Đau lưng má ơi đau lưng~
_____
Con đường phía trước rốt cuộc cũng không còn dễ đi nữa, thường xuyên bị mấy chiếc xe đâm nhau bốc cháy hoặc ngã ngang cản trở, Lê Chấn lái xe trên đường lộ thông thuận thì tốc độ cực nhanh, gặp tình huống không tốt sẽ lập tức phanh gấp lại, sau đó cách không đem thứ cản trở ném đi rồi tiếp tục lái xe.
Phương Hoà trong xe nếu không phải có móng vuốt bén nhọn, gắt gao bám lấy ghế xe, thì không biết đã bị tốc độ dữ dội của hắn quăng rớt ở đâu rồi.
Phương Hoà tranh thủ thời gian nhìn thoáng qua tang thi ngồi xổm ở đằng sau, nhìn một hồi, không phúc hậu cười ra tiếng, trên mặt mèo xuất hiện biểu tình kỳ quái này càng thêm dễ thương.
Bởi vì con tang thi vốn ngồi ở đằng sau, lại dưới kỹ thuật yêu cầu độ khó cao của Lê Chấn mà bị tàn nhẫn quăng rớt xuống dưới hai lần, nhanh như chớp ngã lăn trên mặt đất chật vật hết sức.
Bất quá trong lần thứ ba từ trên cốp xe rớt xuống, tang thi từ trên mặt đất bò dậy, tranh thủ lúc Lê Chấn xoay xe tránh một chiếc xe bị đâm cháy trên đường, lần nữa bò dậy, chẳng qua lần này người anh em tang thi trực tiếp bò lên nóc xe, như thế này chắc sẽ không bị quật xuống đất nữa đi.
Cho nên, tang thi này vẫn là có điểm ý tứ.
Phương Hào xoay người vẫy vẫy đuôi nhìn về phía Lê Chấn, thấy quai hàm hắn căng chặt, cậu di chuyển cơ thể từ trên ghế phụ nhảy xuống, đáp lên đùi Lê Chấn, đứng thẳng người cọ cọ cằm hắn. Hiện tại bọn họ rất nhanh sẽ ra khỏi khu vực thành phố, chờ ra khỏi, khoảng cách căn nhà cũ kia và Lê Nguyệt sẽ không còn xa nữa.
Lê Chấn duỗi tay vuốt vuốt một phen trên lưng mèo nhỏ, giơ tay đem chướng ngại vật lần thứ hai ném văng ra ngoài.
Động tĩnh của bọn họ không nhỏ, tuy rằng nơi này không còn là khu vực trung tâm thành phố, không đụng phải tắc đường quy mô lớn, nhưng vẫn thu hút được một ít người sống sót.
Chỉ cần nhìn cách Lê Chấn nhẹ nhàng quăng mấy chiếc xe trên đường, trong mắt những người sống sót chính là có thể so với hai chữ kiêu ngạo, nhiêu đó cũng đủ để bọn họ lao tới, đi theo xe của Lê Chấn, bọn họ đã đi theo hắn cả một quãng đường, xông thẳng ra ngoài thành phố.
Nhưng mà, lúc đầu đi theo cũng không có gì, chờ Lê Chấn lần nữa dừng lại giải quyết chướng ngại vật trên đường, những người đi theo ở đằng sau lúc này mới nhìn rõ thứ trên nóc xe Lê Chấn rốt cuộc là gì, vốn còn cho là vật tư được cố định trên nóc xe, không nghĩ tới thế mà là một con tang thi.
Đàn em này của Lê Chấn tuy rằng không có dữ tợn khủng bố, nhưng đặc điểm thuộc về tang thi vẫn rất rõ ràng, tuy rằng Phương Hoà muốn đem tang thi này sửa soạn ngụy trang, nhưng bọn họ phải gấp rút lên đường, an nguy của Lê Nguyệt quan trọng, chuyện ngụy trang chờ tới nhà cũ hẳn tính.
