Nhà Lao Chi Vương

Chương 152: Chương 152




Đối thủ lớn nhất của đảng Dân Chủ trong cuộc tranh cử này, đảng Quốc Dân nhận được tin tức đầu tiên, công ty logistics
Nam Thiên, cấp dưới của tập đoàn Nam Thiên đang dốc sức ủng hộ đảng Dân Chủ, việc này đã trở thành một bí mật không thế tiết lộ trong giới chính trị Đài Loan.

Cho nên mọi nhất cử nhất động của công ty logistics Nam Thiên sẽ trực tiếp đại diện cho hướng bầu cử của đảng Dân Chủ, bởi vì giai đoạn trước, bởi vì trong giai đoạn trước, thời gian chuấn bị của công ty logistics rất dài, khiến cho các công ty logistics ở thành phố lớn trong Đài Loan, thậm chí là quận, huyện và thị trấn không xem công ty logistics Nam Thiên là mục tiêu.

Bởi vì lưới quy mỏ triển khai của tập đoàn logistics Nam Thiên rộng lớn, khiến cho đảng Dân Chủ tiến bộ có lợi thế địa lý nhất định trong cuộc bầu cử, khiến cuộc tranh cử tổng thống năm 2000 trở nên khó biết rõ đầu đuôi, thêm cả bởi vì Tống Sở Du đại diện cho lợi ích đoàn thế, càng khiến cho tập đoàn Lý Đăng Huy đều rất nhạy cảm với mọi nhất cử nhất động của đảng Dân Chủ.
Khí có người báo cho biết động thái khác thường của tập đoàn logistics Nam Thiên, Lý Đăng Huy lập tức triệu tập lãnh đạo của đảng Quốc Dân họp cuộc họp thường niên, thảo luận phương án hành động đế ganh đua một chút với đảng Dân Chủ.

Cuối cùng, tập đoàn Lý Đăng Huy nhất trí thảo luận rằng đảng Dân Chủ mượn tập đoàn Nam Thiên để mở ra một đợt bầu cử bão táp mới, nhưng phương án tranh cử cụ thế thiên về cái gì và địa điểm tuyển cử bởi vì tình báo b.i thiếu khiến uỷ viên cạnh tranh của đảng Quốc Dân vẫn chưa bàn ra một phương án thiết thực có thế là phương án tranh cử kế tiếp của đảng Quốc Dân, cuối cùng uỷ viên hội nhất trí quyết định giám sát chặt chẽ động tĩnh của công ty logistics Nam Thiên.
Tập đoàn Nam Thiên vận dụng tất cả xe mà công ty logistics Nam Thiên có thế trưng dụng, đối thành xe y tế có thế thiết kế đế lấy máu và thử nghiệm máu, đồng thời phun nhiều khấu hiệu bằng sơn màu lên xe, ví dụ như “Bỏ ra một chút thời gian của bạn, có thế cứu được sinh mạng của một người”, “Hành động cứu viện của đảng Dản Chủ”, “Hành động chữa bệnh,
cứu trợ của đảng Dân Chủ”, ‘”‘Bạn có thế không bầu cho chúng tôi một phiếu, nhưng xin bạn hãy đưa ra lòng bác ái của mình”, đủ loại khấu hiệu ấn giấu ý đồ tranh cử.
Đồng thời anh Thuỷ của đảng Dân Chủ còn quay một video, ý muổn nói đảng Dân Chủ sẽ quyết tâm cứu trợ cho những người bị trọng thương, hoặc mắc bệnh nặng ở Đài Loan, trong video anh Thủy thi thoảng còn chảy nước mắt, bệnh nhân bị thương nặng là lão Băng bị nói là một người bị tai nạn giao thông nặng đang đợi truyền một loại máu đặc biệt từ những người dân Đài Loan, đoạn video kết thúc bằng một khấu hiệu rõ ràng nhằm kéo phiếu bầu.

