Thấy Ngụy Ni vẫn còn mơ hồ, Lê Diệu khẽ nhíu mày, rồi đổi cách diễn đạt sao cho dễ hiểu hơn:
"Cô có hay đọc tiểu thuyết không?"
Ngụy Ni gật đầu, giọng nhỏ nhẹ: "Có đọc, nhưng không nhiều lắm."
Lê Diệu tiếp tục, chậm rãi mà dứt khoát:
"Trong tiểu thuyết nam chính, chuyện anh ta giết người gần như chẳng đáng nói. Ai chọc giận thì giết, người đọc vẫn thấy anh ta ngầu, mạnh mẽ. Nhưng đến nữ chính thì lại khác. Nếu cô ta giết người, nhất định phải có một lý do chính đáng, như bị dồn đến đường cùng, hoặc đối phương thật sự tội ác ngập trời."
Cô dừng lại một chút rồi hỏi: "Cô biết tại sao lại có sự khác biệt đó không?"
Ngụy Ni im lặng, ánh mắt dần hiện lên vẻ nghi hoặc.
"Bởi vì cha mẹ cô, bởi vì xã hội, bởi vì những quy tắc được áp đặt từ khi chúng ta còn nhỏ—tất cả đều yêu cầu phụ nữ phải hiền lành, dịu dàng, yếu đuối, không được nổi nóng, càng không được làm tổn thương ai."
"Phụ nữ luôn bị soi xét bằng kính lúp, từng lời nói, từng hành động, đều bị đánh giá nghiêm khắc hơn đàn ông."
Ngụy Ni thoáng ngẩn người. Dường như điều gì đó trong lòng cô bắt đầu lung lay.
Lê Diệu nâng giọng, ánh mắt sáng lên đầy quyết liệt:
"Tôi nói những điều này không phải để cô tùy tiện giết người hay làm hại ai. Tôi nói ra là để cô đừng dằn vặt bản thân, đừng tự ép mình phải luôn luôn hoàn hảo, luôn luôn hiền lành."
"Cô cần học cách bình thản. Học cách chấp nhận bản thân—kể cả những mặt tăm tối."
"Vì từ bây giờ, cô sẽ trở thành một người mạnh mẽ. Có sức mạnh thì cũng cần có lý trí. Cô cần biết cách kiểm soát ý nghĩ muốn giết người, và quan trọng nhất, là học cách bao dung với chính mình."
"Có ý định giết người không phải điều quá kinh khủng. Điều quan trọng là làm sao để kiểm soát nó. Làm sao để biết được người kia có thật sự đáng chết hay không."
Nói đến đây, Lê Diệu chìa tay về phía Ngụy Ni:
"Đứng dậy đi, đừng nằm mãi như thế nữa. Đi theo tôi. À, suýt quên—"
Cô chìa bàn tay phải, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhẹ:
"Chào mừng cô gia nhập Nhà Ma Phong Đô."
Ngụy Ni xúc động nắm lấy tay cô, trong lòng dâng lên một cảm giác lạ lùng—vừa sợ hãi, vừa háo hức, như thể cô sắp bước vào một thế giới hoàn toàn mới.
Trên đường trở về, cả hai nghe thấy những tiếng bàn tán không ngớt từ người đi đường, chủ đề xoay quanh Nhà Ma Phong Đô và phó bản Tận thế Cực Hàn.
Tính từ lúc Nhà Ma bắt đầu tuyển tình nguyện viên cho đến nay đã tròn hai mươi ngày. Vậy mà chỉ trong thời gian ngắn, phó bản này đã gây bão trên mạng, tạo nên một làn sóng cuồng nhiệt cả trong thế giới ảo lẫn ngoài đời thật.
Ban đầu, mọi người tìm đến phó bản chủ yếu vì tò mò. Họ muốn biết tại sao Nhà Ma lại cần tuyển tình nguyện viên. Rốt cuộc bên trong Tận thế Cực Hàn có gì đặc biệt?
Những người đầu tiên bước vào đều bị choáng ngợp. Không gian phó bản rộng lớn, lạnh giá đến tận xương tủy khiến họ sững sờ. Tiếp đó là cảm giác kinh ngạc khi nhìn thấy bảng điều khiển cá nhân—một công nghệ đỉnh cao giống như bước ra từ thế giới tiểu thuyết khoa học viễn tưởng.
"Đây chẳng phải là trò chơi thực tế ảo toàn diện sao?"
