Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1306: Bắt đầu ra tay (1)



Hắn càng nhìn càng thấy giống. Từ nơi này nhìn lên, Trấn Thiên Phủ đặt trên không trung Tinh lục Trấn Thiên. Nhưng nếu thật sự như thế, vậy sẽ có thể bay lên phía trên Trấn Thiên Phủ, từ phía trên nhìn xuống tòa Đế phủ này. Mà nếu tòa Đế phủ này trấn phía trên toàn thể Tinh vực Tử Vi, vậy thì vĩnh viễn cũng không có khả năng bay tới trong Trấn Thiên Phủ. Cho dù là Đế Quân cũng không thể làm được! Muốn nghiệm chứng ý niệm này của hắn cũng rất đơn giản, đó chính là bay lên!

Chung Nhạc lập tức bay thẳng lên không trung, bay về phía tòa Đế phủ kia. Tốc độ của hắn nhanh tới mức nào? Thế nhưng qua một hồi lâu sau, tòa Trấn Thiên Phủ này vẫn còn ở trên đỉnh đầu của hắn, không thể tiếp cận.

Chung Nhạc không ngừng bay lên, cảm thấy chính mình cách Trấn Thiên Phủ càng lúc càng gần, nhưng thủy chung vẫn không cách nào tiếp cận tòa Đế phủ này. Trôi qua mười mấy ngày, hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy Tinh lục Trấn Thiên và Tinh hà vờn quanh Tinh lục đã trở nên cực kỳ nhỏ bé.

- Quả nhiên là vậy! Tòa Trấn Thiên Phủ này đồng dạng với tòa ngọc sơn trong suốt trong Cổ địa vực Thần Tàng kia, bề ngoài nhìn như không cao, thật ra là ở trong một không gian khác. Bất quá, vị tồn tại kiến tạo Trấn Thiên Phủ này không thể so với Hậu Thổ nương nương, không thể triệt để đánh Trấn Thiên Phủ vào thế giới không có khả năng kia!

Hắn nhanh chóng bay trở về, đáp xuống bên trong hùng quan.

- Tòa Đế phủ này rất cổ quái! hẳn là đồng dạng với tòa ngọc sơn trong Cổ địa vực Thần Tàng kia. Từ những địa phương khác, bất luận thế nào cũng không thể lên núi, chỉ có đi tới dưới chân núi mới có thể leo lên núi. Mà nơi này tất nhiên cũng là như vậy, từ bất kỳ địa phương nào khác cũng không thể tiến vào Trấn Thiên Phủ, duy chỉ có từ mảnh Đại lục này mới có khả năng tiến vào trong Trấn Thiên Phủ. Như vậy con đường này rốt cuộc ở đâu?

Những địa phương khác căn bản không thể nhìn thấy tòa Thần phủ này, duy chỉ có nơi này mới có thể thấy được. Điều này nói rõ, con đường tiến vào Đế phủ quả thật là ở nơi này. Bất quá, từ xưa tới nay cũng chưa từng có người tiến vào tòa Đế phủ này, chỉ sợ con đường này cũng không dễ tìm.

Lúc này, đám người Xích Tùng đã luyện ra được tám cái Lôi Hoang Hồng Lô, cộng thêm cái lúc trước Chung Nhạc đã luyện thành kia, tổng cộng là chín cái.

Chung Nhạc lại triệu tập chín vị Thủ lĩnh, truyền thụ cho bọn họ phương pháp luyện chế một tòa môn hộ, để cho bọn họ lui xuống, mỗi người đều triệu tập trăm vạn Thần Ma, luyện chế ra một tòa môn hộ. Đám người Xích Tùng, Binh Nhung cũng đều không hiểu, mỗi người chỉ đành triệu tập các Thần Ma dưới trướng, tiếp tục chế tạo Thần binh.

Chung Nhạc lại triệu lão Thần Minh kia tới, dò hỏi:

- Trong Trấn Thiên Quan này có gì dị thường không?

- Khắp nơi đều là dị thường!

Lão Thần Minh kia mỉm cười, nói:

- Quân Vương có chỗ không biết, Trấn Thiên Quan chúng ta là địa phương lừng lẫy nổi danh dị thường, thường xuyên có thể nhìn thấy cảnh tượng thời kỳ Viễn Cổ!

- Cảnh tượng thời kỳ Viễn Cổ?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi lại.

- Đúng vậy! Hơn nữa, lời đồn còn nói thậm chí là trước Thời đại Hỏa Kỷ nữa!

Lão Thần Minh kia nói:

- Lần đầu tiên ta nhìn thấy những cảnh tượng kia, vẫn là sự tình hơn trăm năm trước. Lúc đó ta cũng bị dọa cho sợ hết hồn, còn tưởng rằng các Thần Vương thời kỳ Viễn Cổ đã phục sinh rồi a!

- Trước Thời đại Hỏa Kỷ?

Chung Nhạc nhất thời kinh nghi bất định. Trước Thời đại Hỏa Kỷ đối với hắn hoàn toàn là một mảnh trống rỗng, trong ấn tượng của hắn, lịch sử chỉ có từ Thời đại Hỏa Kỷ, Địa Kỷ cho tới Thời đại Thần Kỷ hiện tại. Chẳng lẽ trước Thời đại Hỏa Kỷ cũng có Văn minh?

- Sự kiện dị thường trong Trấn Thiên Quan xảy ra vô cùng thường xuyên, chỉ cần Quân Vương lưu lại nơi này đủ lâu, nhất định sẽ có phát hiện!