Toàn bộ video đều cố gắng xây dựng một hình ảnh đảng Dân chủ thương dân, vì dân, trái ngược hoàn toàn với dự đoán của các đảng khác, phương án tranh cử của đảng Dân Chủ không hề có chút giả tạo nào, hoàn toàn được tiến hành “soạn lại” từ một “sự kiện có thật”.

Đoạn video này của anh Thuỷ được đưa ra vào lúc chín giờ sáng ngày thứ nhất của kế hoạch tiến vào bắc, được phát vào lúc đường phố có nhiều người nhất trong một ngày, lập tức hấp dần ánh mắt của người dân Đài Loan, phương án tranh cử này lập tức khiến các đảng phái khác dập đầu kêu trời, than thở tại sao mình lại không tìm được một kế hoạch gần gũi với người dân thế này?
Đồng thời vì đế tiếp thêm động lực cho kế hoạch tranh cử lần này, cố vũ tất cả người dân Đài Loan nhiệt tình tham dự, khích lệ tất cả mọi người đều lên xe hiến máu, hay có thể vào bệnh viện làm xét nghiệm máu.

Lấy Tiêu Chấn Long, Lưu Minh Nghĩa là đại diện cho tập đoàn Nam Thiên càng đưa vào nhiều tiền, phát quảng cáo ở các phương tiện truyền thông lớn, đưa ra một loạt phần thường đế nhiệt huyết của mọi người sôi trào.
Một, tập đoàn Nam Thiên sẽ máu HR của năm người dân thành phố Đài Loan, nếu như cơthế của năm người dân thành
phố này phù hợp với yêu cầu truyền máu và họ cũng đồng ý hiến máu, tập đoàn Nam Thiên sẽ thưởng cho họ một trăm đài
tệ.
Hai, năm người dản này sẽ được xem là khách hàng VIP trọn đời của tập đoàn Nam Thiên, được hưởng thụ những đãi ngộ cao nhất của tất cả các tập đoàn dưới trướng tập đoàn Nam Thiên, trong này cũng bao gồm một trăm ngàn giờ lái xe miễn phí đối với bất kỳ mẫu xe nào của công ty cho thuê ô tô trực thuộc tập đoàn Nam Thiên.

Tặng một trăm ngàn ngày cư trú đối với cách khách sạn năm sao trực thuộc tập đoàn Nam Thiên và tặng miền phí mười chuyến du lịch sang trọng từ những tập đoàn trực thuộc tập đoàn Nam Thiên, kế hoạch này của tập đoàn Nam Thiên được dân chúng Đài Loan gọi là kế hoạch “thập toàn thập mỹ”.
Ba, mổi một người bước vào bệnh viện lớn dưới trướng tập đoàn Nam Thiên xét nghiệm máu, hoặc những khách hàng đến tiến hành xét nghiệm máu trên những chiếc xe ở khắp các đường phố trên thành phố, tập đoàn Nam Thiên sẽ tặng mồi người một nghìn đài tệ.
Phương án phổ biến rộng rãi của tập đoàn Nam Thiên này dẫn tới một đợt náo loạn trên khắp Đài Loan, kế hoạch to lớn đòi hỏi sự hổ trợ khống lồ về vật chất và tài chính này đã đủ cho thấy tiềm lực tài chính hùng hậu và sức hấp dẫn rất lớn của tập đoàn Nam Thiên.

Hiến một lượng máu là có thế đạt được sự báo đáp lớn như thế, điều này dường như khiến tất cả những người dân Đài Loan biết tin tức này cảm thấy sôi trào.