Người chơi có thể tự do mua sắm trang bị, thức ăn, vật phẩm hỗ trợ. Trải nghiệm quá thật, quá đỉnh!
Khi họ tiếp tục tiến sâu hơn, một thành phố bị đóng băng hiện ra trước mắt. Cảnh tượng ấy khiến họ nghẹt thở, vừa tò mò vừa run rẩy. Một nền văn minh bị phong ấn trong băng giá, nằm im lìm giữa sự hoang tàn lạnh lẽo. Thật khó tin nó lại tồn tại trong một phó bản.
Một số người bắt đầu đặt câu hỏi: "Nếu nơi này là thật thì sao? Có khi nào thế giới thật sự tồn tại không gian song song?"
Cảm xúc mạnh mẽ đè nén khiến phần lớn người chơi lần đầu bị ép văng khỏi phó bản sau một thời gian ngắn. Nhưng họ không bỏ cuộc. Sau khi hồi phục, họ lại bước vào.
Lần thứ hai, tâm lý đã vững vàng hơn, họ bắt đầu thử thăm dò, chiến đấu với quái vật. Và chính lúc ấy, tất cả đã thay đổi.
Việc giết quái không chỉ giúp tăng cường thể chất, mà còn mở khóa dị năng—khả năng siêu nhiên thật sự tồn tại trong cơ thể họ, không phải điều khiển qua màn hình hay tay cầm nữa.
Niềm vui vỡ òa. Trước đây, nhóm 13 người đầu tiên từng tuyên bố rằng họ có thể mang dị năng ra thế giới thực, nhưng chẳng ai tin. Mọi người cho rằng đó chỉ là chiêu trò PR, thậm chí còn chế giễu.
Giờ đây, khi chính bản thân trải nghiệm, họ mới nhận ra sự thật: "Trời ơi! Dị năng là có thật! Mình trở thành siêu nhân rồi sao?"
Cơn sốt bùng nổ. Những người có tiền thậm chí thuê nhà gần đó, quyết tâm ở lại lâu dài để khám phá phó bản đến cùng.
Một vài người nhạy bén hơn, như Chử Tường Văn, đã bắt đầu lập đội riêng, tính chuyện xây dựng thế lực sớm để chiếm lợi thế.
Bởi vì phó bản Tận Thế Cực Hàn quá hấp dẫn, quá cuốn hút, khiến cho những người đã bước vào đó chơi đến mức "nghiện", không muốn rời khỏi. Họ bận rộn trải nghiệm từng phút giây căng thẳng trong phó bản, đến mức chẳng còn thời gian lên mạng, chia sẻ hay thảo luận. Cũng vì vậy, dù hấp dẫn là thế, mức độ bàn tán trên mạng lại không quá sôi nổi.
Trong thế giới này, mỗi ngày đều có chuyện mới xảy ra. Không một người hay sự kiện nào có thể mãi đứng đầu bảng tìm kiếm. Thường thì chỉ sau ba ngày, cái tên hot nhất cũng sẽ bị thay thế. Lúc nào cũng có những thứ nóng hổi hơn chiếm chỗ.
Khi cơn sốt Tận Thế Cực Hàn dần hạ nhiệt, sự quan tâm cũng theo đó giảm đi. Dù sao thì trong cuộc sống thực, ai cũng bận rộn với công việc, chẳng mấy ai có thời gian theo dõi sát những chuyện người khác trải qua.
Chỉ có một người vẫn kiên trì không bỏ cuộc – một nhân vật mạng tự xưng là "Người hóng chuyện". Người này từng mạnh miệng thề thốt: nếu phó bản Tận Thế Cực Hàn thực sự hấp dẫn, anh ta sẽ livestream… ăn phân.
Kể từ đó, ngày nào anh ta cũng đăng một video lên Douyin với tiêu đề na ná nhau:
"Phó bản Tận Thế Cực Hàn có thật sự thú vị đến vậy không? Tôi không tin. Bạn tin à?"
Kèm theo đó là đủ kiểu bình luận mỉa mai:
"Ồ, độ hot lại tụt nữa rồi. Từ hạng 1 rơi xuống 17, giờ lại rớt tới hạng 48. Rõ ràng, không hấp dẫn thì là không hấp dẫn. Con mắt của dân mạng lúc nào cũng sáng suốt!"
"Đã nửa tháng trôi qua, chẳng có chút tin tức nào về phó bản Tận Thế Cực Hàn. Những người từng vào chơi, không ai chịu lên tiếng nói rõ xem bên trong có gì. Hay là Nhà Ma Phong Đô bỏ tiền ra để ém hết đánh giá tiêu cực?"