Ít nhất, tang thi biến dị này không giống Lê Chấn với Phương Hoà, bọn họ khi giết tang thi sẽ cố tránh né những thứ dơ bẩn bị bắn ra, còn người anh em tang thi này lúc trước vì giúp Lê Chấn giải quyết đám tang thi, đã bị dính một thân đen đen đỏ đỏ, hơn nữa gương mặt còn trắng bệch, cùng cặp mắt loé loé ánh đỏ, ở khoảng cách gần vẫn có thể nhìn ra.
Chiếc xe theo đuôi bọn họ vốn là theo đến vui vẻ, tự cảm thấy mình vô cùng thông minh, nhìn thấy có người ở trên đường giải quyết mấy chiếc xe phế liệu đổ nát, bọn họ vội vã rời khỏi chỗ ẩn thân đuổi theo.
Nhưng mà nhìn tang thi trên nóc của chiếc xe đằng trước cứng ngắc di chuyển đầu, đôi mắt thị huyết đỏ ngầu nhìn qua, người trong xe thiếu chút nữa bị doạ vỡ mật.
Đám người kia nghĩ người đằng trước có năng lực ném mấy chướng ngại vật cản trở đã là rất lợi hại, nhưng nếu năng lực mạnh như vậy, còn tùy tiện để tang thi ngồi trên nóc xe bọn họ, vậy khẳng định chính bọn họ cũng không giải quyết được con tang thi này, thế rốt cuộc nó lợi hại tới cỡ nào?
Đám người kia bị doạ vỡ mật, không dám nghĩ nhiều, vội vàng tại ngã tư quay đầu chạy mất.
Vào thời điểm hiện tại, trái tim của mọi người đều sợ hãi và nghi ngờ với những thây ma xuất hiện trên khắp con phố. Đã có người đầu tiên quay đầu rời khỏi, phía sau liền có người hoài nghi, chiếc xe thứ hai sau khi nhìn thấy tang thi trên xe Lê Chấn, vốn còn oán giận lập tức biến thành kinh sợ, không dám đi theo nữa.
Dù sao chướng ngại vật trên đường đều đã được dọn sạch, không bằng đợi chiếc xe đằng trước mang theo tang thi rời khỏi, chờ không còn nguy hiểm bọn họ lại rời khỏi thành phố sau cũng không muộn.
Lúc mấy chiếc xe kia đuổi kịp, Phương Hoà không khỏi cảm thấy lo lắng, cậu hiện tại đã không cần phải lo cho Lê Chấn nữa, năng lực khống chế của hắn đã rất mạnh mẽ, nhưng là đàn em của hắn thì khó nói.
Phương Hoà còn đang nghĩ làm sao để cắt đuôi đám người kia, không nghĩ tới sau khi đi qua mấy chướng ngại vật, bọn họ đã tự giác dừng lại, Phương Hoà nghiêng đầu suy nghĩ, từ cửa sổ bị Lê Chấn đập nát thò đầu nhìn tang thi biến dị phía trên, khoé miệng Phương Hoà giật giật, còn được, đàn em này của Lê Chấn không ngờ còn có tác dụng này.
Đi tiếp về phía trước là một cây cầu, cũng không biết thời điểm mạt thế bùng nổ nơi này đã xảy ra chuyện gì, Phương Hoà từ xa đã có thể nhìn thấy khói lửa ngợp trời.
Đối với mấy vật cụ thể Lê Chấn còn có thể xử lý, nhưng ngọn lửa tận trời này thì không dễ giải quyết.
Lúc đi đến cây cầu lớn, nhìn con đường bị chặn lại, Phương Hoà nhảy ra từ cửa sổ bị đập vỡ, ngồi xổm trước nắp xe cẩn thận nhìn xung quanh.
Phương Hoà mơ hồ nhìn một lúc, hình như là hai xe bồn chở xăng đụng vào nhau, xăng chảy ra đầy đất, ngọn lửa chính là từ đó mà ra.
