Nha Hoàn Có Điểm!

Chương 13: Thân phận bị nhận ra



” Tiểu thư…” Mẫn cảm nhận ra vẻ xấu hổ cùng không được tự nhiên lắm của tiểu thư, Hạ Tiểu Tiểu tức giận đứng ra, chắn ở trước mặt tiểu thư : ” Này, tên kia, sao lại dùng ánh mắt như thế để nhìn tiểu thư nhà ta ” Nàng tức giận, cho rằng Tề Tụ Hiền coi thường dáng người cứng ngắc của tiểu thư nhà nàng.

” Cái gì ! Tiểu thư nhà các ngươi sợ bị người khác nhìn thấy sao. Ánh mắt của Tụ H

iền nhìn nàng thì làm sao ?” Không vừa lòng vì hộ vệ nhà mình bị người ta chỉ trích, Hồng Tử Duyến cũng hùng hùng hổ hổ chắn ở phía trước Tề Tụ Hiền, muốn ức hiếp người của nàng hả, hãy qua cửa của nàng trước đã.

” Lấy đâu ra cái kiểu nhìn người ta như thế. Hộ vệ của ngươi thật không biết lễ phép” Hạ Tiểu Tiểu xót ruột tiểu thư nhà mình lập tức lên án.

” Có mà hai người bọn ngươi không có lễ phép mới đúng, tự nhiên xông tới như vậy” Hồng Tử Duyến lập tức phản kích

” Đây là địa bàn của Vưu phủ bọn ta, tiểu thư nhà chúng ta muốn đi đâu thì đi, sao có thể bị kẻ người ngoài như ngươi làm khó chứ” Làm gì có vị tiểu thư nhà ai như thế chứ, thật không biết đạo lý. Cả cổ và tai Hạ Tiểu Tiểu đều đỏ ửng lên vì giận.

” Nếu Vưu lão gia đã sắp xếp cho bọn ta ở chỗ này, chúng ta tạm thời là chủ nhân của viện này, các ngươi muốn vào đương nhiên phải gõ cửa” Kẻ có thể giảng đạo lý với Hồng Tử Duyến còn chưa kịp sinh ra đâu!

Coi như cũng có chút đạo lý, có điều : ” Ai bảo ngươi kêu cứu mạng bậy bạ, chúng ta mới có lòng tốt tiến vào cứu ngươi đấy chứ, đúng là chó cắn Lã Động Tân, không biết được ai là người tốt” Hạ Tiểu Tiểu bắt đầu nổi giận quên mất mục đích lúc ban đầu.

” Ta đường đường là tiểu thư của Hồng gia võ quán, bên người còn có hộ vệ thân thủ cao siêu, chỉ bằng hai nữ tử trói gà không chặt các ngươi mà đòi vào cứu sao ? Ha nằm mơ giữa ban ngày” Hồng Tử Duyến cười khinh bỉ hai tiếng.

Cơn tức đầy ngực Hạ Tiểu Tiểu, trong mắt lửa giận nổi phừng phừng, đang muốn nổ tung, Vưu Đức Ân đã chạy lên cười ha ha mấy tiếng : ” Ngại quá, ngại quá, hôm nay trời hơi nóng, mọi người đều nóng nảy, mỗi người nhường nhịn một tí, nhường nhịn một tí” Vừa nói vừa kéo Hạ Tiểu Tiểu ra khỏi Cúc Hương Uyển.

” Tiểu thư” Hạ Tiểu Tiểu cực kỳ bất mãn kháng nghị, việc nàng đang làm chính là vì tiểu thư, sao lại cố tình kéo nàng ra. Nàng kia nhất định đang ở bên trong dương dương tự đắc cho mà coi.

” Tiểu Tiểu, đừng kích động quá, hôm nay ngươi làm việc theo cảm tính, suýt nữa là mất mạng rồi” Hắn nhận xét.

” Tiểu thư” Hạ Tiểu Tiểu cực kỳ tủi thân, vậy mà tiểu thư lại nói là nàng sai. Cái miệng nhỏ nhắn bắt đầu sụt sịt, nước mắt bắt đầu rơi lã chã.

” Đừng khóc ” Vưu Đức Ân vội vàng nói : ” Ta biết ngươi có lòng tốt mà. Ngươi tranh cãi với nàng làm gì. Hơn nữa, ngươi tranh cãi với nàng rồi, làm sao ta có thể không biết ngượng mà tới học võ được nữa .”