Anh ta còn thêm thắt, gợi ý đầy châm biếm:
"Câu hỏi mỗi ngày: Khi nào Nhà Ma Phong Đô phá sản?"
"Marketing đại gia, PR đại gia, các người còn định sống tới bao giờ?"
Thấy bài viết chưa đủ sức lan tỏa, "Người hóng chuyện" còn bỏ tiền mua lượt tương tác, gắn thẻ hàng loạt tài khoản nổi tiếng, cầu xin họ chia sẻ để "bóc trần sự thật".
Sự kiên trì đôi khi lại có tác dụng. Nửa tháng sau, chuyện về phó bản Tận Thế Cực Hàn bất ngờ được đào xới trở lại. Trên mạng, rất nhiều người bắt đầu tò mò. Họ thi nhau gắn thẻ Nhà Ma Phong Đô, rồi hỏi han những người từng tuyên bố sẽ tham gia phó bản, yêu cầu họ lên tiếng, chia sẻ xem trải nghiệm bên trong rốt cuộc ra sao.
Thế nhưng… lạ thay, dù có gắn thẻ hàng chục cái tên nổi tiếng, không một ai trả lời.
"Người hóng chuyện" lập tức đăng bài cà khịa:
"Hừ, chẳng lẽ Nhà Ma Phong Đô mua chuộc hết rồi à? Không thú vị mà cũng không cho người ta nói?"
"Im lặng đồng nghĩa với không thú vị. Đồng ý không?"
Dưới bài viết, vô số người hóng hớt gật gù đồng tình:
"Đồng ý."
"Đồng ý luôn."
"Chuẩn rồi còn gì nữa."
Dĩ nhiên, cũng có người cảm thấy chướng mắt. Họ không chịu nổi cái kiểu "rảnh rỗi sinh nông nổi" của anh ta, liền nhảy vào công kích:
"Anh bị bệnh à? Suốt ngày soi mói nhà người ta làm gì? Họ có đụng chạm gì đến anh chưa?"
"Anh là anti-fan của Nhà Ma Phong Đô à?"
"Người hóng chuyện" chẳng ngán, lập tức đáp trả:
"Đúng, tôi anti-fan đấy. Nhìn không vừa mắt cái kiểu PR của Nhà Ma Phong Đô thôi. Có bản lĩnh thì chơi công bằng đi? Hay hay không để dân mạng tự đánh giá!"
"Chứ đừng có mua hot search, rồi bịt miệng người khác không cho nói thật!"
"Không chịu được thì đừng chơi nữa!"
Có người phản bác:
"Anh lấy gì chứng minh Nhà Ma Phong Đô mua hot search? Người ta hay thì người ta hot thôi, có gì sai?"
"Người hóng chuyện" cười lạnh:
"Một cái Nhà Ma nhỏ xíu, nằm ở thành phố tuyến hai thôi mà có thể hot đến mức này sao? Không tin được! Rõ ràng là chiêu trò PR!"
"Không có PR thì ai biết nó là cái gì chứ!"
"Anh cứ khen nó mãi, chắc là người trong đội ngũ PR của tụi nó rồi!"
Anh ta cực kỳ thích gây sự. Ai cãi là cãi tới cùng, khiến không ít người bực mình. Cuối cùng, một cuộc chiến bàn phím thực sự bùng nổ. Rất nhiều người, ban đầu vốn chẳng quan tâm Nhà Ma Phong Đô là gì, nay cũng lao vào chiến chỉ vì không chịu nổi "Người hóng chuyện".
Giữa lúc mọi chuyện đang căng như dây đàn, một bài đăng bất ngờ leo lên bảng hot search:
"Phó bản Tận Thế Cực Hàn không thể nói, muốn chơi thì đến!"
Câu chữ đầy khiêu khích. Dân mạng tò mò ồ ạt nhấn vào xem.
Bên trong là nội dung cực kỳ lạ lùng:
Có người chơi sau khi rời khỏi phó bản Tận Thế Cực Hàn đã thử chia sẻ trải nghiệm trên mạng xã hội – từ Weibo, Douyin, Tiểu Hồng Thư đến Zhihu – nhưng phát hiện ra, hễ nhắc đến một vài từ khóa liên quan là bài lập tức biến mất, hoặc bị đánh dấu là "nội dung nhạy cảm".