Có một con sông lớn theo hướng đông tây ở phía bắc thành phố J, hầu hết giao thông ở phía bắc đều phải đi qua cây cầu này, nếu không, thì phải vòng đi rất xa, tính theo tình hình giao thông trước mắt, sẽ lãng phí mất một hai ngày.
Phương Hoà nhìn một hồi, nói theo thường thức, có rất nhiều thứ đều là do cậu nghe người khác nói, cho nên cậu có dự cảm, loại hình huống lửa lớn như thế này, sẽ nổ đúng không?
Hai chiếc xe này đụng nhau khi nào, lửa cháy lên lúc nào, này thì không thể nào biết được, xung quanh không có ai, phỏng chừng là thấy loại tình huống này, nếu lửa còn tiếp tục cháy, nổ mạnh là chuyện khó tránh khỏi!
Phương Hoà chạy nhanh quay trở lại xe, móng vuốt bám lấy tay lái ra sức đẩy ra hiệu Lê Chấn mau quay đầu xe, hai xe chở bồn chứa xăng uy lực nổ nhất định không nhỏ, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ bị nổ đến mức không còn chút cặn.
Nhưng Lê Chấn ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích, Phương Hoà sắp bị gấp đến điên, thời gian gấp rút, cũng đành chịu thôi, Phương Hoà ghé vào trước ngực Lê Chấn, đem Lê Chấn cùng tiến vào không gian, cùng lắm ở trong không gian trốn tránh một hai tiếng đồng hồ, chờ nổ mạnh kết thúc rồi nói.
Nhưng mà, Phương Hoà đã tự mình đi vào không gian, lại phát hiện Lê Chấn căn bản không bị cậu đem vào, Phương Hoà lại vội vã chạy ra, dừng ở trên đùi Lê Chấn, lần thứ hai buồn bực xác định, đào hạch không gian phân biệt đối xử với bọn họ, lần trước rõ ràng là Lê Chấn ném Phương Hoà vào không gian!
Phương Hoà thực muốn cào tường, bàn chân ở trước ngực Lê Chấn lay động, hy vọng cái đầu bị tang thi hoá một nửa của Lê Chấn mau mau hoạt động, đừng có chết máy ở tình huống này nha!!!
Nhưng mà, Lê Chấn vẫn ở đó không nhúc nhích, mặc kệ Phương Hoà ở đó liều mạng lớn tiếng kêu.
Lúc cậu khẩn trương xác nhận lại tình huống phía trước, kinh dị phát hiện, một chiếc xe chở bồn chứa xăng đã hơi chệch khỏi mặt đất, Phương Hoà mở to mắt nỗ lực nhìn tình huống bên kia trong đám sương khói lửa ngập trời, quả thật phát hiện xe chở bồn chứa xăng đang động đậy.
Phương Hoà quay đầu nhìn Lê Chấn, meo ô, Lê Chấn sẽ không phải muốn đem chiếc xe còn đang cháy lửa này thu vào không gian đi? Vậy không phải là đem không gian của bọn họ nổ cho hư luôn sao?
Phương Hoà muốn đem đồ thu vào không gian là phải tiếp xúc, nhưng cậu không biết Lê Chấn có giống cậu hay không, hay đào hạch không gian lại đối xử phân biệt cậu với Lê Chấn? Có lẽ do cậu là mèo, còn Lê Chấn là người?
Dù sao, Phương Hoà cũng không dám xác định, Lê Chấn có phải hay không trực tiếp sử dụng niệm lực đem đồ vật bỏ vào không gian.
Phải làm sao bây giờ? Phương Hoà nôn nóng lay lay quần áo Lê Chấn, móng vuốt đều sắp đem quần áo của Lê Chấn cào rách, nhưng Lê Chấn vẫn như cũ không quan tâm.
Phương Hoà bất đắc dĩ xoay người lại quan sát xe chở bồn chứa xăng, lại cẩn thận nhìn một hồi, mắt mèo trừng tới sắp ra nước mắt mới hưng phấn phát hiện, chiếc xe kia đang di chuyển về phía cạnh cầu, Lê Chấn là muốn đem chiếc xe này ném xuống!!!