” Học, học võ ?” Hạ Tiểu Tiểu ngây người : “Tiểu thư ? Người muốn đi học võ sao ? Không được ! Đao kiếm không có mắt mà. Những thứ đồ vật nguy hiểm như vậy, người không thể đi học được!” Nói thật hay đùa vậy chứ. Vừa rồi kiếm của vị Hồng tiểu thư kia không phải suýt chút nữa đã lấy mất mạng của nàng với tiểu thư sao. Thật là nguy hiểm á.

“Chuyện này ta đã quyết định rồi” Vưu Đức Ân sa sầm mặt mày vung tay áo bỏ đi.

Hạ Tiểu Tiểu hoàn toàn ngây người. Tính tình của tiểu thư thay đổi rồi a. Được rồi. Tiểu thư là trời, tiểu thư muốn làm gì, nha hoàn phải nghe theo đó. Không phải là đi học võ sao. Vậy thì học đi. Chỉ cần tiểu thư thích là tốt rồi.

Có điều, nói thì dễ, làm mới khó nha.

” Tiểu thư, ngươi thực sự muốn đánh Tiểu Tiểu sao ?” Hạ Tiểu Tiểu nắm chặt nắm tay nhỏ bé, trong lòng thoáng run sợ hỏi nhỏ tiểu thư đang đứng trước mặt với vẻ đầy quyết tâm.

” Không phải đánh ngươi, mà là hai chúng ta đánh nhau.” Vưu Đức Ân giải thích tới lần thứ năm. Vất vả lắm hắn mới có thể thương lượng được với Hồng Tử Duyến và cái tên Tề Tụ Hiền xấu xa kia, trong thời gian bọn hắn ở lại phủ, hắn sẽ tới đây hàng ngày để học võ thuật cơ bản, cho thân thể mạnh khỏe, có điều không biết cái tên Tề Tụ Hiền kia đột nhiên nảy sinh ra một cái đề bài, nói muốn xem thử hắn có căn cơ học võ hay không, lại bắt hắn và tiểu nha đầu Tiểu Tiểu kia đối chiến một lần, thật là không thể hiểu nổi!

” Đánh nhau, chứ không phải là tiểu thư đánh nha hoàn a” Cái miệng nhỏ nhắn của Hạ Tiểu Tiểu hơi lẩm bẩm, nàng cũng chưa nghe tới chuyện nha hoàn đánh tiểu thư bao giờ.

Đang lúc Hạ Tiểu Tiểu mặt nhăn mày nhó, Tề Tụ Hiền đột nhiên gọi lại : ” Hạ Tiểu Tiểu, ta dạy cho ngươi một bí quyết, ngươi cứ làm như vậy… như vậy…”

” Như vậy ? Có thể sao ?” Hạ Tiểu Tiểu có chút hơi nghi ngờ, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía hạ thân của Vưu Đức Ân.

” Yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề gì cả” Tề Tụ Hiền vỗ vỗ bả vai của nàng khẳng định.

” Này, hai người các ngươi đang lén lút nói cái gì đấy hả ?” Vưu Đức Ân có phần buồn bực khi thấy bọn họ, đối với nam nhân khác cứ tới gần Hạ Tiểu Tiểu là thấy cực kỳ bất mãn.

“Đại khái là muốn lén lút dạy một cái tuyệt chiêu mà. Hừ. Ta cũng vậy!” Hồng Tử Duyến không hiểu sao cũng thấy buồn bực, đành phải kéo Vưu Đức Ân lại gần, cũng trộm truyền thụ cho nàng một vài động tác nho nhỏ. ” Ngươi cứ làm như vậy… như vậy..”

” Như vậy ?Có được không ?” Vưu Đức Ân nghi ngờ nhìn đôi tay mình, lại tiếp tục nhìn Hạ Tiểu Tiểu với vẻ hoài nghi, cảm thấy có gì đó không đúng.

“Đều là nữ nhân với nhau, ngươi sợ cái gì?” Hồng Tử Duyến cười gian xảo mở miệng : “Tốt lắm, bắt đầu thôi. Một, hai, ba…”

Cũng chẳng muốn nghĩ nhiều lắm, Vưu Đức Ân căn cứ vào sự chỉ dẫn của Hồng Tử Duyến, bàn tay chộp thẳng vào vạt áo trước ngực của Hạ Tiểu Tiểu, toạc một vang lên, vạt áo trước ngực Hạ Tiểu Tiểu đã bị kéo rách.

