểm!”

Hạ Tiểu Tiểu mặc kệ tiểu thư, trong đầu chỉ nghĩ tới việc cứu người, nàng hô to” Dừng tay” Vọt vào trong viện, mới phát trong viện thật sự là rất nguy hiểm a……

” A–” Nàng nhìn mũi kiếm nhọn hoắt đang hướng về phía mình, thét chói tai.

Một bóng người phi thân tới, một tay đẩy nàng ra.

” A–” Lại là một tiếng thét chói tai, từ trong miệng tiểu thư của nàng vừa mới đi vào…

” A–” Nàng nhìn mũi kiếm sắc nhọn hướng thẳng về phía tiểu thư mặt mày thất sắc.

” A–” Cô nương cầm kiếm kia cũng kinh hoảng luống cuống thét chói tai.

” Ai……” Bóng người vừa mới cứu mạng nàng thở dài một tiếng, lướt người qua, một kiếm gạt bỏ thanh kiếm đang định đả thương người ra.

Trời ạ, mới sáng sớm mà thôi, đã xảy ra chuyện nguy hiểm như vậy rồi, Vưu Đức Ân lau mồ hôi lạnh, may mắn lấy lại được cái mạng của mình

” Tiểu thư, tiểu thư, ngươi không có việc gì chứ? Trời ạ, vừa rồi ta không nên né tránh , ta sai lầm rồi, ta sai lầm rồi, ô……” Hạ Tiểu Tiểu sợ hãi, cả người như nhũn ra ôm lấy tiểu thư oa oa khóc lớn lên.

” Đồ ngốc! Ai bảo ngươi không nên né tránh? Ngươi né tránh mới là đúng! Ngươi phải nhớ lấy, về sau gặp nguy hiểm đầu tiên phải né tránh, giữ được cái mạng nhỏ của mình mới là quan trọng nhất.” Vưu Đức Ân trấn tĩnh, vỗ vỗ lưng Hạ Tiểu Tiểu, nhẹ giọng khuyên nhủ.

” Này—hai người các ngươi là ai? Vì sao đột nhiên xông tới đây ?” Thiếu chút thì hại nàng thành tội phạm giết người, Hồng Tử Duyến vô cùng bất mãn.

” Vừa rồi nghe thấy có người kêu mưu sát, chúng ta liền chạy vào. Nàng tới cứu người, còn ta là đến xem náo nhiệt.” Vưu Đức Ân cười cười chỉ vào Hạ Tiểu Tiểu đang ở trong lòng ngực hắn sụt sịt khóc.

Mưu sát?!” Khụ……” Hồng Tử Duyến không được tự nhiên nhìn thoáng qua cao thủ hộ vệ bên cạnh, trên mặt đỏ hồng, nàng đường đường là Đại tiểu thư chân truyền của Hồng gia võ quán, mỗi lần luận võ với hộ vệ Tề Tụ Hiền đều thua, thật sự là mất mặt.

” Khụ khụ, nơi này không có mưu sát gì cả, chắc chắn là các ngươi nghe lầm rồi.” Không thèm nhìn đến người ở bên cạnh đang che miệng cười thầm, nàng thà chết cũng không nhận.

” Ta không nghe lầm, rõ ràng ta nghe thấy có người kêu mưu sát mà!” Hạ Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên cãi lại, nhìn bảo kiếm trong tay Hồng Tử Duyến, lại hoài nghi hỏi:” Vừa rồi người kêu mưu sát không phải là ngươi sao? Nhìn đi nhìn lại thấy ngươi giống người đi mưu sát hơn !” Vừa rồi xém chút nữa giết chết nàng với tiểu thư.

” Ngươi……” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồng Tử Duyến đỏ bừng lên, muốn phản bác.

” Hai vị, thật ngại quá, vừa rồi là ta với tiểu thư luận bàn võ nghệ, kiếm pháp của tiểu thư nhà ta thật ra cũng hơi …… Khụ…… Cho nên, xin hai vị lượng thứ.” Tề Tụ Hiền cố nén cười, đi tới nói một tiếng.

” Tề Tụ Hiền, ngươi đang nói bậy cái gì đó? Kiếm pháp của ta thì sao chứ?ừa rồi nếu không phải các nàng xông vào phá đám, chiêu kiếm vừa rồi của ta đã có thể đánh trúng ngươi!” Nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, Hồng Tử Duyến tức giận dậm chân liên tục.

Không thèm nhìn tiểu thư, Tề Tụ Hiền mỉm cười chắp tay thi lễ :” Còn chưa thỉnh giáo, hai vị là?”

” Ta là Vưu Đức Ân, đây là nha hoàn của ta.” Vưu Đức Ân khách khí gật đầu.

Người này, hình như là ân nhân cứu mạng nàng và tiểu thư, thật là lợi hại , Hạ Tiểu Tiểu mở to đôi mắt trong veo, vẻ mặt sùng bái.

” Ngươi chính là hộ vệ đại ca trong truyền thuyết ? Thật là lợi hại a, cám ơn ngươi vừa rồi đã cứu tiểu thư nhà ta. Ta là Hạ Tiểu Tiểu, là nhà hoàn của Vưu gia, đây là Ân Ân tiểu thư nhà ta.” Nàng nhiệt tình tiến lên giới thiệu.

” Ngươi chính là Vưu gia tiểu thư trong truyền thuyết?” Hồng Tử Duyến nổi tính tò mò,” Không phải người ta nói ngươi rất yếu nhược hay sao? Trông ngươi như thế này thật khỏe mạnh a, còn cao hơn ta hẳn một cái đầu.”

” Quay lại !” Vưu Đức Ân cùng Tề Tụ Hiền rất ăn ý cùng lập tức kéo hai cái nữ nhân vừa nhiệt tình vừa tò mò kia lại, giữ chặt các nàng bên người.(hắc hắc độc chiếm a độc chiếm)

Vưu gia tiểu thư? Tề Tụ Hiền ngạc nhiên nhìn lướt qua Vưu Đức Ân, người này , nhìn qua…… Là nữ nhân thật sao? Hay là một tên nam nhân biến thái thích cải trang thành nữ nhân?

Vưu Đức Ân xấu hổ lảng tránh ánh mắt Tề Tụ Hiền, mỗi năm mỗi lớn, hắn đã cao lên, dung mạo càng ngày càng nam tính hóa, hắn mặc nữ trang thật làm cho người ta thấy kỳ lạ, cho nên hắn đi ra ngoài cũng đều du ngoạn ở chỗ vắng người, để miễn bị miệng lưỡi của thiên hạ soi mói. Nói gì thì nói, chỉ còn vài năm nữa thôi là hắn có thể khôi phục nam trang rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.