Phương Hoà biết được ý tưởng của Lê Chấn, nhưng nhìn vào kết cấu thép trên mặt cầu, hiển nhiên muốn đem xe chở xăng ném xuống, Lê Chấn ít nhất phải nâng xe chở xăng lên cao thêm vài mét mới được.
Phương Hoà khẩn trương nhìn xe chở xăng nâng lên, ô tô lúc trước mà Lê Chấn ném vô pháp so sánh với loại xe này, lại còn không biết bọn họ có bao nhiêu thời gian.
Nên giúp như thế nào đây???? Phương Hoà nôn nóng tới mức muốn xoay quanh, phong hệ dị năng của cậu chỉ có thể làm cho lửa càng lúc càng lớn, căn bản không thể dùng.
Đột nhiên, Phương Hoà nhớ tới nước lần trước bị cậu dẫn ra, Phương Hoà chạy nhanh nhảy ra khỏi cửa sổ xe, ngồi xổm trên phía trước xe, đem hết toàn lực dẫn nước ra khỏi không gian.
Nước cậu dẫn ra đương nhiên không phải loại nước cao áp dùng để chữa cháy, dập lửa khẳng định không được, Phương Hoà không nghĩ nước có thể đem xăng đang bốc lửa dập tắt. Cho nên cậu nhắm ngay bồn chứa xăng, chỉ cần độ nóng của bồn xăng giảm xuống, như vậy nhất định có thể kéo dài thời gian nổ, có thể cho Lê Chấn thong thả chút.
Lúc Lê Chấn khống chế được xe chở xăng không ngừng bay lên, đôi mắt đằng sau kính râm chậm rãi chuyển hướng nhìn mèo nhỏ ngồi xổm trên nắp xe phía trước, nhìn mèo nhỏ chuyên tâm chỉ lo không ngừng dẫn nước ra bên ngoài, Lê Chấn hơi hơi nâng tay, quăng hai con tang thi không biết khi nào du đãng lại đây, ý đồ hướng tới Phương Hoà.
May mắn là, chiếc xe thứ nhất rốt cuộc cũng cách mặt đất đủ cao, bị Lê Chấn lập tức ném vào trong sông.
Chiếc thứ hai so với chiếc đầu dễ làm hơn chút, phần lớn xăng bị rò rỉ là do chiếc xe thứ hai, cho nên Lê Chấn cũng thật mau chóng đem chiếc này cũng ném xuống.
Có niệm lực của Lê Chấn khống chế, hai chiếc xe thuận lợi bị Lê Chấn dìm vào trong nước, dần dần bị nước bao phủ.
Cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, bàn chân mèo của Phương Hoà run nhè nhẹ, xoay người nhìn vào trong xe, cách cửa kính thủy tinh cùng Lê Chấn nhìn nhau, Phương Hoà giật giật miệng, lộ ra nanh mèo bén nhọn, may mắn là không có việc gì, bằng không ở mạt thế mà không bị tang thi công kích lại bị nổ chết, thì thật oan uổng.
Trên mặt đường tuy rằng còn cháy chút lửa, nhưng lửa cháy không mạnh như trước, lái xe vòng qua bên cạnh, hẳn là sẽ không có vấn đề.
Chỉ là, bọn họ vừa đi qua khỏi cầu, tiến vào tỉnh lộ, Phương Hoà lập tức kinh ngạc nhìn về phía Lê Chấn.
Đào hạch không gian hai người họ đều có thể cảm ứng, lúc này Phương Hoà nhìn thấy bên trong cư nhiên có hai chiếc xe đã tắt lửa ngoan ngoãn nằm ở đó, còn là đặt ở bên trong toà nhà hạch đào, hơn nữa Phương Hoà còn thấy trên xe có vài chữ đã bị lửa đốt mờ đi, bên trong bồn cư nhiên có đầy xăng.
____
Pi: =))))