Này… Vưu Đức Ân và Hồng Tử Duyến cùng sửng sốt, Hồng Tử Duyến thoáng buồn bực, nàng chỉ dạy hắn một chiêu đơn giản nhất mà thôi? Vì sao lại thành xé quần áo của người ta. ? Vưu Đức Ân mặt mũi đỏ bừng muốn tiến lên ngăn chặn xuân quang bị lộ ra của Hạ Tiểu Tiểu, đã thấy bàn chân nhỏ bé của Tiểu Tiểu đá thẳng về phía hạ thân của hắn, hoảng hốt tránh sang một bên.

“Hạ Tiểu Tiểu ? Ngươi muốn làm gì ?” Suýt chút nữa không còn mạng, Vưu Đức Ân chật vật đứng dậy, mắt như bốc khói.

” Ta ? Ta chẳng làm gì cả” Hạ Tiểu Tiểu còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

” Thật đáng chết” Bất chấp mọi việc, Vưu Đức Ân vội vàng cởi áo khoác ngoài khoác lên trên người Hạ Tiểu Tiểu, hận không thể móc hai mắt của Tề Tụ Hiền ra.

” Tiểu Tiểu, ngươi về phòng thay quần áo trước đi. Về sau ngươi không được vào trong viện này nữa. Tránh xa cái tên Tề Tụ Hiền kia một chút.” Cái tên gia hỏa đáng chết kia, lại dám dạy Tiểu Tiểu những chiêu thất Đức Ânhư vậy, không thể chấp nhận được.

” Ha ha..” Lúc này Tiểu Tiểu mới phát hiện ra quần áo của mình có phần bị rách, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời hồng rực như có thể châm lửa đốt được, đôi chân nhỏ bé vội vàng chạy đi.

“Ngươi muốn làm gì” Thấy Hạ Tiểu Tiểu chạy đã xa, Vưu Đức Ân mới nắm chặt tay, tiến lại gần Tề Tụ Hiền.

” Chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn chứng minh một việc thôi”Giọng điệu cũng thật nhẹ nhàng : “Ngươi là nam nhân sao ?”

“Cái gì?” Hồng Tử Duyến nghe thấy vậy, bắt đầu dùng ánh mắt khó có thể tin để xem xét chung quanh người Vưu tiểu thư : “Nam nhân sao ?” Không thể nào….

“Ngươi có thể nhận ra sao ?” Vưu Đức Ân cười khổ hỏi .

” Từ nhỏ ta đã hành tẩu giang hồ, loại người nào mà còn chưa thấy qua chứ, hơn nữa, ngươi cũng không cố ý hóa trang trong cách ăn mặc

“Khụ.. khụ… Trông ta như vậy, có buồn cười không ?”

” Không tồi, người tráng kiện như ngươi cũng không phải không có.”

“Ngươi thật sự là nam nhân sao ? Vậy sao ngươi phải cải trang thành nữ nhân ? Không đúng a, chỉ nghe người ta nói Vưu phủ có tiểu thư, chứ chưa nghe thấy có thiếu gia bao giờ?” Hồng Tử Duyến cực kỳ tò mò.

“Có thể giữ bí mật cho ta được không ? Ta cũng chẳng muốn như vây, có điều…” Vưu Đức Ân cũng cực kỳ xấu hổ, chỉ hận không tìm được cái lỗ mà chui xuống trốn.

“Ta là nam nhân, chẳng qua từ lúc chín tuổi, đã bị cha ta coi như một đứa con gái nuôi lớn. Nghe nói bởi vì trước đây sức khỏe của ta không tốt lắm, một hôm bệnh nặng thập tử nhất sinh, bỗng một vị đạo trưởng đột nhiên tới nhà, dùng một viên tục mệnh đan cứu ta thoát khỏi tay của Diêm Vương, hắn nói với cha ta rằng, chỉ có nuôi ta như một đứa con gái, lại tìm một cô gái sinh cùng năm cùng tháng cùng sống bên người ta, thì ta mới có thể lớn lên khỏe mạnh” Vưu Đức Ân cười khổ giải thích.

” À, Hóa ra là như thế, cho nên ngươi mới phải nam đóng giả nữ ?” Hồng Tử Duyến vừa nghe vừa gật đầu, bắt đầu biểu lộ ra sự đồng tình đối với Vưu Đức Ân ” Thật đáng thương nha”

“Đạo sĩ ? Tục mệnh đan?” Tề Tụ Hiền đứng bên cạnh bắt đầu nhăn mày.

” Tề hộ vệ, có chỗ nào không đúng sao ?” Vưu Đức Ân tỏ vẻ khó hiểu nhìn Tề Tụ Hiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.