Đây không chỉ là một hành động bày tỏ tình yêu thương mà còn là một cách tốt nhất để có thế thoát khỏi nghèo khó, tiến lên con đường làm giàu, cho nên khiến đông đảo những người ăn mày lưu lạc đầu đường cũng ủng hộ lên xe lấy máu, chen chúc vào bênh viên.
Vào lúc này, rất nhiều người đặc biệt xin nghỉ ba ngày đế xếp hàng thử nghiệm máu của mình, cho dù một vài người đã biết nhóm máu của mình nhưng vẫn tới góp vui, có quà miễn phí, ngu gì mà không làm chứ?
Việc hàng trăm người xếp hang xét nghiệm máu xuất hiện vào buốl chiều đầu tiên của kế hoạch tiến vào bắc, sau một buối sáng được công bố rộng rãi, mọi tin tức đã tràn ngập khắc các con đường trong những thành phố lớn.

Nhưng dựa theo dự tính của Lưu Minh Nghĩa, đợt người lớn hơn hẳn sẽ xuất hiện vào ngày hỏm sau của kế hoạch tiến vào Bắc, bởi vì trải qua một ngày một đêm được truyền thông xào nấu, mở rộng phạm vi bao phủ lên các huyện, thôn làng của thành phố.

Cho nên Lưu Minh Nghĩa dự định vào ngày thứ nhất, tập đoàn Nam Thiên sẽ cử một nhóm xe mới đi về phía thôn làng, huyện, gia tăng lực bao phủ của phương án này.
Kế hoạch vào bắc, chiều ngày thứ nhất, bệnh viện Cao Hùng.
Tiêu Chấn Long và Lưu Minh Nghĩa đang ở trong một gian phòng trong bệnh viện, nghiên cứu phương án hành động cho ngày thứ hai của kế hoạch hắc tiến, đồng thời tối nay Tống Thanh Tùng cũng sẽ liên lạc với bệnh viện Trung Sơn ở Đài Bắc để nhanh chóng chuyển máu HR đến bệnh viện Cao Hùng.

Trong phương án kế hoạch, Lưu Minh Nghĩa vì đế đảm bảo lượng máu đầy đủ cho lão Băng, cậu ta đã cố ý thu thập nhiều lượng máu.

Như thế cộng thêm lượng máu mà Tống Thanh Tùng của đảng Dân Chủ chuyến từ bệnh viện Trung Sơn tới, tống cộng sẽ cung cấp đủ lượng máu, bảo đảm cho được lượng máu cần thiết cho toàn bộ quá trình chữa trị của lão Băng.

“Minh Nghĩa, điếm quan trọng của kế hoạch ngày mai ở chỗ nào?” Tiêu Chấn Long hỏi.
“Điếm quan trọng nhất của kế hoạch ngày mai chính là đảm bảo cho tất cả xe cộ có thế thuận lợi tiến vào các thôn làng, bởi vì có rất nhiều người trong đó cũng không biết nhóm máu của mình, đồng thời…” Ngay khi Lưu Minh Nghĩa nói được một nửa, một tràng tiếng gõ cửa dồn dập cắt ngang lời phát biếu của Lưu Minh Nghĩa.
“Vào đi!” Tiêu Chấn Long nói.
Người bước vào là Lưu Hoàng Tây, vẻ mặt Lưu Hoàng Tây tràn đầy gấp gáp, lớn tiếng nói: “Đại ca, máu HR được chuyên từ Đài Bắc xảy ra chuyện!”
“Cái gì?” Sắc mặt Tiêu Chấn Long cả kinh, lặp tức đứng dậy từ ghế sô pha: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Người của chúng ta đến sân bay chuẩn bị vận chuyển máu đến đây, ai ngờ giữa đường lại bị chặn lại, người của chúng ta chết, bị thương, lượng máu HR kia đã bị cướp đi rồi…” Lưu Minh Nghĩa nói.
“Rốt cuộc là do ai làm?” Tiêu Chấn Long nghiêm nghị hỏi.
“Là Tử Thần của bang Hoa Thanh.