Lão Thần Minh kia nói. Chung Nhạc gật đầu, sự kiện dị thường trong Trấn Thiên Quan khẳng định có quan hệ với tòa Trấn Thiên Phủ trên đỉnh đầu bọn họ. Nếu có thể phá giải được những sự kiện dị thường này, nói không chừng có thể tìm ra con đường tiến vào Trấn Thiên Phủ.

Đột nhiên, Thần tướng canh gác cửa thành chợt báo lại, nói:

- Chủ công, bên ngoài có một đội sứ giả tới, nói là sứ giả của Phì Di Thần Tộc ở phụ cận, tới đây thăm viếng Chủ công!

- Nhanh như vậy đã tới rồi? Mời vào đi!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, quay sang nói với Âm Phần Huyên:

- Phu nhân, chúng ta cùng đi gặp sứ giả của Phì Di Thần Tộc này a!

Âm Phần Huyên gật đầu, mỉm cười nói:

- Phu quân đã sớm đoán được bọn họ sẽ tới sao?

Chung Nhạc và nàng cùng nhau đi tới Quân Vương Điện, mỉm cười nói:

- Phì Di Thần Tộc là một Thần Tộc dưới trướng Tiên Thiên Cung, cách nơi này không xa. Không chỉ Phì Di Thần Tộc sẽ tới, mười mấy Thần Tộc, Ma Tộc dưới trướng Tiên Thiên Cung còn lại cũng đều sẽ tới đây. Ngoại trừ bọn họ, còn có đám Thần Tộc, Ma Tộc dưới trướng những thế lực khác phía trước Trấn Thiên Quan kia, cũng sẽ phái ra sứ giả. Về phần ý đồ tới của bọn họ là thiện hay ác, vậy thì không thể nói trước rồi!

- Là thiện hay ác?

Âm Phần Huyên có chút không hiểu:

- Thần Tộc, Ma Tộc dưới trướng Đế Quân cũng sẽ có ác ý sao?

Chung Nhạc không đáp. Hai vợ chồng ngồi trên Vương tọa của Quân Vương Điện, trong điện vắng tanh vắng ngắt. Một lúc sau, chỉ thấy một tôn Thần Hoàng dẫn theo rất nhiều Thần Nhân Phì Di Thần Tộc đi vào trong điện, nhao nhao khom người thi lễ.

Phì Di Thần Tộc đầu rắn thân người đuôi rắn, nhưng lại có tới hai cái đuôi rắn, giống như hai chân trợt đi trên mặt đất. Chủng tộc này trời sinh khống hỏa, không phân cao thấp với Trọng Lê Thần Tộc. Tôn Thần Hoàng Phì Di Thần Tộc kia liếc nhìn bốn phía một cái, lộ ra thần sắc kinh ngạc, hiển nhiên đối với sự quạnh quẽ ở nơi này có chút ý không ngờ được.

- Nhạc Vi Phong của Phì Di Thần Tộc bái kiến Dịch Quân Vương! Bái kiến nương nương!

Tôn Thần Hoàng Phì Di Thần Tộc kia khom người thi lễ, mỉm cười nói:

- Dịch Quân Vương đường xa mà tới, bôn ba mệt nhọc, vô cùng khổ cực. Ta phụng mệnh lệnh của Tộc trưởng dâng lên một điểm tâm ý của Phì Di Thần Tộc!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ba Hoàng của Phì Di Thần Tộc thật sự quá khách khí! Người đâu! Mau nhận lấy lễ vật! Ban tọa!

Ngoài điện có hai Thần Minh Phục Hy tiến vào, nhận lấy hạ lễ. Nhạc Vi Phong ngồi xuống, đảo mắt quan sát khắp nơi, mỉm cười nói:

- Dịch Quân Vương thật ra rất kham khổ a! Ta cũng nghe được lần này Quân Vương tới đây, suất lĩnh theo rất ít binh mã. Nếu Quân Vương có nhu cầu gì, Phì Di Thần Tộc ta nguyện ý dốc lực tương trợ!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Ngươi thật ra là tin tức linh thông! Bất quá, lần này ta tới đây chỉ mang theo trăm vạn Thần Ma, thật ra chỉ là thủ thuật che giấu tai mắt người khác, cố ý dụ dỗ thế lực đối địch mắc lừa. Thật không dám giấu diếm, lần này ta mang tới tổng cộng năm ngàn vạn Thần Ma!

Âm Phần Huyên ngồi một bên đột nhiên nói nhỏ:

- Phu quân, chúng ta không phải chỉ mang tới có trăm vạn…

Chung Nhạc trừng mắt nhìn nàng một cái, Âm Phần Huyên vội vàng im miệng. Nhạc Vi Phong vạn phần bội phục, mỉm cười nói:

- Quân Vương quả nhiên là quỷ thần khó lường!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Vốn dĩ cũng muốn lưu ngươi lại làm khách mấy ngày, chỉ là ta vừa mới tiến vào nơi này, trăm chỗ ngổn ngang cần kiến thiết, không rảnh khoản đãi…

Nhạc Vi Phong hội ý, đứng lên nói:

- Vi Phong không quấy rầy Quân Vương và nương nương nữa, xin cáo lui trước!

Chung Nhạc sai người tiễn hắn trở về. Cũng không lâu lắm, lại có Thần tướng báo cáo, nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.