Nhà Vua Tang Thi Nuôi Mèo

Chương 63: Thú cưng tang thi mèo.



À ừm... Dạo này tui đang mê "Husky và Sư Tôn mèo trắng của hắn"... Lương tâm cắn rứt lắm mới nỡ tạm rời Sư Tôn... Huhu, khóc như tró điên.
_____

Lê Chấn duỗi tay xoa xoa đầu Phương Hoà, ôm cậu đứng cạnh đống vật liệu thép, Phương Hoà duỗi đầu nhìn ra đằng trước, con mèo kia đang nằm ở góc tường gần cửa, bị vật liệu xung quanh che khuất, nếu không phải đã bị nó đập đến đau điếng, thì đúng là không tưởng tượng nổi một con mèo nhỏ sẽ mạnh tới mức độ như vậy.

Tang thi mèo kia so với đám láo nháo bên ngoài thì dễ nhìn hơn nhiều, bộ lông xù xù, bốn chân trắng trắng, mắt nhỏ xíu híp lại giống như chưa mở vậy, hoàn toàn không giống tang thi chút nào, bự cỡ nửa trái bắp thôi, nếu không phải trên người nó chẳng còn hơi thở, Phương Hoà sẽ thật sự cho rằng động vật cũng có thể biến dị mất.

Hơn nữa cho dù cậu đã lãnh đòn của nó, cũng không biết cách thức tấn công của nó rốt cuộc là thế nào.

"Anh đoán xem nó có dị năng gì?" Phương Hoà hỏi.

Lê Chấn nhíu mày lại, hắn đang suy nghĩ nên khống chế mèo con kia thế nào tới ổn, nghe câu hỏi của cậu, hắn cúi đầu, "Nói thử cảm giác lúc nãy của em đi."

"Tôi chỉ cảm thấy đột ngột khó thở, sau đó thân thể không hiểu sao bay ra ngoài, tôi thấy chắc cũng giống với tinh thần hệ niệm lực của anh, nhưng là không quá giống." Phương Hoà miêu tả đơn giản.

Lê Chấn ngưng thần nhìn con mèo trên đất, tình huống của nó khác Tiểu Lương Tư, Tiểu Lương Tư mặc dù cấp bậc cao, năng lượng cường đại, nhưng sức khoẻ lại yếu, nếu lúc đó Lê Nguyệt không dựng sắt thu sấm sét để bổ sung cho nó, thì nó sống được hay không cũng khó nói.

Còn con mèo này mặc dù cũng vậy, đều là vừa sinh không lâu, nhưng nó đã tang thi hoá rồi, virus tang thi sẽ thay đổi cơ thể nó, nói không chừng cơ thể chỉ to bằng nửa bàn tay kia, còn cứng hơn bê tông.

Nghe miêu tả của Phương Hoà, hắn cũng không đoán ra được dị năng của nó rốt cuộc là gì, bên này Lê Chấn còn đang nghĩ có nên dùng tinh thần lực thăm dò thử hay không, Phương Hoà bên kia đã vớt ra một con cá không lớn không nhỏ từ trong không gian ra.

Cậu giơ chân đạp con cá còn đang nhảy lẹp bẹp kia xuống, nâng đôi mắt sâu kín nhìn lên Lê Chấn, "Thử?"

Khoé miệng Lê Chấn giật giật, giơ tay nhéo nhéo tai cậu, mấy đề nghị thường thường nảy ra của mèo nhỏ, thiệt là đáng yêu muốn chết, làm hắn chỉ muốn hôn một cái thôi. Lê Chấn xách con cá lên, dùng niệm lực phong toả vị trí của con mèo, rồi mới ném con cá qua.

Một màn quỷ dị xuất hiện trước mắt, con cá chỉ còn cách tang thi mèo vài chục mét, đột nhiên như bị năng lượng vô hình nào đó khống chế, không thể tiếp tục bay về phía trước được nữa, sau đó, lại bị mạnh mẽ nén lại, đè ép tới nát nhừ, thịt cá từ từ rớt trên mặt đất.

Nhìn một màn này, Phương Hoà lui về phía sau một bước, chân mèo cứng đờ, con tang thi mèo này cũng được quá chứ, đáng sợ quá trời.

Lê Chấn siết chặt tay, quay đầu nhìn cậu một cái.

Cậu lập tức rụt cổ lại, giờ mới nhận ra hồi nãy mình may mắn tới cỡ nào, tang thi biến dị gần tới cấp năm, sức tấn công đúng là không thể nói chơi được, Phương Hoà nịnh nọt giơ chân trước lên, dẫm dẫm lên tay Lê Chấn.