Anh em bị thương nói đúng là một người đàn ông mặc quần áo màu đen, trước khi đi tên đó còn bảo chuyến lời cho đại ca một câu…” Lưu Hoàng Tây có chút sợ hãi nhìn Tiêu Chấn Long.
“Nói!” Tiêu Chấn Long nhất định sẽ băm Tử Thần thành trăm mảnh.
“Tử Thần nói: Tử Thằn muốn anh ta chết ở canh ba, ai dám giữ người đến canh năm!” Lưu Minh Nghĩa nhỏ giọng nói.
“Tên khốn kiếp này!” Tiêu Chấn Long vô cùng tức giận, một quyền đánh nát chiếc bàn thuỷ tinh.
Người cướp lượng máu HR kia đúng thật là Tử Thần của bang Hoa Thanh, cũng không biết bang Hoa Thanh lấy được tin tức ở nơi nào, nói từ có một lượng máu được chuyến từ Đài Bắc tới Cao Hùng trong chiều nay.

Nếu như đổi lại là người khác, cũng sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ khi thế lực ngầm đang sóng gió như thế.


Nhưng Tử Thần vẫn luôn canh cánh, nghi ngờ việc một đao kia không thế lấy được mạng lão Băng, bởi vì từ trước đến nay, chưa có người nào sống sót dưới đao của Tử Thần.

Bởi vì Tiêu Chấn Long đề phòng hết sức nghiêm ngặt ở bệnh viện Cao Hùng, Tử Thần ấn nấp trong chỗ tối vẫn luôn không có cơ hội ra tay, cho nên chỉ có thể phá hỏng kế hoạch vận chuyển máu này của Tiêu Chấn Long.
Tiêu Chấn Long ở trong phòng làm việc mơ hồ nghe thấy tiếng cười của Tử Thần đang ấn nấp trong bóng tối kia, lão Băng bởi vì ít đi lượng máu này nên rơi vào trạng thái nguy hiếm, nhưng bởi vì bang Hoa Thanh vẫn luồn mai phục cao độ trong một góc nào đó của bệnh viện Cao Hùng, Tiêu Chấn Long vẫn luôn không có cách nào tìm ra bọn họ, cho nên lúc này mới có thể đế mặc họ kiêu căng, phách lối.
Tốt nhẩt các người vĩnh viễn đừng đế tôi tìm thấy, nếu không các người nhất định sẽ chết rất thê thảm! Trong lòng Tiêu Chấn Long oán hận nói.
“Cốp… cốp…” Một loạt tiếng giày cao gót giầm xuống mặt đất đá cấm thạch truyền tới từ xa đến gần trong hành lang, trầm thấp lại có tiết tấu.
Tiếng giày cao gót dừng lại bên cạnh phòng làm việc nơi Tiêu Chấn Long và Lưu Minh Nghĩa nói chuyện.

Ánh mắt của nhân viên y tế trong hành lang thỉnh thoảng dừng lại trước bóng dáng xinh đẹp đứng lẳng lặng trước cửa phòng làm việc, thường thường là những ánh mắt ghen tị của nữy tá, còn nam sinh lại đưa ra những ánh mắt hưng phấn, đằng sau mồi ánh mát đều ấn giấu sự thán phục, hoặc một kiếu ** nhưng tất cả đều không khiến bóng người xinh đẹp đứng trước cửa có bất kỳ cảm xúc chập chờn nào.
Bởi vì lúc này, lực chú ý của cô ấy đều tập trung vào sau cửa phòng làm việc, cuộc hội thoại của Tiêu Chấn Long và mấy người Lưu Minh Nghĩa không lọt ra một chữ, đều bị cô ấy nghe hết toàn bộ.
Tia sáng lạnh xuất hiện trong đôi mắt đẹp, siết chặt nắm tay, sau đó không khí chung quanh hơi chậm lại, mổi một người đi lướt qua người cô ấy đề cảm nhận được hơi thở không mấy thân thiện toả ra từ người cô ấy.

Lúc này cô ấy trông như một đoá hoa hồng có gai, phát ra hơi thở mê người đồng thời cũng toát ra vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo.
“Chị Phượng!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.