Hắn dùng sức xoa mạnh lên đầu cậu, "Nhớ kỹ bài học này chưa?"

Phương Hoà cọ cọ lên tay hắn, mạnh mẽ gật đầu.

Đúng lúc này, con mèo trong góc tường bắt đầu chuyển động, chân mèo nho nhỏ run rẩy từ trong góc tường bò ra, vất vả lắm mới bò tới cái đống thịt cá nát vụn, nằm bẹp trên đất bắt đầu ăn cá.

Phương Hoà híp mắt, đúng là đối lập mãnh liệt, năng lực công kích mạnh mẽ, vậy mà bò cũng bò không nổi ư?

Lê Chấn vẫn còn đang nghĩ tới năng lực công kích của tang thi mèo, cảm giác này cũng khá giống Tiểu Lương Tư, nếu như muốn định nghĩa, chắc nên gọi nó là lĩnh vực không gian, bất luận là thứ gì đi nữa, chỉ cần lọt vào lĩnh vực không gian của nó thì cũng sẽ bị nó khống chế, chẳng qua năng lượng trong lĩnh vực của Tiểu Lương Tư là dị năng hệ lôi, còn con mèo này thì chắc là dị năng hệ gió.

Vậy nên, Lê Chấn cho rằng, mặc kệ là người hay tang thi, chỉ cần từ cấp năm trở lên thì sẽ tự nâng cấp cho bản thân một lĩnh vực không gian riêng.

Chỉ cần trong lĩnh vực không gian, chủ nhân của không gian đó sẽ là vô địch, vậy hắn phải khống chế con mèo này bằng cách nào đây?

Lê Chấn bên kia đang trầm mặc suy nghĩ kế sách, Phương Hoà bên này nhìn tang thi mèo nhanh chóng đem thịt cá nát nhừ trên đất ăn sạch sẽ, khó tin ghê, con cá kia lớn hơn nó gấp mấy lần, cứ như vậy bị nó đơn giản ăn sạch sẽ, mèo con tang thi ăn xong lại co thành một cục, cuộn tròn như quả cầu lông, làm như không hề có tí uy hiếp nào.

Phương Hoà hoàn toàn nghĩ không ra, tang thi không phải con nào cũng muốn ăn thịt sống hả? Sao con mèo này lại không giống ai hết vậy.

Kiếp trước của cậu, hoàn toàn chưa từng gặp qua chuyện này, cũng không có nghe mấy người bị bắt vào kể chuyện tương tự.

Phương Hoà quay đầu nhìn về phía Lê Chấn vẫn còn đang nhíu mày suy nghĩ, "Anh đoán được năng lực của nó rồi hả?"

Lê Chấn gật đầu, "Để tôi thử xem."

Mặt hắn nghiêm túc, đôi mắt cũng càng thêm sâu thẳm, gắt gao nhìn chằm chằm con mèo nhỏ xíu đằng kia, điều khiển tinh thần niệm lực quắn thành một sợi dây nhỏ, chậm rãi tới gần trước mặt nó, khống chế ý thức của nó chắc cũng không quá khó, cái khó là hắn có thể phá nát lĩnh lực của nó hay không.

Một lát sau, hắn đột nhiên nhíu mày, đỡ trán lùi về phía sau, tay còn lại chống lên đống vật liệu, Phương Hoà nhanh chóng chạy lại gần, "Bị thương rồi?"

Hắn nhắm mắt hoà hoãn một lát, mới nhìn Phương Hoà, "Ý thức của nó mặc dù có hơi yếu, nhưng lực phòng ngự ngược lại rất mạnh."

"Nó tấn công anh?" Phương Hoà khẩn trương hỏi.

Hắn lắc đầu, "Không có, chỉ là năng lực của tôi bị lĩnh vực không gian của nó trực tiếp trừ khử."

Phương Hoà thấy hơi khó hiểu, "Lĩnh vực không gian?"

Lê Chấn gật đầu, "Giống tình huống của Tiểu Lương Tư, lúc đó nó tự tạo cho mình một lĩnh vực không gian hệ lôi, bất cứ cái gì tiến vào, điều phải chịu khống chế của nó."

"Con mèo này cũng như vậy?" Phương Hoà ngạc nhiên.

Hắn gật đầu, "Cho dù tinh thần lực của tôi là sức mạnh vô hình, nhưng mà sau khi đi vào lĩnh vực không gian, vẫn trực tiếp mất đi khống chế, tan rã."

Phiền phức rồi, nói vậy không phải con mèo kia vô địch luôn rồi sao?

Một người một mèo còn đang đau đầu vắt óc suy nghĩ cách đối phó tang thi mèo, cửa lớn của kho hàng đã không thể chống đỡ được nữa, bị tang thi xông vào, ầm ầm đổ xuống, đập lên đầu mèo con.

Tình huống quỷ dị lại xuất hiện, cửa sắt vừa to vừa nặng đổ xuống, trực tiếp bị đập thành một lỗ lớn, chỉ cần tiến vào lĩnh vực không gian của mèo con, đều biến thành bột phấn.

Phương Hoà trợn trừng mắt mèo nhìn cái cửa bự kia, lại nhìn một đám tang thi bị năng lượng của mèo con hấp dẫn, ồ ạt tràn vào.

Toạ quan sơn hổ đấu (ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau)? Phương Hoà nghĩ, không biết mèo con này sẽ giải quyết đám tang thi kia bằng cách nào.

Lê Chấn ôm cậu nhảy lên đống vật liệu cao nhất, cúi đầu nhìn tang thi chen chúc phía dưới.

Chỉ có tang thi cấp 1 mới bị năng lượng hấp dẫn, có bản năng chạy theo năng lượng, không chút sợ hãi, sau khi tràn vào lập tức chạy tới chỗ mèo con dưới cánh cửa rách nát.

Hiển nhiên, kết cục của tụi nó không được tốt đẹp gì mấy, giống y chang cái cửa kia, bị lĩnh vực không gian của mèo con cắt thành hai nửa.

Tang thi vọt vào ngày càng nhiều, xung quanh mèo con nhanh chóng chất chồng một đống thi thể tang thi.

"Lấy một quả cầu ra đi." Lê Chấn đột nhiên nói.

Phương Hoà đang xem náo nhiệt, nghe hắn nói, lập tức móc một quả ra, "Làm chi?"

"Không khống chế được, thì giết nó đi."

Cậu nhìn mèo con phía dưới, thở dài, quăng quả cầu xuống.

Phương Hoà bên này tiếc nuối mèo con sẽ bị nổ thành tro, đột nhiên phát hiện, trong nháy mắt quả cầu nổ tung, một phần tang thi bị cháy thành tro bụi, còn một phần thì cũng bị cháy đen thui. Chỉ có mèo con kia vẫn nằm đó, đôi mắt híp lại giống như chưa từng mở ra, hoàn toàn không có một chút thương tổn.

Phương Hoà nhìn một màn này, líu cả lưỡi, so sánh theo một hướng khác, giống như mèo con với Tiểu Lương Tư đang đấu tay đôi vậy, mèo con thắng.

Con tang thi mèo này đúng là cục xương khó nuốt mà, cậu rối rắm nắm chặt ống tay áo Lê Chấn, không biết nên làm gì, mèo con bên dưới đột nhiên động đậy.

Móng vuốt run rẩy bò lên đống thi thể, từng chút từng chút bò về phía bọn họ.

Lê Chấn nhíu mày, quyết định ôm Phương Hoà bỏ chạy, mèo con này nếu muốn giết, bọn họ căn bản không phải đối thủ của nó, hắn vừa định bỏ đi, tang thi mèo kia vậy mà lại lập tức nhào tới.

Tốc độ rất nhanh, hắn còn chưa kịp phản ứng, nó đã nhào lên người Phương Hoà, hắn hoảng hốt chuẩn bị ôm cậu chạy vào không gian, con mèo kia đã cọ cọ lên chân cậu, chui xuống bụng Phương Hoà.

Một thân mèo cứng đờ, đần ra, mèo con lạnh ngắt kia cứ như vậy mềm mại nằm ở giữa hai chân trước của cậu, híp mắt bất động, Phương Hoà nhìn chằm chằm mèo con không có xíu uy hiếp nào, quay đầu nhìn Lê Chấn.

Hắn bỗng nhiên đưa tay chụp lên đầu mèo con đã triệt để bỏ đi lĩnh vực không gian, tinh thần lực mãnh liệt xông vào bể ý thức đơn giản của nó, một lát sau, Lê Chấn thu tay, gật gật với Phương Hoà, chỉ cần không có lĩnh vực không gian, ý thức tang thi mèo đối với hắn còn không mạnh bằng tang thi bình thường.

Cứ như vậy, đã có một con thú cưng tang thi mèo rồi ư? Phương Hoà khó có thể tin.










Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.